Sở Huyền còn tìm hiểu thêm về hệ thống cấu tạo của Hắc Nguyệt lâu.
Hắc Nguyệt lâu chủ yếu được chia ra làm hệ Lâu Chủ, hệ Hậu cần và hệ Hộ vệ.
Hệ Lâu chủ chính là nhóm quan trọng nhất, phụ trách vận hành công việc kinh doanh của Hắc Nguyệt lâu.
Hệ Hậu cần thì phụ trách cung cấp các loại tài nguyên cho Hắc Nguyệt lâu, ví dụ như luyện đan, luyện khí...
Đáng nhắc tới, chính là nhân viên tình báo lại nằm trong hệ Lâu chủ.
Hệ hộ vệ, có nhiệm vụ chính là phải bảo vệ sự an toàn cho Hắc Nguyệt lâu, là một bộ phận vũ lực được Hắc Nguyệt lâu đặc biệt bồi dưỡng.
Trong ba hệ này thì hệ Lâu chủ nắm quyền cao nhất.
Quyền lực và thực lực có liên quan với nhau, Lâu chủ có đẳng cấp càng cao thì lại yêu cầu thực lực tương ứng, nếu không thì sao có thể quản lý cấp dưới của mình ?
Phiền Siêu là Lâu chủ bạch ngân, cấp dưới mà hắn quản lý là ba vị Lâu chủ thanh đồng, Diêu Hùng chỉ là một trong số đó.
Toàn bộ Nam châu, tổng cộng có bảy tên Lâu chủ bạch ngân.
Mỗi một tên đều có thực lực Chân cảnh.
Phiền Siêu là Chân cảnh tầng một.
Không tìm được tình báo liên quan tới Chiến Ma Cổ Địa, Sở Huyền chỉ có thể tiếp tục ra tay, bước tiếp theo cần phải khống chế Lâu chủ kim bài.
Sở Huyền cũng ngưng tụ ra một sợi lực lượng Đế cảnh, kèm theo một Chủng Hồn ấn, sau đó phái Phiền Siêu đi tìm cấp trên của hắn, chính là vị Lâu chủ kim bài kia.
Suy nghĩ của Phiền Siêu rất giống với ý nghĩ của Diêu Hùng, Hắc Nguyệt lâu đã xảy ra chuyện lớn rồi.
Tuy nhiên, sau khi bị Chủng Hồn ấn khống chế, cho dù đầu óc hắn rất tỉnh táo, tư duy rõ ràng, nhưng lại không thể nào phản kháng, chỉ có thể làm theo những gì được phân phó.
Bảo Hồng Diễm, chân cảnh tầng bốn, chính là một Lâu chủ kim bài của Hắc Nguyệt lâu.
Sở Huyền có hơi ngoài ý muốn, cấp trên của Phiền Siêu, lại là nữ.
Dáng người xinh đẹp, dung nhan diễm lệ, bộ dạng rất thành thục.
"Nam châu có mấy vị Lâu chủ kim bài?"
"Bẩm chủ thượng, có tất cả ba vị." Bảo Hồng Diễm cung kính nói.
Trong lòng nàng âm thầm chửi mụ ngoại Phiền Siêu, đồng thời cũng rất khiếp sợ thủ đoạn của Sở Huyền.
Không ngờ Sở gia lại xuất hiện một nhân vật kinh khủng đến như vậy.
Hơn nữa, đã ra tay thâu tóm Hắc Nguyệt lâu.
Càng kinh khủng hơn chính là, dùng thủ đoạn bí ẩn của vị này, chỉ sợ Hắc Nguyệt lâu vẫn chưa phát hiện được sự khác thường trên đám người mình.
"Hắc Nguyệt lâu có cường giả Đế cảnh tọa trấn ở Nam châu không?"
Đây là điểm mà Sở Huyền rất hiếu kỳ.
Ngay cả thế lực lớn như Tà vương đình cũng không dám đắc tội Hắc Nguyệt lâu, nếu không có cường giả tọa trấn thì tuyệt đối không làm được.
Nên biết rằng, Hắc Nguyệt lâu mua bán rất nhiều tài nguyên bảo vật.
Những Tà tu kia đều thích giết người đoạt bảo, nếu như Hắc Nguyệt lâu không đủ cứng, thì sớm đã bị Tà vương đình thâu tóm rồi.
"Có một vị Lâu chủ nhất tinh(một sao) tọa trấn ở Nam châu, nghe đồn hắn đã đặt nửa bước vào Đế cảnh, bình thường mà nói, cường giả thuộc hệ Hộ Vệ sẽ mạnh hơn một bậc, có khả năng xuất hiện Đế cảnh."
Bảo Hồng Diễm cũng không chắc chắn.
Sở Huyền lo nghĩ, cuối vùng vứt bỏ ý định khống chế vị Lâu chủ nhất tinh kia.
Nhỡ đâu cường giả Đế cảnh của đối phương liều chết, mà mình chỉ truyền ra có một sợi lực lượng Đế cảnh, muốn khống chế người này một cách thầm lặng, chỉ sợ rất khó.
Một khi bại lộ thì không thể nào thực hiện kế hoạch khống chế Hắc Nguyệt lâu nữa.
"Ngươi có biết tin tức nào về Chiến Ma cổ địa không?"
"Biết được một chút. "
Cuối cùng thì vị Lâu chủ kim bài này cũng biết một ít tin tức về Chiến Ma Cổ Địa.
"Nói đi."
"Vâng, chủ thượng."
Dựa theo những gì Bảo Hồng Diễm nói, Chiến Ma cổ địa chính là khu vực xảy ra trận chiến ở Nam châu khi Ma tộc xâm lấn Bắc vực vào thời đại thượng cổ.
Bởi vì trận đại chiến này mới khiến cho địa mạch Nam châu bị tan vỡ, pháp tắc hao tổn, cường giả Đế cảnh trở lên còn sót lại đều đã rời khỏi Nam châu.
Mà Chiến Ma Cổ Địa cũng bị biến mất sau khi không gian xuất hiện vết nứt.
Dựa theo suy đoán của mọi người, chờ tới khi địa mạch Nam châu được khôi phục, pháp tắc được tu bổ, thì Chiến Ma cổ địa sẽ xuất hiện trở lại.
Trước đó một trận đại chiến với ma tộc, vô số cường giả đã chết đi, chắc chắn bên trong có rất nhiều bảo vật và truyền thừa, cho nên các thế lực lớn đều phái người tiến vào tra xét.
Bởi vì thời gian đã quá lâu rồi, những thế lực biết về Chiến Ma cổ địa thì đều là thế lực siêu cấp, cho nên chỉ có những thế lực này tranh đoạt danh ngạch với nhau.
Một khi xác định ra danh ngạch thì sẽ bắt đầu hành động.
Đương nhiên, thời gian Chiến Ma cổ địa xuất hiện vẫn còn xa, trong khoảng hai ba mươi năm nữa thì sẽ không có ai đến Nam châu.
Sở Huyền thoáng thở phào nhẹ nhõm, trong khoảng hai ba mươi năm nữa, không có cường giả của thế lực lớn nào đặt chân tới Nam châu, hắn vẫn còn rất nhiều thời gian để mạnh lên.
Tuy nhiên cũng không thể buông lỏng cảnh giác, nhỡ đâu có nhân vật tán tu giống như Đỗ Nguyên, lén lút chạy tới Nam châu thì phải làm sao đây?
Tuy rằng, bọn họ sẽ lén lút chui vào, có khả năng sẽ không gây chuyện.
Nhưng nói sao thì cũng là một nhân tố không ổn định.
Đối với Sở Huyền luôn truy cầu ổn định mà nói, thì tất cả nhân tố không ổn định đều là tai hoạ ngầm.
Hắn lập tức phân phó Bảo Hồng Diễm, thường xuyên chú ý tới chuyện cường giả Đế cảnh trở lên xuất hiện ở Nam châu, một khi có tin tức phải lập tức thông báo cho hắn.
Hắn còn cho Bảo Hồng Diễm một Thông Tấn phù để giữ liên lạc thường xuyên.
Trước khi đủ thực lực khống chế Nam châu, Sở Huyền vẫn không có ý định phổ biến Tử Mẫu Thông Tấn phù.