Mục lục
Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lát sau, tin tức có người dũng cảm lao vào Tà Vương cung, giết chết thủ vệ Tà Vương cung đã truyền ra, khiến một đám Tà tu chấn kinh.

Xì xào !

Tất cả mọi người đều lao về phía Tà Vương cung, muốn xem là người nào to gan dám khiêu khích sự uy nghiêm của Tà Vương.

Chắc chắn hôm nay là một ngày chấn động nhất trong lịch sử Tà Vương đình.

Một tên Tà tu Hư cảnh đỉnh phong hao hết thọ nguyên, dũng cảm lao vào Tà Vương cung liều chết.

Lại dựa vào một loại bí bảo cường đại, giết chết thủ vệ Hợp cảnh, phá hủy mười tòa cung điện, làm hai tên cường giả Chân cảnh bị trọng thương.

Cuối cùng phát ra tiếng gầm giận dữ, rồi tự bạo ở bên trong Tà Vương cung!

"Ha ha, Côn Vũ ta chết cũng phải chết oanh liệt, Tà tu mà không dám xông vào Tà Vương cung thì còn gọi gì là Tà tu, bản thân là Tà tu cho dù chết cũng phải xông vào Thánh địa Vương đình của Tà Tu một lần!"

"Nhớ kỹ, lão tử gọi là Côn Vũ!"

Trong đám Tà tu vây xem, có vài tên Tà tu thọ nguyên gần hết, dường như được tiếp thêm sức mạnh nhiệt huyết dâng trào, ngo ngoe muốn động, bộ dáng như muốn xông vào Tà Vương cung.

Dọa sợ những tên Tà tu bên cạnh phải vội vàng tránh xa.

Đậu moá, ngươi bị điên rồi sao?

Ngay cả uy nghiêm của Tà Vương cũng dám khiêu khích?

Bản thân chết thì cũng chẳng sao, thế nhưng không sợ thân nhân, con cháu, đệ tử bị liên lụy hay sao?

Đối phương can đảm như vậy chỉ sợ là người cô đơn.

Uy nghiêm của Tà Vương đình, lần đầu tiên bị khiêu khích, tất cả mọi người vội vàng chạy khỏi Vương cung, sợ bị liện lụy tới.

Một đám ngay cả hít thở mạnh cũng không dám, dáng vẻ nơm nớp lo sợ, chỉ lo bị cường giả Tà Vương đình để mắt tới.

Bên trong chủ điện Tà Vương cung.

"Khốn kiếp!"

Sắc mặt Tà Vương đã tái xanh, một đám cao tầng của Tà Vương đình đều trưng ra bộ mặt khó coi.

"Bắt thân nhân con cháu của hắn tới cho ta, ta muốn bọn chúng sống không bằng chết!"

Tà Vương quát lớn.

Những Tà Vương đời trước cũng không có Tà tu nào dám khiêu khích sự uy nghiêm, không ngờ đến đời Tà Vương của hắn lại bị Tà tu khiêu khích, hắn cảm thấy uy nghiêm của mình đã mất sạch sẽ !

"Có lẽ, hắn là người cô độc, ngay cả truyền nhân cũng không có."

Có người bất lực nói ra.

Thậm chí, có nhiều người cảm thấy, Côn Vũ dám làm ra việc như vậy, sẽ khiến cho một số Tà tu cô độc khác, vì muốn lưu danh sử sách mà có thể bắt chước làm theo.

Chỉ sợ rằng thể diện của Tà Vương sẽ bị đả kích liên tục.

Tin tức Côn Vũ dũng cảm xông vào Tà Vương cung, chắc chắn sẽ truyền khắp Nam châu, truyền vào trong tai tất cả Tà tu khắp nơi.

Tà tu trong thiên hạ vô cùng đảo, luôn có mấy phần tử điên cuồng như vậy.

Chuyện bắt chước làm theo chỉ còn là vấn đề thời gian.

Người tu luyện Tà công, rất dễ khiến cho đầu óc sinh ra vấn đề.

Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, Côn Vũ sẽ nổi danh.

Tức thì từ một người vô danh lại trở nên danh chấn khắp thiên hạ.

Một số Tà tu đầu óc có chút vấn đề, cũng muốn tạo ra chút danh tiếng, đương nhiên sẽ học đòi làm theo.

Chẳng những tôn nghiêm của Tà Vương đình bị khiêu khích.

Mà thể diện của Tà Vương, cũng sẽ bị người khác đả kích.

Khi Hồ Tuyền nghe được tin tức này, thì cả người như chết đứng.

Mồ hôi túa ra như tắm !

Lão già Côn Vũ chết tiệt kia, có phải não tàn rồi hay không ?

Hắn rất muốn nắm chặt Côn Vũ mà gào thét!

Móa nó ta bảo ngươi đi tới Sở quận gây chuyện, bắt người, chứ ta không bảo ngươi đi khiêu khích Tà Vương cung.

Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, tại sao Côn Vũ lại đột nhiên lao vào Tà Vương cung?

Hắn có đi tới Sở gia hay không?

Hay là trên đường bị té giếng, cho nên đi tới Tà Vương đình?

Hoặc là gặp phải chuyện gì ở Sở gia?

Cả người Hồ Tuyền toát mồ hôi lạnh, nếu như chuyện này bị truyền ra, mình từng sai khiến Côn Bằng đi gây chuyện ở Sở gia, cuối cùng lại đi tới Tà Vương cung liều chết.

Thì mình sẽ xong đời.

May mắn là trước đó chỉ trao đổi bí mật, chỉ có hắn và Côn Vũ, không có người nào nhìn thấy.

"Có lẽ là Hắc Nguyệt lâu không biết ? Chuyện cơ mật như vậy, không có phe thứ ba thì không có khả năng truyền ra ngoài."

Hồ Tuyền thấp giọng lẩm bẩm.

Chỉ mong cái lão già Côn Vũ khốn kiếp này không để lộ tình báo cho Hắc Nguyệt lâu.

Bằng không, chắc chắn đám khốn kiếp này sẽ dùng tình báo bán cho Tà Vương, tranh thủ kiếm một khoản.

"Tiếp tục dưỡng thương, việc này ta không biết, ta không biết gì hết, ta chưa từng gặp Côn Vũ!"

Hồ Tuyền tự thao túng bản thân suy nghĩ theo cách này.

Hắn cũng không muốn bị Tà Vương phát hiện, kết quả chính là sống không bằng chết.

"Sở gia này có gì đó rất tà môn, tại sao mỗi lần xảy ra chuyện đều có liên quan tới Sở gia?"

Hồ Tuyền cảm thấy dường như Sở gia ẩn giấu một bí mật khủng khiếp nào đó.

Chuyện xảy ra với Côn Vũ, hiện tại hắn không dám tiếp tục đánh chủ ý vào Sở gia nữa, tạm thời khiêm tốn dưỡng thương, chờ khi nào hồi phục lại sẽ tiếp tục mưu tính.

Hắn không dễ gì bỏ qua cho Sở gia.

Nếu không phải do Sở gia, thì làm sao hắn lại rơi vào tỉnh cảnh như lúc này?

Tình cảnh Tà giáo Tử Nguyệt quốc gần như bị diệt.

Tất cả chuyện này Tà Vương đình sẽ cho rằng hắn không có năng lực, nếu không phải năng lực quá kém, thì làm sao lại rơi vào tình huống hiện tại?

Ở trong mắt của cường giả Vương đình, ngay cả một Tà giáo nhỏ cũng không phát triển tốt, vậy thì không phải là vô năng chứ là gì ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK