"Tiết Bình. " "Có đệ tử! " Tiết Bình cung kính đáp. "Đã tới lúc ngươi ra ngoài xông xáo, mở ra con đường thuộc về mình. " Sở Huyền chậm rãi mở miệng nói: "Lần này ra ngoài, vi sư còn có chuyện giao cho ngươi đi làm. " Tiết Bình mừng thầm trong lòng. Rốt cục có thể ra bên ngoài. "Xin sư tôn căn dặn. " Trên tay Sở Huyền xuất hiện một quả ngọc phù. Ngọc phù này nhìn qua không có gì khác lạ, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác huyền diệu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.