• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bác Trần tài xế nhìn dáng vẻ thanh nhàn, nhã nhặn của Vân Nhu Y từ kính chiếu hậu, giống như một bông hồng được bao phủ bởi những giọt sương phản chiếu tia lấp lánh của nắng sớm, nhịn không được cất lời khen: "Thiếu phu nhân thật đẹp, khó trách thiếu gia càng ngày càng không thể rời khỏi Thiếu phu nhân. Ngay cả khi đi làm cũng đều nhớ đến thiếu phu nhân"

"Bác Trần, bác đừng cười cháu!" Vân Nhu Y vừa thẹn lại vừa lúng túng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn nổi lên một tầng hào quang sắc đỏ động lòng người.

Mới vừa rồi Tề Ngạo Vũ gọi điện thoại về nói muốn Vân Nhu Y đến công ty ăn cơm với hắn, Vân Nhu Y nhìn nhân viên trong nhà vì chuẩn bị hôn lễ mà bận đến chạy trối chết, nhưng mà bản thân lại không thể giúp được gì, cho nên nàng nghĩ ra ngoài giải sầu cũng tốt, vì thế mới đồng ý .

Chiếc xe xa hoa vững vàng lướt qua ngã tư náo nhiệt, các loại bảng hiệu kiểu dáng xinh đẹp lấp lánh hiện lên trên kính chiếu hậu. Xe đi qua một tiệm nước giải khát và bánh ngọt tao nhã thì... "Bác Trần, dừng một chút!"

Bác Trần nghe vậy lập tức dừng xe. Đang định xuống xe thì bị Vân Nhu Y ngăn cản.

"Bác không cần ra, cháu đi vào mua bánh ngọt, sẽ ra nhanh thôi."

Nhớ rõ lần sinh nhật trước ở Đài Loan, vú Trương đều mua bánh ngọt của tiệm này để chúc mừng sinh nhật nàng!

Kỉ niệm, thật muốn nhớ về nõ rõ hơn một chút! Nàng vui mừng mở cửa xuống xe.

"A!" Chung quanh đột nhiên vang lên tiếng thét chói tai.

"Mau tránh ra!"

Tim Vân Nhu Y nhảy dựng lên, quay đầu, chỉ thấy một chiếc xe hơi màu đen đang tăng tốc xông về phía nàng. Hai chân nàng giống bị đinh đóng lại, đầu óc trống rỗng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK