• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người được đưa tới một chiếc quân hạm trên cạn, đón tiếp họ là một đôi vợ chồng, tất cả bị yêu cầu nộp một số tiền lớn để được vào ở. Điều này lại dẫn tới tranh chấp với các thí sinh.

Vì cuộc thi quá nhàm chán, ba thành viên Lữ Đoàn bắt đầu thiếu kiên nhẫn.

"Ồn quá, gϊếŧ hai người này chẳng phải là xong chuyện sao." Feitan nói.

"À, tôi cũng đang suy nghĩ về việc đó." Mục đích ban đầu của họ là tìm ra kẻ "sẽ gϊếŧ chết Uvogin", nhưng tới tận giờ vẫn chưa phát hiện ra kẻ mạnh hay nguy cơ tiềm ẩn nào trừ Hisoka và Illumi, mà họ cũng không cần phải quá đề phòng hai người này. Thu hoạch lớn nhất trong chuyến đi lần này chỉ có là tìm được Du Quai mà thôi.

Chrollo cầm tấm thẻ vàng trên tay, làm cướp nhiều năm như vậy, Lữ Đoàn đã sở hữu số tiền không nhỉ chút nào trong tài khoản gửi ngân hàng. Các thành viên Lữ Đoàn đều sở hữu tấm thẻ vàng như vậy, dù sao mỗi lần ăn cơm mà còn cướp thì đúng là gϊếŧ gà bằng dao mổ trâu. Tuy nhiên, muốn lấy tiền từ tay họ cũng không dễ dàng chút nào đâu.


"Shalnark, cậu thấy tôi nên trả tiền hay nên gϊếŧ họ?" Chrollo nhàm chán nói.

"Vậy hay là tung đồng xu đi." Shalnark mỉm cười. " Ngửa thì đưa tiền, sấp thì gϊếŧ, thấy sao ?"

Ba người nói chuyện chẳng kiêng dè gì ai, cặp vợ chồng nãy đang kiêu ngạo nhanh chóng biến sắc, cười gượng: "Không có tiền cũng không sao, quanh đây nhiều tàu đắm như vậy, mọi người đi mò báu vật rồi trả thay tiền cũng được."

Feitan quay sang: "Đếch có hứng."

"Đây...........đây cũng là một phần của cuộc thi."

"Woa, đi tìm kho báu ư, thật thú vị." Gon vẫn ngây thơ chẳng biết gì, cậu hưng phấn kêu lên.

"Xem ra không còn cách nào khác. Đi thôi, Gon." Killua kéo Gon, thận trọng liếc nhìn Feitan một cái, cậu ngày cành cảm thấy họ nguy hiểm.

"Ừ. Tiểu Quai, anh mò báu vật cho em, đừng lo nhé." Gon dắt theo Du Quai.

"Ah."

"........" Feitan cau mày nhìn bé con nhà mình chạy đi tìm kho báu, chậc một tiếng: "Đi thôi, Đoàn Trưởng."


Chẳng mấy chốc, Gon và Killua khiêng một chiếc hòm lớn đầy châu báu về đặt trước mặt hai vợ chồng kia, cười vui vẻ nói: " Cho cháu phòng ba người."

Feitan nắm cổ Du Quai xách nó lên, kẹp bé con trong tay, ném một hòm châu báu khác lên bàn nói: "Thằng nhóc này ở cùng ta."

Cặp vợ chồng vội vàng đưa khóa cho Feitan, hắn nhận lấy, lạnh lùng nhìn Gon và Killua một cái rồi mặt lạnh rời đi. Hai cậu thiếu niên sững người, trước kia Feitan còn chẳng thèm nhìn họ, hai đứa chỉ cảm thấy hắn không dễ gần, nóng tính nhưng không có gì hơn. Ai dè Feitan lại đáng sợ như vậy, chỉ một cái nhìn đã khiến họ như trực diện cái chết.

Gon ngốc chỉ cho rằng mình suy nghĩ linh tinh, người ta chỉ nhìn một cái thôi mà sao lại cảm thấy như sắp chết được kia chứ, ha ha ha ? Cậu gãi đầu, gọi với theo sau Feitan: " Làm phiền anh chiếu cố em trai em, Feitan."


"Này !" Killua tức giận gõ đầu cậu: "Lại còn dám nói chuyện với hắn nữa à !"

"Eh ? Tại sao không ?"

" Cậu..... Ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc !"

"Kurapika, những người này rốt cuộc là ai, có vẻ nguy hiểm thật." Leorio hỏi.

"Tôi cũng không rõ, hẳn là tổ chức xã hội đen nào đó, Shalnark và Feitan gọi Chrollo là Đoàn Trưởng." Kurapika nói, dù cậu có trái tim nhân hậu, nhưng không phải là kiểu người có tư tưởng chính nghĩa quá cao, không liên quan đến bộ tộc của mình thì cậu cũng chẳng quan tâm.

Nghĩ tới việc họ đi vào khu rừng rậm hoang vu với không biết bao hiểm nguy không ngờ tới chỉ để tìm Du Quai, Kurapika mỉm cười: " Nhưng họ rất quan tâm đến đồng bạn của mình, tôi tin họ là người tốt." Tối thiểu là với tư cách một người bạn.

Feitan tìm thấy căn phòng hai người, thả Du Quai xuống giường, bé con ngồi dậy kéo vạt áo hắn: "Feitan, ộp ộp ( tắm ). "
Ban nãy Du Quai ngồi trên bờ chờ trong khi Gon và Killua lặn xuống nước mò kho báu, Tompa không kiếm được báu vật, thấy vậy liền lẻn ra sau lưng Du Quai, đương nhiên là bị nó phát hiện, nhưng vì không có sát khí nên nó để yên. Thế là thằng nhóc vị Tonpa.....đẩy xuống biển. Hòm kho báu cũng mất luôn.

Killua tức giận mắng ầm lên, Gon cũng tức lắm, có kẻ dám bắt nạt em cậu, nhưng vì Du Quai không biết tên kẻ đó nên chẳng thể làm được gì. Tonpa lúc đó đã sớm trốn vào phòng. Bây giờ vì đang phải mặc bộ quần áo ẩm, Du Quai khó chịu đòi đi tắm.

Feitan đang cởϊ áσ khoác, thấy nó kêu lên liền khó hiểu hỏi: "Sao cơ ?"

Du Quai nhảy xuống giường, giơ hay tay lên để Feitan cởϊ áσ cho mình : "Feitan, ộp ộp."

Động tác này quá quen rồi. Feitan theo phản xạ ngồi xuống cởi đồ cho nó, cởi một nửa, bỗng véo má bé con: "Học ở đâu cái kiểu kêu dị hợm thế hả ?"
"Ộp ộp." Du Quai nói.

"Không được kêu thế nữa." Feitan cởi đồ cho nó xong, bế bé con vào phòng tắm.

Sống cuộc sống bên ngoài Phố Sao Băng đã khá lâu, rốt cuộc Feitan cũng có chút kiến thức đời thường cơ bản, biết rằng tắm không phải là cứ nhúng Du Quai vào nước cho sạch là xong. Dù rất phiền phức nhưng hắn vẫn lấy sữa tắm ra xoa bọt lên người Du Quai.

"Sao quần áo lại bị ướt ?" Với chỉ số thông minh của Du Quai thì chắc chắn không phải vì nó tự giác xuống biển mò kho báu rồi.

Du Quai không biết kể chuyện, nó nghiêng đầu suy nghĩ một lát, liền giơ tay làm động tác đẩy đơn giản: "Đẩy."

Đôi mắt Feitan lạnh lẽo: "Có kẻ đẩy ngươi xuống biển ?"

Du Qua gật đầu.

"Là ai ?"

Du Quai lắc đầu, dù khi đó nó biết có người đang lại gần, nhưng vì ngồi quay lưng lại và không có sát khí nên nó không nhìn mặt kẻ đó. Coi như là không biết.
"........ Cái đồ ngu ngốc này !" Feitan hận thiết bất thành cương, véo mà Du Quai: "Từ giờ còn dám rời xa ta nữa không." Tốt nhất là luôn giữ thằng nhóc bên mình, đỡ cho đồ ngốc này ra ngoài lại bị người ta bắt nạt.

Tắm cho Du Quai xong người Feitan cũng ướt người. Quấn khăn bế nó ra ngoài liền thấy Shalnark cười tủm tỉm ngồi trên giường. "Yo, Tiểu Quai."

"Shalnark, chíp chíp chíp ( chào buổi sáng )."

"Sao cơ ?"

"Ngươi vào đây làm gì." Feitan thả Du Quai xuống giường rồi quay qua hỏi Shalnark: " Đoàn trưởng đâu ?"

"Đoàn trưởng đang đi điều tra các thí sinh để tìm ra kẻ sẽ gϊếŧ Uvogin." Shalnark cầm khăn tắm lau tóc cho Du Quai, mấy việc này anh cũng thành thạo lắm rồi: " Sao lại tắm giờ này ?"

Feitan hừ lạnh : "Có kẻ đẩy thằng nhóc xuống biển."

Shalnark khựng lại, rồi mỉm cười :" Là ai ?"
"Thằng nhóc cũng không biết." Feitan cúi đầu nhìn ngực áo ướt của mình: " Ta đi tắm, ngươi trông thằng nhóc."

Shalnark gật đầu, nhìn Feitan vào phòng tắm, không nhinh được liền véo má Du Quai: "Sao mà vẫn ngốc thế hả. Chậc, thôi, dù sao thì anh cũng sẽ tìm ra kẻ đó."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK