• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi lên trên xe, Bo Yong quay sang thắt dây an toàn cho Nhiệt Ba, cô nàng cũng ngồi yên mà để Bo Yong thắt dây cho mình. Nở một nụ cười Nhiệt Ba quay sang nói "Oppa! Hôm nay anh tính đưa em đi đâu vậy?"

Bo Yong làm vẻ bí mật "Bí mật! Em chỉ cẩn ngồi đó mà thôi!"

Nhiệt ba không chịu mà tò mò hỏi tiếp "Nói đi mà! Anh làm vậy em tò mò lắm á!"

Bo Yong không trả lời mà giả bộ làm ngơ mà chú tâm lái xe. Cô nàng lập tức giận giỗi "Hừ! ích kỉ!"

"Bí mật nên không thể nói cho em biết, cứ đợi là được!"

Tối nay đường sá cũng quá đông, dù sao cũng là giờ cao điểm nên cho dù Bo Yong muốn đi nhanh cũng không thể, chỉ có thể nhích theo đoàn xe vậy

Ngước mắt nhìn dòng xe phía trước hắn cũng ảo não luôn, có cần kẹt xe như vậy không a. Đường phố của Hoành Điếm về đêm thì muôn màu muôn vẻ, cả hai nhàm chán ngồi trong xe nhưng cũng không mấy là buồn vì cũng ít khi hai người được ra ngoài chơi

Nhìn cảnh đường phố tấp nập cũng là một điều vui vẻ trong cuộc sống, nhìn mấy tòa nhà mà hắn cũng có chút nhớ lại thành phố hắn sống ở kiếp trước. Đúng là thành phố nào cũng như thành phố nào, đều là nhà cao tầng, đường sá tấp nập thế mà mỗi nơi lại mang đến một hương vị khác nhau

Đường phố Hàn Quốc cho hắn sự lộng lẫy thêm phần hiện đại cùng sự bận rộn của người dân, nhưng ở Hoành Điếm thì hắn thấy được sự đan xen giữa hai loại cảm giác, vừa có sự cổ kích rồi pha chút hiện đại.

Nhiệt Ba ngồi dán mắt vào cửa kính xa hơi mà nhìn ra cảnh bên ngoài "Oppa! Bao giờ mới tới nơi a!"

Bo Yong nhìn sang liền biết cô bé này lại không có lòng kiên nhẫn nữa rồi, lắc đầu vài cái hắn cũng trả lời "Cũng sắp tới rồi! Em kiên nhẫn chút đi!"

"Nhưng mà đường kẹt xe quá a!"

Vươn người qua vuốt đầu Nhiệt Ba vài cái "Kiên nhẫn chút! Không anh hát em nghe ha!"

Nghe Bo Yong nói cô nàng liền lên hứng thú "Hay đó! Không phải Oppa là nhạc sĩ hay sao!"

"Vậy em muốn nghe anh hát dòng nhạc gì!"

Nhiệt Ba lập tức liền trả lời "Nhạc về tình yêu! Bài nào phù hợp một chút chứ đừng hát nhạc buồn a!"

"Biết rồi! Không hát nhạc buồn là được chứ gì!" Bo Yong liền hát tặng cho Nhiệt Ba bài my destiny. bầu không khí trong xe cũng vui vẻ lên

Không quá lâu xe cũng đã tới nơi, Bo Yong đặt chổ là một nhà hàng có tiếng ở khu vực này. Trước khi đi hắn muốn tạo bất ngờ cho Nhiệt Ba nên đã chơi xả lang, đặt bàn vip nhất còn thuê luôn một tầng lầu cộng thêm âm thanh ánh sáng rồi trang trí các loại. Tính toán một chút thì riêng lần chơi lớn này thôi hắn bay gần 15 vạn NDT, mấy chi phí kia cùng lắm cũng chỉ 3 4 vạn là cùng nhưng mà quà tặng thì nó đắt lắm a

Hắn tính mua đồ xa xỉ hơn nhưng mà ở Hoành Điếm để tìm một nhà bán trang sức đúng nghĩa cũng quá khó a, cái thì quá mắc mà hắn nhìn vào cũng không đẹp, phí bao nhiêu công sức đi biết bao nhiêu cửa tiệm mới thấy được món đồ ưng ý

Lần nay hắn cũng rất dụng tâm, thời gian chuẩn bị kế hoạch cũng cả tuần. Khó khăn mới thuê được một tầng lâu, tuy vậy nhưng Bo Yong cũng không quá tiết a, cùng lắm thì khô máu thôi.

Mở cửa dắt tay Nhiệt Ba xuống xe, hôm nay vì muốn long trọng nên hắn cũng cố tình mặc một bộ áo quần cũng rất bảnh bao, quần tây áo vest nhìn rất chính thống

"Oppa! Không phải hôm trước anh nói là đi xem nhạc kịch sao?"

"Haha! Không mua được vé nên đến đây vậy!" Bo Yong nói vậy cũng là để cho Nhiệt Ba mặc áo quần long trọng một chút, dù sao đi xem nhạc kịch cũng là một nơi sang trọng nên hắn đoán chắc Nhiệt Ba hôm đó sẽ khoác lên bộ cánh lộng lẫy a.

Bước vào quầy Bo Yong để Nhiệt Ba đứng cách xa đó một chút, tiến tới nói nhỏ với người tiếp tân để bắt đầu kế hoạch.

Bo Yon chạy chậm đến bên cạnh Nhiệt Ba "Anh hơi đau bụng! Em đi theo người tiếp tân tới bàn anh đặt trước, lát nữa anh sẽ quay lại!" khi nói hắn còn một tay ôm bụng mặt hơi nhăn nhó diễn kỉ như đúng rồi

"Oppa đi đi! Nhớ nhanh đó nha!"

Chạy đi một đoạn thấy Nhiệt Ba đã đi theo người lể tân hắn cũng quay người sang mà chạy lên tầng 3 bằng lối đi bộ. Nhiệt Ba thấy Bo Yong đi vệ sinh thì cũng đi theo người lể tân

Hai người đi lên thang máy, Nhiệt Ba nhìn người lể tân có chút kì quái vì dù sao cũng đâu cần làm mấy động tác đó đâu, kiểu giống như không muốn cho cô nhìn về hướng đó một dạng. Cảm thấy không đúng lắm nhưng mà cô nàng vẫn ngốc manh mà đi theo vậy.

Tội nhất vẫn là Bo Yong, chạy thang bộ đua với thang máy cũng quá khó khăn a. Tốc độ của hắn cũng không phải là chậm, lên tới nơi thì Nhiệt Ba vẫn còn chưa tới, chạy lui sau sân khâu mà hắn đã đặt dàn dựng.

Nhiệt Ba bên nay thì thang máy vừa mở của ra thì cô lể tân kia cũng chào tạm biệt, nhìn hành lang trống không một bóng người cũng làm Nhiệt Ba có chút bối rối, đi từ từ về phía trước thì cố một mũi tên chỉ đường được sếp bằng hoa hồng

"Làm gì mà bí mật vậy!"

Đi thêm một đoạn liền lại có thêm một cái mủi tên bằng hoa hồng, tiếp theo 5, 6 mũi tên như vậy liền dắt Nhiệt Ba đến trước một cánh cửa lớn. Nhìn vào cánh cửa đống chặt cũng làm tâm tình Nhiệt Ba tự dưng hồi hộp hẳn lên, bất tri bất giác tâm tình từ vui chơi cũng khẩn trương lên

Hít thở một hơi thật sâu, từ từ đẩy cánh cửa lớn ra lập tức phía trên để sẳn hoa hồng rơi xuống, giống như mua một dạng. Đi vào trong một con đường trải hết bằng hoa hồng bên cạnh còn có một dải nến, đi từng bước từng bước tới phía trước. Trong lòng cô lúc này không thể nào diển tả được vừa súc động vừa hạnh phúc lại có sự hồi hộp tiếp theo sẽ có gì.

Đứng ở giữa vòng trón hoa hồng, Bo Yong từ phía sau màn cũng nhìn thấy lập tức bước ra, trên tay còn không quên cầm theo một đóa hoa hồng.

"Oppa!" Lập tức chạy tới nhào vào lòng Bo Yong, trên đôi mắt còn đọng lại giọt nước mắt của hạnh phúc

Nhẹ nhàng vổ về Nhiệt Ba "Bất ngờ không?"

"Bất ngờ!"

Cầm trong tay bó hoa đưa cho Nhiệt Ba "Hoa hồng tặng em!"

"Cảm ơn Oppa nhiều!" Một nụ cười chứa đầy sự hồn nhiên, tiếng cười trong trẻo

Ôm Nhiệt Ba vào trong lòng Bo Yong cũng có chút súc động "Oppa sắp phải về nước nên sẽ rất lâu mới gặp lại nhau vì vậy mà hôm nay anh tặng em bất ngờ này! Oppa sợ rằng khi oppa đi rồi thì Nhiệt Ba sẽ quên oppa a!"

"Nào có a! Làm sao em quên Oppa đươc chứ!" Nhiệt Ba vừa nói vừa xúc động mà lau lau nước mắt trên mặt

"Nhắm mắt lại! Oppa có bất ngờ dành tặng cho em nè!"

"Bí mật gì á!"

"Thì nhắm mắt lại đi đã!" Nhiệt Ba cũng ngoan ngoãn mà nhắm mắt lại

"Không được ti hí đó!"

"Biết rồi! Em sẽ không! Được chưa!" Thấy cô bé này đã nhắm mắt lại thì Bo Yong lập tức quay sang bấm điện thoại cho một số lạ. Bên phía kia người chuẩn bị nhận được điện thoại lập tức nhấn nút

Hoa hồng được chuẩn bị sẳn ở trên trần nhà lập tức rơi xuống như mưa đông dạng. Bo Yong lấy đã chuẩn bị trước lễ vật bỏ trong túi áo đêm ra.

"Mở mắt ra nào!"

Nhìn cảnh tượng trước mắt cô nàng xúc động đến mức che miệng. Dưới cơn mưa hoa hồng thì Bo Yong một chân quỳ dưới đất trên tay còn mang theo một cái hộp bên trong chưa đựng một chiếc nhẫn

"Oppa!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang