Phạm nhân làm việc khổ sai nhất là khai thác đá cũng thường gặp tai nạn ngoài ý muốn bị thương không cứu được hay vừa mới chết không lâu, thường được Lý Mạc Sầu quan tâm đặc biệt.
Mỗi lần có người hấp hối Lý Mạc Sầu đều có mặt, xét từng trường hợp mà cho thử thuốc hay thử độc tính các loại độc mới chế, người thử đơn độc có khi hóa thành vũng máu, may mắn sống sau khi thử độc tố công kích thần kinh thì cơ thể biến dạng, đầu teo nhỏ lại trí não hoạt động không linh hoạt biến thành đần độn làm cho đám lao động xung quanh nhìn Lý Mạc Sầu thản nhiên ghi chép kết quả thí nghiệm đều vô cùng kinh sợ.
Ba người Lý Thông cũng biết chuyện, tuy khá lo ngại làm tổn danh tiếng nhưng dù sao phạm nhân lầm lỗi cũng nên cống hiến tí giá trị cuối cùng cho y học, chế tạo được nhiều thuốc giải sẽ cứu được nhiều người hơn sẽ xóa được lỗi lầm khi sống đã gây ra.
Lý Thông là người hiện đại xuyên việt đến Thần Võ đại lục đương nhiên phải hành xử cho văn minh, khác với Trung Nguyên thường giết kẻ thù của mình, nếu không giết cũng bắt làm tù bình, Lý Thông chỉ xem kẻ thù những người có lối sống sai lệch là phạm nhân mà thôi. Đời người ai cũng có sai lầm nếu cứ khác ý mình thế mà giết sạch khác nào súc vật, Lý Thông hắn luôn cho cơ hội làm lại người tốt bằng cách lao động trả nợ cho xã hội, nhẹ thì vài năm lao động là được tự do, phóng hỏa giết người cũng chỉ vài chục năm là làm lại từ đầu, có thể nói là người tốt dù là kẻ địch cũng phải công nhận.
Đương nhiên nếu là có quá nhiều phạm nhân giết người thì đưa lên võ đài một số, mở cá độ kiếm thêm kim tệ là chủ ý hay không còn gì bằng, chỉ cần người đấu võ đài thắng có thể giảm án, chỉ cần người thử độc không chết có thể sớm ngày tự do nhiều hán tử không sợ chết xung phong nhận việc là chuyện bình thường.
Thạch Sùng như có điều suy nghĩ, sau một lúc hãm vào trầm tư vẻ mặt như hiểu ra vui vẻ nói: "Đại ca thật cao minh! Vừa có thể trấn an tất cả phạm nhân, vừa có thể tìm ra nhiều người không sợ chết thử thuốc, Phi Thiên giáo chúng ta sớm ngày vang danh Trung Nguyên Đệ Nhất về Giải Độc đan dược."
Thạch Sùng nghe hai người nói chuyện như nghe tiếng trời, mặc dù không hiểu lắm nhưng hắn có thể cảm giác được số lượng lao động tại trang trại tương lại sẽ giảm xuống thì sẽ có một số chết vì xung phong hay bị bắt buộc vì thượng đài hay thử thuốc.
Sau một lúc thống kê thu hoạch từ vài tháng tại Bắc Tống kinh doanh, Phi Thiên giáo có thể nói phi thường nhàn nhã.
Lương thực, thực phẩm tự cung tự cấp không cần phải nói, chủ yếu nhất là thực phẩm rau quả chất lượng cao có thể so với linh dược làm thuốc bồi bổ, tuy rằng dùng các loại bảo châu tổ hợp như linh mạch có nhiều linh khí để trồng rau nuôi gia súc, số lượng chỉ đáp ứng cho thành viên vòng chính và cao tầng, chưa thể làm đại trà số lượng lớn.
Ngoài trừ nguyên liệu làm thức ăn chủ yếu cung cấp cho luyện gần trăm bộ binh, còn có một bộ phận là giao dịch với thương nhân tại Bắc Tống.
Bắc Tống vàng bạc, Bắc Tống châu báu, Bắc Tống đồ cổ tranh quý, Bắc Tống đá quý ngọc thạch tất cả đối với Phi Thiên giáo cũng như đối với Lý Thông mà nói rất có giá trị sưu tầm.
Chỉ cần một kg nguyên liệu làm thức ăn chất lượng đạt đến ngang với linh dược cấp 1, liền có thể đổi lấy cả chục tấm tranh cổ và nhiều vàng bạc.
Tùy ý tại trong trang trại Phi Thiên giáo lấy ra một kg nguyên liệu thức ăn cấp 1, có thể tại Bắc Tống bán ra giá trên trời, gấp mười lần giá trị đá quý ngọc thạch cũng không cự tuyệt.
Trong trang trại Phi Thiên giáo tất cả các loại nguyên liệu thức ăn nếu dư thừa có thể cũng Bắc Tống Kinh Châu Đại Tiểu gia tộc giao dịch luôn được dị thường được hoan nghênh.
Vì vậy, từng vàng bạc, châu báu, đá quý ngọc thạch, còn có đặc sản Nhân Sâm, Linh Chi khi xưa tại Hồ Lô cốc giao dịch như mưa, tiền tài đại bộ phận rời vào túi Phi Thiên giáo.
Không phải Bắc Tống Kinh Châu Đại Tiểu gia tộc không biết Nhân Sâm, Linh Chi lâu năm quý hiếm mà là không dùng được, Kinh Châu Đại Tiểu gia tộc đa phần là người thường có võ giả cũng rất ít làm sau chịu nổi dược lực bá đạo của linh dược lâu năm, đương nhiên phải đổi nguyên liệu thức ăn có nhiều linh khí cực kì ôn hòa không thua gì linh đan mà từ từ cải thiện thân thể.
Vì đã thoát khỏi Bắc Tống, ba huynh đệ Lý Thông quyết định làm lớn hơn nữa, tại ngoại vi Tử Vong Sâm Lâm căn cứ mới được đặt tên là Thần Châu này, xung quanh mảnh lớn rừng rậm thảm cỏ sẽ xây dựng các loại nông trường trang trại không thua khi xưa, sau đó sẽ từ từ mở rộng, làm cho Phi Thiên giáo không ngừng cung cấp vật tư trao đổi tiến nhanh phát triển.
Tóm lại một câu, lúc này Phi Thiên giáo trong tay nắm giữ tài nguyên có thể bằng một châu của Trung Nguyên, xây dựng Huyết Long vệ theo con đường tinh phẩm nên không cần tốn kém như các Trung Nguyên nuôi quân tính chục vạn trăm vạn đầu người làm đơn vị.
Tuy Phi Thiên giáo không thèm nhúng tay vào Kinh Châu, thế nhưng rất nhiều nạn dân vì nhiều lý do mà rất nguyện ý thay Phi Thiên giáo làm việc, đương nhiên lúc này muốn gia nhập cao tầng hay nhóm tinh anh Phi Thiên giáo thì điều kiện cao hơn rất nhiều.
Theo Phi Thiên giáo giao dịch phồn vinh, Lý Thông cũng tích lũy số lượng cống hiến đáng sợ, ngoài hằng tháng giao cho Thạch Sùng 《Hoạt Huyết Tán》 Tam Phẩm linh đan, 《Hoàng Kim Ngọc Mễ》 Tứ Phẩm linh thực cho hai người tu luyện và treo giải cống hiến cho đệ tử, còn lại hắn vẫn đang tích lũy, không ai điên thực lực mình còn yếu mà khoe ra quá nhiều tài sản cả, phát triển bền vững mới là phương hướng phát triển của Lý Thông.
Phi Thiên giáo phát triển vô cùng tốt, địa vị tối cao ba huynh đệ Lý Thông cũng không phải hạng keo kiệt, kỳ thị chủng tộc như lũ bại não của nước nào đó, lập ra công hiến rất hoàn thiện, có tính hệ thống cao, không một ke hở, thích hợp phát triển toàn đại lục, làm ít được ít làm nhiều được nhiều, xây trường dạy Tiếng Việt miễn phí, kẻ thù bị bắt lao động hối cải ngày 8 giờ, nguyên ý tăng ca còn có thể giảm thời gian bị phạt lao động.
Chính vì ba huynh đệ Lý Thông 'Thưởng Phạt Công Minh', không bỏ sót sức lao động nhàn hạ, Phi Thiên giáo trong vài tháng ngắn ngủi liền phát triển vô cùng mạnh mẽ.
Bởi vì thời gian phát triển giao dịch tốt đẹp, lại có cường đại người Đại Việt quản lý rõ ràng, rất nhiều thương thân tại các châu khác liền mò đến chia chén canh, rất thích hợp với khẩu hiểu cùng phát triển và phát triển bền vững của Phi Thiên giáo.
Cứ như thế, tuy Lý Thông ba người ít nhúng tay quản lí, nhưng Phi Thiên giáo vận hành có hệ thống, lẫn nhau khống chế giám sát nhau, Tam Đại giáo chủ có thể nói uy vọng đề thăng.