- Như!!!!!! - cô gào lên
- Bình tĩnh, để anh gọi bác sĩ - anh giữ cô lại và nói
- Lẹ lẹ lên - cô cáu gắt
------- Sau 1 hồi khám thì bác sĩ cũng ngừng tay và nói
- cô ấy bị sát thương nhẹ ngoài da, không sao hết, do mất máu nhiều nên ngất lịm đi, nghỉ ngơi 1 thời gian sẽ khỏe thôi anh chị đừng lo - bác sĩ cười và cầm đồ nghề ra về
- Con Như nó bị gì mà đến mức độ như thế này?? chừng nào nó tỉnh phải hỏi nó mới rõ chuyện - hắn đóng cửa phòng rồi nói
- ông biết tính nó từ đó đến giờ, nó nhút nhát mà yếu thế nữa, bị hăm dọa thì nó biết nói cho ai??? - cô vừa nói vừa cốc đầu hắn
- tạm thời mấy em cứ ở đây canh nó đi, anh mày đi ngủ xíu, mệt rồi - anh vừa nói vừa chạy ra khỏi phòng
- ê trốn tránh trách nhiệm vừa vừa thôi!!! - Cậu cũng vừa nói vừa chạy theo
Chỉ còn cô, hắn và nó ở trong phòng
- à! tui xuống có việc nhé, ông trông chừng nó giúp tôi - cô nói vậy rồi chạy biến đi
- thiệt tình, cái lũ này, bỏ bạn bè - hăn ngồi xuống cạnh nó
- Ông kia!!!! ai cho ông vô đây - nó vừa tỉnh vì nghe tiếng ồn rồi nói
- bà nằm nghỉ đi, đã mệt rồi còn ráng - hắn vừa nói vừa đẩy nó xuống
- Nam nữ thọ thọ bât tương thân nha!!!!!!! - nó vừa nói vừa trùm đống chăn lại
- giờ này mà bà còn giỡn được hả??? - hắn vừa nói vừa cầm cây chổi lên
- không đùa nữa á nha - nó trùm đống chăn kín hơn lúc nãy
- nói cho tui biết, bà bị ai làm đến mức này - hắn dịu dàng ngồi gần bên nó
Nó giật mình, sao hắn biết được, hắn đâu có ở gần nó bao giờ đâu mà hắn biết
- như! - hắn nói
- sao... sao??? - nó sợ hãi hỏi
- Bà có biết mấy người kia lo cho bà lắm không? hả? - hắn nói trầm lại
Nó im lặng
- bà trả lời tui đi, bà có.... - hắn nuốt luôn những chữ còn lại
- ông nói gì??? - nó hỏi
Hắn định trả lời thì
Rầm, cánh cửa mở toang
- Như ơi, mày ăn gì không tao làm cho - cô vừa chạy lên với cái tạp dề
Nó và hắn im lặng, không nói gì
- à, tui xin lỗi, tui nhầm phòng hahaha - cô vừa cười rồi đi luôn bơ 2 tụi nó
Cánh cửa đóng lại, hắn cất tiếng
- Tui thích bà, làm...... tui nhé - hắn lại nuốt thêm 2 chữ ' Người Yêu '
- nó đỏ mặt định trả lời lại thì...
rầm cánh cửa mở lần 2, anh nhào vô
- Như!!! yêu dấu của anh - anh vừa nói vừa nhào vô ôm nó ( Nhà Này Toàn Lũ Điên)
Chưa kịp ôm thì... BỤP.... nó đứng dậy cầm cái gối đập anh nó
- Đau!!! em làm gì vậy??? - anh vừa ôm cái đầu vừa la
Nó chả nói gì bèn vứt cái gối sang 1 bên rồi trùm chăn lại toàn thân ( như con sâu:))
Anh thấy vậy hiểu ý bèn đi ra ngoài... Hắn im lặng đến lạ kì, vì cả 2 đang đỏ mặt, không dám nhìn mặt nhau
- Tui về đây - hắn thất vọng cầm cái nón và đi ra khỏi phòng
- Ông có thể cho tui thời gian được không - nó nói nhỏ đủ cho hắn nghe
- Ừ - hắn đi để lại câu nói ấy
Sau khi hắn đi, nó bắt đầu đứng dậy cầm 1 tờ giấy, tách tách, những giọt nước mắt nó rơi trên dòng chữ ' Chuẩn đoán bệnh tim '. Xin lỗi vì em chẳng còn nhiều thời gian đâu........