- Chẳng phải ta vẫn gọi con Tiểu Nhi hay sao....
- Con cũng đâu phải là trẻ con nữa!!!
- Hà hà, lớn rồi, lớn đầu hơn rồi ha....ừm, vậy con Tịnh Thủy được chứ....
- Tịnh Thủy.....cũng được, vậy con liền tên Tịnh Thủy đi..
Hắn lắc đầu, người đúng là không như tên....
- Vậy theo con, danh vọng....đại khái như danh tiếng của con hiện giờ, con cảm thấy thế nào.
- Nói thế nào nhỉ,...ưm.... Có cũng được, không có cũng chẳng sao.
- Tại sao???
Hắn lại cảm thấy thú vị hỏi.
- Con cố gắng, nghe lời người chỉ dạy, tự mình cố lên, lập xuống cái danh tiếng này.Nhưng những người xung quanh lại vì nó, suốt ngày xiểm nịnh, nói chung cố gắng muốn con chú ý....
Còn nữa, con cảm thấy cái danh tiếng cũng phiền chết đi được.Kẻ nhìn người trông, cứ như bị giám sát không bằng.
Mà có chuyện gì vậy sư phụ???
- Ừm, hiểu được là tốt, thực ra ta có chút lo lắng, nếu như con quá quan tâm đến cái danh hão ấy....
- Hừ.....hừ, không quan tâm đến người!!!
- Thật không???
- Thật!!!
- Nói lại ta nghe???
- Thâ......không.... Hừ hừ... Thấy ghét.
- Hà hà....được rồi, còn gì thì cứ hỏi đi, ta liền giải thích cho.
- Ưm... Chính là, mọi lần đột phá, con đều đối mặt Lôi Kiếp, mỗi ngày một mạnh hơn nhưng sao trong lúc con đột phá lên Chí Tôn thì không có cảm giác gì???
- Hà hà.... Nó có đánh thì cũng phải nhìn mặt mũi chứ.....
- Có chuyện như vậy????
- Ta đùa thôi, tuy con chưa trải qua Lôi Kiếp, ta vẫn phải thay nó rèn luyện con, coi như bù đắp, củng cố căn cơ cho con.
- Được ạ!!!
- Được cái gì, đừng tưởng con là nữ nhân thì ta không có cách nhá....
Nhìn hắn cười mà Tịnh Thủy cảm thấy rùng mình.
- Còn một chuyện, ta muốn con trả lời thực lòng, không cần dấu điên gì cả, cho dù có bất mãn với ta đi chăng nữa.
Tịnh Thủy nhìn hắn nghiêm túc thì cũng lắng nghe.
- Thực sự, con muốn câu dẫn ta, là có ý gì???
Khuôn mặt nghiêm nghị của hắn lại làm Tịnh Thủy càng thêm căng thẳng, lo sợ.
Nỗi lo sợ từ lâu như được kì lại trỗi dậy.
- Con.....con..........
Không biết tự lúc nào, Tịnh Thủy hai mắt ứa lệ.
Trước đây, khi chỉ còn là một đứa trẻ, bị chính cha mẹ của mình bỏ rơi.
Nó lang thang kiếm ăn qua ngày.
Tìm mọi cách để có đồ ăn.
Trộm, cướp hay tranh giành cả với thú vật, cũng chỉ để sinh tồn qua từng ngày.
Chỉ đến khi gặp hắn, nó như một ánh sáng mở đường cho cuộc đời cô gái bé bỏng đáng thương ấy.
Nhưng người kia lại biến mất biền biệt.
Dù cho nàng có cố gắng qua từng ngày, nhưng vẫn không tìm được tung tích người kia.
Đến khi cả chiến tranh Thần - Yêu, nàng cũng hi vọng sẽ tìm được người nọ...
Chỉ là, vẫn không hề có một chút tin tức...
Dường như hắn đã chết hoặc như không hề tồn tại.
Nhưng không có hắn khi đó, sẽ không có nàng hiện tại...
Suy nghĩ đó làm nàng tin tưởng, sẽ có một ngày hắn sẽ trở lại.
Khi hai người gắn kết với nhau, người ta sẽ không cảm thấy xa nhau nữa...
Chứng kiến biết bao cuộc tình, cặp đôi, hay ngay cả Thần- Yêu mà nàng đã gặp. Bọn họ đều là sống chết không rời.
Trải qua ngàn năm,nàng vẫn vậy, tin tưởng vào suy nghĩ của mình.
Cho đến khi hắn thực sự xuất hiện.
Còn tưởng hắn chê trách, không hài lòng gì về mình càng khiến nàng lo sợ.
Lo sợ lại bị vứt bỏ thêm một lần nữa???
- Sư phụ, xin người đừng bỏ rơi con, người muốn con làm gì cũng được,.... Xin đừng bỏ rơi con...
Tịnh Thủy quỳ xuống cầu xin, giữ lấy một bên tay hắn.
- Tịnh Thủy, đứng dậy!!!
- Sư phụ....đừng....
- Ta bảo con đứng dậy!!!
Hắn quát lớn.
Tịnh Thủy cũng chịu đứng dậy khuôn mặt lo sợ hết mức.
Con tim như thắt lại từng hồi.
Nhịp thở cũng không còn đều đặn.
Nàng chỉ sợ hắn sẽ lại biến mất...
- Ta xin lỗi!!!
Yasuo ôm chặt lấy Tịnh Thủy.
Không ngờ nàng lại lưu luyến không dứt, không phải ai khác, chính là hắn.
Thời gian quả thực là tra tấn con người mà.
Suốt ngàn năm đằng đẵng...
Tịnh Thủy bất ngờ, càng thêm xúc động, muốn ôm lấy hắn mãi mà rời xa.
Tâm sự một hồi, như giải tỏa hết nỗi lòng mình, nàng mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
- Sư phụ.... Con muốn người!!!!!!
....
.....
( A di đà phật.... Cảnh báo nguy hiểm, lời khuyên chân thành, đoạn này ace tự hiểu đi. Còn chưa rõ có thể tìm thông tin trên Google và tự.....còn nói tác...ok, ta thế nào cũng được, mà trong hoàn cảnh này,10 thằng đàn ông, 8 thằng nhận, 1 thằng đi chuyển giới, 1 thằng gay.)
Vậy là lại thêm một đời con gái trao vào tay hắn.
Mặc dù cảm thấy có hơi nhanh chóng, nhưng hắn hứa lần sau vẫn là phải kìm chế, kìm được hay không thì chưa biết.
- Tiểu yêu tinh, thực sự lớn mật quá mà.!!!
Hắn cũng chỉnh sửa trang phục lại cho Tịnh Thủy.
- Được rồi, đã vậy chúng ta không còn là sư đồ gì hết....
Tịnh Thủy vội vàng hoảng hốt...
- Mà đổi thành vợ chồng!!!
Tịnh Thủy ngây người.
- Bây giờ gọi là anh, Yasuo cũng được.
- Sư....à anh...anh à....
Tịnh Thủy vui sướng vùi vào ngực hắn.
Yasuo đeo lên tay nàng một chiếc nhẫn.
- Như vậy em sẽ không bị ảnh hưởng bởi thời gian nữa...
Thực sự ngàn năm qua đối với anh cũng mới trải qua vài ngày nên chưa quan tâm em ngay được...
Hắn giải thích chênh lệch thời gian như vậy làm nàng chỗ hiểu chỗ không nhưng cũng không hỏi nhiều.
Đưa Tịnh Thủy đến Thần Giới Tháp,..
- Ở đây, một ngày sẽ bằng một trăm năm dưới Đại Lục.
Hắn cố gắng giảng giải lại cho Tịnh Thủy. Cũng giới thiệu hai người Hiểu Lan cùng Lạc Tuyết.
Dù sao thì Tịnh Thủy cũng hiểu biết nhiều hơn về Đại Lục, cho dù các nàng có dẫn nhau chơi bời các kiểu thì cũng bớt đi lo lắng.
Để lại ba người, hắn liền trở ra ngoài.
Theo Vũ Nguyệt thì ngày mai là ngày Tế Thần, cũng phải chuẩn bị một chút.
Vuốt Rồng Steack
50% HP
50% MP
50% Sức mạnh thích ứng
50% Kháng hiệu ứng
Cái Chết Bất Ngờ
Tỉ lệ một phát chết luôn bất kể cấp độ: 0,00001%
Hóa Rồng
Tăng thêm 125% mọi thuộc tính
Bán Rồng 75% mọi thuộc tính
Hóa Rồng cục bộ 25% mọi thuộc tính.
Giá tiền:1234567$
Hắn liền chọn mua sản phẩm.
Số tiền của hắn bị trừ đi còn có 325000$, cái cảm giác nhà giàu mới nổi rồi lại....hóa nghèo.
Nhưng hắn không hề phàn nàn.
Đâu có ích gì chứ.
" Ting, trang bị thành công Vuốt Rồng Steack"
Sau đó, Yasuo ra khỏi không gian hệ thống tìm tới Rei cùng Vũ Nguyệt.
- Yasuo, mai anh biểu hiện cho tốt, để xem ai dám cạnh tranh.
Rei chạy lại nhào vào lòng hắn.
- Tất nhiên rồi.Mẹ lợi hại, em cũng không được kém phần đâu đó.
Hắn cười ha hả nhìn Rei.
- Rei cũng sẽ không để mẹ thất vọng!!!
Rei nhìn sang Vũ Nguyệt, khẳng định nói rằng.
- Ừ, mẹ trông chờ vào hai đứa.
Vũ Nguyệt tiến lại, ôm lấy cả hai người.
Hai đứa trẻ này làm nàng rất hạnh phúc.
Vậy nên, cho dù ngày mai có ra sao, nàng liền muốn làm rõ chuyện này!!!