Mục lục
Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 57

Nhìn dáng vẻ mê người của Trình Ngữ Lam, căn bản Mộ Duật Hành không thể nào nhịn được nữa. Anh ôm lấy eo cô, bắt đầu động thân rút ra cấm vào, âm thanh va chạm xác thịt đã bắt đầu vang lên.

Bên dưới, Trình Ngữ Lam cắn chặt răng để không phát ra những âm thanh dâm đãng. Nhưng khoái cảm dồn dập ập đến như cơn sóng dữ, cô không còn biết mình là ai nữa, cứ như vậy mà cùng anh hòa hợp, cùng anh chìm vào trong hoan ái.

Anh sẽ chết với em mất….

Tiếng rên của Mộ Duật Hành càng ngày khàn đặc, chưa có người phụ nữ nào khiến anh hưng phấn như vậy. Hưng phấn hơn khi biết mình là người đàn ông đầu tiên của cô, là người đã lấy đi sự trong trắng của cô.

Từng nhịp, từng nhịp ra vào. Lúc nhanh lúc chậm, lúc chạm đến nơi sâu nhất bên trong cơ thể cô…

Tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn của cô vang lên trong không gian đậm mùi tình dục. Tiếng rên đó như cổ vũ, như tiếp thêm động lực cho anh ra sức đâm vào.

Ưm… không chịu nỗi… sâu quá…

Trình Ngữ Lam bấu chặt vào bắp tay rắn chắc của anh. Nương theo từng cú thúc mạnh mẽ của anh. Nó vừa đau vừa sướng không có cách nào cô có thể diễn tả được…

Đây chính là quan hệ thân mật giữa nam và nữ sao?

Đây chính là dục vọng mà bất kỳ ai cũng không thể nào cưỡng lại được sao?

Nó làm cho hôn nhân thêm gắn kết, thêm màu sắc nhưng cũng chính nó làm cho hôn nhân tan vỡ…

Tốc độ ra vào cấm rút của Mộ Duật Hành càng ngày càng mạnh, dừng như anh chẳng biết mệt mỏi là gì, liên tục tìm điểm nhạy cảm của cô mà công kích, khiến cô rên muốn lạc giọng.

Âm thanh va chạm, tiếng rên rỉ của người phụ nữ, tiếng thở dốc khàn đặc của người đàn ông tạo nên một không gian đậm chất tình dục mà ai nghe cũng phải đỏ mặt xấu hổ.

Cuộc yêu qua đi, Mộ Duật Hành nằm xấp lên người của Trình Ngữ Lam thỏa mãn, thật sự cô rất tuyệt, làm anh vô cùng sảng khoái thỏa mãn.

Vừa lòng anh chưa?

Trình Ngữ Lam trưng ra bộ mặt tức giận, đẩy người anh sang một bên rồi kéo chăn che cơ thể trần truồng nhớp nháp của mình lại.

Lam, mọi chuyện là thế nào?

Không thế nào cả, anh thỏa mãn rồi chứ? Thỏa mãn rồi thì để yên cho tôi ngủ.

Trình Ngữ Lam quay lưng với Mộ Duật Hành, nằm nghiêng trên giường. Nhìn thấy quần áo của cả hai vứt lung tung dưới nền mà cô cảm thấy thật xấu hổ, nếu để người khác nhìn thấy chắc sẽ chết mất.

Mộ Duật Hành cong môi cười, không một chút tức giận với tốc độ lật mật của Trình Ngữ Lam. Khi nãy vừa mới nức nở cầu xin anh, bây giờ thì lại lạnh nhạt với anh.

Dựa lưng vào thành giường, Mộ Duật Hành đưa tay vuốt ve cánh tay trắng mịn của cô, cô cũng không bài xích mà mặc kệ anh muốn làm gì làm.

Lam, em và cái tên chết tiệt đó vẫn chưa quan hệ, vậy video hôm đó là gì?

Trình Ngữ Lam đảo mắt qua lại không biết trả lời như thế nào. Dù hôm đó cô và Dương Hữu Bằng không xảy ra quan hệ nhưng cô cũng vì một nụ hôn của Dương Hữu Bằng mà làm mụ mị cả đầu óc, suýt chút nữa đã làm ra chuyện không ai tha thứ.

Em xin lỗi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK