Người ngồi trên ngoạ khí bức người, người đứng phía dưới khí thế không kém nửa phân, một hồi đấu tranh trong lặng lẽ chính là một hồi khắc khổ nhất của địa phủ từ trước đến nay, cứng đối cứng, cả một toà phủ rộng lớn nhân số không biết bao nhiêu đều bị hai luồng khí thế này áp bức đến thở không nổi, sâu một nén hương tàn, rốt cuộc người ngồi trên ghế cũng chịu khai khẩu:
" Ngươi muốn gì?! "
Hắn đưa mắt nhìn thẳng vào đối phương, không khách khí đáp lại một tiếng:
" Nàng."
Nam nhân kia thở dài tỏ vẻ sầu não, phất tay ra lệnh cho tên lính đứng cạnh, không kiên nhẫn ném tờ giấy ngả màu cho hắn rồi trầm giọng nói:
" Nàng xứng đáng để ngươi hy sinh vậy sao?! Cho dù là mất hết thần lực cũng không muốn buông tha?! Ngươi nên nhớ, một khi đã đến nơi đó thì ngươi cũng chẳng còn ký ức để mà tìm nàng, như vậy chẳng phải phí công vô ích hay sao?! "
Thấy hắn im lặng chăm chú tỉ mỉ ghi nhớ nội dung trong mảnh giấy, y nghiêm mặt giọng lạnh nhạt cảnh cáo:
" 7 vạn năm công lực đổi lấy một nữ nhân, nếu ngươi không còn ký ức thì cũng chẳng làm được gì, lần này lịch kiếp có vẻ đã tổn hại rất nhiều đến ngươi, nghe lời ta, quay về Thiên giới đi."
Hắn cẩn thận gấp tờ giấy đặt vào tay áo, mắt đen lạnh lùng nhìn lên y, giọng nói mang theo một chút say đắm không thể thoát ra:
" Nàng không nằm trong ký ức của ta, nàng là ở trái tim. "
Nói xong hắn lập tức xoay người đi đến nơi mà nàng đã từng bước qua để trở về thế giới của mình. Y ngồi trên long toạ rũ mắt nhìn theo, trong đầu hiện lên khung cảnh lúc nàng xoay người rời đi, hình dáng đó không khác gì là hắn bây giờ, chỉ có thể nói hai người là một mối duyên nợ khó phai...
*
3 năm sau.
Trên màn hình tivi đang phát tin về thị trường kinh tế của nước S hiện tại. Sau ba năm, tập đoàn tài chính U.E.E đã thăng cấp lên một tầm cao mới nhờ có sự lãnh đạo của Tô Phá Nguyệt - con gái của Tô Bằng, chủ tịch tập đoàn. Và cũng trong năm đó một sự kiện hy hữu đã xảy ra, tập đoàn Bá Thiên trên bờ vực phá sản đã được nâng dậy bởi một người đàn ông 30 tuổi, nghe nói là con trai trưởng của chủ tịch tập đoàn vừa từ Mỹ trở về.
Ba năm, hai tập đoàn này đã phát triển thành công ti độc quyền và đưa nước S lên trở thành một cường quốc kinh tế mới.
Nói về thực lực thì là ngang bằng lẫn nhau, nhưng nói về cách làm thì lại khác hoàn toàn, U.E.E chỉ làm những việc đã được tính toán kỹ lưỡng, hay nói cách khác bất cứ việc nào U.E.E làm chỉ có thể thành chứ không thể bại.
Còn về tập đoàn Bá Thiên, nói chính xác thì chính là liều mạng, dù là thượng phong hay hạ phong, chỉ cần Bá Thiên đã ra tay thì chắc chắn sẽ thành công.
Trong ba năm, đã có rất nhiều sự kiện liên tiếp xảy ra làm thay đổi trật tự của giới kinh tế trên cả thế giới, nếu nói thật thì chính là có rất nhiều người đang chờ xem giữa U.E.E và Bá Thiên ai thắng, ai thua hay sẽ là một kết cục khác....