• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor : Semii 세미

"Anh muốn đi đâu?" Hạ Kỳ không nhịn được hỏi.

Quân Cẩn Ngôn yên lặng lái xe, không trả lời cô.

Nửa giờ sau xe dừng tại trước một tòa nhà của một trung tâm thương mại nào đó, anh kéo cô đi vào sảnh.

Có hai hàng nhân viên công tác đang đứng ở cửa đại sảnh. Vừa nhìn thấy Quân Cẩn Ngôn đã xoay người cúi đầu chào, động tác rất đồng bộ khiến Hạ Kỳ có cảm giác như thấy được cảnh phim truyền hình nào đó.

Một người đàn ông trung niên mặc tây trang đen đi lại nghênh đón, nói với Quân Cẩn Ngôn " Quân tổng, người đại diện của bên Đức đã đến rồi, họ đang đợi anh."

"Ừ." Quân Cẩn Ngôn dắt Hạ Kỳ đi vào thang máy.

Người đàn ông trung niên đứng bên cạnh, mặc dù rất hiếu kỳ thân phận của Hạ Kỳ nhưng vẫn chỉ nhìn thẳng, duy trì mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không dám nhìn Hạ Kỳ lâu.


Dù sao ông ta đã đi theo Quân Cẩn Ngôn mấy năm, biết rõ tính cách và tác phong của vị lãnh đạo này. Người phụ nữ có thể để cho Quân tổng nắm tay đi cùng một chỗ nữ nhân, trước mắt thì nhất định là người không thể động tới.

Thang máy dừng ở tầng 23, Hạ Kỳ theo sau rời thang máy mới phát hiện Quân Cẩn Ngôn đem cô đến một buổi tiệc. Ở buổi tiệc này có đăth mấy cái bàn dài, trên khi rõ tên và chức vị của mọi người. Đã có một số người ngồi ở một bên.

Chỗ này giống như một buổi ký hợp đồng, mà buổi tiệc lại thích hợp để ăn mừng sau khi ký thành công.

Quân Cẩn Ngôn dẫn Hạ Kỳ tới cái bàn gần nhất ngồi xuống, sau đó nói với cô. "Không được đi đâu hết. Nếu em dám rời đi thì thử xem tôi sẽ làm ra loại chuyện gì."

Xem ra hôm nay anh quyết tâm muốn câu trả lời của cô.


Hạ Kỳ nhếch môi, nhìn Quân Cẩn Ngôn cùng vài nhân viên đi tới bàn ký hợp đồng. Hai bên trao đổi văn kiện, Quân Cẩn Ngôn dùng một tràng tiếng Đức lưu loát trao đổi với đối phương.

Hạ Kỳ biết trí nhớ và khả năng tiếp thu của Quân Cẩn Ngôn rất tốt. Có những thứ anh chỉ cần nhìn qua một lần đã có thể nhớ kỹ đọc ra.

Năm đó khi đi học, tiếng Anh của anh cực tốt, mỗi lần trước kì thi tiếng Anh cô cũng luôn nhờ anh ôn tập lại giúp.

Bây giờ anh có thể nói tiếng Đức cũng không có gì kỳ quái.

Hạ Kỳ đứng đó lẳng lặng nhìn Quân Cẩn Ngôn. Chàng trai ngây ngô bị bệnh tự kỷ trong ký ức của cô sau mười năm đã lột xác thành một người đàn ông thành thục.

Anh không nói nhiều, nhưng trong ánh mắt của những người Đức, Hạ Kỳ có thể nhìn thấy một loại tin tưởng. Trong công việc, anh giống như có một khả năng không chế trời sinh.


Lát nữa cô biết phải trả lời anh thế nào đây? Thôi Phàm nói với cô khi ở bệnh viện, mỗi một câu nói của cô đều dễ dàng ảnh hưởng và chi phối anh.

Đột nhiên xung quanh có tiếng vỗ tay vang lên, sau đó là những âm thanh loạt xoạt. Việc ký hợp đồng hiển nhiên đã xong, đối tác người Đức vui mừng nói với Quân Cẩn Ngôn cái gì đó.

Nhân viên phục vụ đang đem Champagne chuẩn bị từ trước đem phân cho mọi người trong buổi ký kết.

"A!" Một nhân viên tạp vụ lúc đi ngang Hạ Kỳ vì tránh đi một vị khác khác không cẩn thận mất cân bằng, làm cho mấy ly Champagne cũng đổ xuống, chảy vào giày Hạ Kỳ.

Chân trái và một nửa chân phải của Hạ Kỳ đều bị nước chảy vào, ướt cả giày lẫn tất.

Lịch update có chút thay đổi: T3-T7, 3 chương/ lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK