Đặc biệt, đoạn video clip về những tính năng mà Lê Khinh Chu lên sân khấu giải thích về những tính năng của chiếc xe thông minh đời thứ hai đã được người dân cắt ghép đưa lên mạng.
Khối lượng phát lại tiếp tục tăng.
Xe AI thông minh thế đời hai được bổ sung thêm ba tính năng hoàn toàn mới dựa trên một hệ thống xe thông minh.
- Một là nhận dạng khuôn mặt khởi động xe, hai là khóa mật khẩu giọng nói, ba là nhận dạng hệ thống báo động khẩn cấp bằng giọng nói.
Nhận dạng khuôn mặt khởi động xe là một màn hình chạm đầy đủ thích hợp được cài đặt ở vị trí giữa vô lăng của xe, tự động nhận dạng khuôn mặt và xác nhận danh tính của người lái xe.
Đồng thời phối hợp với camera, phát hiện chính xác hơn tình trạng thể chất của người lái xe, đảm bảo an toàn cho người lái xe, v.v.
Và chức năng khóa mật khẩu giọng nói được thiết lập cho một số tình huống bất ngờ đột ngột.
Tính năng này không phải là khởi động xe để sử dụng, nhưng để phân biệt động cơ xe khởi động với các bộ phận khác của xe khởi động.
- Ví dụ, giọng nói mở cửa, cốp xe.
Âm thanh của mỗi người là khác nhau.
Khóa mật khẩu giọng nói có thể nhận ra thông minh âm thanh đã được nhập vào hệ thống trong xe, bao gồm cả người lái xe và gia đình và con cái của họ.
Chức năng cuối cùng là hệ thống báo động khẩn cấp.
AI thông minh trong xe có thể nhanh chóng đánh giá tình trạng của người lái xe trong trường hợp người lái xe hôn mê hoặc không thể phát ra điều khiển bằng giọng nói bằng giọng nói, báo động bằng tay, v.v. để gửi vị trí đến trung tâm chỉ huy, tranh thủ thời gian cứu hộ...
Sau buổi họp báo, cư dân mạng đã xôn xao vào khu vực bình luận.
[Tổng giám đốc Lê thật đẹp hì hì, toàn bộ hành trình xuống liền nhìn mặt, chờ tôi tốt nghiệp đại học liền lập tức mua một chiếc xe thông minh đời thứ hai hỗ trợ Lê tổng ha ha.]
[Ba tính năng thông minh mới được thêm vào, nhưng hai trong số họ đã được nghiên cứu từ lâu và bán xe, bây giờ tôi lái xe của Bolton, xe của Họ Lê... Tôi thực sự không cần phải mua nó.]
[Mặc dù rất muốn ủng hộ xe sản xuất trong nước, nhưng xe không phải là vật tư tiêu hao, bây giờ tôi cũng lái xe Bolton gần đây đã bán một chiếc xe thông minh mới, thực sự không cần phải thay đổi mới, tiền không phải là gió thổi đến...]
[Đầu tiên không đề cập đến hệ thống báo động khẩn cấp, chỉ cần khóa mật khẩu giọng nói nào đó giống như không giống với nghiên cứu của công ty Bolton.]
[Khóa mật khẩu giọng nói của công ty Bolton được đặt trên xe khởi động, và chiếc xe thông minh thế hệ thứ hai của Công ty Lê là khóa mật khẩu giọng nói trên cửa mở và cốp xe...]
[ Ừm, à hiểu rồi, cho nên công ty Bolton từ bỏ nhận dạng khuôn mặt, là cảm thấy chức năng này dư thừa sao?!]
[ Tôi nghĩ rằng nhận dạng khuôn mặt là cần thiết, có lẽ Bolton cảm thấy rằng không đủ thời gian nghiên cứu, vì vậy chỉ đơn giản là từ bỏ một tính năng nhận dạng thông minh.]
[ Ha ha dù sao cũng phải vội vàng tiến hành bán xe trước khi xe thông minh đời thứ hai của công ty Lê thị chính thức được bán ra, vậy? Bolton vẫn là một công ty xe hơi lâu đời, thủ đoạn thực sự. ]
[ Ha ha, chuyện trên thương trường ai còn nói ngây thơ với cậu chứ? Thương nhân trục lợi mới là thiên tính, buông tiền không kiếm được chính là kẻ ngốc.]
…..
Trong văn phòng, Phương Tây Ngạn nói: "Lê tổng, trên mạng tuy rằng đối với xe thông minh đời thứ hai so sánh với xe thông minh của công ty Bolton, tình hình thảo luận vẫn cao không thấp. ”
"Nhưng sau khi xe thông minh đời thứ hai được bán, doanh số bán hàng... Bằng phẳng, không cao. ”
- -- Biến động doanh số bán hàng mặc dù tăng, nhưng theo số liệu thống kê thì không rõ ràng.
Ít nhất, không thể so sánh với những gì đã xảy ra khi một thế hệ xe AI thông minh được bán.
Xe thông minh của Bolton có ảnh hưởng đến xe hơi của họ Lê.
Lê Khinh Chu gật gật đầu, thần sắc thản nhiên nói: "Không cần gấp gáp, thế hệ xe thông minh sau này sẽ chậm rãi ngừng sản xuất, đem trọng tâm chủ yếu đặt ở trên xe đời thứ hai, về phần công ty Bolton..."
Lê Khinh Chu không khỏi nhớ tới ngày họp báo cùng Liễu Bạc Hoài đánh cược.
Cậu ho khan một tiếng nói: "Phó chủ tịch công ty Bolton hình như muốn đến Trung Quốc, chú ý một chút. ”
"Vâng, Lê tổng." Phương Tây Ngạn nói.
Lê Khinh Chu: "Gần đây lại mời người tiếp tục tuyên truyền, quay quảng cáo..."
**
Vu gia.
Nơi này là biệt thự mới mua của Vu Tư Đống và Bùi Tình ở Yên Kinh.
Vu gia đã sống ở nước ngoài, gia đình, công ty, v.v. đều ở nước ngoài.
Nhưng mấy năm gần đây, Vu gia lại bắt đầu muốn chuyển trọng tâm công nghiệp sang trong nước, sau đó trong nước và nước ngoài hai đầu cân nhắc.
Sau khi tất cả, kinh doanh ở nước ngoài bây giờ là khó khăn để làm.
Vu gia nhìn như ở nước ngoài phong cảnh, kỳ thật mấy năm nay một mực xuống dốc.
Nhất là sau khi Công ty Bolton có ý định chấm dứt hợp đồng với Vu gia, không hợp tác nữa...
Các công ty nước ngoài khinh thường các công ty được điều hành của người Trung Quốc.
Vu gia trong hợp tác với công ty Bolton vốn đã không môn đăng hộ đối, không có bao nhiêu quyền nói chuyện.
Vì vậy, Bolton muốn hủy bỏ hợp đồng, Vu gia không có cách nào.
Huống chi, Bolton cũng không phải là công ty nhỏ vắng vẻ vô danh gì, ở nước ngoài vô cùng nổi tiếng, trong ngành công nghiệp ô tô là doanh nghiệp lâu đời có uy tín cao.
Vu gia trong hợp tác với bọn họ cũng không ở vị trí chủ đạo, bọn họ chỉ có thể nghĩ một chút nếu là sau khi hợp tác kết thúc có lối thoát khác.
Cho nên, hiện tại Vu Tư Đống và Bùi Tình về nước, ở Yên Kinh mua một căn nhà, ở lại.
Bùi Tình và Liễu Châu Hà sau khi ly hôn gả cho Vu Tư Đống, cô ta và Vu Tư Đống sinh được một đứa con trai, tên là Vu Khôn, so với Liễu Hạ Huy nhỏ hơn mấy tuổi.
Vu Khôn còn đang đi học ở nước ngoài, mẹ của Vu Tư Đống thì cùng bọn họ về nước, hiện tại ở chung một chỗ.
Sáng sớm, Vu mẫu từ trên lầu đi xuống.
Bà mặc cổ phục gia đình, tóc được sắp xếp gọn gàng, tư thế tao nhã ngồi ở bàn ăn.
Mà Vu Tư Đống đã sớm ngồi xuống, vừa ăn sáng vừa dùng máy tính xử lý công việc của công ty.
Sau đó không lâu, Bùi Tình bưng sữa đậu nành nóng ra khỏi phòng bếp, cô ta đem sữa đậu nành đặt ở trước mặt mẹ, lập tức cũng ngồi xuống dùng cơm.
Không ai nói chuyện trên bàn ăn.
Một lát sau, Bùi Tình nhìn về phía Vu Tư Đống nói: "Tư Đống, hôm nay anh muốn ra ngoài sao? Anh có cần em phụ giúp chuẩn bị không? ”
Vu Tư Đống nghe vậy ngẩng đầu lên.
Tuy rằng ông ta đã đến tuổi trung niên, nhưng thoạt nhìn vẫn anh tuấn và phong phú mị lực, trên người phảng phất mang theo khí chất học giả nho nhã, cũng không giống như là tổng giám đốc của một công ty.
Vu Tư Đống tháo kính xuống nói: "Không cần chuẩn bị, hôm nay anh không ra ngoài, công việc của công ty xử lý trên máy tính là được rồi. ”
Ông ta nói xong gắp cho Bùi Tình một quả trứng hà bao đặt ở trong chén.
Bùi Tình cười hạnh phúc, vừa muốn ăn thì thấy Vu mẫu buông đũa xuống nói: "Mấy ngày trước, cô không phải đi gặp đứa nhỏ năm xưa bên nhà họ Liễu của cô sao. ”
" Bọn họ nếu cự tuyệt giúp cô thuyết phục Liễu Bạc Hoài, không bằng nghĩ biện pháp khác."
Bùi Tình nhỏ nhẹ nói: "Mẹ, còn có biện pháp gì..."
"Tôi đã lâu không về nước, ngay cả quan hệ trong nhà cũng xa cách, càng đừng nói đến nhà họ Liễu bên kia."
"Thằng nhóc kia... Lúc trước tôi cũng chưa từng gặp qua, hắn không hỗ trợ cũng là bình thường, hơn nữa Liễu gia hiện tại còn không đến lượt hắn nói chuyện. ”
Huống hồ, Liễu Hạ Huy đã là một người trưởng thành, anh ta không còn là tuổi khát khao mẹ nữa rồi.
Vu mẫu nghe xong nhíu mày, khuôn mặt tuy rằng bảo dưỡng cẩn thận tỉ mỉ, nhưng vẫn chậm rãi già nua không khỏi càng thêm nghiêm túc.
Bà ta dứt khoát đẩy bát cháo trước mặt ra nói: "Chút chuyện này cũng không làm được. ”
"Nhà chúng ta hiện tại chính là thời điểm gấp gáp, như vậy cô lại đi tìm đứa nhỏ kia một lần nữa, nói rằng Vu gia muốn một mình cùng Liễu Bạc Hoài nói chuyện một chút, hẹn hắn ra ngoài ăn cơm."
Lần trước không đồng ý, ra ngoài ăn một bữa cơm cũng không thành vấn đề.
Bùi Tình trên mặt không dám biểu lộ ra thái độ cái gì.
Cô ta có chút muốn cự tuyệt —— dù sao lúc trước đã mặt dày đi tìm Liễu Hạ Huy một lần, thật sự không muốn đi tìm lần thứ hai...
Bùi Tình không khỏi nhìn về phía Vu Tư Đống.
Nhưng lúc này Vu Tư Đống đang cúi đầu nhìn máy tính, tựa hồ đang chuyên chú xử lý sự tình, cũng không có ý tham dự.
Bùi Tình bất đắc dĩ, nếu đây là yêu cầu của Vu mẫu, cô ta cũng chỉ đành gật đầu đồng ý.
"Được, hôm nay con sẽ hẹn Hạ Huy ra ngoài."
Bùi Tình trong điện thoại hỏi Liễu Hạ Huy có thời gian gặp mặt hay không, cô tađã đặt trước nhà hàng.
Liễu Hạ Huy không cự tuyệt, đi.
Sau khi đến nhà hàng, Bùi Tình đem thỉnh cầu nói, Liễu Hạ Huy nghe xong trực tiếp đứng lên nói: "Vu gia nếu muốn gặp chú ba con, vậy thì đến quầy lễ tân của tập đoàn Liễu thị hẹn trước, đi theo quy trình đã định. ”
"Đừng ôm hy vọng vào con, không có khả năng, con sẽ không giúp Vu gia đi hẹn chú ba ra ngoài ăn cơm với các người."
Liễu Hạ Huy nói xong liền muốn rời đi, ngay cả cơm cũng không ăn.
Nhưng Bùi Tình lại túm lấy cánh tay anh ta nói: "Coi như là giúp mẹ được không. ”
" Mẹ biết trước kia là mẹ nợ con, có lỗi với con nhưng sau này em nhất định sẽ bù đắp cho mối quan hệ mẹ con giữa chúng ta, Hạ Huy."
Nhưng Liễu Hạ Huy lại có vẻ thờ ơ.
Anh ta thậm chí phất đi bàn tay Bùi Tình đang túm lấy cánh tay anh ta, lãnh đạm nói: "Không cần bù đắp, bởi vì con không muốn tình cảm của mẹ quấy rầy con, điều này sẽ làm cho con cảm thấy khó xử rất nhiều. ”
"Cứ như vậy đi, sau này đừng gọi điện thoại cho con nữa, cũng đừng tới tìm con nữa."
Anh ta nói xong khẽ nhíu mày, dường như thật sự cảm thấy phiền não.
Điều này không khỏi làm cho Bùi Tình sững sờ đứng tại chỗ, mãi cho đến khi Liễu Hạ Huy rời khỏi phòng mới có thể hoàn hồn.
Cô ta bước nhanh đi ra ngoài, lại ngay cả bóng dáng Liễu Hạ Huy cũng không thấy.
Có thể thấy được trong chốc lát, Liễu Hạ Huy ngay cả dừng lại cũng chưa từng có, anh ta thật sự không lưu luyến.
Mà nhận thức này dần dần làm cho sắc mặt Bùi Tình ảm đạm xuống.
Đúng vậy, lúc trước vứt bỏ đứa nhỏ kia rời khỏi Liễu gia, sau khi xuất ngoại sẽ không trở về... Đã đến lúc dự đoán cảnh tượng này rồi.
Bùi Tình đang muốn xoay người trở lại phòng riêng, lại bất ngờ nghe thấy phía sau có người gọi tên cô ta, quay đầu nhìn, không khỏi cảm thấy có chút quen mắt.
Lưu Kỷ Trân thấy Bùi Tình nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc đánh giá cô ấy, đi qua cười nói: "Nhiều năm như vậy không gặp, có phải không nhớ rõ em hay không, chị dâu. ”
"À không đúng, giờ phải gọi chị là Bùi phu nhân hay là Vu phu nhân? ”
Bùi Tinh nghe vậy bừng tỉnh: "Lưu... Kỷ Trân, cô cũng về nước à? ”
Lưu Kỷ Trân gật đầu: "Đúng vậy, đã sớm trở về rồi. ”
"Đúng rồi, vừa rồi hình như tôi nhìn thấy bóng dáng Hạ Huy, có phải hai người hẹn nhau ăn cơm không?"
Trong lời nói của cô ấy mang ý tứ thăm dò.
Nhưng Bùi Tình không có nghe ra, cô ta nói: "Hạ Huy không ăn cơm đã rời đi..."
Biểu tình của Bùi Tình rõ ràng có chuyện.
Lưu Kỷ Trân thấy thế liền nói: "Như thế nào, gặp chuyện không vui sao? Hạ Huy từ nhỏ đã được chú Ba của nó nuôi dưỡng, tính tình khó tránh khỏi có chút..."
Bùi Tình lắc đầu nói: "Tôi chỉ muốn để Hạ Huy hỗ trợ hẹn chú ba nó ra mặt, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm bình thường. ”
"Nhưng theo yêu cầu này, Hạ Huy cũng không đồng ý, sau đó liền rời đi."
Khuôn mặt Bùi Tình mang theo chút thương tâm lẩm bẩm nói: “ Thằng bé nhất định là đang hận tôi..."
Ánh mắt Lưu Kỷ Trân lóe lên một chút.
Cô ấy lập tức đi đến bên cạnh Bùi Tình, an ủi vỗ vỗ bả vai cô ta nói: "Nào có đạo lý nhi tử hận mẫu thân, hiện tại tháng bé còn không thể lý giải cảm xúc của nó với chị..”
"Về sau thời gian dài, sẽ chậm rãi nghĩ thông suốt."
"Chúng ta cũng đã lâu không gặp, hôm nay nếu đã gặp, không bằng cùng nhau ăn một bữa cơm, em mời."
Nói xong, Lưu Kỷ Trân dẫn Bùi Tình đi vào trong phòng.
Bùi Tình nói: "Làm sao có thể để cho cô mời, tôi mời.”
….
Bên này, Liễu Hạ Huy vừa từ trong khách sạn đi ra.
Chờ người gác cửa đi lấy xe, anh ta đứng ở cửa suy nghĩ một chút, sau đó gọi điện thoại cho Liễu Bạc Hoài.
"Alo." Điện thoại kết nối, đầu kia truyền đến giọng nói nhàn nhạt của Liễu Bạc Hoài.
Liễu Hạ Huy nói: "Chú Ba, hôm nay cháu..."
Anh ta đem chuyện bị Bùi Tình hẹn ra, còn có Bùi Tình muốn đạt mục đích gì cũng đem nói ra hết, không hề giấu diếm.
Cuối cùng, Liễu Hạ Huy nói: "Chú Ba, sau này cháu sẽ không.. gặp mặt bà ấy nữa.”
"Bà ấy căn bản là vì Vu gia, Vu Tư Đống mới về nước, cũng giống như trước kia, một chút cũng không thay đổi."
Người gác cửa vừa vặn lái xe tới, Liễu Hạ Huy nhận chìa khóa xe lên xe.
Trên mặt anh ta không có chút nào gọi là khổ sở, dù sao khi còn bé đã đem tất cả cảm xúc khổ sở chôn vùi, bao gồm cả ảo tưởng đối với tình mẫu tử Bùi Tình.
Giọng nói Liễu Hạ Huy không thay đổi nói: "Chú Ba, xem ra Vu gia còn chưa buông tha đem chủ ý đánh lên người chú, lúc trước tìm con chính là muốn hợp tác với công ty khoa học kỹ thuật LIN dưới trướng Liễu thị..."
Nhưng công ty công nghệ LIN ở giai đoạn này là hợp tác với Công ty Họ Lê, một số trong đó liên quan không rõ ràng.
Hơn nữa, còn có chuyện phó chủ tịch công ty Bolton muốn đến Trung Quốc.
Liễu Hạ Huy lần trước từ trong miệng Bùi Tinh biết được mục đích của vị phó tổng giám đốc này đến Hoa quốc —— dường như là muốn gặp Lê Khinh Chu một lần.
Sau đó anh ta cũng đã sớm nói cho chú ba.
Liễu Bạc Hoài nói: "Ừ, chú biết rồi. ”
Bên ngoài khách sạn không tiện dừng xe trong thời gian dài, thấy Liễu Bạc Hoài đã biết, vì thế, Liễu Hạ Huy liền cúp điện thoại, lập tức lái xe rời đi.