Hoàng Ái Ny đặt tay lên quả cầu... tức khắc màu đỏ hòa cùng màu chàm uốn lượn thành vòng cung sắc xảo. Ái Ny cũng đã là Linh Tông cấp 8.
Nhạc Phượng Hy tiêu soái bước đến quầy. Mắt nhắm hờ tập trung linh lực về lòng bàn tay rồi chạm nhẹ lên bề mặt trơn nhẵn của quả cầu.
Đã qua 1 khắc trôi qua nhưng linh cầu vẫn chưa có dấu hiệu chuyển biến gì...
" Được rồi. Ngươi không có linh căn, không thông qua!"_ Vị đệ tử đứng bên trái tỏ vẻ xem thường nói.
Nhạc Phượng Hy vẫn không động đậy gì.
" Ngươi không chịu lui xuống sao??? Đừng trách sao ta mạnh tay"_ Hai tên đệ tử định động thủ.
Chợt vị sư thúc đưa tay chặn lại, mắt nhìn chăm chăm vào Nhạc Phượng Hy... ông cảm nhận có nguồn sức mạnh vô hình đang chuyển động quanh tên tiểu tử ấy.
" Sư phụ! Hắn đang làm mất thời gian của mọi người đấy"_ Một trong hai tên đệ tử lên tiếng nhắc nhở.
Đám người đứng sau không khỏi khó chịu còn khinh thường nàng là phế vật mà không biết liêm sỉ, còn có vài tên hung hăng muốn đuổi nàng đi...
Thật ra Nhạc Phượng Hy tốn nhiều thời gian như vậy là vì nàng đang tập trung điều chỉnh các hệ linh lực. Nàng phân vân không biết đưa hệ nào ra ngoài... mà các hệ linh lực như đấu đá lẫn nhau để tỏ rõ thực lực cho nàng biết vậy?! Bỗng cơn đau choáng ập đến... nhưng chỉ trong chốc lát rồi biến mất. Bây giờ chưa là lúc phải thắc mắc điều kỳ lạ đó... nàng tập trung tinh thần dẫn linh lực vào linh cầu.
" Đợi đã... xuất hiện rồi"_ vị sư thúc thông báo.
Ba sắc xám - lam - đỏ xuất hiện tràn đầy cả linh cầu. Lượng sức mạnh trong đó như áp lực bị kìm nén, chúng va đập mạnh vào thành cầu...
Rắc rắc!!!
Thành quả cầu xuất hiện vài vết nứt rồi dần dần lan rộng ra.
" Được rồi. Dừng lại!"_ Vị sư thúc lên tiếng ngăn lại. Nếu không linh cầu sẽ nổ mất!!!
Nhạc Phượng Hy thu hồi linh lực lại, đôi thủy mâu mở ra...
" Xin người chỉ giáo!"_ Nàng chắp tay hành lễ.
" Linh lực thuần khiết, nồng hậu, tam hệ phong, thủy, hỏa. Cấp bậc ta chưa nhận ra rõ nhưng sẽ khảo sát lại ở hai vòng sau. Ngươi được thông qua!"
Cấp bậc không rõ??? Linh cầu còn muốn vỡ nát!!! Rốt cuộc nam nhân này thực lực như thế nào đây?
Mọi người đều trố mắt ngạc nhiên khi nghe thông báo.
" Kha Lâm! Con đi lấy một quả linh cầu khác ra đây. Chúng ta tiếp tục"
" Vâng đệ tử đi ngay!"
Còn Nhạc Phượng Hy coi như không có chuyện gì nhận lấy thẻ bài rồi bước vào học viện cùng Ái Ny.
" Không ngờ ngươi lại mạnh như vậy a!"_ Ái Ny hớn hở nói.
Nhạc Phượng Hy không nói mà vẫn trầm ngâm... trong lúc nàng đưa linh lực vào linh cầu dường như có hình ảnh mờ mờ xoẹt qua đầu nàng khiến nàng có chút choáng... hình ảnh đó là gì nhỉ?!
" Phi ca! Công chúa! Ở đây!!!"_ An Nhiên đứng ở phía trước vẫy tay.
Mọi người đều tập trung ở đây chờ hai nàng. Thậm chí còn có Lâm Như Tuyết và Chung Nguyệt Trinh đứng chung...
Hai người họ đứng đây làm gì a??? 😬 nhìn họ im lặng, không gây nháo loạn nữa, nàng cảm thấy có điều bất thường.
" Mọi người đều đến đông đủ thì để ta đưa các ngươi đến phòng nghỉ ngơi"_ Đông Phương Triệt lên tiếng.
" Chúng ta cũng sẽ ở cùng mọi người"_ Bạch Khinh Lục nháy mắt nói.
" Tại sao? Các ngươi cũng không phải tân học viên!?"_ Dương Hàn Long khó chịu nói.
" Ai da... bọn ta dù sao cũng là huynh trưởng có bổn phận dẫn dắt tân học viên như các ngươi. Ở cùng như vậy sẽ gia tăng tình cảm thêm giữa chúng ta... đúng không Minh~"_ Bạch Khinh Lục khoác vai Hoàng Việt Minh... trong lòng thầm tự khen bản thân thông minh. Cái tên Hoàng Việt Minh này cứ gây khó dễ với quản lý viện chỉ để được vào viện phòng này, hắn hỏi mãi mà cái tên này không chịu hé một lời 😡, thiên lôi có đánh chết hắn thì hắn cũng không tin Hoàng Việt Minh vì lo lắng cho muội muội hắn mà đến đây a...
Cả nhóm được đưa đến một khu viện phòng rộng lớn. Nghe giới thiệu thì đây là nơi nghỉ ngơi tạm thời dành cho các học viên mới nhập học. Sau này khi phân chia chức nghiệp thì sẽ ở khu vực riêng biệt.
" Nữ nhân thì nghỉ ở dãy bên trái còn nam thì ở bên phải"_ Đông Phương Triệt phân chia.
" Không được! Muội muốn ở cùng Lãnh Phi a~"_ Hoàng Ái Ny làm nũng.
" Khụ! Nam nữ thụ thụ bất tương thân, hai người không thể ở chung một chỗ"_ Đông Phương Triệt cố gắng bình tĩnh giải thích cho Ái Ny hiểu.
" Nhưng..."
" Đông Phương công tử nói đúng đấy công chúa! Người đừng làm loạn nữa!"_ An Trung lên tiếng.
Hoàng Ái Ny định muốn nói thêm nhưng bắt gặp ánh mắt của Nhạc Phượng Hy. Nàng quên Phượng Hy hiện là Lãnh Phi, một nam nhân.
" Hazzz được rồi. Nhưng phải sắp xếp cho muội ở gần gần để tiện tìm Lãnh Phi đi chơi a"
An Trung bất lực ôm đầu... sao hoàng thượng lại cho hắn đi bảo hộ nàng công chúa nghịch ngợm này chứ??? Lại còn mặt dày bám dính lấy Lãnh Phi nữa!? Còn tên Lãnh Phi kia nữa... bị nữ nhân bám như thế hắn không cảm thấy phiền hả?!
Vậy là việc phân chia nam nữ thành công. Tiếp đến là... khụ khụ... phân chia phòng ngủ. Số lượng tân học viên không rõ sẽ nhiều như thế nào nên đã quy định là cứ hai người một phòng.
Bên nữ thì phân chia khá dễ dàng, cứ hai người một phòng... Ái Ny với Vũ Hồng, An Hiểu với An Nhiên, cuối cùng là Như Tuyết và Nguyệt Trinh.
Còn bên nam thì... bàn cả buổi cũng chưa quyết định xong. Nguyên do chỉ có một... đó là Lãnh Phi.
Mỗi lần sắp xếp cho Lãnh Phi cùng phòng với ai thì y rằng Hoàng Việt Minh lên tiếng phản đối, Dương Hàn Long thì trừng mắt cảnh cáo.
Bạch Khinh Lục khóc ròng... hắn cảm thấy nếu hắn mở miệng nói sai cái gì thì hắn sẽ không sống nổi đến ngày mai T_T
" Vậy để hai huynh đệ Lãnh Phi ở chung một phòng, Dương Hàn Long cùng Hoàng Việt Minh chung một phòng"_ Đông Phương Triệt đề nghị. Đây là cách tối ưu nhất rồi đó!!!
" Nhưng..."_ Bạch Khinh Lục nhìn hai người một đen một vàng đang trừng mắt nhìn nhau, ẩn ẩn hiện hiện tia lửa điện đang giao nhau kịch liệt.
Nhạc Phượng Hy thở dài nói.
" Cứ như vậy đi. Chỉ nghỉ hai đêm thôi mà"_ nói xong nàng nắm tay Thiên Kỳ đi về phòng.
" Tỷ tỷ, để Long ca như vậy có ổn không?"
" Không sao. Để hai người họ có thời gian tìm hiểu... như vậy mới tốt"_ Mắt nàng sáng lên... lúc nhìn thấy hai người đối mắt nhìn nhau, máu hủ nữ của nàng lại trỗi dậy a~ có khi nào cả căn phòng đều rất nồng nhiệt không???
Nhạc Thiên Kỳ rùng mình nhìn nàng... Hy tỷ nhìn đáng sợ quá!!!
Tuy nhiên, để hai người kia cùng chung một phòng hoàn toàn không giống với tưởng tượng của nàng. Bởi vì cả căn phòng đó suốt hai ngày liền như bị đóng băng, ai bước ngang qua đó đều bị khí lạnh bức người.
Nàng nghe nói họ như âm hồn, không nói năng gì cả, sống mà không đụng chạm nhau.
Thật ra nàng không biết, họ đã có cuộc nói chuyện nhưng vẻn vẹn chưa đến năm câu. Và tất cả đều nói về nàng...
...............................................
Đến đợt khảo sát thứ hai... tân học viên sẽ lấy thẻ bài để đăng ký theo chức nghiệp nào. Mỗi chức nghiệp đều có ấn hiệu riêng ví dụ Luyện đan sư có hình cây trúc, Kiếm Sư có hình hai thanh kiếm giao nhau, Thuật linh sư là ấn hình tròn, bên trong là ngôi sao mười cánh tượng trưng cho 10 hệ.
Nhạc Thiên Kỳ quyết định vào học luyện đan, còn về thuật linh thì nàng sẽ tự dạy cho hắn.
Dương Hàn Long thì vào học kiếm thuật... thật ra hắn không có ý định tham gia khảo sát mà chỉ muốn làm vai trò là người bảo hộ bên ngoài cho nàng như An Trung bảo hộ cho công chúa vậy... nhưng nàng đã khuyên hắn tham dự làm học viên, như thế sẽ tiện lợi hơn, có thể đến những nơi mà chỉ có học viên mới được bước chân vào...
Những người còn lại đều tham gia vào lớp thuật linh.
Lâm Như Tuyết và Chung Nguyệt Trinh hoàn toàn không gây nên động tĩnh gì ngoài việc lẽo đẽo theo nhóm Hoàng Việt Minh...
.....................................................
Hôm nay là ngày khảo sát quan trọng nhất....
Cộc cộc!
" Vào đi!"
" Phi ca... đại nương cho người gửi thư cho huynh"_ An Hiểu ngại ngùng nói. An Nhiên tự dưng nói đau bụng liền để nàng đi một mình giao thư cho Lãnh Phi. Đây là lần đầu tiên nàng đi một mình đến phòng của nam nhân mà người đó còn là Lãnh Phi!
" Đa tạ"_ Nhạc Phượng Hy nhận lấy bức thư. Chắc là An đại phu nhân đã thực hiện xong điều kiện của nàng rồi.
" Ừm... không có gì. Đại nương và huynh có chuyện gì sao"
" Tỷ... A! Ca ca!"_ Nhạc Thiên Kỳ từ ngoài chạy vào. Vừa định gọi tỷ tỷ liền phát hiện có thêm một người trong phòng liền nhanh chóng đổi xưng hô lại.
" Có chuyện gì?"
" Mọi người đang đợi ở ngoài, Lục ca kêu đệ gọi ca đi đăng ký kẻo muộn"
" Ừ. An Hiểu, chúng ta đi thôi"
Cả ba lập tức đến sảnh đường... các tân đệ tử hầu hết đều tập trung đông đủ.
Trước đại sảnh là có ba lão nhân đều vận bạch y. Không hiểu sao khi Nhạc Phượng Hy nhìn ba vị lão nhân đó, nàng lại cảm thấy rất quen thuộc và ấm áp... đặc biệt là người đứng giữa, xem chừng lớn tuổi nhất, bộ râu trắng dài đến ngực, hai tay chắp ra sau rất uy nghiêm, ánh mắt đầy nếp nhăn nhưng lại lộ rõ sự uy phong.
Bỗng sống mũi nàng cay cay... nàng tự nhiên muốn nhào vào lòng lão nhân đó... không lẽ nguyên chủ quen biết người đó?! Sao nàng không tiếp nhận được ký ức về họ?
Cả người nàng run lên, nàng đang muốn kiềm chế cảm xúc của khối thân thể này... nàng chưa thể để lộ thân phận được.
Đột nhiên tay nàng nhận được hơi ấm... một bàn tay ấm áp ôn nhu cầm lấy tay nàng kèm theo đó là mùi hương quen thuộc... hương hoa đinh tử lăng...