Mục lục
MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Tiểu Lỵ dừng một chút tiếp tục nói, "Tớ cứ cảm thấy cậu ta luôn luôn hữu ý vô ý nhằm vào cậu. Hơn nữa vô luận là dùng hay là cái gì, đều thích cùng cậu ganh đua so sánh. Dù sao tớ cảm thấy mỗi lần vừa có việc có liên quan đến cậu, cậu ta liền thái độ kỳ dị."



Trầm Mộc Bạch không phải người ngu, tự nhiên cũng cảm nhận được.



Chỉ là cái này loại không có tạo thành tổn thương thực chất, cô tự nhiên sẽ không để ở trong lòng. Chu Tiểu Lỵ lời nói coi như là cho cô một cái nhắc nhở, nếu quả thật cùng đối phương có quan hệ, đồng thời còn có phát triển tiếp theo mà nói, cô sẽ không cứ tính như thế.



Mấy lời đồn đại nhảm nhí này kỳ thật cũng không ảnh hưởng tới tâm tình Trầm Mộc Bạch gì, thời gian vẫn như cũ trôi qua, nên đi công ty vẫn là đi công ty.



Thư ký vẫn là trước sau như một sau khi cô đến, đưa tới trà bánh tinh xảo.



Trầm Mộc Bạch ăn uống no đủ, nhìn một hồi văn bản tài liệu trên bàn, sau đó bụng có chút kìm nén đến cấp bách, vội vàng nói, "Anh, em đi toilet một chút."



Lục Lệ Bắc ngẩng đầu, "Đi đi."



Sau khi thiếu nữ rời đi, hắn một lần nữa đưa mắt nhìn văn bản tài liệu mới trong tay.



Thanh âm nhắc nhở tin nhắn vang lên.



Lục Lệ Bắc nhìn sang, điện thoại màu trắng lẳng lặng nằm ở chỗ cũ.



Nghĩ đến trước đó huấn luyện quân sự, biết rõ làm như vậy không đúng, nhưng hắn vẫn là đưa tay tới.



Khi nhìn đến nội dung tin nhắn, đôi mắt hẹp dài dưới mắt kiếng gọng vàng nhiễm lên một tia âm u, rõ ràng là ở thời kỳ mặt trời chói chang, quanh thân phát ra khí tức lại là lãnh ý.



Giải quyết vấn đề sinh lý, Trầm Mộc Bạch rất nhanh liền đã trở về, khi nhìn đến thần tình trên mặt anh cả nhà mình, đột nhiên giật nảy mình, ngay sau đó cẩn thận từng li từng tí kêu một tiếng, "Anh?"



Cô nghĩ nghĩ, bản thân gần đây hẳn không có chọc tới đối phương chỗ nào không vui đi.



Lục Lệ Bắc nhìn cô, thản nhiên nói, "Việc trong trường học vì sao không nói cho anh?"



Trầm Mộc Bạch sững sờ, nhìn thoáng qua điện thoại trên bàn, quét mắt tới tin nhắn mới nhất, ấp úng mở miệng nói, "Em không phải không muốn nói cho anh."



Tin nhắn là Chu Tiểu Lỵ gửi tới, đại khái nội dung chính là lần trước phong ba còn không có xuống, trên diễn đàn lại có chuyện xấu liên quan tới cô.



Lục Lệ Bắc thần sắc trên mặt vẫn như cũ không dãn ra, rõ ràng bộ dáng không hề tức giận, lại làm cho người ta cảm thấy đây là khúc nhạc dạo trước khi mưa bão tới, "Thiến Thiến, chuyện này, anh tới xử lý."



Trầm Mộc Bạch cũng không có muốn buông tha hắc thủ sau màn, nhưng tất nhiên là anh cả nhà mình đều đã lên tiếng như vậy, cô cũng không tất yếu còn đích thân đi động thủ giải quyết, cảm giác có người làm chỗ dựa thực sự không nên quá thích.



"Nhưng là, Thiến Thiến, em có thể giải thích một lần trong điện thoại di động những tin nhắn khác không?" Tiếng nói đối phương trầm thấp vang lên.



Trầm Mộc Bạch chưa kịp nghĩ đối phương vì sao còn xem xét nhưng tin nhắn khác, vừa nghĩ tới đối phương khả năng nói những nội dung kia, lập tức quýnh.



Nàng từ khi ở đại học C nổi tiếng, mỗi ngày nam sinh tỏ tình vô số kể, tự nhiên cũng có người nghĩ biện pháp lấy được số điên thoại di động của cô.



Mặc dù cũng muốn đổi số, nhưng nghĩ đến không dùng được khả năng lớn bao nhiêu, dứt khoát liền không để ý tới những tin nhắn kia, nếu như là một loại lời nói ám chỉ nào đó, trực tiếp liền kéo vào sổ đen cũng xóa bỏ tin nhắn.



Đoạn thời gian trước, Trầm Mộc Bạch còn có cái tâm tư mỗi ngày xóa bỏ những vật kia, nhưng là hai ngày này, bận bịu quá liền dứt khoát mặc kệ.



Đến mức cô cũng không nhìn tin nhắn gửi tới một chút, cho nên cô thật đúng là không biết nói cái đồ vật gì, hiện nay nhìn thấy thần sắc không ngờ của anh trai nhà mình, không hiểu liền bắt đầu sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK