• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu hai ngày trước Ân Gia Hà không nói câu đó, Hàn Y Nhân còn không đến mức làm như vậy, nhưng bây giờ thì khác, cô biết mọi người ít nhiều phát hiện ra bộ mặt thật của cô, kể cả Hàn Phi Nhứ. Trong trường hợp đó, cô sẽ có nhiều cơ hội hơn cho các diễn viên nữ.

Hàn Phi Nhứ giống như một ngọn núi ở phía trước cô, và cô khinh miệt ngọn núi ấy, cô cảm thấy rằng mình sớm hay muộn cũng sẽ vượt qua nàng, nhưng đồng thời cô cũng sợ, sợ mình trong quá trình leo lên sẽ bị giết bởi bùn và lở đất trên đấy.

Nhưng thành hay bại cũng không quan trọng, Hàn Y chính là loại tâm lý này.

Sau khi bị Ân Gia Hà chặn đường bức hỏi, cô vừa trở về, liền gọi điện thoại cho Thường Hạo, cô lần đầu tiên chủ động yêu cầu Thường Hạo, chính là muốn trở thành nữ chính của 《Yhường Hạo》.

Thường Hạo không chút suy nghĩ liền đồng ý, hắn cũng không quan tâm chuyện giữa nữ nhân, cũng không quan tâm tin tức trong giới giải trí, hắn ngay cả Hàn Y Nhân tham gia chương trình nào cũng không biết. Nhưng trước đây Hàn Y Nhân biểu hiện vẫn luôn thật biết điều, bây giờ muốn yêu cầu một cái gì đó từ hắn, hắn cũng có thể chấp nhận được.

Thường Hạo phái thư ký của mình đến thảo luận với Trình Đạo và các nhà sản xuất, cho bộ phim này thêm 50 triệu đầu tư, tiền đề là nữ diễn viên chính để cho Hàn Y Nhân đến đảm nhận.

Không ai ngại tiền quá nhiều, hơn nữa Thường Hạo cho không phải là một con số nhỏ, lên đến 50 triệu, thấy bọn họ do dự, lại cho thêm một phần, lập tức nhà sản xuất đồng ý, Trình Đạo tuy rằng vẫn không quá tình nguyện, nhưng ngẫm lại Hàn Y Nhân là một diễn viên tốt, tuổi tác cũng phù hợp với đặc điểm của nữ chính, vì vậy, hắn cũng đồng ý.

Họp khẩn cấp, xây dựng hợp đồng mới, triệu tập nhân viên chuẩn bị để đối phó với các vấn đề quan hệ công chúng có thể xảy ra phía sau, bận rộn trong hai ngày, nhà sản xuất cùng Trình Đạo mới chạy đến Giang Linh Nhạn, ban đầu họ được mời đến xem trận so tài cuối cùng, nhưng bây giờ bị chửi mắng té tát.

Bị Giang Linh Nhạn đe dọa, nhà sản xuất vội vàng thu dọn tất cả các tài liệu, vội vàng chạy ra khỏi nhà hát, đứng bên ngoài cổng nhà hát, nghĩ tới nghĩ lui, liền gọi cho Hàn Y Nhân.

"A, Hàn tiểu thư, không phải chúng tôi không giúp cô, thật sự là điều kiện không cho phép, nếu cô đề nghị sớm một chút, chúng tôi cũng không cần phiền phức nhiều ngày như vậy, bây giờ việc casting trên các chương trình tạp kỹ đều được ưa chuộng trên cả nước, với lại chương trình này là của Giang Linh Nhạn, chúng tôi căn bản không nhúng được tay vào, cô xem..."

Cái gì được hay không được, chỉ là hắn không dám nhúng tay vào mà thôi.

Hàn Y Nhân ở đầu kia của điện thoại dường như đang ở một nơi rất ồn ào, gần một phút, nhà sản xuất không thể nghe thấy giọng nói của cô, chỉ có thể nghe thấy tất cả các loại người qua đường nói chuyện, một phút sau, giọng nói bình tĩnh của cô đến: "Nếu tôi tham gia đoàn với lương bằng 0, các người có thể can thiệp?"

Cô ta nhỏ giọng ngoan ngoãn.

Tiền cát-xê đóng phim hiện tại của Hàn Y Nhân là 12 triệu. Nếu cô ấy không lấy tiền cát – xê, vậy bọn họ liền tiết kiệm được 12 triệu!

Gian xảo nghĩ, với 50% lợi nhuận, nhà tư bản sẽ chấp nhận rủi ro. Có 100% lợi nhuận, nhà tư bản dám chà đạp lên tất cả các luật. Có 300% lợi nhuận, nhà tư bản dám phạm bất kỳ tội ác nào, thậm chí liều mạng. Đó là những gì người ta đã nói hơn một trăm năm trước đây, nhưng vẫn được áp dụng đến ngày hôm nay, cái gọi là tiền có thể sai khiến ma quỷ, chính là ý này.

Cúp máy, Hàn Y Nhân nhìn về phía đạo diễn nội dung đang đến gần, sau đó nói với cô: "Phát sóng trực tiếp sẽ bắt đầu ngay lập tức, làm phiền cô đến phía đông chờ, sẽ có nhân viên đưa cô lên sân khấu."

Hàn Y Nhân gật đầu mỉm cười: "Được rồi, cảm ơn."

Hàn Phi Nhứ và Ân Gia Hà đều đã đứng ở vị trí cũ, Hàn Phi Nhứ cúi đầu kéo váy của mình, lại ngẩng đầu, thấy một thân ảnh quen thuộc đi về phía mình.

Hàn Phi Nhứ kinh ngạc vui mừng nhìn đối phương: "Cậu sao lại tới đây?"

Thẩm Tang Lạc ôm bó hoa ly rực rỡ, bên cạnh còn phối hợp với hai bông hoa hướng dương.

"Dĩ nhiên là mình muốn đến, hôm nay không phải là cuộc so tài cuối cùng sao, ngoài ra, mình không có sắp xếp khác tối nay, vì vậy mình đến." Cô lộ ra dáng vẻ không đáng nhắc tới, đem hoa đưa tới trước mặt Hàn Phi Nhứ.

Bó hoa này lớn hơn khuôn mặt của Thẩm Tang Lạc năm vòng, cô long trọng nói: "Hoa ly tượng trưng cho chiến thắng, hoa hướng dương tượng trưng cho thành công, bạn học Hàn Phi Nhứ, mình thay mặt cho chủ nhân của phòng 1608 Tòa nhà Vân Tân, chúc cậu giành chiến thắng, mã đáo thành công!"

Hàn Phi Nhứ nhìn thoáng qua Ân Gia Hà bên cạnh, người sau sao cũng được nhún vai một cái, xoay người lại, Hàn Phi Nhứ lúc này mới nhỏ giọng nói một câu cảm ơn, sau đó cười đưa tay, muốn đem hoa nhận lấy.

Thẩm Tang Lạc đem hoa rời ra, để cô nhào hụt một cái: "Cho cậu xem một chút thôi, bộ cậu thật sự muốn cầm lấy?"

Hàn Phi Nhứ: "..."

Không phải cho mình sao?

Nhìn vẻ mặt khó hiểu của cô, Thẩm Tang Lạc cười cười: "Mình cầm cho cậu trước, cậu lại không thể mang hoa lên sân khấu."

Hàn Phi Nhứ mặt mày hớn hở: "Cậu là vào bằng cách nào?"

"Giang Linh Nhạn đã cho mình một tấm thư mời." Cô giơ tấm thẻ trên ngực của mình: "Nhìn đi: 'Khách mời đặc biệt của nhà tài trợ'. Lúc trước vẫn luôn là bộ trưởng của chúng tớ đeo tấm thẻ này, tớ từ trước tới giờ luôn là chân chạy vặt, không nghĩ rằng lần này lại được một lần làm khách quý."

Hàn Phi Nhứ đối với phương thức Thẩm Tang Lạc tiến vào cũng không quan tâm, nhưng cô thật sự quan tâm ai cho cô ấy vào, hoá ra là Giang Linh Nhạn, ánh mắt Hàn Phi Nhứ lập tức sáng lên.

Trong ánh mắt của cô, Thẩm Tang Lạc rõ ràng nhìn thấy một loại gọi là "Mẹ! Mau nhìn, có dưa! " Cảm xúc, Thẩm Tang Lạc vẻ mặt đầy hắc tuyến: "Không phải như cậu nghĩ!"

Biểu tình của Hàn Phi Nhứ trông vô tội: "Mình nghĩ cái gì? Mình còn không nói gì, cậu đã tự không đánh mà khai?"

Thẩm Tang Lạc trầm mặc: "Mình không nên đến thăm cậu. Lát nữa trận đấu kết thúc, có phải cậu sẽ trở về Hoành Điếm không?

"Bay lúc nửa đêm."

Thẩm Tang Lạc 'chậc chậc' hai tiếng: "Thật thảm, cũng may mình 9h đi làm và có 2 ngày cuối tuần nghỉ ngơi."

"Nhưng cậu mỗi tháng đều ở đây làm thêm giờ nửa tháng, làm thêm giờ nửa tháng lại còn làm thêm giờ đến 10 giờ tối, nhưng lương của cậu tối thiểu cũng ít hơn mình hai số không."

Thẩm Tang Lạc: "... Mình đi xuống chỗ đây."

Ở lại lâu hơn, cô sợ rằng cô sẽ bị trầm cảm = =

Có bạn tốt đến thăm mình, tâm tình Hàn Phi Nhứ càng nhảy nhót hơn một chút, lúc cô đang cúi đầu cao hứng, Ân Gia Hà nghiêng mắt, không có biểu tình hỏi cô: "Đó chính là bạn gái của Giang Linh Nhạn?"

Hàn Phi Nhứ kinh ngạc ngẩng đầu: "Làm sao cô biết?"

Ân Gia Hà đặt hai ngón tay của mình gần thái dương, làm một động tác hip-hop cực ngầu: "Đừng quên, tôi có óc quan sát rất nhạy bén."

Khả năng quan sát của cô đến mức nào, Hàn Phi Như còn muốn hỏi lại, nhưng cuộc thi đã bắt đầu, phát sóng trực tiếp không chỉ trên truyền hình, mà còn phát sóng đồng thời trên ba nền tảng mạng chính thống, người trung niên và người cao tuổi đã đi xem TV, những người trẻ tuổi hoạt động trên mạng xã hội.

Dịch Kiếm nghe bạn: "Tôi vĩnh viễn yêu Ân Gia Hà a a a a a"

Ai gia đây là hỉ mạch: "Hàn muội muội cố lên! Cô là người giỏi nhất!"

Cô gái mật ngọt: "Tất cả đều bỏ phiếu cho em gái Y Nhân của chúng ta!"

Ai gia đây là hỉ mạch: "Thân mến, bạn nhận lầm, ai gia là fan chị gái Hàn Phi Nhứ."

Hầu hết các khách mời được mời bởi ban tổ chức là đại diện của các nhà đầu tư, hoặc những người lớn có quan hệ làm ăn với Giang Linh Nhạn, hoặc những người thân trực tiếp của tuyển thủ, giống như Thẩm Tang Lạc, nhưng trông họ không khác gì những người bình thường khác.

Huống chi trên đùi Thẩm Tang lạc còn có tới năm điện thoại di động, có mới có cũ, tất cả đều đầy pin, đều đã chuyển đến trang bỏ phiếu trang web chính thức, chuẩn bị một lát để bỏ phiếu cho Hàn Phi Nhứ.

Những người khác: "... Cô ấy sẽ không phải là fan não tàn đi, lát nữa cô ấy có phải hay không sẽ nhảy cỡn lên tiếp ứng."

Người đàn ông ngồi ở phía bên tay phải của cô nhìn vào tấm thẻ trên ngực của cô, nhìn nửa ngày để xác nhận, là đúng, không phải là giả mạo.

Ngồi một lúc, anh vẫn không nhịn được nữa, vì vậy anh di chuyển về phía cô và thì thầm: "Thưa cô, cho hỏi cô là của nhà nào?"

Anh hỏi công ty, Thẩm Tang Lạc ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt: "Tôi đến từ Đài phát thanh và truyền hình."

A....Đài phát thanh và truyền hình!

Đôi mắt của người đàn ông ngay lập tức trở nên khác nhau, cười hai tiếng: "Haha, phải, cô là ở bộ phận nào?"

Thẩm Tang Lạc nhìn anh ta vài giây, hơi nhếch khóe môi: "Đến từ bộ phận xét duyệt (sách báo, tài liệu số liệu), tôi là trưởng phòng, anh còn có vấn đề gì không?"

Cô không nói cô là bộ phận xét duyệt nào, người này là giám đốc điều hành của một công ty truyền thông, thường xuyên đối phó với bộ phim xét duyệt chương trình nghe nhìn trực tuyến của Đài phát thanh và truyền hình, nhưng chưa bao giờ gặp trưởng phòng của họ, anh ta lắc đầu liên tục: "Không, không có vấn đề gì, xin lỗi, làm phiền thời gian của cô, cô tiếp tục bận rộn, cha. Không, không, không, không, không, ý tôi là, thưa cô, hahahaha.."

...

Bắt đầu thi đấu, khi mọi người nhìn thấy kịch bản của cuộc so tài cuối cùng thực sự là một câu chuyện như vậy, những người có điểm thấp đều phải làm cho khán giả cười, vì vậy khi tranh tài bước vào chủ đề chính, mọi người nghiêm túc quan sát.

Màn hình chiếu trực truyến cơ hồ gần như bị bao phủ bởi các fan công kích kêu gọi phiếu bầu, nhưng ngoại trừ việc cầu xin phiếu thì còn lại chính lượng lớn fan não tàn bên trong đang spam, trong đó fan của Cốc Chi Quy có sức chiến đấu mạnh nhất, sử dụng màn hình điện thoại di động để xem qua, chỉ có thể nhìn thấy bình luận, không thể nhìn thấy những người trên màn hình.

Một trăm ban giám khảo bỏ phiếu chuyên nghiệp đã sẵn sàng, họ ngồi ngay phía sau khu vực khách mời, Thẩm Tang Lạc nhìn lại, phát hiện những người này có nam và nữ, già và trẻ, nhìn đặc biệt cân bằng, cô quay lại, nhìn vào điện thoại di động trên đùi.

Giang Linh Nhạn yêu cầu bỏ phiếu rất nghiêm ngặt, tuyệt đối ngăn chặn việc cà phiếu, một tài khoản chỉ có thể bỏ một phiếu, một thiết bị cũng chỉ có thể bỏ một phiếu, một khi lặp đi lặp lại thì không thể bỏ phiếu, vì vậy Thẩm Tang Lạc sẽ mang theo năm điện thoại di động, cô thậm chí mang iPhone 4s đã mua từ thời đại học đã mang đến.

Nhìn vào điện thoại di động này, cô đặc biệt cảm khái, hồi đó cơn sốt Apple vừa mới bắt đầu, tất cả mọi người sử dụng Apple, không dùng thì có vẻ rất mất mặt, cô đã bỏ tiền học bổng để mua một cái, một cái điện thoại di động chi phí hơn 5.000 nhân dân tệ, bảy năm trước đây, hơn 5.000 tệ không phải là một số tiền nhỏ, chưa kể đến cô chỉ là một sinh viên.

Đây là lần đầu tiên cô thấy mình bốc đồng cộng với thói tiêu xài hoang phí, bây giờ cô đã không phải là cô bé hồi đó nữa, khi mua sắm cũng biết so sánh hàng hóa với giá cả.

Cảm khái khoảng hai phút, Thẩm Tang Lạc nhìn trên điện thoại di động so sánh số phiếu, lúc mới bắt đầu, vẫn là Ân Gia Hà dẫn đầu, Hàn Phi Nhứ đứng cuối cùng còn kém hơn so Hàn Y Nhân, nhưng hiện tại so với vòng một, Ân Gia Hà rơi xuống, hiện tại Hàn Y Nhân là người đầu tiên, Hàn Phi Nhứ và Ân Gia Hà gần như giống nhau, hai người phiếu bầu vẫn luôn thay đổi, có đôi khi dẫn đầu, có đôi khi tụt lại phía sau.

Thẩm Tang Lạc cảm thấy kết quả này đã rất tốt, phải biết rằng cơ sở fan của Hàn Phi Nhứ và Ân Gia Hà hoàn toàn không nằm trên một đường ngang, may mắn là người qua đường lý trí nhiều hơn, hơn nữa Giang Linh Nhạn kiểm soát chặt chẽ cơ chế bỏ phiếu, nếu không cô thỏa đáng đặt ở phía dưới.

Ở điểm số cuối cùng, ban giám khảo chiếm 60% số phiếu bầu, cư dân mạng chỉ bỏ phiếu 40%, số phiếu sẽ được chuyển đổi theo tỷ lệ phần trăm, có nghĩa là, bỏ phiếu của cư dân mạng không phải là rất quan trọng, thực sự quan trọng vẫn là ở phía ban giám khảo.

Ngồi ở khán đài, Thẩm Tang Lạc chính là một khán giả bình thường, dùng quan điểm của khán giả nhìn qua, cô cảm thấy Hàn Phi Nhứ diễn xuất tốt nhất trong tất cả mọi người, cũng nổi bật nhất, chủ đề mà cô ấy rút ra tất cả đều là loại đặc biệt cay mắt, lời thoại đặc biệt xấu hổ, nhưng cô đều không thay đổi sắc mặt, hoàn toàn không có tiếng cười nào cả.

Thẩm Tang Lạc cảm thấy có chút kiêu ngạo, nhìn kìa, vật hợp theo loài, người theo nhóm, bạn thân của Thẩm Tang Lạc cô, làm sao có thể kém.

Dùng ánh mắt đắc ý quét qua sân khấu, nhìn thấy Diệp Minh Tâm ngồi bên cạnh đạo diễn nói cười, Thẩm Tang Lạc đen mặt lại.

Không ai hoàn hảo cả, ưu và nhược điểm là tương đối, Hàn Phi Nhứ diễn xuất tốt bao nhiêu thì ánh mắt của cô kém bấy nhiêu!

Ngay cả khi biết hai người đã gần như tái hợp, Thẩm Tang Lạc vẫn có một bụng đầy thành kiến với Diệp Minh Tâm, không muốn nghĩ đến những chuyện này nữa, cô cất điện thoại di động bỏ phiếu, chỉ để lại một cái mà mình đang sử dụng, dùng để theo dõi tiến độ phiếu bầu mọi lúc.

Thi đấu tổng cộng hơn hai tiếng đồng hồ, thời điểm tiến hành đến phút 40, số phiếu bầu của Hàn Y Nhân đột nhiên tăng lên rất nhiều, Thẩm Tang Lạc vẫn nhìn chằm chằm vào cột phiếu bầu, tự nhiên có thể nhìn ra sự khác biệt, cô nhíu nhíu mày, lại nhìn lên khán đài.

Bây giờ người biểu diễn là Ân Gia Hà, cho dù phiếu bầu tăng, cũng không nên là cô ấy tăng chứ?

Lương Trữ còn chưa đến trường quay, cô ngồi trong công ty Cam thị trấn giữ, Cam Tông Minh vốn làm thêm giờ trên lầu, thấy không gian của phòng Sáng Tạo vẫn còn bật đèn, ông đi bộ qua, chỉ thấy hàng chục người tụ tập ở đây, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị.

Tất cả những người khác đều đứng, chỉ Lương Trữ ngồi, cô ấy vẫn cau mày nhìn vào màn hình, đến đoạn trọng yếu, cô ấy đập vào bàn: "Cô ta đang cà phiếu! Tôi biết mà, nhanh lên, các cô cũng cà, cắn chặt cô ta cho tôi!"

Những người khác ồ ạt vội vàng phân tán, những người tìm được ghế thì ngồi, không có chỗ ngồi thì đơn giản là ngồi trên mặt đất, tất cả mọi người giữ máy tính xách tay của mình, một bên cà phiếu, sử dụng kịch bản do Lương Trữ sớm chuẩn bị từ trước.

Tối nay Tô Giác nhàn rỗi không có việc gì làm, nghe nói rốt cục cũng bắt được người bôi nhọ Hàn Phi Nhứ, hơn nữa hôm nay Hàn Phi Nhứ cùng người kia còn muốn quyết tử chiến, nàng điên cuồng liền chạy tới, thuận tiện còn mang theo một hộp bánh quế, vừa vặn cho những người này làm đêm khuya.

Dư quang nhìn thấy có người đứng sau lưng mình, Lương Trữ đột nhiên quay người lại, cô trừng mắt, nhìn là muốn giáo huấn người khác, Cam Tông Minh khoanh tay cúi người đứng sau lưng cô, thấy cô quay đầu lại, còn có chút không hiểu: "Làm gì?"

Một tràng mắng bị cô nuốt trở lại, thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của mình: "... Cam tổng, ngài sao cũng tới đây?"

"Tôi xem tình huống, Hàn Phi Nhứ có thể thắng được không?" Cam Tông Minh lão thần đang hỏi.

Lương Trữ ngập ngừng nói: "Không, không chắc chắn."

Trời ạ, ông ấy đến khi nào vậy, có nghe thấy mới vừa rồi cô yêu cầu mọi người đi cà phiếu không?

Cô không muốn nhận thêm một trận giáo dục tam quan ah TAT

Cam Tông Minh gật đầu: "Như vậy a, cô còn có máy tính còn rảnh không, tôi cũng giúp cà một chút."

Lương Trữ sửng sốt: "A?"

"Ngài không phải một mực luôn giáo huấn chúng tôi thực hành nghiêm ngặt các giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội sao..."

Cam Tông Minh từ chối cho ý kiến: "Rõ ràng là cô ta cà phiếu, chúng ta vì sao không cà, đối phương bất nhân trước, không thể trách chúng ta bất nghĩa, bánh quế này ngon không?"

...

Ngài nhảy chủ đề cũng quá nhanh đi!

Cuối cùng Cam Tông Minh cũng không thực sự giúp bọn họ cà phiếu, ông ấy còn có chuyện khác, hơn nữa nơi này không còn máy tính nhàn rỗi nào khác, Tô Giác nơm nớp lo sợ đưa cho Cao Tông Minh một hộp bánh quế sô cô la để mang đi theo, lúc ở trong thang máy, ông mở trang web bỏ phiếu cho Hàn Phi Nhứ.

Bên kia, đám người đều đang cà phiếu, Lương Trữ giống như muốn cố ý chọc tức giận đối phương, lúc đối phương đánh cô đi theo, đối phương dừng lại cô cũng dừng lại, hơn nữa vĩnh viễn cắn chặt Hàn Y Nhân, số phiếu của hai người chỉ kém một ngàn.

Mặc dù Hàn Y Nhân vẫn dẫn đầu, nhưng khoảng cách như vậy không phải là chênh lệch, quy đổi cuối cùng có thể là một vài phần mười của một điểm.

Nhìn hai nữ tuyển thủ khác đều đang cà phiếu, Dư Thính Tuyết cũng ngồi ở ghế khách mời, cô do dự một chút có nên dặn dò thư ký cũng đi theo cà phiếu không, nhưng ngẫm lại, Ân Gia Hà đã đàm phán bộ phim tiếp theo, bộ phim này cô căn bản không muốn tham gia diễn, nếu cô vì mặt mũi mà giúp cô ấy cà phiếu, nói không chừng sẽ khiến Ân Gia Hà càng thêm tức giận. Bây giờ tình trạng của họ không phải là rất tốt, cô không nên làm cho nó tồi tệ hơn.

Đứng ở góc độ của đối phương cân nhắc cho đối phương, số lần Dư Thính Tuyết làm như vậy dùng một tay đều đã đếm tới, vì không có biện pháp để cho Ân Gia Hà đừng tức giận nữa, cô chỉ có thể vụng về như vậy để thử thay đổi.

Trận đấu tổng cộng ba vòng, đợi đến khi vòng ba cũng kết thúc, Lương Trữ nhìn về phía Tô Giác: "Cô cảm thấy Hàn Phi Nhứ biểu hiện thế nào?"

Tô Giác trả lời rất nghiêm túc: "Rất tốt, so với tôi mạnh hơn nhiều lắm."

...Tất nhiên, nếu kém hơn Tô Giác thì cô ấy đã bị loại ngay từ tập đầu tiên.

"Vậy cô cảm thấy Ân Gia Hà biểu hiện như thế nào?"

Tô Giác suy nghĩ một chút: "Tạm đi, có chút uể oải, vòng thứ hai có vài câu nói dùng tiếng kêu, nàng hình như còn phá âm."

"Còn Hàn Y Nhân kia thì sao?"

"Rất tốt..." Tô Giác bỗng im lặng, cô ấy biết Lương Trữ bây giờ vô cùng không muốn nhìn thấy Hàn Y Nhân, cô cũng không muốn gặp, thật sự muốn nói ai thân cận với ai, cô đương nhiên gần gũi với Hàn Phi Nhứ, nhưng thân cận không có nghĩa là cô phải não tàn bảo hộ: "Chị Lương, tôi thực sự cảm thấy cô ta biểu hiện rất tốt, nhưng vừa rồi từ việc cô ấy cà phiếu là có thể nhìn thấy. Họ không tự tin rằng cô ta có thể chiến thắng. Nếu như không cà phiếu, bây giờ đứng đầu có thể là Hàn Phi Nhứ."

Dừng lại một chút, giọng nói của cô trở nên nhỏ hơn: "Chị nói... Có ai có thể nhìn ra cô ta cà phiếu hay không."

Lương Trữ cười nhạo một tiếng: "Chính là bởi vì như vậy, tôi mới phải để cho phiếu bầu cắn chặt các nàng."

Tô Giác sửng sốt: "Có ý gì?"

Tất cả mọi người đều có mắt, Lương Trữ tự nhiên cũng có thể nhìn thấy Hàn Y Nhân thực hiện tốt, hiệu suất của cô và Hàn Phi Nhứ không có khoảng cách đặc biệt lớn. Ai tốt và ai xấu, là những người nhân từ nhìn thấy nhân từ, người khôn ngoan nhìn thấy sự khôn ngoan. Trong những trường hợp như vậy, cà phiếu là việc rất dễ dàng, bởi vì người cà phiếu có bản lãnh, mọi người vô thức nghĩ rằng cô ấy sẽ không cà phiếu.

Lương Trữ một mực để bọn họ kiểm soát chênh lệch phiếu bầu ở ba chữ số, ngoài việc thu hẹp khoảng cách, nhưng cũng để cho mọi người thấy rằng Hàn Y Nhân đã cà phiếu, nếu không số phiếu của hai người không thể luôn luôn duy trì khoảng cách ba chữ số.

Người trong cuộc có thể đoán được, đây là hoạt động của đội ngũ Hàn Phi Nhứ, nhưng người ngoài nghề sẽ không nghĩ như vậy, bọn họ sẽ chỉ cảm thấy, nhất định là do Hàn Y Nhân cà phiếu, không thấy Hàn Phi Nhứ luôn bị cô ta vượt qua sao? Nhưng phiếu này cũng quá keo kiệt, chỉ hơn có một ngàn, nhìn vào ai chả biết người này đang cà phiếu!

Lương Trữ lấy điện thoại di động ra, nhìn màn hình đầy chữ, quả nhiên, trên màn hình ồn ào, fan của Hàn Phi Nhứ và fan của Ân Gia Hà duy trì hòa bình ngắn ngủi lại bắt đầu cùng nhau nhắm vào fan của Hàn Y Nhân, ba nhà mắng chửi nhau, điều này gọi là một sự xuất sắc.

Đây là hỉ mạch của ai gia*: "Có giỏi ra solo nè! Cà phiếu gì mà cà phiếu, rõ ràng như vậy, là các người quá ngu ngốc nên nghĩ ai cũng ngốc như mình hay sao!"

(*Tiếng Thái hậu hay Hoàng hậu thường dùng để tự xưng.)

Cô gái mật ngọt: "Có ngon thì lấy búa ra chơi với tui, không có thì xéo nha cưng!"

Đây là hỉ mạch của ai gia: Búa của tui còn cứng hơn búa thần Thor nè, không thấy sao? Mấy người bị mù hả?"

Cô gái mật ngọt: "Không đấu lại người ta thì nói người ta cà phiếu hả? Mấy người đã bao giờ nhìn thấy có ai cà phiếu mà cà có chút xíu xìu xiu như vậy chưa? Tưởng mình bị ngáo thì ai cũng ngáo như mình hả? Chưa gì đã xồn xồn lên, chắc là thấy có cà phiếu cũng không đấu lại nên mắng chửi người trước cho hả giận hay không đây? Ha ha, tui không thèm nói chuyện với thứ fan gà trình độ mẫu giáo như mấy người, người được mấy fan gà kiểu này hâm mộ thì có thể diễn ra cái gì hay ho chứ."

Đây là hỉ mạch của ai gia: "Ah ah ah ah ah, tức chết ta! Tui sẽ triệu hồi thần thú, thần thú, ra đây cho ta, chửi chết cô ta!"

Quả nhân* lựa chọn băng hà: "Đây đây đây, thần thú tới rồi đây!"

(*Tiếng Hoàng đế dùng để tự gọi mình.)

Sau khi vòng thứ ba kết thúc, cư dân mạng bỏ phiếu dừng lại, không còn tìm kiếm phiếu bầu, trên màn hình chỉ còn lại một loạt các fan mắng chửi, sáu thí sinh đứng ở giữa sân khấu, chờ đợi để xem số phiếu của ban giám khảo.

Để tạo ra một bầu không khí, Giang Linh Nhạn đặc biệt để cho 100 người bỏ phiếu để tên thật, từng người một bỏ phiếu, càng có nhiều người bỏ phiếu, bầu không khí càng căng thẳng, 100 người này chuyên nghiệp hơn cư dân mạng, và tất cả đều là giám khảo chuyên biệt, không có não tàn.

Tuy nhiên, ban giám khảo này cũng có những khiếm khuyết của ban giám khảo chuyên biệt, ví dụ, họ quá chuyên biệt, đầu tiên xem xét lợi ích riêng của họ, và sau đó xem xét lợi ích của nhóm chương trình.

Lúc bỏ đến người thứ hai mươi, khuôn mặt Giang Linh Nhạn liền hoàn toàn đen, phó đạo diễn còn chưa từng thấy qua đạo diễn Giang tức giận như vậy, sợ tới mức không dám thở mạnh, Giang Linh Diên đứng bên cạnh cô, còn chưa nhìn thấu bên trong có cái gì, cô nhíu mày: "Hàn Y Nhân diễn tốt như vậy sao? Nhiều người như vậy đều bỏ phiếu cho cô ta."

Hai mươi người, 16 người bỏ phiếu cho Hàn Y Nhân, ba người đầu Hàn Phi Nhứ, một người bỏ phiếu cho Ân Gia Hà, nếu Hàn Y Nhân diễn thực sự lợi hại như vậy cũng được, nhưng cô ta nào có lợi hại như vậy, đâu đủ để mở ra một khoảng cách giống như một ngọn núi Phú Sĩ ở vị trí thứ hai!!

Hàn Y Nhân không bao giờ nghĩ tới sẽ là như vậy, khuôn mặt của cô lóe lên một chút ngạc nhiên, sau đó cô bắt đầu trong lòng mắng chửi nhà sản xuất.

Như vậy cô đã như ván đã đóng thuyền có thể được hạng nhất, vì vậy ai cũng nhìn ra bên trong nhất định có nội tình!

Nhà sản xuất ngồi ở nhà, cũng là một khuôn mặt thất thần, ông không tìm kiếm nhiều người như vậy ah, ông chỉ tìm kiếm ba mươi người, nhồi nhét tiền cho họ, để cho họ bỏ phiếu cho Hàn Y Nhân, nhưng bây giờ nhìn lại, đã bỏ phiếu qua một nửa, thực sự có 42 người đã bỏ phiếu cho Hàn Y Nhân!

Mắt thấy tình cảnh không xong, sắc mặt Hàn Y Nhân cũng sắp căng thẳng không chịu nổi, Ân Gia Hà bình tĩnh nhất, cô vốn là tới học hỏi, tuy rằng Hàn Y Nhân sẽ thắng, điểm này khiến cô rất khó chịu, nhưng vừa nghĩ đến những nhận xét trên mạng tối nay sẽ như thế nào, tâm tình của cô lại tốt hơn rất nhiều. Chỉ là, Hàn Phi Nhứ hẳn là sẽ tương đối buồn bực.

Nghĩ như vậy, cô nhìn sang bên cạnh, lại phát hiện biểu tình của Hàn Phi Nhứ so với cô vẫn bình tĩnh, hoàn toàn không có chút kinh ngạc nào.

Ân Gia Hà sửng sốt, thấy cô nhìn qua, Hàn Phi Nhứ hơi nghiêng đầu, còn mỉm cười với cô một chút.

???

Bên ngoài, Vi Tầm ngồi trong xe, đối với danh sách của Hàn Phi Nhứ cho hắn, lần lượt trả tiền cho những người này, tiền đặt cọc đã thanh toán trước, đợi đến khi bọn họ thật sự bỏ phiếu cho Hàn Y Nhân, Vi Tầm liền phụ trách đem phần còn lại chuyển qua.

Vi Tầm một bên đưa tiền cho những người này, một bên yên lặng cảm khái, lời xưa nói quá đúng, 'Không phải người một nhà, không tiến vào một cửa'*, xem phu nhân của đại tiểu thư nhà hắn có số lượng 'âm hiểm' này, hoàn toàn không thua đại tiểu thư a!

*Không phải người một nhà, không tiến vào một cửa: ám chỉ những người sống cùng nhau thì tính tình cùng phong cách thường giống nhau, và sở thích cũng tương tự nhau

Số phiếu cuối cùng đã được đưa ra, trong cuộc bỏ phiếu của 100 người, Hàn Y Nhân đã nhận được 79 phiếu bầu siêu cao, các tuyển thủ nam bên kia đã không có ai chú ý tới, tất cả mọi người đang nhìn vào phía Hàn Y Nhân, 'cà phiếu' hai từ trong nháy mắt thành từ nóng tìm kiếm, tất cả các loại mắng chửi bên tai không ngừng, lần này, Hàn Y Nhân không thể gánh nổi danh tiếng bảo bối của mình.

Hàn Phi Nhứ trở lại hậu trường, Ân Gia Hà kéo cô sang một bên, thấp giọng hỏi: "Cô làm?"

Hàn Phi Nhứ vui vẻ cười: "Đúng vậy, tôi đã nói rồi, tôi sẽ đánh bại cô ấy."

Cô hơi nâng cằm của mình, nhìn qua hơi có mấy phần nhìn chúng sinh bằng nửa con mắt: "Lần này, là đánh bại tinh thần, lần kế, là đánh bại theo mọi nghĩa."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK