• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tình trạng cũng tốt, nghỉ thêm một tuần nữa là có thể xuống giường.”

Sau khi bác sĩ kiểm tra xong thì bỏ ống nghe khỏi tai, tay nhét vào trong áo trắng rộng muốn ra ngoài “Lý tiên sinh không cần lo lắng, sức khỏe của Hùng tiểu thư rất tốt, chỉ cần yên tâm tĩnh dưỡng thì không vấn đề gì cả.”

Lý Minh Triết mắt tối đen đi phía sau bác sĩ hỏi “Vậy lúc nào có thể tiến hành một chuyến đi ngắn?”

Bác sĩ quay người lại “Vẫn nên đợi, Hùng tiểu thư bây giờ không thể chịu được rung động mạnh.’

Lý Minh Triết sắc mặt không tốt quay lại.

Một tuần lễ gần đây, Lý Minh Triết đã mặt dầy ở lại trong biệt thự của Châu Long Phát phục vụ thai phụ, điện thoại hết pin dùng điện thoại Châu Long Phát tặng, quần áo mặc cũng là Châu Long Phát phái người đặt về, đến vệ sĩ bảo vệ hai vợ chồng, xe đi gì gì đó đều là do Châu Long Phát làm.

Phải nhờ vả tình địch cũ như vậy, khiến cho Lý Minh Triết người từ trước đến nay luôn nắm giữ người khác trong lòng bàn tay cảm thấy khó chấp nhận được, nhưng trước đây đã phạm lỗi lầm, làm cho cô bị tổn thương bao nhiêu, Lý Minh Triết ở trước mặt Đậu Đậu không dám sai khiến, chỉ tận tâm tận lực chăm sóc cô dưỡng thai đến béo tròn.

“Minh Triết” Đậu Đậu nuốt một ngụm canh sâm Lý Minh Triết bón “Anh… như biến thành một người khác.”

Lý Minh Triết gõ vào cái bát trong tay “Có thay đổi gì, nói ra xem nào.”

Đậu Đậu vặn ngón tay mập mạp “Ừm, trước đây anh như dòng sông băng, bây giờ anh như ngọn núi lửa, còn hay dễ nổi cáu nữa.”

Lý Minh Triết:…! ! ! (Dễ nổi cáu! ! !)

Cắn răng cắn lợi “Còn gì nữa?”

“Còn chứ, trước đây anh tự đắc kiêu ngạo, đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn em một cái, bây giờ mỗi ngày đều quanh quẩn bên em như gà mẹ vậy, thật chóng mặt…”

Lý Minh Triết:…!! ! ! ! (Gà mẹ!!!!!!!! Phập phập chiu! ! ! ! !)

Gân xanh nổi hết cả lên “Còn gì nữa không?!”

Đậu Đậu không hiểu được thực trạng tiếp tục liệt kê “Còn rất nhiều nữa, ví dụ như, trước đây anh là một người đàn ông có khí chất lạnh lùng, bây giờ mỗi tối đều tìm đủ mọi cách để dính chặt lấy em trong chăn, không những không chịu dạy dỗ tốt cho Bảo Bảo, con ôm em không chịu bỏ ra, cứ tiếp tục thế này anh chẳng mấy chốc sẽ từ một con sói háo sắc biến thành một con sói chính hiệu.”

Lý Minh Triết:… (! !… ! ! !)

Đậu Đậu nói xong mới ý thức được không khí khác thường, đưa tay xoa xoa lớp băng mỏng trên mũi của sói X Lý đang phun lửa ra “Minh Triết, sao mặt anh lại xanh thế này, có phải là ăn nhiều rau quá không?”

Lý Minh Triết đứng phắt dậy, đi mấy bước xông thẳng ra cửa, nhưng đứng lại trước cánh cửa ‘phong tỏa suy nghĩ’ ba phút sau mới quay người lại, khuôn mặt tái xanh đã khôi phục lại dáng vẻ khiêu gợi hấp dẫn.

“Được đó em được đó, trong bụng nhiều hơn một người, mắt nhìn cũng nhiều hơn, đến anh mà cũng muốn tính toán?”

Lý Minh Triết ngồi xuống một bên, vắt chân lên nhau, nhướn mày cao lên “Hùng tiểu thư, xin cô hãy đeêm hết những miêu tả chân thực của cô nói ra, nếu không ông xã cô buộc phải nghiêm khắc bức cung.”

Đậu Đậu co rúm người lại trong chăn, lớn tiếng kêu “Không có!”

“Ngoan ngoãn nói ra!”

“Oa oa… hừm, em không sợ, em sẽ nói với Bảo Bảo!”

“…”

Lý Minh Triết ngồi bên cạnh giường, đẩy đẩy cái người cuộn tròn trong chăn “Có phải làm em muốn làm anh kích động bỏ đi, người đàn ông của em lại ngốc nghếch không có sức lực dễ bỏ cuộc vậy sao?”

Đậu Đậu nằm ở trong chăn vội nói “Anh cứ đi đi, nếu không tổn thất của Lý gia chắc chắn sẽ tính trên đầu em…”

Lý Minh Triết thở dài một cái “Em đắn do rất lâu, hóa ra là vì lo lắng chuyện này?”

“Đây không phải là chủ yếu” Đậu Đâu lật chăn ra “Kỳ thực, chủ yếu là em không nhẫn tâm nhìn thấy anh xuống dốc thế này.”

Lý Minh Triết mở to mắt “Ở bên cạnh vợ mình trong kì sinh nở quan trọng thế này sao gọi là xuống dốc được?!”

Đậu Đậu quay người không nói tiếng nào.

Lý Minh Triết lại thở dài, kéo Đậu Đậu ngồi lên chân mình “Em không cần lo lắng những chuyện linh tinh này, cẩn thận không con mà buồn bã anh sẽ tính sổ với em đó, chuyện của anh, anh có thể xử lí tốt, bây giờ em chính là việc quan trọng nhất của anh, sinh cho anh một đứa con khỏe mạnh mới được gọi là hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó em sẽ được phát thưởng.”

Đậu Đậu:… (Nói ba câu không bỏ được tính cũ)

Đậu Đậu nhỏ tiếng hỏi “Minh Triết, anh có thể nói với em không, anh thích em ở điểm gì?”

“Trước đây thích ức hiếp em, đặc biệt là nhìn thấy bộ dạng của em rất tức giận nhưng không dám phản kháng thì thích đến tê cả răng (toát mồ hôi)” Lý Minh Triết véo véo đôi má đầy thịt của Đậu Đậu “Bây giờ thích em béo tròn, đặc biệt có cảm giác, đây là kiệt tác của anh, thật không ngờ lại có thể nuôi em béo được thế này.”

Đậu Đậu gạt bàn tay to lớn của Lý Minh Triết đang véo má mình ra “Em nói nghiêm túc đó, phụ nữ bên cạnh anh nhiều như vậy ưu tú như vậy, thông minh tài giỏi như vậy, trong công ty chúng ta từ trên xuống dưới chọn đại một người ra thì đều hơn hẳn em…”

Lý Minh Triết lại đặt những móng vuốt của mình lên khuôn mặt tròn tròn của Đậu Đậu “Những cô gái đó rất đáng sợ tranh cướp nhau đàn ông, những cô gái mạnh từng người từng người một đấu đá với nhau, anh không muốn sau khi đàm phán với người ta ở bên ngoài về lại còn phải đấu trí với vợ của mình, hơn nữa, những cô gái đáng thương đó dùng không ít nước hoa, nghĩ đến đã không thấy có hứng thú nữa.”

Đậu Đậu nói “Hôm nay em mới phát hiện anh rất độc mồm.”

Lý Minh Triết:… (Anh là một cao thủ đàm phán, nếu như không có chút tài này thì làm làm sao được, bình thường không nói là để giữ khí chất điềm đạm.”

Đậu Đậu lại hất các móng vuốt ra khỏi mặt mình lần nữa “Vậy sao anh không tìm một cô Xinh đẹp dịu dàng, nhìn thấy người đẹp ăn cơm cũng thấy thơm mà.”

Lý Minh Triết hếch mũi lên, khuôn mặt đẹp trai tràn ngập biểu hiện ghét bỏ “Tự nhiên là đẹp, nhìn những cô gái đó, ngực to mũi thẳng kia để làm gì chứ, mặt trang điểm cả lớp dầy nhìn mà phát ngán, anh chẳng hiểu nổi, cả ngày dán mi giả như vậy mà họ không thấy khó chịu sao.”

Đậu Đậu toát mồ hôi “… Anh quan sát tỷ mỉ quá…”

Lý Minh Triết hừm một tiếng lạnh lùng, biết mình biết ta trăm trận trăm thắng, chính là bởi vì hiểu được tường tận nên mới kính nhi viễn chi (ND: cung kính nhưng tránh xa).”

Đậu Đậu tâm phục khẩu phục “Bây giờ em đã hiểu anh làm sao có thể điều hành công ty nhiều người như vậy rồi.”

“Ừm?”

“Đến cả loại tiểu tiết nhỏ như mi giả của nữ nhân viên anh cũng nhìn rất kỹ, còn có ai có thể thoát khỏi mắt anh chứ, không bị quản lý chặt chẽ đến chết mới lạ, trở thành ‘chuyện quan trong nhất’ của anh, em thật sự cảm thấy rất đáng sợ…”

“…”

Lý Minh Triết ôm lấy Đậu Đậu, vuốt tóc thơm mặt, tình cảm dạt dào đến mức khiến cho người ta nổi hết cả da ga “Trước đây anh không quan tâm đến em lắm, chỉ cảm thấy dỗ dành phụ nữ không phải là việc đàn ông nên làm, sự nghiệp đối với đàn ông mới là quan trọng, còn quanh quẩn bên phụ nữ thật là mất khí chất, nhưng trải qua sự việc lần này anh đã hiểu rõ, một gia đình êm ấm hạnh phúc thuộc về mình mới là mục tiêu phấn đấu của anh.”

“Nhưng sự nghiệp của anh…”

“Bây giờ anh đã rất thành công rồi, lẽ nào em còn muốn người đàn ông của em đi chinh phục thế giới sao?”

“Khụ khụ, nhưng vừa rồi anh mới nói quanh quẩn bên phụ nữ thật là mất khí chất…”

“Anh không có quanh quẩn bên phụ nữ, người anh quanh quẩn bên cạnh là hạnh phúc của tương lai anh và là người chung sống cùng anh chọn đời, còn là người kế thừa sinh mệnh và là nơi anh gửi gắm hy vọng, việc như thế này chẳng có gì là mất khí chất cả, em còn muốn yêu cầu anh thế nào nữa chứ?”

Đậu Đậu:… (Em quyết định sau này tuyệt đối không bao giờ giảng đạo lý với anh… hoàn toàn không có hy vọng chiến thắng…)

Cứ như vậy thoắt cái nửa tháng đã trôi qua, khi Đậu Đậu có thể xuống gường đi lại bình thường, Lý Minh Triết lập tức không ngừng thúc chuyện đưa người đi, Châu Long Phát vốn dĩ định để bác sĩ riêng đi cùng Đậu Đậu, để kiểm tra xem tình trạng mà ổn định thì mới quay lại, nhưng Lý Minh Triết lịch sự từ chối, khi quay lại Đậu Đậu hỏi anh “Minh Triết, sao lúc nãy anh lại làm bộ mặt đáng sợ để vị bác sĩ đó bỏ đi vậy?”

“Ông ta sờ vợ anh cả nửa tháng, anh chỉ hận là không thể đánh cho ông ta một trận” Lý Minh Triết ôm Đậu Đậu tức xì khói đi về phía chiếc xe “Nhưng mà được cái y thuật của ông ta cũng được, nên anh mới không thèm tính toán nữa.”

Đậu Đậu:… (Đồ nhỏ mọn…)

Nhét Đậu Đậu vào ghế sau xe xong, Lý Minh Triết nổ máy, từ từ cho xe chuyển bánh.

Đậu Đậu tóm vào sau ghế của Lý Minh Triết hỏi “Minh Triết à, tại sao em phải ngồi ở phía sau, em muốn ngồi ở ghế trước.”

“Không được, ngoan ngoãn ngồi yên đi, tự mình thắt dây an toàn.”

Đậu Đậu sờ dây an toàn của ghế sau để thắt, bĩu môi hừm hừm “Em say xe mà.”

Lý Minh Triết lại giảm tốc độ xuống không ít, mở cửa xe ra “Nếu khó chịu thì bảo anh, chúng ta sẽ dừng lại nghỉ ngơi một chút, ghế sau là chỗ an toàn nhất, nếu như xảy ra sự cố ngoài ý muốn anh ở phía trước không thể chắn cho em được.”

Trái tim Đậu Đậu hơi ấm lên, ngồi tựa vào ghế “Anh thật cẩn thận quá…”

Lý Minh Triết chán nản thở dài “Hết cách rồi, đi cùng em anh rất căng thẳng…”

Đậu Đậu ngồi ở ghế sau khóe miệng hơi nhếch nhếch lên cười.

Đoạn đường một tiếng đồng hồ mà khiến cho Lý Minh Triết đi mất cả buổi sáng, làm cho hai người đang đợi ở nhà vô cùng sốt ruột, Lý Vũ Hiên lái chiếc Rambo đi đón, Lý Tiểu Lỗi cũng sống chết bám theo, chẳng mấy chốc đã gặp, Đậu Đậu vui vẻ nhảy xuống xe, khua chân múa tay chạy lại “Hồ Ly, Tiểu Lỗi, nhớ hai người chết đi được!”

Ba người đàn ông sợ hãi mặt biến sắc, đồng loạt hét lên “Không được chạy, cẩn thận cái bụng.!”

Đậu Đậu từ đây bắt đầu bị chăm sóc rất kĩ.

Lý Minh Triết quay lại rồi, trong khoảng thời gian ngắn không có dự định ra nước ngoài để phát triển sự nghiệp, công ty đã giao lại cho Lý Vũ Hiên, bây giờ anh là người vô cùng nhàn rỗi, mỗi ngày đều xem tin tức, luyện tập sức khỏe, quanh quẩn quanh vị đang mang thai kia, tự tạo ngày nghỉ cho mình được nghỉ ngơi.

Lý Vũ Hiên buồn chán tức giận, dựa vào cái gì chứ, ông đây phải ở ngoài lao động vất vả để nuôi béo mấy người các người à!

Lý Tiểu Lỗi cũng không cam chịu nép vế, nếu không tranh đoạt quyền đi cùng Đậu Đậu thì cũng làm ầm lên đòi đọc chuyện cổ tích cho Đậu Đậu tiện thể ru ngủ luôn, Lý Minh Triết vô cùng buồn phiền và đau đầu về chuyện này, lúc nào cũng muốn tính sổ với Lý Tiểu Lỗi, tiếng là Lý Minh Triết đi đến bệnh viện sẽ bị một đám đàn bà con gái bu đến, rất dễ xảy ra sự cố giao thông, hơn nữa người chuẩn bị làm bố này cứ hễ đọc truyện cổ tích là còn ngủ trước cả mình, khiến cho Đậu Đậu cứ nằm mở chong chong mắt chẳng nói được lời nào.

Vậy là, ba người đàn ông và một người phụ nữ (tổ hợp thật quái dị) cứ tiếp tục sống như vậy.

Mắt nhìn thấy bụng Đậu Đậu càng lúc càng to ra, Lý Vũ Hiên cảm thấy áp lực xung quanh mình cũng lớn hơn không kém, có ngày anh tìm Lý Minh Triết uống trà “Ông nội có thể để mặc anh tiêu diêu tự tại thế này sao?”

Lý Minh Triết thư thái uống trà đọc sách “Bây giờ ông ấy không có cách gì nắm được anh, anh đã trở mặt với ông ấy rồi?”

Lý Vũ Hiên không tin “Anh phấn đấu nhiều năm như vậy, chẳng phải là để đứng trên vị trí cao nhất sao, cái hùng tâm tráng trí của anh trước đây đi đâu rồi, hay là… anh còn có dự định gì khác?”

Lý Minh Triết cười “Chẳng có dự định gì cả, đi được bước nào hay bước đó, dĩ bất biến ứng vạn biến.”

Lý Vũ Hiên có chút không tin “Không đúng, anh có một bụng đầy những âm mưu quỷ kế, làm sao có thể để người khác chơi đùa mình được?”

Lý Minh Triết thở dài “Vũ Hiên, rốt cuộc thì em muốn hỏi cái gì?”

Lý Vũ Hiên ‘hừm’, khoanh tay lại tựa vào ghế “Em thấy anh gần đây vô cùng không bình thường, một con người phát cuồng vì công việc như anh đột nhiên lại biến thành người đàn ông của gia đình thật khiến cho người khác không cách gì lý giải được.”

Lý Minh Triết lườm mắt “Nếu như anh nói với em đó là do sức hút của gia đình và tình cảm, liệu em có tin không?”

Lý Vũ Hiên nheo cặp mắt hồ ly “Thôi bỏ đi, em mà tin chẳng phải em là tên ngốc sao.”

Lý Minh Triết cười “Vậy em thực sự ngốc rồi.”

Lý Vũ Hiên:…

Uống đầy một bùng trà, Lý Vũ Hiên xoay xoay mông, hỏi thêm một câu “Những người đó và Tần Yến anh xử lý thế nào?”

Lý Minh Triết tiếp tục uống trà xem sách “Chẳng làm gì cả, người đều trong tay Châu Long Phát.”

Lý Vũ Hiên nổi nóng “Sao anh có thể để người bên đó mà chẳng hỏi gì, con tiện nhân Tần Yến đó, cô ta chạy đâu rồi, em chỉ điều tra được cô ta trốn sang Pháp, cụ thể là ở chỗ nào?”

Mắt Lý Minh Triết thoáng lóe lên “Lý Vũ Hiên, cô ta bây giờ vẫn là chị dâu cậu.”

Lý Minh Triết chầm chậm nói nốt nửa câu còn lại “đợi khi nào cô ta không phải nữa, em muốn làm gì thì đều chẳng quan hệ đến nhà họ Lý.”

Lý Vũ Hiên bất ngờ im bặt.

Lý Minh Triết uống tiếp một ngụm trà, tiếp tục thả sấm “Những tên đó nằm trong tay Châu Long Phát cũng chẳng dễ chịu gì đâu, nghe nói anh ta đang bồi dưỡng một người kế tục tên là Tiểu Dã gì đó, anh nghĩ Châu Long Phát chắc chắn sẽ không để lãng phí những “bao cát” tốt như vậy đâu, mà người đàn bà kia, dưới con mắt của Châu Long Phát chắc cũng phải sống trong trong cảnh lo lắng sợ hãi xem ra cũng chẳng dễ chịu gì đâu.”

Lý Vũ Hiên ngồi xuống, lại rót thêm một cốc trà “Thật không ngờ anh cũng đối xử với phụ nữ không thương tiếc như vậy.”

Lý Minh Triết hỏi “Cô ta là phụ nữ sao?”

Lý Vũ Hiên cười, uống thêm ngụm trà, nhăn mày lại nhổ ra, mắng lớn “Mẹ nó chứ ai phát minh ra chuyện nói chuyện trong quán trà vậy, không có chuyện gì uống nhiều rượu hơn một chút con chịu được, một ấm trà phải mua một nghìn tám trăm tệ lại còn khó uống như thế này nữa, ăn cướp của người ta à!”

Lý Minh Triết:… (Muốn dạy dỗ nhân tài… giáo dục trẻ con cần nên tự mình dạy dỗ ở trong nước thì hơn)

Hai người đi ra khỏi quán trà, Lý Vũ Hiên lái xe ra ngoài dạo phố mua đồ, nói là không còn quần áo mặc rồi, Lý Minh Triết ngồi trong xe của mình, gọi một cú điện thoại quốc tế đường dài.

“Alo, Đình Hải, bên đó tiến hành thế nào rồi?”

“Tôi nói này Lý Minh Triết, sao cậu lại muốn thanh lí môn hộ như thế này sao, bọn họ giả vờ đắn đo một thời gian nhưng cũng đồng ý cả rồi, cậu ở xa như vậy mà vẫn có thể biểu đạt được thành ý lớn như vậy, cậu khá lắm đó.”

Lý Minh Triết thản nhiên mỉm cười “Vậy là bọn họ không ngốc.”

Đình Hải ở bên kia càu nhàu rất lâu “Chơi cùng cậu sớm muộn gì mình cũng bị đá ra, coi như mình đã nhìn rõ rồi, cậu chính là đem mình ra làm lòng súng, mình dễ bị sai khiến vậy sao, cả ngày mình phải uống bao nhiêu là rượu để lôi kéo quan hệ cho cậu, sau này cậu phải ghi nhớ đó.”

“Được.”

“Mấy ngày trước mình đã nhắm được một chiếc Ferrari số lượng hạn chế rồi.”

“Không thành vấn đề.”

“Aiz Lý Minh Triết, cậu nói xem có phải bọn họ cảm thấy ông cụ nhà cậu cũng chẳng sống được bao lâu nữa, Lý gia sớm muộn gì cũng rơi vào tay cậu cho nên mới vui vẻ hợp tác liên minh với cậu không?”

“Trước đây mình cảm thấy đầu cậu toàn là những thứ bỏ đi, mình cảm thấy mình đã nhìn lầm rồi.”

“Mình thèm vào, cậu làm tổn hại hình tượng mình như vậy! Mình đây bên ngoài thì là vàng ngọc, bên trong bên trong hủ bại, đừng có ôm hi vọng gì.”

Lý Minh Triết trầm ngâm hít một hơi thật sâu “Đình Hải, cậu muốn chạy cũng chẳng được đâu.”

“Hi, Mình cũng đã nói với cậu rồi, sau này đừng nhắc đến chuyện này, mình nhớ kĩ, mình giúp cậu là vì nghĩa khí, cậu mà nói với người nhà chuyện của mình thì đừng trách mình trở mặt!”

“Được, chiếc xe đó cậu thích màu gì?”

“Màu đen có hoa văn lửa!”

“….” (Quay về tìm người đứng tên đặt mua…)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK