- --
Toàn thân khối kim loại óng ánh long lanh, lập loè ánh sáng lộng lẫy như ngọc, hoa văn bên trong tầng tầng lớp lớp. So sánh với nó, khối kim loại hiếm ban đầu được đặt ở trước mặt Đường Vũ Lân liền nhất thời có vẻ ảm đạm đi rồi.
"Ngọc Ngân?" Nhân viên cửa hàng gần như thất thanh, hầu như là ba chân bốn cẳng liền tiến đến trước mặt Đường Vũ Lân. Hắn cúi đầu, cẩn thận từng li từng tí một, cầm lấy búa thử kim loại nhẹ nhàng rung lên một cái ở bên trên.
Nhất thời, một âm thanh dễ nghe như tiếng chuông nhạc vang lên giòn tan, hồi âm mịt mờ, nhưng cũng như khúc nhạc ngân nga không ngớt.
Gương mặt nhân viên cửa hàng nhất thời có chút đỏ lên, "Đúng là Ngọc Ngân. Ngài... ngài tính bán ra Ngọc Ngân sao?"
Đường Vũ Lân lắc đầu một cái, "Không bán, đổi kim loại hiếm đi! Như vậy khá là bớt việc. Các ngươi cho ra một giá đi."
"Ngài chờ chút." Hô hấp của nhân viên cửa hàng rõ ràng có chút gấp gáp, ngay lập tức đi vào bên trong cánh cửa kim loại kia.
Thời gian không lâu, khi hắn một lần nữa trở lại, bên người còn có một người trung niên thấp lùn nhưng cường tráng đi theo.
Vóc người của người trung niên này không cao, nhưng cũng vô cùng rắn chắc, đặc biệt là đôi cánh tay, nhìn qua cực kỳ cường tráng. Nhìn thấy Ngọc Ngân trên bàn, hắn cũng nhanh chóng tiến lên vài bước, đem dụng cụ trong tay đặt ở trên mặt bàn, sau đó nhìn về phía Đường Vũ Lân, "Ta có thể đo lường một chút không?"
"Đương nhiên." Đường Vũ Lân dùng tay làm dấu mời.
Mức độ hòa hợp của Hữu Linh Hợp Kim là chỉ tiêu quan trọng nhất để đánh giá giá trị, đương nhiên là phải kiểm tra.
Chỉ chốc lát sau, ánh sáng của máy kiểm tra ở trên khối Ngọc Ngân thu lại, Đường Vũ Lân đã nghe tiếng nuốt nước bọt.
Người trung niên nhìn về phía Đường Vũ Lân, trầm giọng nói: "Tiểu huynh đệ, mức độ hòa hợp của khối Ngọc Ngân này cao tới 81%, ngươi đem nó đi bán lấy tiền, người trong nhà biết không?"
Đường Vũ Lân ngẩn ngơ, ở bên cạnh Cổ Nguyệt che miệng cười khẽ.
Đường Vũ Lân tằng hắng một cái, cũng không nói đây là do chính mình đoán tạo, "Đương nhiên biết, ta chính là đến thay người trong nhà chọn mua kim loại hiếm. Phụ thân nói mang nhiều tiền không tiện, liền cho ta một ít Hữu Linh Hợp Kim, dùng để quy đổi. Ngài yên tâm, ta hiểu rất rõ giá trị của Ngọc Ngân, vì lẽ đó, thời điểm các ngươi đưa ra mức trao đổi, xin hãy công bằng hợp lý một chút."
"Cái này ngươi yên tâm. Hữu Linh Hợp Kim hi hữu như vậy, giá trị là vô cùng công khai minh bạch. Khối Ngọc Ngân có mức độ hòa hợp cao tới 81% này, chúng ta đồng ý ra giá..."
Hắn mới vừa nói tới chỗ này, nhân viên cửa hàng ở bên cạnh ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói vài câu gì đó.
Người trung niên sửa lời nói: "Chúng ta có thể dùng những loại kim loại mới vừa rồi ngài xem qua, đồng ý chọn ra 100 khối để tiến hành trao đổi."
100 khối? Đây chính là nằm ngoài sự dự liệu của Đường Vũ Lân. Tuy rằng Ngọc Ngân giá trị liên thành, nhưng khối này là do hắn chế tạo ở thời điểm còn là Đoán Tạo Sư cấp 5, chỉ là Thiên Đoán Hữu Linh Kim Loại, còn chưa tới cấp độ Linh Đoán. Loại Hữu Linh Kim Loại ở cấp bậc này nếu như là ở trên Đấu La Đại Lục đổi lấy những khối kim loại hiếm phẩm chất tuyệt hảo ở trước mặt này, nhiều nhất cũng chỉ đổi được trên dưới 60 khối mà thôi.
Đối phương vậy mà lại ra giá tận 100 khối, nói cách khác, ở trên Tinh La Đại Lục, giá trị của Hữu Linh Kim Loại thực sự là vượt quá xa Đấu La Đại Lục.
Trong mắt Đường Vũ Lân phảng phất như có ánh sáng của kim tiền đang lóe lên, tựa hồ có khả năng sắp phát tài!
Hắn thoáng chần chờ một chút, nói: "Cái giá này có thể lại cao hơn một chút hay không?"
Người trung niên cười khổ nói: "Giá mà chúng ta ra tuyệt đối là công bằng hợp lý, nếu như ngài còn có Ngọc Ngân phẩm chất càng cao hơn, hoặc là có thể có số lượng lớn, chúng ta sẽ cho ra giá tiền cao hơn."
Đường Vũ Lân nói: "Vừa nãy các loại kim loại hiếm ta xem này, nguồn cung cấp của các ngươi sung túc sao? Các ngươi hẳn phải biết, Đoán Tạo Sư khi rèn đúc Hữu Linh Hợp Kim hoặc là Linh Đoán, tỷ lệ thất bại là cực kỳ cao. Cho nên yêu cầu đối với phẩm chất và số lượng của kim loại hiếm đều rất quan trọng."
Người trung niên quả quyết nói: "Về phần số lượng và chất lượng, ngài có thể yên tâm. Chúng ta có thể mở được cửa hàng ở tại phố đi bộ Tinh La Đại Đạo này, cũng đã phải trải qua thẩm tra nghiêm ngặt. Ở trong phạm vi nhất định, chúng ta hẳn là không thành vấn đề. Nhưng về số lượng, nếu như đặc biệt nhiều, ta cần phải có nhất định thời gian để quay vòng."
Đường Vũ Lân gật đầu, nói: "Được rồi, vậy thì trước tiên thành giao. Khối Hữu Linh Hợp Kim này trước hết đổi lấy 100 khối Kim Tinh đi. Xem như là buôn bán mở mối làm ăn. Sau đó Kim Tinh, Biến Ngân, Tinh Đồng ba loại kim loại hiếm này mời các ngươi chuẩn bị nhiều hàng một ít. Sau khi ta trở lại cho gia phụ nhìn phẩm chất số Kim Tinh này, chúng ta có khả năng sẽ đến trao đổi hoặc thu mua số lượng lớn."
"Được, không thành vấn đề! Hữu Linh Hợp Kim càng nhiều càng tốt." Người trung niên vui vẻ nói.
Đường Vũ Lân lại hàn huyên cùng hắn vài câu, đại khái là để nghe rõ ràng so sánh giá cả. Tuy rằng tỷ giá hối đoái giữa tinh la tệ và đồng liên bang rất khó phán định, nhưng thông qua số lượng hối đoái của kim loại hiếm, Đường Vũ Lân đã có thể phán đoán ra. Ở trên Tinh La Đại Lục, giá trị của Linh Đoán gần như tương đương với Đấu La Đại Lục, nhưng giá trị của Hữu Linh Hợp Kim lại cao hơn rất nhiều. Cứ như thể là Đoán Tạo Sư của Tinh La đế quốc bên này đặc biệt không am hiểu về đoán tạo Hữu Linh Hợp Kim vậy.
Rời khỏi cửa hàng kim loại hiếm, Cổ Nguyệt nghẹ giọng hỏi: "Ta nhớ Hữu Linh Kim Loại như vậy, ngươi cũng không hề thiếu chứ? Làm sao lại không đổi nhiều một ít? Phẩm chất của kim loại hiếm nơi này xem ra tương đối khá."
Đường Vũ Lân cười hì hì, "Không vội, không vội! Hiện tại Hữu Linh Kim Loại ta mang theo đại đa số đều là Thiên Đoán trước đó, trở lại còn có không gian gia công tiến thêm một bước. Một khi trở thành Linh Đoán Hữu Linh Kim Loại, hoặc là Hữu Linh Kim Loại do ba loại kim loại dung hợp, giá cả sẽ càng cao hơn. Mà nguyên liệu để tạo ra thành phẩm lại không cao bao nhiêu. Như vậy mới có thể tận dụng với giá trị tốt nhất! Nàng yên tâm, chờ lúc chúng ta trở lại, ta nhất định sẽ có thể kiếm thêm một món hời."
"Tham tài!" Cổ Nguyệt không nhịn được cười tươi.
"Nàng đây là không làm nhà không biết củi gạo đắt mà! Hồn Sư chúng ta tu luyện, cái gì mà không cần tiền? Cơ Giáp đòi tiền, Đấu Khải càng cần nhiều tiền hơn, các loại thiên tài địa bảo cũng phải có tiền. Không nỗ lực kiếm tiền có được hay không? Ta chỉ có thể dựa vào chính mình đấy!"
Cổ Nguyệt ngẩn người, "Nếu không, ta bao nuôi ngươi đi?"
Đường Vũ Lân lảo đảo dưới chân một cái, suýt nữa ngã sấp xuống, "Nàng nói cái gì?"
"Không có gì!" Vẻ mặt Cổ Nguyệt khôi phục lại bình thường.
Đường Vũ Lân một phát bắt được bờ vai của nàng, "Đã nói còn có thể thu hồi sao? Có thể coi là thật nha. Nàng bao nuôi ta đi!"
Cổ Nguyệt quay đầu đi chỗ khác, trong mắt chứa ý cười, "Không nuôi nổi, sức ăn ngươi ghê gớm như vậy..."
Đường Vũ Lân nói: "Vậy ta ăn ít một chút có được hay không?"
"Không được." Cổ Nguyệt đẩy hắn một cái, "Đừng nghịch, đi thôi."
Đường Vũ Lân cười nói: "Nhắc đến ăn, có phải là chúng ta nên tìm chỗ ăn cơm trưa?"
Cổ Nguyệt lườm một cái, "Vừa mới ăn xong điểm tâm có được hay không? Lúc này vẫn còn là buổi sáng đấy!"
"Ăn chút đồ ăn vặt cũng được mà! Tinh La đế quốc nhất định sẽ có không ít đồ ăn vặt đặc sản, nàng không muốn thử một chút sao?"
Sự thực chứng minh, sức miễn dịch đối với đồ ăn bị giảm đi, không chỉ là riêng Đường Vũ Lân một người, sau 10 phút, hai người cũng đã xuất hiện ở trong một con hẻm nhỏ gần Tinh La Đại Đạo. Nơi này đâu đâu đều đủ loại cửa hàng to nhỏ khác nhau, các loại đồ ăn vặt của Tinh La đế quốc khiến hai người ăn hô to đã nghiền.
"Trứng cá tẩm bột vừa rồi ăn ngon thật!" Cổ Nguyệt có chút hưng phấn líu lo nói.
Đường Vũ Lân gật đầu liên tục, "Đúng vậy! Thực sự là ăn rất ngon, chỉ là hơi ít một chút."
"Còn ít? Ngươi đã ăn sạch số trứng cá chiên bột người ta chuẩn bị cho buổi trưa nay, vẫn còn chê ít?"
Đường Vũ Lân lúc này mới cảm thấy, năm đó lựa chọn đoán tạo thật là một lựa chọn thông minh. Bọn họ vốn là không có tinh la tệ, nhưng ở chỗ bán kim loại hiếm, trước khi đi hắn đã dùng một khối Kim Tinh, đổi lấy một chút tinh la tệ.
Giá trị của tinh la tệ quả nhiên là thấp hơn so với đồng liên bang nhiều lắm. Thoắt cái đổi liền được một số lượng lớn, tiêu dùng cũng rất đã.
Giữa trưa.
Ra khỏi hẻm ăn vặt, Đường Vũ Lân hướng về Cổ Nguyệt hỏi: "Chúng ta đi đâu, làm gì?"
Cổ Nguyệt suy nghĩ một chút, đáp: "Ta muốn đi đến Truyền Linh Tháp bên này xem xem, chính ngươi tùy tiện đi làm gì đó đi."
Truyền Linh Tháp? Đúng vậy! Bên này cũng có Truyền Linh Tháp. Đồng thời cũng có Đường Môn. Chính mình có phải là cũng có thể đi đến Đường Môn nhìn xem không?
Tinh La Thành là thủ đô của Tinh La đế quốc, trước khi tới Đường Vũ Lân cũng đã biết, Tổng bộ Đường Môn bên này ở ngay trong Tinh La Thành.
"Được rồi, vậy ta cũng đi Đường Môn bên kia xem sao. Trước tiên liên lạc thử, biết đâu có chỗ nào đó cần trợ giúp thì sao."
"Ừm."
Cổ Nguyệt ngồi xe đi rồi, chính Đường Vũ Lân cũng tới một chiếc Hồn Đạo Xe Taxi, dựa theo địa chỉ đi tới Tổng bộ Đường Môn tại Tinh La đế quốc.
Tổng bộ Đường Môn cũng không ở trung tâm thành phố, mà tọa lạc tại khu Tinh La ngoại thành.
Lúc Đường Vũ Lân đến nơi này, khiến hắn kinh ngạc chính là, không giống với Tổng bộ tại Đấu la Đại Lục, Tổng bộ Đường Môn tại Tinh La đế quốc bên này, kiến trúc rộng rãi, cứ như một tòa thành nhỏ thị vậy, quy mô vượt xa Tổng bộ Đấu La Đại Lục bên kia.
Đường Vũ Lân là người thông minh, chỉ từ phong cách kiến trúc liền có thể nhìn ra được, ở đây, mức độ được coi trọng của Đường Môn hiển nhiên là vượt xa ở Đấu La Đại Lục.
Chỗ cửa lớn cũng không có người canh gác. Đi vào cửa lớn, chính là một toà đại điện, phía trên cửa chính đại điện treo lơ lửng hai chữ lớn “Đường Môn”.
Thân là đệ tử Đường Môn, nhìn thấy kiến trúc rộng rãi như vậy, Đường Vũ Lân cũng không khỏi có loại cảm giác vô cùng vinh dự.
Một nụ cười mỉm nhàn nhạt nở rộ trên gương mặt, Đường Vũ Lân bước nhanh vào đại điện.