Ngay ngày đầu tiên sắp xếp chỗ ở đã xảy ra tranh cãi. Đại khái là trên đường đi Diệc Thần và Tần Lãng cãi nhau, em tôi lầm bầm nhất quyết thế nào cũng phải ngủ chung với tôi. Lục Phong cương đến nửa ngày mới tỏ vẻ thiếu thân thiện mà đi vào phòng khác ngủ. Kì thật hắn có gì mà không cam lòng chứ, bình thường tối nào cũng ôm tôi ngủ, ít thì mót vụng một chút đậu hủ, nhiều thì ăn mãn hán toàn tịch đến sạch sẽ, thôi thì dứt khoát đi chỗ khác cho đỡ nổi dã tâm.
Tần Lãng mới thật tội nghiệp, làm ổ trên sô pha ngoài phòng khách, người thì to xác mà phải cuộn thành một cục, đáng thương rúc vào chăn. Không biết phạm phải lỗi lầm gì mà bị Diệc Thần không chút nể tình phạt như vậy, tốt xấu gì cũng là bạn trai, Lục Phong có gây tội cỡ nào tôi cũng chưa bao giờ đuổi hắn ra bụi ngủ mà.
Mới sáng sớm tôi đã bị một tiếng kêu sợ hãi cùng một tiếng thét to đánh thức. Lờ mờ ngái ngủ thấy Lục Phong đang đứng trước giường. Hừ, cái tên này dám tự tiện xông vào, mai mốt phải tịch thu chìa khóa mới được...
Chưa kịp nghĩ xong thì đã bị lôi ngồi dậy. Chính xác là đầu tiên Diệc Thần bị đạp văng đi, tiếp đó tôi mới bị một đôi tay túm lên.
Không cần phải thế chứ, trước giờ anh em nhà chúng tôi đông đến đều ôm nhau ngủ như vậy. Diệc Thần có đè lên người tôi cũng là chuyện bình thường, nó vốn ngủ xấu mà. Cho dù quần áo thiếu chỉnh tề, người này ôm người kia sát rạt, cũng không có nghĩa là làm chuyện gì bất chính cả.
Chỉ là thằng cha đầu gỗ đó cố tình nói mãi mà không thông.
Để tẩy trần hai tên kia đường xa mệt nhọc, chúng tôi quyết định đi ngâm ôn tuyền.
Ôn tuyền của Thượng Hải dĩ nhiên không thể so sánh với của Nhật Bản, song cũng không phải là thiếu chỗ thượng hạng. Trước mắt chúng tôi chính là một nơi như thế. Được bài trí theo phong cách La Mã, nếu không để ý một chút, sẽ có cảm giác phảng phất như đang đặt mình trong sự xa hoa mỹ lệ của nước Ý.
Tôi cởi quần áo có phần chậm chạp, đến khi ba người kia xuống nước hết vẫn chỉ còn mình tôi vật lộn với cái quần. Kết quả bị ba người họ chăm chú nhìn tôi 'nuy' mới mặt đỏ phừng phừng nhảy xuống, xấu hổ muốn chết.
Lục Phong bao sân toàn bộ, trong nước chỉ có bốn người đàn ông quan hệ phức tạp đang đứng lõa thân với nhau, không khí có vẻ ám muội, không ai nói tiếng nào, trên đầu quấn khăn tắm, thật giống bốn cái bánh trôi bị hấp lềnh bềnh trong nước.
Vẫn là Diệc Thần phá vỡ sự im lặng trước, chuyển đến gần tôi, tôi thật nghi ngờ không biết có phải do Tần Lãng đứng kế bên giở hành vi gây rối không.
"Anh hai sao lại gầy thế này?"
Nè, không được đụng vô eo, nhột nha.
Tôi cười rụt người lại, mới lấy tay vỗ lên bờ vai gầy rạc của nó, "Còn dám nói? Em có khá hơn chút nào đâu?"
Nhìn cảnh anh em nhà người ta yêu thương nhau, bỗng có bốn tia laze phừng phựt bắn tới.
Nếu ghen tị thì hai người cũng có thể ôm nhau thể hiện tình cảm mà.
"Lại đây." Lục Phong âm trầm lên tiếng, dù không có chủ ngữ, nhưng ai cũng rõ người được ám chỉ.
Tôi lề mề lết lết lại. Không khí trong ôn tuyền đang hòa bình là thế, anh trưng ra vẻ mặt đậm mùi thuốc súng như vậy làm gì.
Mới vừa tựa vào người hắn, hắn đã xoay người lại chắn trước mặt tôi, dùng tấm lưng to lớn để ngăn trở tầm mắt hai người kia.
"Ớ..." Tôi trợn tròn mắt, lông trên người đều cảnh giác dựng đứng lên hết.
Anh, anh, anh, anh muốn làm gì?
Chúng ta như vậy đã gần lắm rồi, không cần phải ép chả thêm nữa đâu.
Tuy rằng nhìn thấy hắn mát mẻ toàn thân thế này không phải lần một lần hai, hơn nữa quá trình 'xâm nhập' tìm hiểu lẫn nhau không phải là ít, nhưng mà nhìn hắn 'lồ lộ' rồi kề sát trong nước, cảm giác vẫn là không tự nhiên nha, chưa kể hiện trường còn có thêm hai khán giả mục kích nữa.
"Không được làm bậy!" Tôi dùng ánh mắt cảnh cáo hắn.
Kỳ thật nếu hắn có làm gì xằng bậy, tôi cũng không cách nào chống cự, cho nên tên chết tiệt ấy bỗng nhiên chen chân vào giữa hai chân tôi. Tôi chỉ đành hít vào một ngụm hơi lạnh, không dám để lộ sơ hở.
Anh, anh... tuy rằng nước không phải trong suốt, ở dưới đáy làm gì đó người ta sẽ không nhìn thấy, nhưng chỉ cần có chút động tĩnh gì thì sóng nước sẽ lan đi rất nhanh rất xa, đến thằng ngu còn nhìn ra vấn đề nữa là! Anh còn...
Tên đó khẽ mỉm cười, độ cong nơi khóe miệng thật đúng tà ác mà, bắp đùi thon dài hữu lực đang ở phía trong chân tôi thong thả cọ xát.
Ôi, kiềm chế, kiềm chế, kiềm chế, ngàn vạn lần không thể có phản ứng...
...
Mẹ nó, tôi là nam nhân khỏe mạnh đầy đủ tính năng chăm phần chăm, bị khiêu khích thế làm sao không có phản ứng?
Ôi... toàn bộ trong xoang mũi là mùi mồ hôi nhàn nhạt trên người hắn, pha lẫn với mùi vị nam tính còn sót lại trong nước, tại sao ngay đến mùi hương của hắn cũng có thể sexy đến vậy? Đập vào mắt chính là khuôn ngực cân xứng tráng kiện như thạch điêu, bên tai nghe được chính là... ôi, hắn làm cái gì mà lại thổi khí vào tai tôi...
Lạy Chúa lòng lành, con xin đầu hàng...
"Em ngâm đủ rồi." Tôi nơm nớp lo sợ, "Em muốn lên trước."
Khóe miệng Lục Phong để lộ nụ cười không rõ ý tứ, "Được, em muốn thì cứ lên đi, không sao đâu."
Đáng ghét... không biết dùng khăn tắm che có nhìn thấy gì không nữa.
Lục Phong duỗi hai tay ra bình thản chống lên thành hồ, từ trên cao nhìn xuống mỉm cười với tôi.
Ô ô... bị loại ánh mắt kích tình này nhìn chăm chú, tôi làm sao có thể nhẫn được đây.
Không được, đây là chỗ người ta ngâm mình, nếu lỡ 'xả' ra cái gì đó thì rất không tốt.
Chính là ngay lúc đang nỗ lực dời sự chú ý đi chỗ khác, vành tai liền nóng lên, bị thứ gì đó ấm áp ngậm lấy, rồi mới dùng sức cắn.
Ô... bắn xa... ngàn dặm...
Nghĩ đến việc trong nước có lẫn thứ xxx gì đó, người khiết phích như tôi liền chịu không nổi, bất chấp thân thể đang mềm nhũn vội vàng vùng vẫy đào thoát khỏi hồ.
"Ngâm... đủ rồi, tôi ra ngoài thay quần áo trước..."
Nhìn thấy Lục Phong vẫn còn đang 'kẹt đạn' trong hồ nước, sắc mặt trắng xanh lẫn lộn, trong lòng mới cảm thấy giải hận được đôi chút.
Dĩ nhiên thắng lợi nho nhỏ của tôi chỉ dừng lại tại đó.
Tối đến, nhân lúc Lục Phong đang tắm tôi liền đi vào phòng hắn định kiếm bộ đồ ngủ cho Tần Lãng, bất hạnh thay, cái tên đáng lẽ phải ở trong phòng tắm lại đang tựa người vào cửa, còn nở nụ cười giống như Tom vừa tóm được Jerry.