Cô tự nhận mình là một người ham hư vinh. Cô yêu tiền, thích những món đồ xinh đẹp, lúc tiêu tiền sẽ không suy tính nhiều. Cô ăn mặc rất hợp thời, định kỳ có đi chăm sóc sắc đẹp, luôn trang điểm rất tinh tế. Cô không ôm chí lớn, cũng không muốn quan tâm đến nó, lúc đầu cô chọn làm hướng dẫn viên du lịch bởi vì nghề đó rất dễ kiếm tiền —— cô có thể nhận được nhiều tiền boa —— mặt khác có thể thăm quan cảnh đẹp. Gần đây những cảnh đẹp trong nước cô đều đã tham quan qua, cô còn định đầu năm sau sẽ xin vào đội dẫn đoàn đi du lịch nước ngoài, cô muốn nhìn xem ánh trăng ngoại quốc có gì khác biệt.
Khí phách của cô không lớn, đối với mọi chuyện luôn: “địch yếu ta cường, địch mạnh ta yếu”, cô nói đó là nguyên lý lò xo —— không biết cô đọc ở đâu những nguyên tắc lộn xộn đó. Cô không suy tính nhiều, mọi việc chỉ cần cô thấy thích, vì vậy cô mới đồng ý làm bạn gái của anh —— cô nói, cô được lợi từ nó. Cô cũng sẽ không trực tiếp đối đầu với anh, lúc anh nổi giận sẽ vỗ về anh, giống như dỗ dành một đứa bé. Bởi vì cô không quan tâm.
Cô chỉ để ý đến thế giới của riêng mình, cô chính là một cá thể độc lập. Cô có dành thời gian một ngày chỉ để uống trà nghe nhạc. Cô nói cô không phải là một chuyên gia, cô chỉ là người theo chủ nghĩa hưởng thụ. Cô sống tự do, thứ duy nhất không tự do chính là tiền . . . . Cô không có nhiều tiền, cô không thể tự do mua thứ mình thích, không cách nào hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của mình.
Cô chỉ cần một mình, thế là đủ rồi —— Cô nói cô cũng có ham muốn, nhưng cô không cần một người sống chung cả đời, vì cô không cần. Thế giới của cô chỉ đủ rộng lớn để chứa đựng cô và những món đồ của cô mà thôi.
"Nếu vậy, tôi là cái gì?" Anh rất muốn nổi giận, nhưng cô luôn mỉm cười khiến anh không có cơ hội để nổi nóng.
"Anh chính là một kẻ gian phu!" Cô nghiêng đầu nhìn anh.
Ở trong mắt cô, anh chính là biểu hiện của ¥. Cô chưa từng đặt anh ở trong lòng, vì vậy cho dù anh có biểu hiện như thế nào, cô cũng không để tâm mà mỉm cười. Trong mắt cô, mọi thứ đều là vì tiền, vì những món đồ xinh đẹp, thể hiện giống những người yêu nhau không phải là vì anh —— nếu như vì anh, thì cũng chỉ là do diện mạo của anh —— đó chính là kiểu cô thích.
Đáng buồn. . . . . . Anh luôn là đối tượng được mọi người lấy lòng, cung phụng, nhưng giá trị của anh ta lại chỉ nằm ở trên tiền của anh.
"Chẳng lẽ tôi không có một thân phận nào khác sao?"
"À. . . . . . thiếu gia R&Q, một tay chơi." Cô nói xong, đổi tư thế, không tự chủ hiện ra nét quyến rũ.
"Một tay chơi?" Anh nhìn chằm chằm cô.
"Đây là khen ngợi nha!" Cô luôn giả bộ vô tội sau khi chọc giận anh, "Nghĩ mà xem, không phải ai cũng có thể làm một playboy! Gian phu đại nhân, anh vừa giàu có, vừa đẹp trai, lại không có khuynh hướng xấu, anh chính là một tay chơi hoàn hảo nhất!"
Cô là đang khen ngợi anh sao? Sao anh nghe có chút không đúng?
"Ai da, không cần suy nghĩ nhiều như vậy . . . , nghĩ phức tạp quá sẽ nổ đầu đấy!" Cô xoa đầu anh, "Tóm lại, gian phu đại nhân, anh chỉ cần nghĩ mình là một người vĩ đại, như vậy là được."
"Tôi có cảm giác cô đang chế giễu tôi?"
A! Gian phu đại nhân cũng có lúc thông minh nha.
"Không có, người ta là đang nói thật lòng mà!" Cô hôn anh, bàn tay di chuyển, giọng nói mập mờ, "Nhìn xem, rất 'vĩ đại'!"
Mỹ nhân kế! Ý thức cuối cùng hiện lên trước lúc lộn xộn.
Đừng đánh giá thấp anh, gần đây anh học từ trợ lý của mình không ít binh pháp.
Làm thế nào để đối phó đây?
Thân thể ngày càng nóng, quên đi, ngày mai tới hỏi lại trợ lý là được.
Trước mắt, cứ tương kế tựu kế. . . . . .
"Mỹ nhân kế? Rất tốt nha!" Trợ lý thứ nhất, Trương Sơn nghe anh hỏi, vội vàng trả lời.
"Binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn, nếu cô ấy dùng mỹ nhân kế, quản lý, anh dùng Mỹ Nam Kế là được rồi." Trợ lý thứ hai, Lý Thực tiếp lời. Hai người bọn họ là do cha Tề Vĩ đặc biệt cử đến, phụ trách lọc tài liệu cho Tề Vĩ, những công việc quan trọng sẽ để hai người giải quyết, những việc nhỏ sẽ giao cho Tề Vĩ luyện tập —— nhưng đến nay vẫn chưa thấy dấu hiệu quen việc.
"Mỹ nhân kế là một kế sách rất dễ phá vỡ, bởi vì phụ nữ đều mong đợi vào tình yêu, chung sống một thời gian dài, họ sẽ vô giác rơi vào tình yêu với đối phương. Cho từ trước tới nay, phần lớn người sử dụng Mỹ nhân kế đều thất bại." Trương Sơn phân tích.
"Cho nên, thay vì đề phòng đối phương sử dụng mỹ nhân kế, không bằng phản công lại, gậy ông đập lưng ông—— A, thật xin lỗi, Tiểu Thuyết Võ Hiệp thường viết vậy —— lật ngược thế cờ, làm cô ấy si mê anh, như vậy chính là đại thành công. Đến lúc đó sẽ là một chuyện tình lãng mạn, cô ấy sẽ không để ý người khác nói gì, chỉ nghe lời của anh thôi!" Lý Thực yêu thích văn học đại chúng, khi nói chuyện luôn mang hơi hướng tiểu thuyết.
Tề Vĩ làm việc cùng hai vị trợ lý này đã lâu, hiểu những điều họ đang nói: "Như vậy tôi nên đi quyến rũ cô ấy sao? Nhưng phải làm như thế nào?"
Nếu như có thể mê hoặc được cô, đó sẽ là một điều tuyệt vời. Tề Vĩ nghĩ tới cảnh Tiêu Đồng sẽ nhìn anh với ánh mắt kỳ quái, trong lòng cảm thấy hưng phấn.
Làm cho cô nhìn thấy anh liền sáng mắt, làm cho trong mắt cô chỉ có một mình anh . . . . Sẽ như thế nào? Cô sẽ xem anh là trung tâm, sẽ vì anh làm nhiều chuyện, sẽ tôn thờ anh, thậm chí. . . . . . sẽ khẩn cầu anh yêu cô. . . . . . Nếu tâm tình tốt, anh sẽ cho cô thêm một chút! Cô sẽ vì điều này mà cảm thấy biết ơn . . . . . .
Sau đó thì sao? Tiếp tục như vậy? Sẽ không còn thời hạn 4 tháng nữa?
Aiza, chuyện của hai người sẽ tiến xa, ai có thể ngờ được! Đến lúc đó rồi hãy nói!
Quan trọng bây giờ là, anh muốn cô chỉ nhìn về phía anh.