• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đang lúc đôi môi đi xuống, Tích Nguyệt Lan bỗng nhận được một câu hỏi từ nàng:

" Còn Phó Thiên Tình thì sao?! "

Hắn dường như có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới lúc này nàng sẽ hỏi như vậy. Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, lần đầu tiên dùng giọng nghiêm túc hỏi:

" Chuyện của anh và cô ta, anh định làm thế nào?! "

Hắn lập tức hiểu rõ ngày hôm nay nếu không làm rõ chuyện này thì con đường theo đuổi vợ sẽ lập tức chấm dứt. Hắn nghiêm giọng đáp lại, vẻ mặt không có chút gì là nao núng:

" Chuyện này tôi sẽ giải quyết, cho dù em không xuất hiện tôi cũng sẽ không kết hôn với cô ta."

Nhận được câu trả lời không ngoài dự kiến này, Tô Phá Nguyệt thật sự cảm thấy hạnh phúc. Tuy nhiên, ở một góc nào đó trong tâm, nàng vẫn có một sự áy náy đối với Phó Thiên Tình, nàng cảm giác hiện tại nàng không khác gì tiểu tam đang tìm cách chia rẽ đôi tình nhân, nhưng, cho dù có bị coi là tiểu tam đi chăng nữa thì đối với nàng cái giá này hoàn toàn xứng đáng.

Yêu một người là chấp nhận tổn thương, chấp nhận trả giá cho những gì mình yêu. Tình yêu là một cuộc buôn bán, đôi khi trả giá càng cao thì thứ nhận được sẽ càng quý giá. Mà hắn, chính là thứ quý giá nhất của nàng. Nếu để hắn rơi vào tay của một kẻ không biết quý trọng thì chẳng thà để hắn rơi vào tay của một kẻ xấu nhưng lại cất hắn vào tim như nàng.

Nhận được sự im lặng của nàng, hắn không nói thêm gì nữa, chỉ chậm rãi bế nàng lên ghế, khoác chiếc áo vải cho nàng rồi ra về. Có lẽ lần này hắn phải làm một cuộc trao đổi thật lớn mới đem được vợ về nhà....

*

Tích gia nhà chính.

Xung quanh bàn dài là bốn nhân vật trọng yếu của Tích gia, bao gồm Tích lão gia, hai vợ chồng Tích Mẫn và Tích Nguyệt Lan. Tích Mẫn sắc mặt đen như mực, có vẻ không hài lòng với quyết định của hắn. Tích phu nhân lại có chút do dự, không biết nên nói sao cho phải với con trai của mình.

Nửa giờ trước, Tích Nguyệt Lan bỗng phóng xe về nhà, triệu tập mọi người đầy đủ còn gọi luôn cả ông cụ Tích, hiếm khi có dịp thấy hắn như vậy mọi người ai cũng thấp thỏm lo sợ, đúng như dự đoán, chuyện hắn nói ra thật làm cho nhà họ Tích khổ não.

Phó Thiên Tình là cháu gái của bạn tâm giao của ông cụ Tích. Hai nhà đã hứa hôn từ khi hai đứa còn trong bụng mẹ, thế mà bây giờ Tích Nguyệt Lan lại nói một tiếng huỷ, làm sao có thể huỷ dễ dàng như vậy. Dẫu cho hiện tại, Phó gia dưới sự quản lí của Phó Thắng Thiên - cha của Phó Thiên Tình có bị biến chất đến mức nào thì chuyện này cũng không phải là dễ dàng xử gọn.

Phó Thắng Thiên là một con cáo già, lão ta đương nhiên sẽ không để viên ngọc quý rơi vào tay kẻ khác, hiện tại nếu muốn huỷ hôn chỉ còn cách hoặc là cắt đứt quan hệ với Phó gia hoặc là Phó Thiên Tình tự mình muốn huỷ hôn.

Muốn Phó Thiên Tình chủ động huỷ hôn là rất khó vì ả ta là một tiểu thư đài cát chính hiệu, thứ gì ả đã muốn thì chắc chắn sẽ không thể buông ra, giống như cha ả vậy. Nếu như dùng cách trực tiếp cắt đứt mối quan hệ giữa hai nhà thì cũng không phải là không được, tuy nhiên Tích gia ít nhiều cũng sẽ bị tổn thất một phần, hơn nữa trước lúc lâm chung, ông cụ Phó đã bắt Tích lão gia giữ lời thề, tuyệt đối không được phủi tay với Phó gia như vậy thì ông mới yên tâm nhắm mắt.

Mọi chuyện đã rối lại càng thêm rối, với thái độ của Tích Nguyệt Lan, Tích lão gia đã rõ ràng, nếu chuyện này không giải quyết được thì e là không xong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK