Chương 59: Yêu thầm
Phú bà Trương Ngọc Lộ đêm qua lên hot search.
– — Bạn trai xuất quỹ ( ngoại tình) bị bóc phốt, cô ấy suốt đêm đóng gói hành lý dọn ra khỏi nhà bạn trai.
Hôm nay đoàn phim bắt đầu khởi quay, trạng thái của Trương Ngọc Lộ không ổn, không thể phối hợp quay cùng với Hứa Anh được. Tới tận buổi chiều, trời nóng, thời điểm đạo diễn kêu “ Cắt” lần thứ tám, sắc mặt đã rất không tốt.
“ Được rồi!”
“ Nghỉ ngơi nửa tiếng!”
Đạo diễn cầm kịch bản quạt quạt mấy phát liền nói, mọi người đang quay phim bèn sôi nổi lơi lỏng nghỉ ngơi, tốp năm tốp ba trò chuyện đi tới mái che nắng.
Đạo diễn hơi hất cằm nâng nâng nhìn Hứa Anh mặc một thân váy dài, lời nói lại hướng tới Trương Ngọc Lộ: “ Lộ Lộ à, cô phải cố gắng bắt kịp thời gian diễn cùng Hứa Anh. Một lúc nữa cố gắng một lần là qua nhé?”
Trương Ngọc Lộ áy náy tới đỏ mắt, vội vàng đáp ứng, sau đó lại nhìn Hứa Anh bằng ánh mắt đầy vẻ xin lỗi.
Mùa hè hơn ba mươi độ, lại mặc nhiều, Hứa Anh cảm thấy mình sắp bị nóng tới biến hình, nhưng nhìn thấy Trương Ngọc Lộ đáng thương nhu nhược đã sắp khóc, vẫn cố gắng mỉm cười.
Cảnh này là nữ chính cùng vai ác cũng chính là nhân vật của Hứa Anh xung đột chính diện, cừu hận bùng nổ không thể tích lũy, kế tiếp còn phải quay thêm vài cảnh, vừa rồi biểu hiện của Trương Ngọc Lộ dùng sức quá mức.
Hai cô gái đứng dưới mái che nắng, cầm lấy kịch bản cùng nhau diễn tập, qua vài phút, cuối cùng cũng đã được rõ ràng, nhưng bỗng nhiên cảm xúc của Trương Ngọc Lộ tụt dốc, Hứa Anh buổi sáng xem Weibo, biểu cảm đầy sự đồng tình.
Nghệ sĩ trong giới giải trí, chia tay không thể quá ồn ào, chỉ có thể tự chịu đựng.
Hứa Anh ôm ôm bả vai cô: “ Đừng buồn, người tiếp theo sẽ càng tốt hơn.”
Trương Ngọc Lộ lắc đầu: “ Là bạn học cấp ba, lại là mối tình đầu, đã từng yêu nhau như vậy, lại không nghĩ rằng lại đi tới bước đường này.”
Đôi mắt sưng đỏ của cô nhìn về phía Hứa Anh: “ Hứa Anh, kinh nghiệm của chị so với em phong phú hơn, chị cảm thấy em nên làm thế nào?”
Hứa Anh: “….. Chị?”
Hứa Anh chớp chớp mắt, kinh nghiệm của cô đúng là phong phú, chẳng qua đều là kinh nghiệm đá người khác, không phải là kinh nghiệm bị đá.
Nếu để loại tra nam này đặt trước mặt cô, cô đảm bảo sẽ dạy bảo tới mẹ hắn ta cũng không nhận ra mặt.
Trương Ngọc Lộ cũng ý thức được mình hỏi sai người, lắc đầu cười cười, nỗ lực khắc chế sự sai lầm: “ Chị khẳng định sẽ không ngốc giống như em. Có lẽ em diễn nhiều vai diễn ngốc bạch ngọt, đầu óc cũng bị ngu đi. Chị tốt như vậy, ai mà có thể bắt nạt được.”
Những lời này của cô ấy làm Hứa Anh nhớ tới một ít hồi ức xa xăm…..
Một lát sau cô mới nói:
“ Ai cũng có thời điểm khụy ngã, sao có thể vĩnh viễn không bị bắt nạt.”
Trương Ngọc Lộ lần đầu thấy vẻ mặt này của Hứa Anh, có loại u buồn nói không nên lời, cô không muốn quấy rầy Hứa Anh nữa.
Bầu trời có đám mây vắt ngang như dòng sông chảy qua, bóng tối cùng ánh mặt trời đan xen. Quạt điện nhỏ ầm ầm rì rì thổi gió vào Hứa Anh tạo ra âm thanh rù rù: “ Ở tuổi dậy thì chị cũng từng yêu đương một lần, dùng hết sức lực, nhưng lại yêu quá mức điên cuồng rối loạn….”
Cuối cùng làm mọi việc kết thúc thật thảm.
Đã nhiều năm qua đi, đến nay cô vẫn không dám một lần cẩn thận nhớ lại những việc nho nhỏ ấy.
“ Bạn trai hiện tại của chị cũng không tồi mà, hôm trước còn tới thăm.”
Hứa Anh quay đầu nhìn Trương Ngọc Lộ: “ Anh ấy không phải bạn trai chị.”
“ Không phải?”
“ Ừm.”
Trương Ngọc Lộ có chút không hiểu nụ cười của Hứa Anh, liền cảm thấy….. Có chút đen tối nhưng cô cũng không tiện hỏi việc riêng tư người ta, liền từ bỏ.
Trương Ngọc Lộ bị đạo diễn kêu liền đi, Hứa Anh một người ngồi trước quạt điện, cô lấy ra di động, tìm được WeChat của Cao Dịch, vuốt tới ảnh chụp hắn ta đăng trong vòng bạn bè ngày hôm qua, có lẽ là buổi tiệc của công ty.
Cao Dịch tự chụp bằng cam sau, mơ hồ có thể thấy được người đàn ông mặc âu phục, mặt anh ta bị Cao Dịch chắn, chỉ có thể thấy được một phần hai bóng dáng.
Có làn da cổ trắng nõn, tóc ngắn anh tú đầy khí chất.
Là thương nhân, văn nhã.
Đôi mắt Hứa Anh không ngừng băn khoăn ở vành tai mép tóc, trong lòng có hơi nhộn nhạo, tươi cười ngày càng rộng lớn:
A.
Con rùa biển nhỏ đáng thương này.
Phải làm sao bây giờ?
Cô không phải chính là “ ý của Túy ông không phải ở rượu.”
Có phải hay không….. Cô có chút xấu xa?
– — Con rùa biển nhỏ so với Hứa Anh còn nghị lực hơn!
Hôm nay nghỉ ngơi không diễn, Hứa Anh mới sáng sớm liền mang khẩu trang cùng mũ, tính toán ở dưới lầu đi dạo ăn sáng sớm một chút.
Từ nhỏ cô đã hoạt bát hiếu động, cho dù là minh tinh cũng không thể ở một chỗ.
Lisa giống như vịt con đi phía sau, Hứa Anh vừa ra khỏi khách sạn không bao xa, bên đường có một chiếc xa bảo mã màu đen (BMW) bấm còi hướng hai người.
Hứa Anh theo tiếng còi nhìn lại.
Cửa sổ xe dần hạ xuống, một người đàn ông mang kính râm cười tươi tắn, vẫy vẫy tay rất tiêu sái.
“ Hi.”
Hứa Anh nhíu mày.
Hóa ra là rùa biển nhỏ lại tới.
Tuy rằng Lisa chưa làm việc bao lâu, nhưng rất có ánh mắt, liền lấy cớ trở về khách sạn.
Hứa Anh lên xe, Cao Dịch chở cô tới đường Hương Thương, nhìn dáng vẻ có lẽ đã sớm lên hành trình kế hoạch “ Hẹn hò” từ sớm.
Hứa Anh nhìn bầu trời mới lộ ra thái dương: “ Anh tới rất sớm nhỉ?”
Cao Dịch ngắm đồng hồ trên tay, mắt đào hoa hơi nhíu lại, có chút hương vị phong lưu: “ 07:05. Từ thành phố G tới trước mặt em, mất ba tiếng.”
Thật sự muốn theo đuổi sao…..
Hứa Anh trong lòng âm thầm cười nhạo hắn ta quan công trước mặt chơi đại đao ( giống Múa rìu qua mắt thợ).
“ Vậy không phải mới rạng sáng anh đã phải xuất phát sao?”
“ Đúng vậy, rạng sáng 04:00 đã đi.”
Thấy Hứa Anh chỉ cười không nói lời nào, Cao Dịch đoán không được cô nghĩ gì. Đứt quãng liên hệ hơn một tháng, nhưng Hứa Anh cũng không mặn không nhạt, như gần như xa, làm người khác sốt ruột.
Làm lãng tử có thâm niên phong lưu, lần đầu gặp phải kỳ phùng địch thủ, Cao Dịch âm thầm thấy đau đầu, lại có chút không cam lòng.
– — Hắn ta không tin rằng mị lực của chính mình không có hiệu quả!
Hứa Anh tháo mũ cùng khẩu trang xuống, mắt đánh giá xe. BMW xe hơi đời thứ bảy, đen thuần, có loại cảm giác khiết tịnh cực hạn — Toàn xe không có một đồ trang trí nào, cũng không có nước hoa, không khí rất thuần.
Hứa Anh hít sâu một hơi, điều động khứu giác mẫn cảm của phụ nữ, mới ẩn ẩn có thể ngửi được một chút….. Mùi vị cùa người đàn ông trong xe, là mùi hương dầu gội cùng sữa tắm.
Rất nhạt.
Lại có loại…. Chút gì đó quen thuộc.
Hứa Anh: “ Có phải tất cả tinh anh trong xã hội các anh đều thích đi xe BMW hay không?”
Tay lái Cao Dịch thao tác chuyển qua giao lộ: “ Cũng không phải. Anh không thích lắm.”
Hắn nhìn Hứa Anh một cái, đôi mắt mỉm cười luôn có chút ý đồ câu dẫn phụ nữ: “ Anh thích kiểu xe đua, hoặc là Jeep.”
“ Phải không?”
Thấy Hứa Anh ngó mắt nhìn tay lái của BMW, Cao Dịch vội giải thích: “ À! Xe anh vừa bị tai nạn, phải sửa chữa ở xưởng một thời gian. Đây là xe của sếp anh.”
“ Sếp anh?” Tròng mắt Hứa Anh chuyển sang hắn.
“ CEO.”
Hứa Anh gật gật đầu, âm thầm cong môi dưới, rốt cuộc cũng có chút hứng thú. Cô vươn ngón tay lau đầu lọc gió ở điều hòa: “ Xem ra sếp các anh rất yêu sạch sẽ, không có một hạt bụi nào.”
“ Anh ấy không phải là yêu sạch sẽ, mà là bị bệnh sạch sẽ.”
Thời điểm chờ đèn xanh, Cao Dịch quay đầu: “ Ví dụ như anh ấy rõ ràng là người nghiện thuốc, nhưng không bao giờ hút thuốc trong xe, cho dù nghiện thuốc lá khó chịu đến mấy cũng sẽ chịu đựng, tới nơi mới đi xuống hút. Em nói xem có phải là bệnh sạch sẽ hay không?”
Hứa Anh gật gật đầu, tỏ vẻ tán đồng.
“ Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, nếu không phải anh ấy đặc biệt, chủ tịch cũng sẽ không mang một khoản tiền thật lớn đào từ New York về nước.”
Hứa Anh tiếp tục nói bóng nói gió: “ Nghe vậy có vẻ anh ta thật sự rất ưu tú.”
Cao Dịch: “ Rất ưu tú, người văn nhã, tính tình tốt, nhưng mỗi khi làm việc rất tàn nhẫn độc ác, hơn nữa còn có năng lực nhẫn nại cực kỳ lớn. Năm ngoái mùa thu ở New York, anh ấy trong một lần liền phá đổ một công ty, thị trường chứng khoán còn rung chuyển…. Thân là người đồng sự, anh cũng cảm thấy anh ấy có chút đáng sợ.”
Hứa Anh gật gật đầu tỏ vẻ vẫn đang nghe, trong lòng lại đối người này có thêm chút hiểu biết:
Văn nhã, tính tình tốt, nhưng rất có thủ đoạn. Ôn nhu nhưng lại tàn nhẫn, là người đàn ông rất mâu thuẫn.
Hứa Anh chậm rãi hít sâu một hơi, thả lỏng lại, lỗ chân lông từng chút chậm rãi thư giãn, cảm nhận được hơi thở mơ hồ của người đàn ông kia lưu lại trong xe, từ trong lỗ chân lông xâm nhập vào thân thể cô.
Lần đầu tiên, có thể cảm nhận được hương vị của anh ấy.
– — Anh ấy giống như là……
– — Là một người đàn ông không tồi.
– —
Miễn cưỡng có lệ ăn cơm trưa cùng Cao Dịch, buổi chiều hắn ta lại phải đánh xe trở về thành phố G.
Ban đêm, Hứa Anh rửa mặt xong liền lên giường nằm, lần đóng phim này rất mệt, buổi tối ngủ liên tục, nhưng gần đây cô dưỡng thành thói quen trước khi ngủ, nhất định phải làm xong chuyện này, mới ngủ được…..
Hứa Anh nhắm mắt nằm thẳng trên giường, có hơi chút mệt nhọc, duỗi tay sờ di động đầu giường.
Di động bị giơ lên trước mặt, Hứa Anh đi tới vòng bạn bè của Cao Dịch nhìn vào bóng dáng kia.
Cửa sổ vừa mở ra, gió đêm vẫn chưa kịp thổi tan cơn nóng. Đôi mắt Hứa Anh cong cong, cắn cắn môi.
Còn chưa gặp mặt, thế mà cô đã bắt đầu mông lung yêu thầm người ta.
– — Làm sao bây giờ.
– — Thật sự muốn chơi một lần kích thích như vậy sao?
– —
Cao Dịch vừa trở lại thành phố G, liền nhận được điện thoại của Cố tổng bảo hắn ta đem xe mang về trả, nói anh ấy đã tan tầm, không ở công ty.
Vì thế Cao Dịch trực tiếp đem xe tới khu gara ngầm của một khu nhà, lại gửi WeChat báo một tiếng, xe đã trở lại.
Hắn khóa xe, đang muốn đi, quay đầu lại thấy hoảng sợ!
“ Sếp?”
Người đàn ông mặc áo sơ mi quần tây đứng sau lưng vài bước, thanh lãnh lịch sự tao nhã, có chút tươi cười: “ Thật trùng hợp.”
“….. Ha hả, đúng vậy.”
“ Tới đã tới rồi, lên nhà ngồi chút đi.”
Vừa thấy lãnh đạo, Cao Dịch liền nhịn không được xốc tinh thần lên, thu hồi hơi thở đào hoa phong lưu bay tán loạn, có chút kính sợ, tuy rằng nói đến tuổi tác, hắn ta còn lớn hơn một tuổi.
Cao Dịch cung kính không bằng tuân mệnh, đi theo người đàn ông vào thang máy, nhìn thấy đôi bàn tay trắng nõn có mạch máu xanh nhạt quấn quanh, ấn vào nút tầng 32.
“ Kỳ thật khi còn du học ở Anh quốc tôi đã nghe thấy tên sếp rồi, chỉ là không nghĩ tới có ngày lại trở thành cấp dưới của sếp.” Cao Dịch nói.
Đối phương chi nhợt nhạt nâng mí mắt, nhìn qua cũng có chút cười: “ Vậy sao.”
“ Đương nhiên. Thành tích của sếp quá ưu tú, hơn nữa giữa vòng những người hoa du học sinh lớn như vậy, tôi lại tốt nghiệp cùng học viện với sếp.”
“ Ồ?” Cố Tinh Trầm vẫn là nụ cười nhàn nhạt kia: “ Đây là lần đầu tiên nghe anh nhắc tới.”
Cao Dịch nghĩ, đúng vậy, so với sếp lớn hơn một tuổi, lại còn phải làm cấp dưới của sếp, tôi đây có thể không biết xấu hổ tùy tiện nhắc tới sao?
Không biết vì sao, Cao Dịch có chút cảm thấy sếp kêu hắn ta đi lên có chút hơi thở của hồng môn yến.
Cố tổng văn nhã ôn hòa, nhưng trong xương cốt có loại cảm giác xa cách không ai thân cận nổi.
Nhưng, vậy mà anh ấy lại mời hắn lên nhà ngồi?
Đây không phải là không quá phù hợp lẽ thường rồi sao.
Cao Dịch âm thầm cân nhắc, không có chút manh mối.
Căn hộ rất đơn giản có ba phòng hai sảnh, trang hoàng tối giản nhẹ nhàng, là phong cách sắc lạnh của người đàn ông.
“ Ngồi đi.”
“ Được, cảm ơn.”
Cao Dịch ngồi xuống sopha, cảm thấy cả người có chút không thích hợp, phảng phất có cảm giác hít thở không thông.
Cố Tinh Trầm mở một bình rượu vang đỏ, cầm hai chiếc cốc chân dài, ngồi xuống sopha, đổ cho Cao Dịch một ly. Lãnh đạo rót rượu cho, Cao Dịch vội khách khí lễ phép mà lấy tay đỡ lấy thân ly.
“ Hôm nay một đường thuận lợi không?”
“ Trên đường rất thuận. Trời hơi nóng, du khách bên thành phố điện ảnh kia không nhiều lắm, đường cũng không bị tắc xe, ba tiếng đồng hồ đã tới.”
“ Vậy chơi xong bên kia chưa.” Cố Tinh Trầm rót xong hai ly, đem bình rượu đặt ở một bên, nâng mí mắt: “ Tôi vừa mới về nước, mọi nơi đều không quen thuộc.”
Cao Dịch tiếp được ánh mắt của lãnh đạo, ôn hòa, nhàn nhạt, sau đó hắn ta cảm thấy mình có phải nghĩ nhiều hay không, liền thả lỏng rất nhiều, vội đào lại ký ức nói về cảnh sắc trên đường, những thứ chứng kiến được, cuối cùng mới nhắc tới việc hẹn hò cùng Hứa Anh.
Hắn ta thấy Cố Tinh Trầm ôn ôn hòa hòa, trong tâm trí liền sinh ra hảo cảm, nghĩ tới đối phương nhiều năm không ở trong nước, vừa trở về cũng không có nhiều bạn bè, liền nhiều lời chút nói về đề tài cá nhân, những vấn đề giải trí. Vừa rồi còn mượn xe Cố Tinh Trầm hẹn hò với Hứa Anh trở về, tự nhiên hắn ta sẽ nói về việc này tương đối nhiều.
Cao Dịch cầm ly rượu cùng Cố Tinh Trầm chạm một chút.
“ Cố tổng, sếp nói xem Hứa Anh có ý tứ gì? Tôi thường xuyên nhắn tin cho cô ấy, cô ấy cũng không thèm trả lời, nhưng tôi rõ ràng cảm thấy cô ấy đối với tôi vẫn có chút ý tứ.”
“ Nếu không sếp thử đề chút kiến nghị cho tôi xem?”
“ Để tôi sớm một chút ôm được mỹ nhân về nhà.”
Đôi lông mi như lông vũ màu đen hơi cụp, đôi mắt thuần đen, Cố Tinh Trầm rũ mắt thật lâu không nói gì, lại ngẩng mặt, không cười, đôi mắt thâm trầm tới đáng sợ: “ Nếu không ngại, tôi muốn nhìn lịch sử trò chuyện của hai người một chút.” [ Lời editor: (O_O) cơ hội quá anh tôi ơi]
Anh nhìn hắn, cực hạn bình tĩnh, mang tới cảm giác áp bách cực kỳ.
Cao Dịch có chút sửng sốt, không nghĩ tới CEO xử sự ổn trọng lại đưa ra yêu cầu như vậy.
“ Nếu thấy không ổn thì thôi.”
“ Không không không, có gì đâu.” Cao Dịch có nhiều sổ nợ phong lưu rối mù, đối với những việc này cũng cảm thấy bình thường, giữa huynh đệ bằng hữu, tâm sự việc phụ nữ cũng chẳng có gì ghê gớm. Kỳ thật, hắn ta cũng muốn đem Cố Tinh Trầm trở thành huynh đệ, dù sao tuổi cũng xấp xỉ.
[Lời editor: anh coi người ta là huynh đệ còn người ta coi anh là tình địch đó:)) ]
Cao Dịch đem điện thoại đưa qua, ngón tay thon dài của người đàn ông tiếp lấy, sau đó hoạt động trên màn hình giao diện WeChat.
Đại khái qua một lúc, lịch sử trò chuyện hai người mở ra, đều là những đề tài đơn giản. Cũng không có gì ái muội. Đại bộ phận đều là Cao Dịch chủ động nhắn qua, bên kia rất lâu mới trả lời.
“ Tối hôm qua….. Anh không ở bên kia qua đêm chứ?”
“ Không, uống một chút rượu, rạng sáng bốn giờ đã trở về, khi đến chỗ đó cũng đã sáng.”
Cao Dịch không nắm được ý của lãnh đạo, chỉ có cảm giác mẫn cảm rằng áp lực quanh mình đã dần dần rút đi, hô hấp thông thuận hơn nhiều.
“ Không có vẫn đề gì lớn.”
Cố Tinh Trầm rất mau liền đem điện thoại đưa về, cười một chút: “ Anh đừng nhắn tiếng anh nữa. Cô ấy sẽ trả lời anh.”
Chương 60: Không mệt
Người đầu tiên phát hiện sự thay đổi của Hứa Anh, là Lisa.
– — Số lần Hứa Anh cầm lấy di động nhiều hơn, mỗi lần rảnh liền ngồi trước quạt điện lướt WeChat, khóe miệng còn có chút ý cười sâu xa, giống như đang trộm nhìn gì đó thần bí.
Giữa trưa, nhân viên đoàn phim đều đang vùi đầu ăn cơm hộp, còn có vài vị diễn viên có chút chỗ đứng để cho trợ lý mang cơm dinh dưỡng theo.
Cơm trưa của Hứa Anh cũng là tự mang, toàn bộ đều là nấu nhuyễn. Vì giảm béo vì đẹp, cô thật sự phải chịu đựng rất nhiều. Từ thời thiếu nữ đã là như vậy, học tập thì không kiên nhẫn, nhưng duy chỉ trang điểm cùng làm đẹp, kiên nhẫn không thể nào hơn.
Người bên cạnh cùng với bộ phận đạo cụ ăn to nói lớn, ầm ĩ.
Bàn nhỏ bên cạnh, Lisa nhìn Hứa Anh vừa ăn cơm vừa lướt ngón trỏ trên điện thoại, muốn nói lại thôi, nhịn rất lâu mới thò lại gần.
Vì sợ người khác nghe thấy lại nói linh tinh, lại sợ bị bôi đen, thanh âm Lisa ép rất nhỏ, có chút lén lút: “ Chị Hứa Anh, có phải là chị…. Yêu đương?”
Thời điểm bông cải xanh biếc bị chiếc đũa gắp lên tới miệng, dừng lại, sau đó buông xuống.
“ Nhìn rất rõ sao?”
Lisa thẹn thùng thẹn thùng nhướn vai cười: “ Có một chút.”
Hứa Anh xoa xoa mặt cô, hướng cô hạ mi mắt trái: “ Giữ bí mật hộ chị, được không? Nếu dám tiết lộ cho Mason, thì mạng nhỏ của em cũng không giữ được đâu nha?”
Lisa bị làm cho mặt đỏ, ngượng ngùng trong chốc lát nói: “ Chị Hứa Anh, chị đến con gái cũng không buông tha sao? Ánh mắt của chị đúng là phóng ra điện.”
Hứa Anh liền phụt cười: “ Yên tâm đi cô nhóc, chị đây chỉ thích đàn ông thôi.”
Sau đó cô lại kiên định bổ sung: “ Đàn ông văn nhã anh tuấn.”
“ Cho nên đối phương là người văn nhã anh tuấn sao?”
Hứa Anh hơi gãi gãi đầu, không xác định nói: “ Hẳn là vậy, chị cũng chưa biết anh ấy nhìn thế nào.”
Sau đó Lisa liền cảm thấy giống như gặp quỷ, nhìn chằm chằm Hứa Anh trợn mắt há hốc mồm.
Còn….. Chưa nhìn thấy???
Trợ lý nhỏ hoàn toàn ngây ngốc.
Tối hôm qua Hứa Anh mệt rã rời, lên giường chưa kịp lướt WeChat rùa biển nhỏ đã trực tiếp đi ngủ, vừa rồi mở WeChat mới thấy, rùa biển nhỏ rạng sáng ba giờ đã gửi một tin <??> lại đây, còn nói sẽ luôn chờ cô trả lời.
Hứa Anh trả lời xin lỗi.
Bên kia ngay lập tức trả lời lại, sau đó còn nói muốn hẹn cô đi xem phim điện ảnh, giải sầu, Hứa Anh không cần nghĩ đã cự tuyệt.
Sau đó trạng thái bên kia vẫn luôn là “ Vẫn đang nhập tin nhắn”, giằng co vài phút.
Hứa Anh đoán được đối phương cảm thấy mất mát, bối rối, nhưng cuối cùng không nghĩ được rằng lại nhận được một icon đáng yêu, cùng với một tin nhắn mềm mại < Được thôi>
Hứa Anh:……
Cô sờ sờ cằm.
– — À, hóa ra cũng là một cao thủ.
Cao Dịch vừa nhắn tin lại, cảm giác cũng không có chút nào xấu hổ khi vừa bị cự tuyệt, chuyên chọn những thứ Hứa Anh thích nghe, những đề tài xã hội cuối cùng thế nào lại lây tới trên người CEO của mình, hàn huyên vụn vặt một chút.
Cao Dịch:
< Cái kia hình như không phải>
< Giống như>
< Sếp vừa đi học vừa đi làm>
< Học thạc sĩ bốn năm, học phí đều là tự mình kiếm>
< ( Ngón tay cái)>
Hứa Anh hút trà sữa ướp lạnh Lisa đưa qua, thấy câu này kinh ngạc tới nghẹn ở yết hầu, ngón tay nhanh chóng đánh chữ trên màn hình di động.
Bên cạnh có tiếng Trương Ngọc Lộ cùng một nam diễn viên đang đối diễn, cô lại hoàn toàn không thể nghe thấy được, chuyên chú nhìn WeChat.
Hứa Anh:
< Khoác lác>
< Học thạc sĩ bốn năm ít nhất cũng phải hơn một trăm vạn>
< Học sinh làm sao kiếm được>
Cao Dịch:
< Em đừng quên bọn anh là loại người gì đấy chị gái nhỏ ạ>
< Là loại công việc múa ra tiền>
< Không phải chỉ nói chơi mà thôi>
< Sếp của bọn anh>
< Có thể không chơi được phụ nữ>
< Nhưng chơi tiền là một cao thủ!>
Lập tức buông trà sữa xuống, Hứa Anh dùng khăn giấy lau bọt nước dính trên người, cầm di động chuyên tâm nói chuyện phiếm…..
Hứa Anh:
< Còn không biết chơi phụ nữ???>
< Gay???>
Cao Dịch:
< Anh cũng thấy vậy ( cười xấu xa)>
Tốc độ đánh của Hứa Anh càng lúc càng nhanh, ở phim trường đã có tiếng kêu loạn hô chuẩn bị bắt đầu quay, chẳng qua những cảnh này không phải của cô, đợi đến cô phải 10- 20 phút.
Hứa Anh:
< Anh ấy không thích phụ nữ sao?>
Cao Dịch phong lưu không giữ tiết tháo:
< Anh cảm thấy anh ấy tới năm ngón tay cô nương cũng chưa từng chạm vào>
< Hằng ngày đều sống như cấm dục>
Hứa Anh:……
– —
Ban đêm, cùng với một nam diễn viên và Trương Ngọc Lộ hẹn nhau trở về khách sạn, đã gần tới mười hai giờ.
Đắp mặt nạ xong, Hứa Anh nằm trên giường chơi di động.
Một cuộc điện thoại của Mason tới, chất vấn cô rằng bao giờ mới tính toán đăng một chiếc ảnh chụp. Cô liền tùy tay chụp một cái ảnh vứt qua, Mason không hài lòng, cô liền bơ anh ta luôn. Giới giải trí loạn như vậy mà vẫn không thèm để ý hình tượng, đại khái trên đời này cũng chỉ có mình cô.
Quanh đi quẩn lại cũng đã 26 27 tuổi, cô tự hồ vẫn luôn ở trạng thái bồng bột của cuộc đời. Vô luận khi là học tra hay là nữ minh tinh, vẫn luôn tùy tâm tùy tính.
Tựa như, tình yêu thầm kín mới mẻ không thể tưởng tượng này.
Kéo tơ lột kén, từng chút từng chút một nghe về người đàn ông kia.
Cô hưởng thụ quá trình này, có chút kích thích, lại có chút rung động.
Hứa Anh lại đi lục soát vòng bạn bè của Cao Dịch, tìm kiếm dấu vết của người đàn ông kia để lại.
Tuổi khá thành thục, tâm trạng hồi hộp của thiếu nữ đã lâu rồi không có, nhưng gần đây, cô lại phát hiện rằng mình có chút sợ hãi đối với người đàn ông xa lạ yêu thầm này.
Sợ hãi, sợ anh ấy không hoàn mĩ giống như cô tưởng tượng.
Sợ hãi, bởi vì càng hiểu biết, cô càng cảm thấy cá tính của anh ấy tựa hồ có chút giống người nào đó.
Người nào đó, không muốn nhớ tới.
Hứa Anh nằm ngửa, chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên dáng người thoáng nhìn thấy ở cửa hàng hôm ấy, bóng dáng văn nhã thanh lãnh của người đàn ông kia: Anh ấy mặc âu phục Armani, vóc dáng cao, vai rất rộng, quần tây chân dài, góc cạnh mạnh mẽ.
Nhắm mắt lại, Hứa Anh dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt môi đỏ của mình, chậm rãi tươi cười.
Không cần nghĩ nhiều như vậy làm gì.
Cho dù không cùng anh ấy yêu đương, cũng có thể “ Hẹn” một lần.
Cũng không phải là lỗ.
– — Sắc đẹp như vậy.
– —
Hai ngày nay Cao Dịch gió xuân phơi phới, bạn bè đồng nghiệp đều không biết hắn ta bị làm sao.
13:25, Cao Dịch cầm bản kế hoạch đầu tư ô tô năng lượng mới tới phòng giám đốc để báo tin.
“ Sếp, gần đây hạng mục nguồn năng lượng mới của ô tô chắc chắn cho tương lai không tồi. Chính phủ đã cho chính sách trợ cấp, dư luận đều đang náo nhiệt. Một lần nạp điện chạy tới 300km, hơn nữa dùng điện phí tổn cũng ít hơn nhiều.”
Đầu ngón tay sạch sẽ của người đàn ông đánh bàn phím, nghe thấy tiếng, Cố Tinh Trầm động mí mắt, xem bìa mặt kế hoạch, sau đó lại một lần nữa làm việc. Màn hình máy tính mở ra mấy giao diện, có thị trường chứng khoán, có kỳ hạn giao hàng, có tỉ suất hối đoái…. Anh không đổi sắc mặt, nhìn rất nhanh.
Thời điểm chờ đợi, Cao Dịch dần dần thẳng lưng lên. Người đàn ông bình tĩnh trước mặt này, khi không nói một lời nào, càng có cảm giác áp bách cùng uy nghiêm.
Ước chừng một phút đồng hồ sau, Cố Tinh Trầm mới nói: “ Hạng mục này bỏ đi.”
Cao Dịch cảm giác mình bị mất não rồi: “ Bỏ đi?”
“ Ừm.”
“ …… Vì sao?”
Cố Tinh Trầm một bên nhanh chóng phân tích số liệu, một bên trả lời hắn ta: “ Không phải là kế hoạch tốt.”
Thấy lúc lâu không có tiếng đáp, đối phương tựa như không hiểu, Cố Tinh Trầm ngừng hoạt động tay nâng đôi mắt.
Trên sống mũi thẳng tắp của anh có một khung kính sắc lạnh, dùng ngón tay nhẹ nhàng đỡ lấy, điều chỉnh.
Anh chỉ có khi cực kỳ vội, thời điểm yêu cầu dùng tới mắt cực cao, mới mang kính.
“ Ô tô chạy bằng điện một km cần bảy phần, ô tô bình thường một km tầm 7 tệ. Bình thường gia đình thường dùng xe du lịch, chi phí ước chừng gần hai vạn, đi hai năm ước chừng gần bốn vạn. Ô tô chạy bằng điện hai năm đổi mới pin một lần, phí tổn ước chừng gần bảy vạn. Tính tương đương xuống, cũng không tiết kiệm chút nào. Cho nên lượng tiêu thụ ngắn hạn có thể chẳng tới đâu. Công ty chúng ta thành lập không lâu, không thích hợp với việc nhập bút tài chính ở trong các ngành sản xuất yêu cầu phát triển lâu dài. Cho dù không lỗ vốn tiền thì cũng phí cơ hội. Không phải là kế hay.”
Cơ thể Cao Dịch cứng đờ lại, thế mà hắn ta lại xem nhẹ nhân tố hao tổn pin.
Hắn vội nói rõ, trong lòng âm thầm cảm thán đối với Cố Tinh Trầm: Không hổ là từ Cao Thịnh tới, có mắt nhìn toàn cục, thận trọng…..
Cao Dịch vui lòng phục tùng, thời điểm lấy bản kế hoạch của mình về, liếc mắt nhìn Cố Tinh Trầm, cười cười: “ Cố tổng. Cảm ơn kế sách của anh!”
“ Đều là công việc, không cần cảm ơn.”
“ Không phải là tôi nói công việc.”
Cao Dịch giơ môi: “ Hiện tại Hứa Anh đã trả lời tin nhắn của tôi, tiến triển thuận lợi hơn nhiều, cô ấy nói thứ bảy muốn tới thành phố G. Đều nhờ vào đề xuất của sếp, bây giờ tôi mới biết là cô ấy đọc không hiểu nên mới không trả lời.”
Ngòi bút đang ký văn kiện dừng một chút, rồi nhanh chóng chấm một điểm đen.
“ Cố tổng.”
Cao Dịch có chút kỳ quái đối với phản ứng của Cố Tinh Trầm.
Đôi mắt sau kính ngày càng thâm trầm, cuối cùng lại yên lặng, bút máy Cố Tinh Trầm lại tiếp tục viết: “ Chúc mừng cậu.”
“ Ha hả, đến lúc đó nhất định sẽ mời anh uống rượu. Rượu tốt nhất, Mao Đài hay Kéo Phỉ, tùy anh gọi!”
Cao Dịch hưng phấn, rồi sau đó hơi nghi hoặc: “ Chẳng qua vì sao anh lại biết được tiếng anh của cô ấy không tốt?”
“ Đoán.”
Sau khi Cao Dịch rời khỏi, Cố Tinh Trầm dừng tay làm việc.
Kỳ thật, vừa rồi thời điểm nghe thấy cái tên kia, đại não của anh cũng đã từ chối làm việc rồi.
Cố Tinh Trầm đi tới tường pha lê bên cửa sổ, thời tiết bên ngoài không tốt lắm, u u ám ám, các tòa cao ốc tài chính đỉnh nhọn đâm thẳng vào mây.
Nỗi lòng của anh, cũng không so với thời tiết bây giờ tốt hơn bao nhiêu.
Chín năm qua đi.
Hứa Anh vẫn là Hứa Anh.
Mĩ lệ, nguy hiểm, không thể kiểm soát, dưới chân cô dẫm lên vô số trái tim rách nát của đàn ông, khi thì vui vẻ rủ lòng thương, khi không vui vẻ thì sẽ làm người yêu cô đau lòng đến chết, cô cũng sẽ không thèm đồng tình một chút nào. Ngày đó lịch sử trò chuyện WeChat, anh đã xem qua.
Hiển nhiên.
Hứa Anh đang chơi Cao Dịch.
Thủ đoạn của cô thuần thục, cự tuyệt cùng ái muội rất đúng lúc. Hứa Anh sau khi lớn lên, thật đúng là bảo vật trời sinh, có thể tính toán điều khiển trái tim đàn ông.
Cho nên.
Cô ấy tới thành phố G.
Là để tìm đàn ông hẹn hò sao……
Bọn họ đến lúc đó, sẽ là những gì?
Nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy buồn cười.
A.
Giữa đàn ông cùng phụ nữ, còn có thể làm gì….
Cố Tinh Trầm tháo mắt kính xuống, mệt mỏi xoa xoa thái dương, nới lỏng cổ áo sơ mi trắng chỉnh tề, để cho hô hấp thông thuận hơn.
Bên ngoài có sấm sét, mưa rền gió dữ.
Mà trong lòng anh, cũng bắt đầu nổi lên những….. Ý tưởng nguy hiểm không nên có.
Cố Tinh Trầm hung hăng nhíu mày, đem những ý nghĩ đó thu liễm lại.
Anh vùi đầu châm điếu thuốc, sau đó, một điếu lại một điếu. Sương khói lượn lờ, làm mơ hồ cả gương mặt.
Sally gõ cửa một hồi lâu, không ai trả lời, cho rằng Cố Tinh Trầm không ở trong, sau đó đẩy cửa tiến vào.
Kết quả bị dọa sợ.
Người đàn ông sạch sẽ văn nhã kia ở trong ánh sáng âm u của phòng, ngồi trên sopha, đôi tay chống đầu gối, đan xen trước mặt, đang trầm tư trong sương khói lượn lờ.
Anh ta giống như đang chìm vào cơn mê không chú ý tới cô. Anh cong mày, tối tăm thâm trầm, rất có tính công kích, lại có một chút…… Hương vị đáng sợ.