Dạo Bước Thời Không nhanh chóng đem ba người một khỉ về gần phía đại môn.
Lúc trước không phải Vũ Hạo không muốn dùng Dạo Bước Thời Không , mà là vì vừa muốn luyện thể vừa muốn quan sát xung quanh.
Nếu dùng Dạo Bước Thời Không một cách bừa bãi ở nơi nguy hiểm như trong khảo nghiệm này thì biết đâu được có đụng dính vài thứ khó chơi hay là không.
" Tiểu Hạo chàng đây là ...!" Linh Vân như nghĩ ra điều gì đó nói.
" Ta sẽ giúp hai nàng luyện thể " Gật gật đầu nhìn hai nàng Vũ Hạo nói.
" Luyện Thể ??? " Mỹ Uyển hơi kinh ngạc nói.
" Đúng vậy ta sẽ giúp hai nàng luyện thể , ta đang nghi ngờ rằng cơ duyên thực sự ở trong khảo nghiệm đầu tiên này đó chính là giúp cho chúng ta luyện thể trở thành thể tu.
" Vũ Hạo không dấu diếm đem toàn bộ suy nghĩ của mình nói ra cho hai nàng.
Vì đi đến nửa đường thì Vũ Hạo mới biết đến việc Luyện Thể này cho nên giải khai linh lực bảo vệ khi đó mới dính cú sốc đầu đời vì bị oanh kích cho te tua.
Rút kinh nghiệm thực tế từ chính bản thân mình , Vũ Hạo sẽ để cho hai nàng bắt đầu quá trình tôi luyện thân thể ở ngay vị trí gần đại môn.
Vì nơi đây mức độ oanh kích chỉ ở mức vừa phải mà thôi, không quá mạnh mẽ như ở sâu bên trong.
Nghe những lời Vũ Hạo nói cũng có lý và cũng vô cùng tin tưởng vào tiểu nam nhân của mình cho nên hai nàng cũng không có do dự gì mà nhanh chóng giải khai linh lực đang bao vệ quanh cơ thể của mình.
" Ầm , ầm "
Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc này , nhưng cái cảm giác như có hàng ngàn kim đâm và hàng trăm vết chém như này khiến cho hai nàng cảm thấy như bị phanh thây ra từng khúc vậy.
Nhưng hiển nhiên cả hai nàng đều không có dám hé môi rên rỉ lấy nửa câu.
Bởi vì hai nàng biết làm vậy chỉ khiến cho Vũ Hạo càng thêm đau lòng mà thôi.
Sức chịu đựng của Linh Vân vượt trội hơn Mỹ Uyển một tý , lý do vì ở Dương gia huấn luyện rất là khắc nghiệt và hơn hết nàng còn có một môn công pháp luyện thể đó chính là Thái Dương Thần Thể.
Tuy nhiên cũng giống như lối suy nghĩ của Vũ Hạo , nàng cũng biết được rằng công pháp luyện thể ở một mức độ nào đó sẽ bị hạn chế về nhiều mặt.
Chi bằng thuận theo Vũ Hạo lần này cùng cậu bước trên con đường của một Thể Tu luôn.
Mặc dù chịu đau đớn thì có sao chứ , đâu phải lúc nào Vũ Hạo cũng ở bên chăm sóc hay bảo vệ mãi được.
Cả hai nàng cùng đều có chung một suy nghĩ, đó chính là chỉ có mạnh hơn để giúp cho Vũ Hạo gánh được phần nào áp lực.
Cho dù không giúp được nhiều nhưng ít nhất cũng chỉ cần không làm gánh nặng cho cậu thôi cũng đủ rồi.
Vũ Hạo ở một bên nhìn hai nàng chịu đựng đau đớn nhưng vẫn kiên trì không phát ra một tiếng rên rỉ nào.
Vũ Hạo càng đau lòng không thôi...
" Hai nha đầu ngốc nghếch này !!! "
Vì là nơi có cường độ sát thương oanh kích yếu nhất trong khảo nghiệm , cho nên cả hai rất nhanh đã thích ứng được với cường độ xung quanh.
Cả ba cứ thế từng bước , từng bước một tiến sâu vào bên trong trung tâm.
Càng vào sâu mức độ oanh kích càng mạnh, cũng vì thế càng làm cho hai nàng cũng như Vũ Hạo cải thiện cường độ thân thể càng rõ ràng hơn....
...
Nhìn cả ba người Vũ Hạo một đường xông tới gần vị trí trung tâm mà không cần vận dụng linh lực phòng thân.
Để mặc cho lôi trì và phong bạo chứ thế oanh kích, cả đám nhất thời âm thầm líu lưỡi không thôi.
" Đây ....!đây con mẹ nó quá cường hãn a !!! "
Vô số đệ tử nhìn thấy cảnh này vô thức thốt lên.
Hiển nhiên đám người này vẫn còn chưa kịp hiểu vấn đề , chỉ biết cả ba người này dùng nhục thân mạnh mẽ của bản thân chống lại mà thôi.
Bỗng một tiếng la thất thanh kêu lên !!!
" Chạy , mọi người mau chạy...!mau chạy mau ...!!!! "
Còn chưa kịp phản ứng lại vấn đề , toàn thể đám người nhìn thấy cảnh tượng phía sau thanh niên kia chỉ cảm thấy sởn cả gai óc, một cảm giác tê dại toàn thân lan tràn không sao ức chế được…
Đám người tiến vào gần về phía Mắt Bão đang vắt chân lên cổ điên cuồng đào tẩu, sắc mặt cả đám tái mét không còn chút máu, mang theo vô tận khiếp đảm và sợ hãi.
" Cái này , cái này ...!" Vũ Hạo sắc mặt cũng triệt để trở nên mộng bức.
Sau lưng bọn hắn là vô số khôi lỗi , khí thế ầm ầm điên cuồng truy sát.
Số lượng nhiều vô số kể tạo thành một mảnh đen kịt một vùng, khí thế toả ra đều là Trúc Cơ Hậu Kì và Trúc Cơ Đại Viên Mãn.
Khủng bố là một từ đã không đủ để hình dung tràng diện trước mặt này.
Trên thân mỗi tôn khôi lỗi người thì mặc giáp , người thì mặc đạo bào ,...!nói chung là không hề đồng nhất một chút nào cả...
“ Mau cứu chúng ta !!! ”
Đám Khôi Lỗi khí thế khủng bố huỷ thiên diệt địa đang điên cuồng càn quét, pha lẫn nỗi khiếp sợ và tuyệt vọng của một số người, những nơi chúng đi qua.
Một số đệ tử chạy chậm , tu vi hơi yếu một chút liền bị trực tiếp bị nghiền nát đến cặn bã cũng không còn.
Kể cả một số gia hoả Trúc Cơ Đỉnh Phong vốn cậy mạnh cũng bị số lượng khủng bố áp đảo và nhấn chìm khi đám khôi này quét qua.
" Mẹ nó sao nhiều thế ??? "
" Cái này là Bách Quỷ Dạ Hành à.
Không...!không đúng là Bách Khôi Dạ Hành mới chính xác " Vũ Hạo trợn mắt nhìn một màn này phát sinh.
Vô số đệ tử Hạ Du và Trung Du nhìn cái đám khôi lỗi dữ tợn như vậy, ba chân bốn cẳng chạy trối chết, ngay cả đứng xem thêm một chút cũng không dám.
Nào có đủ cam đảm để đứng bình phẩm giống như là Vũ Hạo.
" Chúng ta tạm thời lui lại xem sao !!! " Vũ Hạo quay sang nhìn hai người Linh Vân và Mỹ Uyển nói.
Không dám có chút chần chờ, đưa tay vòng qua hai vòng eo mảnh khảnh của hai nàng, Dạo Bước Thời Không một lần nhữa được thi triển cách xa đám khôi lỗi này càng xa quan sát.
" Khả năng rất cao đây đều là những người chết trận từ thời Thượng Cổ.
Được oán khí và linh khí nơi đây ôn dưỡng , cũng có thể những người này đều bị trúng một lời nguyền nào đó.
" Linh Vân nhìn bầy khôi lỗi đằng xa mà đưa ra kết quả suy đoán của mình.
" Quả là những thứ cổ quái được lưu truyền từ thời Thượng Cổ , không thứ gì được coi là bình thưởng cả !!! " Mỹ Uyển cũng gật gù tán thành ý kiến của Linh Vân.
Những người tiến vào Cấm Địa số nhiều là Trúc Cơ Trung Kì mà thôi , mà đám khôi này thì tu vi đều là Hậu Kỳ và Đại Viên Mãn thử hỏi không phải là ác mộng với toàn trường thì là gì.
Chưa tính đến đám này tu vi đều khủng bố, riêng việc số lượng lên đến hàng mấy trăm con thế kia cũng đủ để hãi hùng khiếp vía rồi.
Tiến vào Cấm Địa lần này ai mà không phải là thiên kiêu cao cao tại thượng,bọn hắn cũng muốn tranh thủ tìm kiếm cơ duyên không chịu thua kém bất kỳ đối thủ nào, bất quá hiện thực luôn luôn tàn khốc vượt xa tưởng tượng.
Cơ duyên chưa thấy đâu…số lượng tu sĩ chết do đám khôi này càn quét đã lên đến hàng chục người chỉ trong vài hơi thở.
" Ầm ầm "
Xa xa có vô số linh lực va chạm vào đám khôi kia.
Phóng mắt nhìn, Vũ Hạo khoé miệng co giật một hồi .
" Gia hoả này sao bộ dáng trông hưởng thụ như vậy nhỉ ??? " từ xa nhìn lại Vũ Hạo đã thấy Lữ Phụng Thiên cưỡi trên Xích Thố đang điên cuồng càn quét đám khôi lỗi này.
Khoé miệng cười to , Phương Thiên Hoạ Kích điên cuồng chém xuống.
Bên cạnh Lâm Vy cũng hỗ trợ gã , lấp đầy những khuyết điểm mà Lữ Phụng Thiên để lại.
Tránh cho việc bị đám Khôi này tấn công bất ngờ.
Nhìn một màn này Vũ Hạo trong lòng cũng hơi rạo rực một phen...
" Hệ Thống nếu giết đám yêu khôi này thì được bao nhiêu điểm tích luỹ mỗi con nhỉ ? " Vũ Hạo nghi hoặc hỏi.
" Thông thường khi chém giết tu hành giả Tu Vi Trúc Cơ Hậu Kỳ là 30.000 điểm tích luỹ và Trúc Cơ Đại Viên Mãn là 40.000 điểm.
Nhưng vì đám yêu khôi này là vật chết cho nên điểm tích luỹ bị suy giảm đi phân nửa " Hệ Thống chậm dãi giải thích.
" Tức là mỗi con là được , 15.000 đến 20.000 điểm tích luỹ sao !!! " Ánh mắt Vũ Hạo trở nên sáng rực lên.
Dù sao muỗi nhỏ nào mà chẳng phải là thịt...
...
Bầu trời đen kịt , vô số lôi trì điên cuồng đánh xuống , phong bạo cũng điên cuồng gào thét.
Đám yêu khôi hầu như là không bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh, giống như một thế lực bất khả kháng cự, đi đến nơi nào để lại hoang tàn đến đấy.
" Chỉ là đám tàn binh mà thôi , tưởng có thể cản bước được ta mà sao ? " Lữ Phụng Thiên điên cuồng chém xuống về phía đám yêu khôi đang như bầy ong vỡ tổ lao tới.
Ầm ầm ...
" Phụng Thiên Trảm "
" Phụng Thiên Phản Kích "
Tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ điều động đến cực hạn, Phương Thiên Hoạ Kích ngạo nghễ chém xuống ,...
“ Phong Lôi Cộng Minh Chưởng ”
Lâm Vy không cam lòng yếu thế, Phong và Lôi thuộc tính ầm ầm bùng nổ sau đó kết hợp lại cùng nhau, hai chưởng kinh thiên động địa xuyên phá mà đến phía đám yêu khôi.
Oành oành oành ...
Trước công kích của hai người, đám yêu khôi truy đuổi chỉ bị tổn thất vài tôn yêu khôi.
Hiển nhiên công kích của hai người tuy mạnh nhưng với số lượng lên đến hàng vài trăm con yêu khôi thì quả thực là không thấm vào đâu được.
" Phụng Thiên nếu cứ tiếp tục như vậy thì cũng không phải là cách tốt đâu !!! " Lâm Vy bộ dạng hơi chật vật nhìn Lữ Phụng Thiên nói.
" Nếu không diệt qua bọn này thì đừng mong chúng ta có thể thông qua khảo nghiệm !!! " vừa đánh Lữ Phụng Thiên vừa trầm giọng hô.
" Nhưng mà ....!" còn chưa kịp nói hết thì Lâm Vy đã nghe thấy được một giọng nói vang vọng của một thiếu niên vọng đến.
" Lữ huynh nghe vẻ khá bận rộn ha , chuyện vui như này sao lại thiếu Vũ Hạo ta được.
" Vũ Hạo cùng Linh Vân và Mỹ Uyển tiến tới bên cạnh hai người.
" Hừ , tiểu tử nhà ngươi coi như còn có một chút cốt khí.
Không như lũ phế vật dưới kia !!! " Lữ Phụng Thiên nhếch môi mỉm cười nhìn Vũ Hạo nói.
Vù vù vù ...
Vô số yêu khôi điên cuồng lao tới phía đám người.
Không dùng linh lực mà là dùng nhục thân phóng tới như những lính cảm tử vậy.
“Ha ha, Hổ không gầm các ngươi tưởng rừng xanh không chủ hả !!! ” Vũ Hạo cười gằn một tiếng lạnh lùng quát.
Tàn kiếm Thuận Thiên nhanh chóng được xuất ra, Vũ Hạo quét qua đám người Linh Vân , Mỹ Uyển và Lữ Phụng Thiên ngạo nghễ nói :
" Chiến "
...
Chúc mọi người buổi tối vui vẻ <3
Danh Sách Chương: