• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Là em nói đấy, chúng ta bây giờ liền sinh em trai cho con bé.”



“Cha, mẹ ! Hai người thật là...”



Nghe giọng nói ấy, Kỳ Hạo Dương mới sực nhớ ra bóng dáng nhỏ bé ngồi cạnh hai người đang lấy hai tay che mắt lại, hai bên má đỏ ửng lên, Linh Nhi lúc này lại trở nên vô cùng ngây thơ. Anh tan chảy vì sự đáng yêu này của bé con này mất thôi, liền bế con bé qua phòng đồ chơi.



Linh Nhi mặc dù không nỡ nhìn cha suốt ngày âu âu yếm yếm mẹ mà bỏ rơi mình, nhưng cuối cùng nó vẫn buông Kỳ Hạo Dương ra, để cha quay trở lại với mẹ bởi con bé biết mẹ không phải dạng người thích lật mặt như cha, mẹ đã hứa sinh em trai cho nó thì nhất định mẹ sẽ làm. Huống hồ, con bé còn đang giúp cha từ hoà thượng trở thành người hoàn tục.




“Cha, cha hứa rồi đó, Linh Nhi muốn có em trai.”



“Linh Nhi muốn em trai hay là sữa mẹ ?”



Kỳ Hạo Dương xoa đầu con gái, anh hoàn toàn nhận ra ý tứ của Linh Nhi. Với tính chiếm hữu lớn đến vậy của con bé, nó nhất định sẽ không chịu san sẻ tình yêu thương của cha mẹ cho em trai. Quá rõ ràng, em trai chỉ là cái cớ, sữa mẹ mới chính là thứ mà nó muốn nhất. Bị cha nói trúng tim đen, Linh Nhi ậm ừ, cảm giác như làm gì đó mờ ám rồi bị bắt gian tại trận.



“Sữa mẹ...”



Linh Nhi mấp máy môi, cuối cùng cũng lí nhí thốt ra. Kỳ Hạo Dương thấy vậy mà lại càng yêu thương con gái nhỏ, anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán con bé. Dù Linh Nhi có lợi dụng em trai nó để uống ké sữa thì cũng không sao, bởi chỉ cần nhìn thấy đứa con trai khác đụng chạm vào người cô là anh đã ghen ghét rồi, đó mới chỉ là tưởng tượng, sợ rằng sau này khi hai người thực sự có con trai, anh sẽ không để nó ở gần cô một giây phút nào mất. Vết xe đổ này, cho đến cuối cùng, anh vẫn dẫm phải.



Nghĩ đến lúc mình được uống sữa mẹ, Linh Nhi không khỏi nóng vội, ngay lập tức đuổi cha ra khỏi phòng. “Cha mau đi đi, phải có em trai cho Linh Nhi đó.” Kỳ Hạo Dương cười ra nước mắt, anh quay trở lại phòng ngủ của mình. Trong người anh vô cùng nóng nực, thật muốn cô giúp mình hạ hoả, nhưng kết quả là Phong Hàn Linh vẫn đang trùm chăn kín người, chắc hẳn là cô lại ngủ tiếp rồi.




Đúng là con sâu ngủ mà, con sâu ngủ này sao lại sinh ra một con quỷ khóc nhè chứ ?



Phải đến trưa, Phong Hàn Linh mới chịu lết xác ra khỏi giường, gộp bữa sáng cùng bữa trưa làm một dường như đã trở thành thói quen của cô. Ngay khi vừa ra khỏi phòng tắm, Linh Nhi đã giang tay ra hai bên chặn cô lại, nghiêm ngặt gặng hỏi.



“Mẹ có em trai cho Linh Nhi chưa ?”



Con bé nhường cha cho mẹ không phải là không công, nếu mẹ đã cướp đi người Linh Nhi yêu nhất thì mẹ phải dùng em trai để bồi thường tổn thất tinh thần cho nó. Phong Hàn Linh bối rối, cô không biết phải trả lời câu hỏi này ra sao nữa. Cô đâu thể nói rằng chỉ vì muốn ngủ thêm mà lại đi lừa lọc con gái mình được. Phải làm sao bây giờ ?



Thấy vợ mình như trở thành tội nhân đang bị chính con gái bức cung, Kỳ Hạo Dương đến giải vây cho Phong Hàn Linh, tay anh sờ lên vùng bụng bằng phẳng của cô.



“Đương nhiên là có rồi, đợi vài năm nữa là em trai tự nhiên sẽ chui ra ngoài.”



“Lâu vậy sao ?”




Linh Nhi ngơ ngác bước đến gần Phong Hàn Linh, cánh tay nho nhỏ giơ lên muốn sờ thử em trai trong bụng mẹ như thế nào, nhưng tiếc là con bé còn quá nhỏ, không thể với tới được. Lúc này, sự ngây ngô chiếm trọn khuôn mặt của con bé, nó rất tò mò, em trai sao lại lâu lớn vậy chứ.



Ăn bữa trưa xong, Kỳ Hạo Dương đưa hai mẹ con trở về nhà họ Phong, sau đó liền rời đi vì có việc phải xử lý. Hôm nay thật lạ thường, chỉ có Phong Hạo Thiên đang ngồi trên chiếc sô pha dài, cúc áo trước ngực được buông thả, lộ ra vòm ngực rộng lớn cùng xương quai xanh hoàn hảo. Có lẽ là anh đang rất mệt mỏi, con mèo nhỏ thường ngày giễu võ giương oai giờ cũng ngoan ngoãn ngủ trên cơ bụng rắn rỏi của anh.



“Linh Linh... lần sau có bỏ nhà theo trai thì cũng nên báo anh trai em một tiếng.”



“Em... không có.”



Phong Hạo Thiên đi đến trước mặt em gái mình, liếc mắt dò xét đủ kiểu. “Cậu ta không làm gì em chứ ?” Ngoại trừ việc đem cô làm gối ôm, kìm chặt đến nghẹt thở thì Kỳ Hạo Dương cũng không làm gì quá đáng, Phong Hàn Linh liền lắc đầu. Linh Nhi hôm nay tâm trạng rất tốt, con bé vô cùng tán thưởng cha mình, liền hớn hở khoe với Phong Hạo Thiên.



“Mẹ sắp sinh em trai cho Linh Nhi sai vặt rồi.”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK