Tử Nhất lạnh lùng nói: "Giả thần giả quỷ, đi ra!" Vừa nói, hắn vừa đưa tay phải lên không trung, cũng không thấy hồn hoàn trên người hắn phát động, một đoàn bạch quang phóng lên trời. Bạch quang ngưng tụ và không phân tán, lên tới 50 mét trên không thì đột nhiên nổ tung, tạo thành một vầng sáng màu trắng, chiếu rõ mặt đất xung quanh.
Khả năng khống chế hồn lực rất mạnh, Đường Vũ Lân trong lòng chấn động, thật không hổ là Tử cấp Đấu giả. Hắn đây là khống chế Huyền Thiên Công phát động hồn lực, tiết kiệm hồn lực hơn khi sử dụng hồn kỹ, đồng thời có hiệu quả chiếu sáng. Nhìn qua có vẻ rất mạnh mẽ, nhưng thực tế tiêu hao hồn lực cực kỳ nhỏ.
Trên mặt đất cũng không có gì, trong tầm mắt của bọn họ, dù có dùng Tử Cực Ma Đồng cũng không thấy có gì sai.
Không còn nghi ngờ gì nữa, biến hoá quái dị này xuất hiện trong phạm vi nhà máy, bọn họ rời khỏi nơi này mới có thể ứng biến tốt hơn.
"Ô ô..., ô ô..., ô ô..." Tiếng khóc lần nữa vang lên, không khí xung quanh cũng bắt đầu trở nên âm lãnh.
Khi Tử Nhất dẫn bốn Hoàng cấp Đấu giả sắp ra khỏi khu vực nhà máy thì không gian bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, rốt cuộc không thể phân biệt rõ phương hướng. Tất cả đều có cảm giác trời đất quay cuồng.
Cảm giác sợ hãi và áp lực tinh thần bỗng trào lên như thuỷ triều.
Quan trọng hơn là, tới bây giờ bọn họ đều không phát hiện được địch nhân ở nơi nào.
Tử Nhất trầm giọng nói: "Ảo giác tinh thần, có thể là địch nhân am hiểu Tinh Thần Lực. Không thể liên lạc với tổng bộ. Mọi người cẩn thận, không được tách ra."
Trong ảo cảnh, sợ nhất là tách ra và mất đi liên lạc sau bị địch nhân quấy nhiễu. Đường Vũ Lân đã kịp thời phóng xuất Lam Ngân Hoàng giải quyết vấn đề này.
Tiếng khóc ngày càng thê lương, ảo ảnh xung quanh giống như đèn kéo quân xoay tròn. Tử Nhất thử công kích một lần, nhưng công kích của hắn đã biến mất ngay khi rơi vào trong ảo giác.
Tử Nhất không có vội vàng hành động, rơi vào ảo cảnh khổng lồ của đối phương khiến tâm hắn chìm xuống đáy. Phạm vi ảo cảnh này không phải là thứ hồn sư bình thường có thể làm ra, nó là tồn tại giống như lĩnh vực. Mà ở trong lĩnh vực của đối phương, muốn lao ra khó càng thêm khó. Hơn nữa, mục tiêu của đối phương là ngăn chặn bọn họ truyền tin đến tổng bộ và viện quân.
"Được." Không có hỏi Đường Vũ Lân làm thế nào để hóa giải ảo cảnh, thời điểm này tâm lý ổn định của các Đấu giả đã được thể hiện rõ ràng.
Thanh âm của Đường Vũ Lân đồng thời vang lên trong tai ba người kia, sau đó, hắn thấp giọng nói: "Ba, hai, một!"
Theo ba tiếng đếm ngược, cơ thể mọi người đều căng cứng. Sau đó, thân thể Đường Vũ Lân đột nhiên thẳng tắp, năm hồn hoàn trên người nhìn qua không có thay đổi gì, nhưng thực tế nó đã hoán đổi thành bốn quang hoàn huyết mạch Kim Long Vương.
"Ngang ----" Một tiếng gầm rung trời vang lên, trong chớp mắt đã lấn át tất cả tiếng khóc.
Với tiếng gầm đinh tai nhức óc, một đầu rồng màu vàng cực lớn phóng lên trời, ảo cảnh xung quanh lập tức vỡ tan như bong bóng, trong chốc lát nhà máy đã khôi phục như bình thường.
Không cần Đường Vũ Lân nói gì, Tử Nhất đã phóng người lên, đồng thời hai tay kéo dây leo Lam Ngân Hoàng trên người mình, bằng vào tu vi Thất Hoàn Hồn Thánh kéo theo bốn người Đường Vũ Lân phóng người lên, nhanh chóng phóng ra bên ngoài.
Hiển nhiên biến hoá đột ngột này vượt quá dự liệu của địch nhân ẩn trong bóng tối. Tốc độ của bọn họ vô cùng nhanh, trong chớp mắt đã sắp ra khỏi khu vực nhà máy.
"A" một tiếng thét rất thảm thiết đột nhiên vang lên. Ngay trước khi bọn họ ra khỏi nhà máy thì một cái đầu khổng lồ đột nhiên chui ra khỏi mặt đất.
Cái đầu này cao tới 10 mét, trong mắt nó toả ra hoả diễm màu lục xám, miệng nó phun ra một ngọn lửa màu lục khổng lồ bao trùm về phía năm người Đường Vũ Lân.
Không hề có cảm giác bị thiêu đốt, nhưng năm người đồng thời cảm thấy đau đớn trong linh hồn. Dường như trong khoảnh khắc đó, ngọn lửa linh hồn trong đầu họ đã bùng cháy.
Đây là cái gì?
Tử Nhất tức giận gầm lên, trong hai mắt bắn ra tử quang mãnh liệt, Tử Cực Ma Đồng vận chuyển đến cực hạn. Cùng lúc đó, từng khối Đấu Khải nhanh chóng xuất hiện, đôi cánh sau lưng mở ra, ngăn lại quang diễm màu xanh lá, bảo hộ bốn người sau lưng.
Một tiếng rên vang lên, bước chân Tử Nhất lảo đảo, Đấu Khải màu nâu sậm bao trùm người hắn đã bị quang diễm màu tím lây nhiễm.
Hoàng Nhị khẽ quát một tiếng, một ngọn lửa trắng tinh rơi trên người Tử Nhất, "Tinh Thần Chi Dũ!"
Phán đoán của nàng rất chính xác, quang diễm màu xanh lá này là tấn công Tinh Thần Chi Hải. Quả nhiên, hoả diễm màu xanh lá đã giảm đi một chút. Tuy nhiên, hoả diễm do khô lâu cực lớn kia phun ra vẫn tràn đến từ bốn phương tám hướng, bao trùm tất cả bọn họ.
Hoàng Tứ khẽ quát một tiếng, hồn hoàn thứ tư trên người toả sáng, một tấm thuẫn hình tròn xoay ra. Sau khi xuất hiện, nó được bao phủ bởi một tầng giáp kỳ lạ. Những miếng giáp kia nhanh chóng tản ra và biến thành tấm lá chắn bảo vệ mọi người.
Cùng lúc đó, mọi người đều đã mặc Đấu Khải, tăng cường lực phòng ngự.
Tử Nhất khẽ gầm lên, hồn hoàn thứ sáu trên người toả sáng. Lần này, mọi người cũng biết được võ hồn của hắn là gì rồi.
Theo một tiếng kêu to, một con Cự Ưng màu tím bay lên trời, sải cánh trên không và đập mạnh về phía trước, năng lượng phong bạo màu tím trong chớp mắt đã quét sạch phạm vi trăm mét phía trước.
Tử Ngọc Thần Ưng, một loại hồn thú phi hành cực kỳ cường đại. Lúc này Tử Nhất đang thi triển hồn kỹ thứ sáu của mình, Thần Ưng Thiên Vũ.
Thần Ưng Thiên Vũ có thể phóng ra Tử Ngọc phong bạo, là một công kích kép về tinh thần và vật lý, phạm vi lớn, có thể đồng thời công kích nhiều địch nhân.
Phong bạo màu tím va chạm với quang diễm màu xanh lá, nhưng nó chỉ vừa đủ ngăn chặn quang diễm kia không tiếp tục tấn công mọi người mà không thể phản công.
Chỉ đến lúc này, mọi người mới hiểu địch nhân chặn đường bọn họ có thực lực cao hơn bọn họ. Bọn họ còn chưa nhìn thấy người đã bị rơi vào hoàn cảnh xấu.
Vào lúc này, người tỉnh táo nhất trong 5 vị Đấu giả là Đường Vũ Lân. Trải qua nhiều chuyện trên Ma Quỷ Đảo như vậy, những thứ khác không nói, riêng về tâm tính thì hắn đã vượt qua người thường rồi.
Không vội vàng ra tay, vào lúc Tử Nhất và Hoàng Tứ ngăn cản công kích của đối phương, Đường Vũ Lân cẩn thận quan sát khô lâu kia.
Hắn phát hiện, khi khô lâu phụt lên quang diễm màu xanh lá thì ở dưới đầu có một vầng sáng màu xanh lá nhạt đang liên tục tụ lại, giống như là hấp thu gì đó ở xung quanh.
Nhìn thấy một màn như vậy càng chứng minh suy đoán của Đường Vũ Lân.
Quang hoàn thứ ba sáng lên, "Ngang ----" Hoàng Kim Long Hống lại vang lên.
Quang diễm màu xanh lá phun ra từ miệng khô lâu chập chờn, nhìn qua cũng không có gì là yếu bớt nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện, vầng sáng màu xanh nhạt đang hội tụ về phía nó đã biến mất vì bị Hoàng Kim Long Hống chấn nhϊếp.
Đúng lúc này, Đường Vũ Lân từ bên cạnh nhảy lên, kim quang lóe lên trên tay phải, Hoàng Kim Long Thương đã rơi vào tay. Kim quang chói mắt nở rộ từ người hắn, không chút do dự, trường thương hoá thành một đạo lôi điện lạnh lẽo màu vàng bắn thẳng đến giữa trán khô lâu.
Từ khi phát động Hoàng Kim Long Hống đến lúc vung ra Hoàng Kim Long Thương, toàn bộ quá trình chỉ trong hai lần nháy mắt mà thôi.
Khô lâu khổng lồ đương nhiên bị Hoàng Kim Long Hống ảnh hưởng trong chớp mắt, mà ngay sau đó Hoàng Kim Long Thương đã đến ngay trước trán nó.
Một tầng hào quang màu xanh lá xuất hiện, nhưng trong nháy mắt khi nó tiếp xúc với mũi Hoàng Kim Long Thương thì hào quang màu xanh lá bị xuyên thủng, Hoàng Kim Long Thương chợt lóe lên rồi biến mất.
Xuyên thấu, đâm thủng và thôn phệ và ba đặc tính được bổ sung trên Hoàng Kim Long Thương. Mỗi lần đột phá một tầng phong ấn Kim Long Vương, khả năng lý giải và khống chế Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân sẽ tăng lên một tầng.
Khô lâu kia sau khi bị Hoàng Kim Long Thương xuyên thủng thì lập tức bị đẩy về phía sau. Hoả diễm xanh lá cũng phun lên không trung.
Đường Vũ Lân trên không trung vang lên một tiếng Long ngâm, trên không lập tức xuất hiện một quang ảnh màu vàng cực lớn, Kim Long Phi Tường!