Cô gái theo sói trắng đi đến gần lều bạt nơi mấy tên thợ săn ở, hai người nhân lúc trời tối muốn đến thăm dò thử điểm yếu của đối phương. Rừng rậm bao trùm trong bóng tối, một bữa tiệc lửa trại nhỏ đang diễn ra rất sôi nổi, mấy chục tên thợ săn cường tráng tùy ý vây quanh đống lửa vừa nhảy vừa hát, tay trái cầm rượu, tay phải cầm thịt, vô cùng vui sướng.
Phía sau ngọn lửa lúc sáng lúc tối là một cái lều bạt lớn màu núi lửa, to lớn, yên tĩnh, như thể một tòa thành máu lạnh lại xơ xác tiêu điều.
Lúc này bên ngoài lều bạt lại có thêm hai chiếc xe việt dã cũ kĩ chạy đến. sói trắng nhìn thấy có người từ trên xe vác xuống hai cái thùng thật to, người vác cái thùng vui vẻ đắc ý, tự tin ngập tràn nói vài câu khinh thường những người khác.
“Ông đây không tin, có hai cái thùng bảo bối này rồi, chúng ta còn không diệt được đám sói hoang trên núi này.”
“Đúng đấy, đến chừng đó chúng ta lột hết da của bọn chúng, đem bán cho chợ đen, khỏi lo không đổi được tiền bạc.”
“Ha ha ha, chúng ta cũng được xem như đi tới đâu ăn mắm ngóe tới đó, tận dụng mọi thứ tốt nhất.”
“Ha ha ha…” Hóa ra trong hai cái thùng kia chứa đầy súng gây mê, bọn họ muốn bắt sống.
Cô gái vừa nghĩ đến cảnh bọn họ định lột sống da toàn bộ tộc sói, sợi dây trong đầu bùm một tiếng đứt phăng, bọn họ thật sự quá tàn nhẫn, lòng tham lam đến mức khiến người ta tức dựng tóc gáy.
Trái tim vẫn đang co rút từng cơn, cô nhìn thấy nắm đấm của sói trắng nện vào trong đất cát, hận không thể bóp nát ngay tại chỗ, trên mặt anh là vẻ tàn khốc và hung tợn.
“Chúng ta phải làm sao đây?”
Về đến sơn động, cô gái bất lực nằm ườn ra đất, vũ khí để tộc sói bảo vệ bản thân chỉ có móng vuốt và răng nanh của chính mình, đến khi thật sự đối đầu còn chưa đợi bọn chúng xông lên cắn gãy cổ kẻ địch, thì bản thân đã biến thành một món hàng mặc người xâu xé rồi.
“Đừng sợ, cùng lắm cá chết lưới rách, toàn bộ sói trên núi của chúng ta, chắc chắn có thể chiến thắng bọn họ.” Sói trắng cắn răng vẽ xong vài câu trên mặt đất, móng vuốt bén nhọn viết chữ rất xấu, trong lòng anh bùng lên một ngọn lửa, cố gắng nhẫn nhịn dữ lắm mới không xả ra ngoài.
Tiếng hít thở dịu dàng bên cạnh khiến anh đột nhiên xoay mặt về hướng của cô gái, hình như anh đã quên mất gì đó. Truyện mới cập nhật
Anh và đàn sói của cậu đều có thể liều chết, cũng không sợ chết, nhưng còn cô thì sao?
Cô gái anh yêu thương nhất, cô phải làm sao đây? Anh nên làm thế nào để bảo vệ cô chu toàn.
Cô gái không biết trong lòng sói trắng đang day dứt khó bỏ như thế nào, cô đột nhiên nhớ đến đống lửa trại trong rừng kia.
Cô vui mừng nói: “Tiểu Bạch, chúng ta có thể phóng hỏa đốt cháy lều bạt và súng ống của bọn họ.” Đôi mắt linh hoạt ấy lập tức tỏa ra tia sáng, “Như thế bọn họ sẽ không còn vũ khí để đối phó với chúng ta nữa.”
Sói trắng nghe xong, ánh mắt lóe lên, anh vừa định đồng ý, nhưng chợt nghĩ đến một loại khả năng khác, anh lắc lắc đầu, viết ở trên đất: “Vậy lỡ như không khống chế được thế lửa đốt cháy mất toàn bộ núi rừng thì phải làm sao? Chúng ta không thể làm thế được.” Nơi này là nơi nương náu của bọn họ suốt bao thế hệ, còn quan trọng hơn cả mạng của bọn họ.
Lúc này cô gái mới nghĩ đến bản thân đã đưa ra một chủ ý tự đào hố chôn mình, nếu như cả vùng núi rừng này thật sự bị đốt cháy mất, bọn họ không ai có thể may mắn thoát khỏi.
Tâm trạng đau buồn, ủ rũ ứ đọng trong bụng cô suốt cả đêm.
Mấy ngày sau đó, sói trắng dẫn theo đàn sói trốn trong mấy cái hang động trên sườn núi, bọn họ một mực chờ trong bóng tối, chờ thời cơ tấn công thợ săn, nhưng vẫn có những đàn sói khác lần lượt bị bắt trong quá trình ra ngoài kiếm ăn, bọn chúng bị bỏ vào cốp sau xe việt dã trong trạng thái hôn mê và vận chuyển ra khỏi núi hết lần này đến lần khác.
Đương nhiên đám thợ săn cũng chẳng được lợi ích gì, ba con bị thương một con chết, còn có một con bị một con sói mẹ đau xót vì mất con cắn bỏ mạng tại chỗ, sau khi kêu thảm thì hôn mê ngay.
Tiếp đến cô gái nghe sói trắng nói, đám người mất đi nhân tính ấy, thế mà lại bắt sống con sói mẹ kia, nhốt nó vào lồng rồi thả một con sói đực động dục vào cưỡng hiếp.
Thậm chí bọn họ còn lấy đó làm thú vui, làm ra rất nhiều chuyện thiếu đạo đức như ngược đãi bỏ bê, mất đi đạo đức. Trong núi không có phụ nữ, bọn họ lại đều giống như súc sinh, làm ra được chuyện này tất nhiên cũng không khác súc sinh là bao.
Cô gái nghe hết, cuối cùng không nhịn được nôn ói ra, lần đầu tiên cô cảm thấy lòng người lại có thể ghê tởm đến thế.
Cô nằm sấp trong lòng sói trắng khóc thương tâm không gì sánh bằng, cảm thấy đau xót cho những chú sói ấy, cũng như tương lai sau này của cô và sói trắng.
Danh Sách Chương: