—— hoặc có thể nói, là Lê tổng đang đơn phương trốn tránh Liễu tổng.
Hôm đó, khi Phương Tây Ngạn đang báo cáo cho Lê Khinh Chu như bình thường.
Đột nhiên, anh ta lại nhận được cuộc gọi của Trâu Minh.
Trâu Minh trong điện thoại nói anh ta và Liễu tổng đã ở dưới tầng công ty, hỏi bây giờ có thể đi lên gặp Lê tổng không.
Phương Tây Ngạn không khỏi cảm thấy khó hiểu.
Dù sao Liễu tổng và Lê tổng cũng là bạn bè, hơn nữa, Liễu tổng và trợ lý Trâu còn thường xuyên gặp nhau, từ lâu đã không cần thông báo, cứ vào thang máy rồi lên là được mà.
Chuyện hôm nay là như thế nào?
Tại sao trợ lý Trâu lại phải gọi điện thông báo?!
Vì thế, Phương Tây Ngạn liền quay sang nói với Lê Khinh Chu —— anh ta đi tiếp người.
Nhưng anh ta không nghĩ tới, Lê tổng thế mà lại từ chối.
Lúc ấy Lê Khinh Chu nói: "Nói cho Trâu Minh là hiện tại tôi đang bận, không tiện gặp Liễu tổng...... Bảo bọn họ lần sau lại tới."
"Không, mấy ngày này tôi sẽ tăng tốc độ về phần tạo trò chơi, tạm thời không có thời gian rảnh......"
Phương Tây Ngạn nhìn Lê Khinh Chu nói rồi truyền lại cho Trâu Minh.
Sau khi cúp điện thoại, Trâu Minh vô cùng cẩn thận nhìn về phía Liễu Bạc Hoài, nói: "Liễu tổng, Lê tổng nói hiện tại không rảnh, lần sau cũng không rảnh để gặp mặt."
"Liễu tổng, chúng ta......"
"Trở về." Liễu Bạc Hoài nhàn nhạt nói.
Ngay sau đó, hắn liền đứng dậy từ trên sô pha trong đại sảnh công ty rồi đi ra ngoài.
Trâu Minh vội đi theo phía sau.
**
Sau đó, liên tiếp mấy ngày, Liễu tổng và Lê tổng đều không gặp nhau.
Trâu Minh hậu tri hậu giác(*) phát hiện —— Liễu tổng có phải đang tự làm rõ tình cảm của bản thân mình với Lê tổng hay không? Cho nên hiện tại Lê tổng mới tránh mặt......
(*) Hậu tri hậu giác: dần dần, từ từ
Nhưng cũng có lẽ, Lê tổng đang bận thật.
Bởi vì không quá mấy ngày sau, Lê tổng tạo ra một trò chơi nhỏ.
Trò chơi này là trò chơi download trên điện thoại, không tốn nhiều dung lượng, trước hết cũng chỉ quảng cáo đơn giản chút.
Sau đó thì dùng Weibo Cát Nhạc Hỏa Tinh Sơn Khâu để hỗ trợ quảng cáo.
—— xứng văn 【 tôi tin tưởng lựa chọn của bản thân mình tuyệt đối không sai, trò chơi này bây giờ tôi mời các bạn thử chơi, download xong chắc chắn không lỗ, ngón tay cái.jpg(*), liên tiếp liền ở chỗ này, không tin các bạn có thể thử một lần, chơi không vui thì có thể quay lại đây mắng tôi cũng được. 】
(*) đuôi jpg là meme hoặc sticker
Có người nghe lời này Hỏa Tinh Sơn Khâu mà download về.
【 mặc dù cậu là thái thái, trò chơi không vui tôi cũng muốn mắng cậu, bây giờ tôi thử chơi trước, nào về sẽ nói cho các bạn trải nghiệm. 】
【 ha, đây chắc chắn là quảng bá giúp bạn tốt, được bao nhiêu tiền, à, không đúng, thái thái cũng là phú nhị đại, căn bản là không cần tiền này...... Giận quăng ngã bát cơm.jpg. 】
【 thái thái cố lên! Em tin tưởng anh, cũng tin tưởng Lê tổng! 】
Trò chơi này số lượng download ngày đầu tiên cũng không nhiều lắm.
Hơn nữa, đa phần số lượng download cũng đều là nhờ các fan của Hỏa Tinh Sơn Khâu.
Nhưng nguyên nhân chính là vì có người chơi trước, sau đó phản hồi tích cực, khắp nơi tuyên truyền, nơi nơi cho người khác biết đến...... Ngày hôm sau, số lượng download của trò chơi liền bắt đầu tăng cao.
Ngày thứ ba, ngày thứ tư......
Cái trò chơi ban đầu không được tất cả mọi người xem trọng trực tiếp xếp thứ nhất trong bảng xếp hạng.
【 tuy hình thức đơn giản, nhưng lại khiến người ta muốn ngừng mà không được! 】
【 tôi có niềm tin vào trình độ của Lê tổng khi tạo ra trò chơi này...... Hy vọng trò chơi 《 không trung thiếu niên 》 của hắn sẽ không làm tôi thất vọng. 】
【 ha ha tôi tuyên bố trò chơi này trong mấy ngày nay, không, trong vòng nửa tháng chính là trò chơi mới mà tôi chú ý! 】
Đương nhiên, cũng không phải là không có người trên mạng nói trò chơi khó chơi, download chỉ để lãng phí thời gian chờ.
Còn có thuỷ quân đi bình luận, muốn kéo điểm trò chơi xuống.
Nhưng bởi vì lúc trước không có ai xem trọng, hiện tại mới chú ý thì đã sớm đã sớm muộn rồi.
—— dù thuỷ quân có đi khắp nơi nói các thứ để giảm điểm trò chơi xuống, kéo thấp đánh giá chung thì cũng không thay đổi được gì, không thắng nổi những người khác thật sự đề cử.
Đến lúc này, những lời không tốt nghi ngờ Cát Nhạc và Lê Khinh Chu trước kia cuối cùng cũng giảm xuống, dần dần còn không dậy nổi cuộn sóng.
............
Hạ Giản Tầm đến nhà cũ Liễu tìm Liễu Bạc Hoài.
Đương nhiên, lần này Hạ Giản Tầm tới đây không phải để uống rượu.
Mà là do sinh nhật Liễu Bạc Hoài sắp tới, hắn tới trước để đưa quà sinh nhật.
Liễu Bạc Hoài cũng không quá để ý đến sinh nhật lắm.
—— so với việc được nhiều người chúc mừng náo nhiệt, hắn càng thích yên lặng uống rượu trong ngày sinh nhật hôm nay, một mình hưởng thụ không bị bất kì cái gì quấy rầy.
Dù là người Liễu gia hay là bạn bè, đều biết thói quen này của Liễu Bạc Hoài.
Vì thế, Hạ Giản Tầm chọn một ngày để tới đây, định đưa quà đã được chuẩn bị trước.
Nhưng ai ngờ......
Biểu cảm Hạ Giản Tầm kinh ngạc, không thể tin nổi: "Cậu muốn tổ chức tiệc sinh nhật?! Bạc Hoài, cậu nói thật đấy à?!"
Năm nay sao vậy...... Lại không giống bình thường. Liễu Bạc Hoài hơi nhíu mày khi thấy Hạ Giản Tầm hô to gọi nhỏ.
Hắn nói: "Tổ chức ở nhà cũ, đơn giản một chút, tôi không thích nhiều người."
Hạ Giản Tầm thầm nghĩ —— cậu không thích nhiều người, thế thì không tổ chức còn hơn.
Nhưng lời này hắn cũng không dám nói ra.
Hạ Giản Tầm ngồi ở trên sô pha tò mò hỏi: "Bạc Hoài, là chuyện gì khiến cậu tự nhiên lại thay đổi thói quen bình thường vậy?"
"Lúc trước tôi cho rằng có phụ nữ mặt dày bám theo cậu, hoặc là bác dì giới thiệu đối tượng cho cậu, nhưng đã lâu như vậy, tôi cũng không thấy bên cạnh cậu có xuất hiện người phụ nữ nào cả......"
Có thể thấy được trước kia hắn tuyệt đối đã đoán sai.
Vậy nên Hạ Giản Tầm càng cảm thấy khó hiểu —— đang êm đang đẹp, tại sao bạn tốt lại muốn tổ chức tiệc sinh nhật cơ chứ?!
Đây căn bản không giống Liễu Bạc Hoài khi có suy nghĩ như thế này, rồi ra quyết định.
Liễu Bạc Hoài mặc kệ để cho Hạ Giản Tầm nghi hoặc, cũng không trả lời, trầm mặc di chuyển Phật châu trong tay.
Hạ Giản Tầm bất đắc dĩ nhún vai, cuối cùng đành phải quy chuyện này về lí do —— trẻ con đã lớn, là lúc nên làm ra một số thứ hoàn toàn khác trước đây mà thôi.
Hắn hỏi: "Bạc Hoài, danh sách bữa tiệc......"
Liễu Bạc Hoài nói: "Tôi đã soạn rồi."
Hạ Giản Tầm: "À, tôi giúp cậu bố trí đơn giản ở nhà cũ một chút, xem như tiệc tư, không cần mời quá nhiều người."
"Đến lúc đó có muốn thông báo cho anh hai của cậu một tiếng không?"
Liễu Bạc Hoài lại di chuyển một viên Phật châu trong tay, nói: "Không cần."
Hạ Giản Tầm tỏ vẻ đã hiểu, hắn đứng lên nói: "Mai tôi lại qua đây."
"Ừ."
*
Không tới hai ngày, một thiệp mời dự sinh nhật đã được Trâu Minh đưa đến tay Lê Khinh Chu.
Trâu Minh nói: "Lê tổng, xin ngài hãy nể mặt tới đó, Cát tiên sinh cũng sẽ tham gia."
Lê Khinh Chu: "...... Được, tôi sẽ đi."
Cậu không thể từ chối.
Trâu Minh nghe vậy mới yên tâm rời đi.
Vài ngày sau, Lê Khinh Chu và Phương Tây Ngạn tới nhà cũ Liễu gia.
—— lần này tiệc sinh nhật Liễu Bạc Hoài mời Hạ Giản Tầm, Cát Nhạc, Liễu Hạ Huy, Liễu Hạ Huy và bạn bè.
Mặt khác còn có một số bạn bè hợp tác trên thương trường.
Đều ngang hàng hoặc tiểu bối.
Vốn dĩ Hạ Giản Tầm muốn hỏi Liễu Bạc Hoài, có muốn mời các trưởng bối Hạ gia không.
Nhưng Liễu Bạc Hoài nói đã ăn một bữa cơm với người Hạ gia rồi, không cần mời đến nữa.
Hạ Giản Tầm gật đầu: "Cũng đúng, nếu Hạ thúc hỏi, thì sẽ không khai."
Lê Khinh Chu đúng lúc lúc gặp được Cát Nhạc ở trước cửa nhà cũ Liễu gia, chưa kịp vào, Liễu Hạ Huy đã mang theo Hứa Mộng Ngưng tới rồi.
Còn có hai người Khúc Quân Phàm và Kỳ Hạo, với cả Khúc Quân Phàm, chú của Khúc Sâm.
"Xin chào." Khúc Quân Phàm cười gọi.
Lê Khinh Chu và Cát Nhạc lễ phép đáp lại.
Sau khi chào hỏi xong, bầu không khí giữa họ hơi có chút xấu hổ.
Kỳ Hạo nhìn vào mắt Lê Khinh Chu, lại nhìn về phía Liễu Hạ Huy và Hứa Mộng Ngưng.
Hiện giờ, quan hệ giữa Liễu Hạ Huy và Hứa Mộng Ngưng chỉ kém đâm thủng tầng giấy.
Hạ Huy hôm nay đưa Hứa Mộng Ngưng tới nhà cũ Liễu gia, chưa chắc không phải là để gặp chú ba của anh ta để chính thức giới thiệu, tỏ rõ thái độ.
Kỳ Hạo nghĩ, hắn muốn xem —— Lê Khinh Chu và Hứa Mộng Ngưng rõ ràng ít liên hệ, có phải Lê Khinh Chu cuối cũng cũng biết chênh lệch, cho nên chủ động rời khỏi không.
Hôm nay cái nếu đã gặp được ở nhà cũ Liễu gia, Hạ Huy nên nhanh chóng xác định quan hệ giữa anh ta và Hứa Mộng Ngưng một chút, tranh thủ sớm ngày trở thành bạn trai bạn gái.
Kỳ Hạo cứ nghĩ cho đến khi, Hứa Mộng Ngưng nói chuyện xong với Lê Khinh Chu, đứng ở bên cạnh cậu.
Mà lúc này, Hạ Giản Tầm từ nhà cũ đi ra.
Hắn nhìn thấy tình huống bên ngoài, đầu tiên là nhướng mày, ngay sau đó cười nói: "Sao lại đều đứng ở chỗ này mà không đi vào? Trước cửa đâu có bố trí chướng ngại vật đâu nhỉ."
Hạ Giản Tầm chỉ đùa một chút, quay đầu mở cửa ra, duỗi tay ý bảo mời vào.
Khúc Sâm cười cười đi qua đi, vỗ vỗ bả vai hắn nói: "Dù sao cũng phải cho người trẻ tuổi một chút thời gian chào hỏi chứ, tôi thấy họ ở chung không tệ mà ha ha."
Lê Khinh Chu: "......"
Chỗ nào mà không tệ?
Vị chú hai Khúc Quân Phàm này hình như có hơi phúc hắc nhỉ.
"Khinh Chu, chúng ta vào đi thôi." Cát Nhạc nói.
"Ừ." Lê Khinh Chu gật đầu.
Phương Tây Ngạn đẩy Lê Khinh Chu vào nhà cũ Liễu gia.
Tiệc sinh nhật tổ chức ở sân vườn của nhà cũ Liễu gia —— núi giả, hồ nhân tạo, nước chảy, vườn hoa, mặt cỏ...... Đầu bếp tỉ mỉ chuẩn bị thức ăn, ai muốn ăn thì tự lấy.
Từ sau buổi tối hôm đó, hôm nay là lần đầu tiên Lê Khinh Chu lần nữa nhìn thấy mặt Liễu Bạc Hoài mặt.
Cậu thừa nhận đêm đó thật sự bị doạ, gần đây bản thân cũng không ngủ ngon nổi.
Mưa rào - hôn, luôn là thứ không tự chủ được mà hiện ra, không ngừng tự hồi tưởng ở trong đầu......
—— giống như dấu vết trong lòng vậy, chỉ cần chạm nhẹ một chút thôi, liền sẽ khiến người ta cảm giác được nhiệt đố, cực nóng, ma ý xông thẳng vào da đầu.
Lê Khinh Chu chưa bao giờ có kinh nghiệm yêu đương.
Thậm chí trước đây, suy nghĩ của cậu về phương diện này cũng không có.
—— đây là lần đầu tiên cậu trải qua chuyện như thế này, giống như bé rùa đen đột nhiên bị giật mình, lập tức chui vào mai rùa để trốn, nếu chưa đợi một khoảng thời gian, chắc chắn sẽ không chui ra ngoài.
Phương Tây Ngạn đẩy cậu dần dần đến vườn sau của nhà cũ Liễu gia.
Ngón tay Lê Khinh Chu đặt lên tay vịn xe lăn, lơ đãng nắm thật chặt, nhấp miệng một chút.
Càng gần...... Cậu nhìn thấy thân ảnh Liễu Bạc Hoài rồi.
[ căng, căng thẳng quá......]
—— trên mặt bé phản diện đột nhiên hiện lên hai má đỏ ửng, hai cái tay nhỏ ở trước ngực nắm chặt.
Ngay sau đó, một bức tường xuất hiện, nó lập tức trốn ở sau tường, chỉ lộ ra nửa người, thò cái đầu nhỏ ra, âm thầm quan sát.jpg.
"Tam gia, sinh nhật vui vẻ."
Rốt cuộc sau khi đi đến gần Liễu Bạc Hoài, trên mặt Lê Khinh Chu thoạt nhìn không hề có gợn sóng, trấn định lấy quà sinh nhật ra đưa cho hắn.
Ai mà biết trong nội tâm lại hoảng thế này.
[ nói, nói chuyện, tam gia nói gì......]
—— bé phản diện thoáng chốc để đầu ở trên tường, lại bắt đầu kiểu tự bế.
Liễu Bạc Hoài duỗi tay nhận lễ vật, bình tĩnh nói: "Cảm ơn."
"Không cần khách khí." Lê Khinh Chu nhẹ nhàng thở ra.
"Chú ba." Liễu Hạ Huy tiến lên.
Lê Khinh Chu thuận thế lùi sang một bên.