• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


ẦM ẦM ẦM…
Mà đúng lúc này, luồng Hắc Phong kia đã ngưng tụ thành công.

Lưỡi hái khổng lồ của Tu La dốc sức hướng về đám người Vũ Hạo mà chém tới.
" Con mẹ nhà ngươi !!! " Vũ Hạo chửi ầm một câu rồi sau đó Dạo Bước Thời Không kích hoạt , dịch chuyển tới chỗ Linh Vân tránh né đòn công kích.

Hiển nhiên nếu mà đỡ một đòn này của tên kia thì Vũ Hạo chỉ có niệm luôn tại đây chứ chả đùa.
Cả đám người Lý Mạc Thông phải khởi động trận pháp để trực diện đón đỡ luồng công kích khủng bố này.

Phía bên kia hai lão Thanh Sắc và Thanh Nhạc sắc mặt cả hai đều đen như đít nồi , cắn răng thi triển thần thông mà chống đỡ.
" Oành "
Cả đám lão già như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, bay xa vạn dặm, khóe miệng phun ra vài ngụm máu lớn.
Ánh mắt của Tu La quét qua Vũ Hạo một cách mỉa mai , cười gằn không thôi, giọng hơi khàn khàn nói.
" Chạy trốn thật giỏi !! "
Vũ Hạo hơi rùng mình một cái, nhìn sang Linh Vân đứng bên cạnh không nói không rằng trực tiếp thu nàng lại vào bên trong Bá Vương Điện.

Nhìn tên kia một cái Vũ Hạo mỉm cười rạng rỡ nói.
" Đại ca à , chúng ta có thể ngồi xuống cùng nhau nói chuyện được hay không ? " Vũ Hạo xoa xoa tay cười hề hề nói.
" Được ngươi tới đây chúng ta hảo hảo nói chuyện " "Tân Phong" giọng hơi khàn khàn nhìn về phía Vũ Hạo trầm giọng nói.
Vũ Hạo nghệt mặt
" Đến sao , đến cái em gái nhà ngươi mà đến.

Đến đó không phải tự tìm đường chết thì là gì ? " Vũ Hạo thầm nghĩ trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn vui vẻ cười nhìn "Tân Phong".
" Chúng ta từ xa vẫn có thể ngồi xuống uống rượu , đàm đạo chuyện nhân sinh đại sự được.

Không cần thiết phải tới gần nói có thể nói đâu " Vũ Hạo trịnh trọng nói.
" Tiểu súc sinh chớ lắm lời, nhận lấy cái chết đi " lời vừa dứt chỉ nghe thấy một tiếng " ầm " nổ vang.
Chỉ trong nháy mắt thân ảnh Tu La của "Tân Phong" đã biến mất , thoáng một cái đã đến trước mặt của Vũ Hạo.
" Chết cái con mẹ nhà ngươi !!! " Dạo bước thời không lần nữa được kích hoạt tránh thoát được một đòn hiểm kia của Tu La.
Nhất thời cả hai hình thành thế mèo vờn chuột.


Ngươi đuổi ta chạy, trông cực kì hỗn loạn.
...
Trong một trang viên , cách Thạch Hà Kiếm Tông không xa.
Trong một căn phòng nhỏ đơn sơ, một nam tử trung niên có gương mặt nghiêm nghị , anh khí bừng bừng.

Thoạt nhìn thì mới chỉ có ngoài 40 tuổi, tuy nhiên về độ tuổi thật thì không một ai biết.
Bởi vì theo lẽ thường , người tu hành cảnh giới càng cao thì tuổi thọ càng nhiều và dễ dàng bảo trì được nhan sắc.

Mà từ khí thế trên người trung niên kia toả ra thì dễ ràng phát hiện được, gã có tu vi Nguyên Anh Trung Kì .
Mà tuổi thọ của tu sĩ Nguyên Anh có thể kéo dài lên đến 800 - 1000 năm là điều cũng không quá khó khăn.

Cho nên vậy mới nói ở thế giới kẻ thắng làm vua như này thì tuổi tác hầu như là thứ không đáng nhắc tới.
Ở đây không có khái niệm Kính Lão Đắc Thọ mà kẻ nào nắm tay to hơn thì người đó là "Bố" không luận tuổi tác.
Hai mắt đang nhắt lại , đột ngột mở ra , linh khí xung quanh cũng phải bị ảnh hưởng .
" Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì mà lại có khí tức tà dị như vậy chứ ? " gã hơi nhíu nhíu lông mày , trầm ngâm suy nghĩ .
" Trưởng lão "
Lúc này phía bên ngoài một nam, một nữ đang đứng khom người chắp tay hướng về phía căn phòng mà gã nam tử trung niên kia ngồi.

Gã thanh niên bên cạnh trịnh trọng nói.
" Vào đi " một thanh âm trầm thấp từ bên trong căn phòng truyền ra.
Kẹt
Cánh cửa phòng mở , hiện lên hai thân ảnh nam thì anh tuấn , nữ thì xinh đẹp.

Nếu có Vũ Hạo ở đây thì có thể dễ dàng nhận ra hai người này.

Không ai khác đó chính là Lữ Phụng Thiên và Lâm Vy , người mà đã cùng cậu đụng độ ở Hà Thành cách đây không lâu.
" Có chuyện gì sao ? " nhìn hai người bước vào gã nam tử trung niên được gọi là trưởng lão kia lên tiếng hỏi.
" Có thể trưởng lão đã cảm nhận được rồi, theo như tin tức mà bọn ta mới nhận được thì ở Thạch Hà Kiếm tông , một trong tứ đại tông môn ở Hạ Du đang gặp vấn đề lớn có khả năng dẫn tới diệt tông.

" Lữ Phụng Thiên hơi chắp tay khom người nói.


Không đợi cho lão già phải đợi lâu hắn nói tiếp.
" Không biết từ đâu chui ra một tên ác ma , hung thần ác sát.

Đang liên tục càn quét ở Thạch Hà Kiếm tông, tu vi Kim Đan Đại Viên Mãn nhưng khí thế toả ra hầu như không thua kém Nguyên Anh là bao.

" Lữ Phụng Thiên chậm dãi nói.
Nghe xong lão già hơi trầm ngâm, bởi vì bản thân lão cũng cảm nhận được khí tức tà dị từ bên phía Thạch Hà Kiếm tông phát tán ra.

Hơn nữa cũng làm cho lão cũng phải cảm thấy kiêng kị đôi phần.
" Phụng Thiên ngươi đi với ta một chuyến.

Lâm Vy ngươi ở lại đây phụ trách quản lý đám đệ tử , để cho bọn hắn không đi gây phiền toái.

" Lão gia nhìn hai người trước mặt , trầm giọng nói.
" Rõ " cả hai đồng thanh hô.
Thoáng chốc hai luồng tàn ảnh từ bên trong căn phòng nhanh chóng biến mất.
...
Thạch Hà Kiếm tông.
" Tiểu súc sinh , bổn toạ giết ngươi...!.

Có giỏi thì đừng có chạy " Tu La đuổi theo Vũ Hạo , đôi mắt đỏ ngầu tỏ ra vô cùng phẫn nộ .
Con mẹ nó chứ đường đường là một Kim Đan Đại Viên Mãn mà muốn giết một con kiến hôi Trúc Cơ Trung Kì mà giờ ngay cả cái rắm của hắn cũng còn không bắt được.

Mà thằng ôn con kia vừa chạy vừa chửi bới lung tung, thử hỏi trên đời còn cái nhục nào như cái nhục này chứ.
" Đừng chạy cái em gái nhà ngươi , đường đường là Kim Đan Đại Viên Mãn đi đánh một tiểu bối Trúc Cơ.

Con mẹ ngươi mặt dày thế là cùng, có ngon thì ngươi áp chế tu vi xuống cùng cảnh giới đại chiến 300 hiệp với lão tử.


" Dạo Bước Thời Không liên tục thi triển , vừa chạy Vũ Hạo vừa chửi ầm lên.

Không đánh được ngươi thì chẳng lẽ lại không chửi được ngươi sao.
Lại có Thôn Thiên Quyết điên cuồng liên tục thổ nạp , khiến cho Vũ Hạo cứ như một cái máy không biết mệt mỏi vậy.
Đám người xung quanh đều lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn một màn này.
Trên bầu trời , lúc này khoé miệng của Lữ Phụng Thiên hơi dật dật, cổ quái nhìn xuống một màn này.
" Con hàng này sao lại ở đây ? " Lữ Phụng Thiên nghi hoặc nói.
" Ngươi quen thiếu niên kia sao ? " Trung niên nam tử bên cạnh nhìn Lữ Phụng Thiên tò mò hỏi.
" Ta đã từng giao thủ qua với hắn, không ngờ tên kia lúc đó còn ẩn dấu sâu như vậy.

" Lữ Phụng Thiên trầm giọng đáp.
" Ừm,...!Tiểu tử kia thiên phú và thực lực không tồi.

Quả là một hạt giống tốt " Nhìn Vũ Hạo , ánh mắt trung niên nam tử sáng rực lên , đầy vẻ tán thưởng.
" Chúng ta có nên giúp đỡ hắn ta hay không.

Theo như quan sát thì đám người kia đều mất đi khả năng chiến đấu rồi !!! " Đảo mắt qua toàn trường Lữ Phụng Thiên trầm giọng nói.
" Không vội , trước tiên cứ theo dõi cái đã.

" ánh mắt lão thâm thuý nhìn Vũ Hạo đang bị truy đuổi ở dưới kia.
Lúc này phía bên dưới đống hoang tàn ở Thạch Hà Kiếm tông, nghe Vũ Hạo nói dám cùng mình thách đấu cùng cảnh giới.

Tu La trong lốt Tân Phong cười khà khà vài tiếng trông hết sức quỷ dị.
" Chiến đấu cùng cảnh giới với ta.

Ngươi chắc chứ ? " Ánh mắt trắng dã kia của hắn nhìn Vũ Hạo tỏ vẻ khinh thường nói.
Phải biết rằng mặc dù bị hạn chế rất nhiều về mặt tu vi trong thân thể của Tân Phong nhưng là người của Tu La Giới thì không ai là không kiêu ngạo cơ chứ.

Với cả công pháp , thực lực của bản thân đâu phải là thứ đám kiến hôi ở hành tinh cấp thấp này có thể so sánh.
" Đúng vậy , sao ...!ngươi dám nhận lời khiêu chiến này với ta hay là không ? " Vũ Hạo khoanh tay trước ngực ngạo nghễ nói, lúc này tuy không còn ở trạng thái Lôi Thần Biến nhưng khí thế ngạo nghễ thì không phải ai cũng có kia lại toát ra từ trên người của cậu.
" Tốt tốt tốt , thật không ngờ ở hành tinh cỏn con này lại có người dám thách thức với bản vương.

Ngươi là người thứ nhất !!! " Tu La liên tục cảm khái nhìn Vũ Hạo trầm giọng nói.
" Xưng tên ra đi , từ trước đến nay bổn đại gia không đánh với những loại vô danh tiểu tốt.

" Vũ Hạo hất cằm , gương mặt vênh váo nói.

" Vô danh tiểu tốt ...!Hahahaaa...!Cuộc đời của bản vương từ trước tới nay chưa ai dám nói với ta là vô danh tiểu tốt cả.

Đợi bản vương nhục nhã ngươi xong thì sẽ cho ngươi được phép chết một cách thống khoái.

" Liên tục cười khà khà vài tiếng quái dị.

Lúc này Tu La mới nhìn Vũ Hạo một cái âm thanh trầm thấp tới cực điểm làm người nghe phải rợn tóc gáy.
Tu vi Kim Đan Đại Viên Mãn ở trên người bỗng đột nhiên tụt xuống không phanh và dừng lại ở Trúc Cơ Trung Kì.

Hiển nhiên gã Tu La kia đã trực tiếp áp chế tu vi của mình xuống chỉ còn Trúc Cơ.
" Xem ra ngươi đã chấp nhận lời khiêu chiến này ." Tàn kiếm Thuận Thiên xuất ra , Vũ Hạo không nhanh không chậm nói.
" Vô Địch Cùng Cảnh Giới _ Vũ Hạo "
Ánh mắt Tu La tràn ngập khí tức hắc ám quỷ dị màu đen, đột nhiên một luồng Huyết quang từ trong người của gã cũng đã nổi lên một cách đầy khủng bố.

Tuy lúc này chỉ là Trúc Cơ nhưng khí tức toả lại không hề thua kém Kim Đan một chút nào.
" Với thân phận con kiến của ngươi thì thực không xứng để biết tên của ta.

Nhưng quy củ thì vẫn phải có.

" Lời nói khàn khàn âm lãnh tới cực điểm kèm theo luồng huyết khí và hắc khí quanh người khiến cho mọi người cảm giác như đang ở trong địa ngục vậy.

Tu La hơi dừng lại rồi trầm giọng nói tiếp, tiếng nói vang vọng toàn trường ngạo nghễ nói.
" Huyết Thần Ma Vương chính là tên của bản tọa !!! ".
...
Nay Chủ Nhật mưa gió mát trời , anh em tym và bình luận góp ý nhiệt tình vào cho tại hạ có động lực viết truyện.

Chứ nay đẹp trời như này chỉ muốn đi ngủ thôi :>
...
Mọi người có lòng ủng hộ em viết truyện thì đây ạ : &LT3
Tài Khoản : 1507060602 ( Ngân Hàng : MB Bank )
Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH
Em xin trân thành cảm ơn !!!
...
Chúc cả nhà buổi sáng cuối tuần vui vẻ và hạnh phúc bên gia đình &LT3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK