Mục lục
Thần Nữ Ngạo Cuồng Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Trung nhi... hay để hoàn tất hôn lễ rồi hãy nói sau được không?"_ Trần Nhu nhẹ giọng.


" Không được. Bây giờ Hiểu Hiểu vẫn còn ở An gia thì hãy giải quyết chuyện gia đình trước rồi muốn thành thân gì đó thì tùy"_ An Trung lạnh lùng đáp.


" An Trung! Hiểu nhi là muội muội ruột thịt của ngươi vậy mà ngươi lại không khuyên nhủ hay hỏi han con bé một lời... chuyện thành thân là chuyện lớn mà ngươi lại tỏ ra không quan tâm là sao hả???"_ An lão gia tức giận. Ông cứ tưởng An Trung là người sáng suốt nhất nhưng bây giờ lại bỏ mặc cảm xúc của An Hiểu...


"... nhưng chẳng phải muội ấy tự mình gánh vác mà không hỏi ý kiến của người khác đó sao? Đó là lựa chọn của muội ấy thì con không còn gì để nói"_ An Trung nói, mắt lườm An Hiểu. Hắn đang rất tức giận... tại sao không nói chuyện này với hắn??? Muội muội hắn lớn rồi, hắn không quản được nữa!?!


" Đại... ca"_ An Hiểu đau buồn nhìn An Trung. Nàng là vì sợ nhìn thấy đại ca tức giận mà giết người nên nàng đã không nói lại chuyện này cho huynh ấy biết... nhưng không ngờ huynh ấy càng giận nàng hơn...


Nhìn thấy tiểu muội của mình đang tự dày vò bản thân như vậy... hắn rất giận... hắn là đại ca của muội ấy vậy mà muội ấy không tin tưởng hắn có thể giải quyết mọi chuyện...


Tên Lãnh Phi kia đã gợi ý cho hắn manh mối nên hắn liền lập tức đi điều tra nhưng khi hắn đang cưỡi ngựa trở về phủ thì nghe tin An Hiểu thành thân với Khôi dược sư, hắn cảm thấy máu nóng chạy cuồn cuộn trong người... chuyện lớn như thế này mà hắn là người duy nhất không hề biết gì hết... khi chạy đến đại sảnh thì đã nghe mọi người đang chuẩn bị tổ chức hôn lễ!!! Có phải hắn đến chậm hơn thì muội muội của hắn đã thành nương tử của tên lừa đảo kia rồi không???


... hazzz dù sao An Hiểu vẫn là tiểu muội mà hắn thương yêu... làm sao hắn để muội ấy chịu thiệt thòi được!??


"... sau khi giải quyết hết mọi chuyện có thể muội muốn đổi ý cũng còn kịp"_ Hắn kề tai nói nhỏ với An Hiểu.


An Hiểu trố mắt ngạc nhiên... đại ca đã điều tra được gì sao???


" Phụ thân, hài nhi đã điều tra thủ phạm đã giá họa cho mẫu thân... mẫu thân con bị oan!!!"_An Trung dõng dạc nói.


Mọi người đều ngạc nhiên mà xì xầm bàn tán...


" Trung nhi, có phải con điều tra sai rồi không? Canh tổ yến là do chính mẫu thân con nấu còn sai người mang đến cho Chiếu nhi..."_ Trần Nhu lên tiếng phản bác.


" Canh tổ yến đích thực là do mẫu thân nấu nhưng độc không phải người hạ..."_ An Trung giải thích, mắt nhìn thẳng vào Trần Nhu làm bà cảm thấy lo sợ mà rụt cổ lại.


" Đại ca! Vậy huynh đã điều tra ra ai đã làm chưa?"_ An Nhiên hỏi.


" Người hạ độc chính là... bà ta!"_ Hắn chỉ thẳng vào Trần Nhu đang đứng sau lưng An Vưu Tâm sau đó chỉ sang Khôi dược sư_ "... và ông ta là đồng phạm"


Tất cả con mắt đều đổ dồn nhìn về phía hai người kia...


" Không... không phải ta làm. Lão gia~ người xem! Chắc Hồ Lan Kim đã nói gì đó mê hoặc Trung nhi nên bây giờ muốn đổ tội cho thiếp huhuhu..."_ Trần Nhu khóc lóc.


" Ta là do các ngươi mời đến đây, còn có ý muốn cứu người vậy mà bây giờ bị tố cáo oan ức như vậy sao???"_ Khôi dược sư tỏ vẻ uất ức.


" An Trung, tốt nhất ngươi nên giải thích rõ ràng"_ An Vưu Tâm cố giữ bình tĩnh, ông nghĩ nhi tử của hắn đã tìm thấy được thông tin nào đó rồi nên mới nói như vậy...


" Phụ thân, hài nhi điều tra được Trần Nhu cùng ông ta đã từng quen biết nhau ở ngoài chứ không phải lần đầu gặp mặt ở trong phủ. Độc là do của ông ta đưa cho Trần Nhu để tiến hành hãm hại Chiếu đệ và... An Hiểu, An Nhiên"


" Sao??? Các con cũng bị trúng độc sao?"_ An Vưu Tâm quay sang hỏi An Nhiên.


" Khi chúng con đi lịch luyện ở trong rừng đã từng bị trúng độc nhưng may mắn đã có người cứu..."_ An Nhiên kể lại quá trình nguy hiểm hôm đó.


" Thế thì lý do gì ngươi lại cho rằng ta có liên quan hả???"_ Khôi dược sư hống hách.


" Ta đã đến gia của ngươi... nhân hạ của ngươi đều khai hết cho ta biết rồi. Bọn họ đều nói là đã thấy Tam phu nhân của An gia đã từng đến gặp ngươi lấy đi Triền Tình Quả. Vì loại quả này rất khó tìm mà ngươi lại bỏ ra số tiền lớn để mua từ thương gia Đại Hồ nên nhân hạ ai ai cũng nhớ rõ hết"


"... nhưng Triền Tình Quả đích thực có tác dụng như tam nương đã nói mà... chỉ là người không biết tác hại của chúng thôi"_ An Nhiên hỏi. Nàng không nghĩ tam nương lại làm ra những chuyện này được.


" Bà ta có thể chối bỏ rằng bà không biết tác hại của Triền Tình Quả khi giữ lâu bên mình và không được đến gần linh thú hay ma thú... nhưng bà ta không thể chối việc bà ta có đã quen biết Khôi dược sư từ trước"_ An Trung đánh đúng trọng điểm.


" Nếu ta đã quen biết trước thì sao? Nhưng không có nghĩa ta cố tình hãm hại chúng nó được!!!"_ Trần Nhu lập tức phản bác.


" Hừ... người đâu! Mau lôi hắn ra!!!"_ An Trung gọi lớn ở ngoài cửa.


Có một tên lính kéo theo một người nam nhân cao lớn đang bị trói tay chân, mặt mũi đều bị bầm tím.


An Hiểu và An Nhiên ngay lập tức nhận ra nam nhân đó là thủ lĩnh của dong binh đoàn đã hỗ trợ tỷ muội họ đi lịch luyện.


An trung mạnh bạo đạp nam nhân đó quỳ xuống sau đó nhìn đầy ý cười vào Trần Nhu


" Bà có nhận ra đây là ai không?"


" Không... không biết! Làm sao ta biết được hắn là ai được chứ???"_ Giọng bà ta run rẫy.


An Trung nắm đầu tên thủ lĩnh đó rồi gằn giọng hỏi.


" Ngươi nói xem... ngươi có quen biết bà ta không???"


Tên thủ lĩnh đau đớn nhìn sang người phụ nữ quý phái kia sau đó gật đầu.


" Tướng quân tha cho ta. Chính là bà ta đã cho ta rất nhiều thanh tệ kêu ta dẫn dụ nhị vị tiểu thư vào rừng để bị đàn thú sát hại... nhưng sau đó kế hoạch bị thất bại, ta còn nhanh chóng gửi thư về báo lại cho bà ta..."


Nghe tên thủ lĩnh kể hết tội, Trần Nhu mặt dần đen lại... tên này ngang nhiên bị điều tra ra rồi còn phản bội lại bà nữa chứ!!!


" Trần Nhu!!! Ta không ngờ ngươi lại âm hiểm như vậy!!!"_ An Vưu Tâm tát mạnh vào má Trần Nhu làm bà ta ngã xuống đầu đập vào cạnh bàn, khóe môi còn rướm máu... bà ta ngất đi.


An Vưu Tâm rút kiếm ra bước đến gần Khôi dược sư... ông ta hoảng sợ định bỏ chạy nhưng lại bị lính ở cửa ngăn lại... ông ta liền quay lại nói lớn.


" Ta không có làm gì sai? Bà ta mua Triền Tình Quả thì ta bán nó thôi. Hơn nữa Bạch Tán Phấn không phải là của ta!!!"


" Ngươi còn chối à? Ta đã cho người lục soát gia ngươi... đây là Bạch Tán Phấn mà ngươi nói đây... ta được biết là chúng đều do ngươi tự luyện chế ra"_ An Trung tiếp tục dồn ông ta vào đường cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK