Triệu Văn Thành để Tống Tiểu Hoa đi thăm hỏi một chút tình huống bây giờ của Hứa Hân và Thiệu Kiến Quốc, kết quả hoàn toàn không nghe ngóng được gì, chỉ biết bây giờ trong thành phố quân đoàn canh gác đang kết hợp hành động bắt một nhóm tên vô hại, không cần hỏi nhất định là hắn với những người kia.
Vào lúc này người đàn ông này mới chính thức tuyệt vọng, chính mình thật sự đã phá hủy, bây giờ rảnh rỗi không có công việc còn bị hai người phụ nữ này xúi giục.
Hắn thừa nhận mình đối với Hứa Hân có chút si mê, nhưng còn chưa tới mức muốn bắt cóc cô, tất cả những việc này đều do hai người phụ nữ kia ở sau lưng bức. Càng nghĩ càng tức giận, rốt cuộc Tống Tiểu Hoa ra tìm Tống Tiểu Linh không có kết quả sau đó bóp cổ cô ta nói: “Chị em các cô không để tôi dễ chịu thì tôi cũng không để các cô dễ chịu.”
“Không phải, là Tiểu Linh cái kia… Bên trong quản rất nghiêm, nếu không anh chờ một chút.”
“Đợi thêm nữa tôi liền bị giam bên trong cả đời không ra được, không phải nói tình cảm của Hứa Hân và Thiệu Kiến Quốc không tốt sao, vì sao cô ta căn bản không muốn đi cùng tôi, chỉ muốn trở lại bên người đàn ông kia? Tốt, các cô không phải gạt tôi, gạt tôi phạm tội?”
“Tình cảm bọn họ thật không tốt, Thiệu Kiến Quốc thấy anh… Khụ… Anh viết thư cho Hứa Hân, thậm chí còn nhìn nhật ký Hứa Hân. Nhật ký cô ta anh cũng đã xem, đối với anh thật lòng…”
“Đừng nói bậy, phụ nữ các người đều là bề ngoài một mặt sau lưng một mặt. Hoặc là cái quái gì chính là thuyết phục, không phải vậy thì sao tình cảm trước đây đều không để ý dù một chút?” Nếu như có một chút gọi là nhớ lại tình cũ, sẽ không có khả năng có động tĩnh đuổi bắt hắn lớn như vậy. Vốn hắn suy nghĩ rất tốt đẹp, cho dù Hứa Hân chạy trốn cũng không quan hệ, cô sẽ không đem chuyện bắt cóc nói cho người khác, nhưng không nghĩ đến cô không những nói mà còn để chồng và anh trai tham gia vào chuyện bắt hắn.
Bộ dạng này hắn căn bản ngay cả chạy trốn cũng trốn không thoát, cho nên không tức giận kia là giả.
“Anh trước buông ta nghe tôi nói, nếu Hứa Hân yêu thích người đàn ông ngủ cùng cô ta thì anh ngủ cùng không phải là được sao, chúng ta còn có cơ hội.” Tống Tiểu Hoa vì để mình được thả ra mà cái gì cũng có thể nói.
Triệu Văn Thành ngẩn ra, sau đó nói: “Cô ta là em gái ruột của cô?” Thiết kế để Hứa Hân theo hắn bỏ trốn thì có thể nói vì cô được, thế nhưng lại để mình cưỡng hiếp em gái mình, phụ nữ này không có bệnh chứ?
“Cô ta chưa từng coi tôi chị gái mình, tại sao tôi lại nhận cô ta là em gái?”
“Vậy các người trước sau còn có bộ dáng suy nghĩ vì cô ta, thì ra chỉ gạt tôi mà thôi?” Triệu Văn Thành thế mới biết mình mắc mưu, lúc đó nhất thời kích động không nghĩ đến kết quả.
“Tôi vì suy nghĩ của cô ta, anh không thấy trong nhất kí cô ta viết gì sao. Tiểu Linh đã đọc tôi nghe, yêu anh đến chết đi sống lại. Các ngươi đều như vậy có cái gì có thể, ngay cả Thiệu Kiến Quốc mặt đen bị anh tranh đoại, nếu anh sớm một chút làm cô ta có con trai của anh thì cô ta sẽ không chạy thoát.”
“Hứa Hân cô ấy không tốt thì cũng là phụ nữ tôi yêu thương nhất, loại người độc ác như các ngươi muốn tính toán cô ấy? Đúng rồi, cô là chị gái Hứa Hân?” Triệu Văn Thành đột nhiên cười hung ác.
“Anh… Anh muốn làm gì?” Mới nói đến đây Triệu Văn Thành rút đai lưng của mình, vào lúc này đai lưng được rút hơn một nửa, có điều thắt lưng còn ở trên eo mà thôi. Ngược lại quần áo trên người đều rơi xuống vì thế cũng không biết bên trong đến cùng cột mảnh vải vẫn là dây lưng, bây giờ Tống Tiểu Hoa biết rồi nhưng lại bị miếng vải này trói miệng và đầu lưỡi.
Ban đầu giãy dục rất kịch liệt Tống Tiểu Hoa cơ bản không có cách nào gọi thành tiếng, tiếp theo cô ta nghe được một tuyên bố đáng sợ: “Cô không phải vẫn muốn tôi đối xử với em gái cô như vậy sao, bây giờ tôi sẽ để cô nếm thử thế nào? Cô không phải nói phụ nữ bị như vậy sẽ thành thật sao, hi vọng ngày mai cô sẽ đàng hoàng, nghe lời của tôi.”
“A a…” Tống Tiểu Hoa lắc đầu, gần như sụp đổ. Tuy cô vẫn hay quyến rũ đàn ông nhưng không nghĩ chuyện này xảy ra sớm như vậy, vì như vậy đối với tương lai cô tạo thành bất hạnh.
Nhưng cô ta không nghĩ đến lần đầu tiên của mình liền bị một người đàn ông gì cũng không có đoạt đi, nếu như hắn giống như quá khứ có công việc thì trong lòng cô ta cũng dễ chịu chút, nhưng bây giờ cô ta phải làm sao?
Khóc cũng vô dụng, cô bi thương trải qua buổi tối.
Ngày thứ hai Triệu Văn Thành và cô ta nói chuyện tốt hơn, sau đó nói: “Bây giờ cô và tôi là người cùng một thuyền, nếu như tôi bị tóm thì đối với cô cũng không có lợi gì, nếu như có thể vượt qua cửa ải khó khăn này nói không chừng tôi có thể khôi phục công tác, đến lúc đó tôi nhất định sẽ cưới cô vào cửa.”
Tống Tiểu Hoa cũng không ngốc, biết rõ người này dù khôi phục công tác cưới cô ta rồi sẽ nghĩ đến Hứa Hân, làm sao tốt với cô ta đây?
Nhưng bây giờ đầu cô ta rất loạn không biết phải làm sao, chỉ có thể tạm thời như vậy, thuận theo hắn là được rồi.
Những ngày qua hai người bọn họ cũng cố gắng biết điều, ngược lại không bị tra ra điều gì. Hơn nữa Tống Tiểu Hoa đã bị ký túc xá điều tra, vì vậy không còn người đến kiểm tra.
Chỉ là bọn họ không biết Thiệu Kiến Quốc và Hứa Bân không tra được gì nhưng Hứa Hân đã sớm hoài nghi mình bị bắt cóc chính ba người bọn họ an bài, Triệu Văn Thành không thể đột nhiên kích động như vậy, bị mất công việc cũng không đến nỗi bắt cóc cô chạy trốn, lại nói cô cũng không đồng ý bỏ trốn cùng hắn.
Đặc biệt thuê những người lợi hại như vậy, cho nên khẳng định Tống Tiểu Linh ở sau lưng giở trò. Nếu như đoán không sai thì bây giờ Tống Tiểu Linh đã quen biết với người đàn ông lợi hại, cho nên mới có nhiều bối cảnh đáng sợ.
Người đàn ông kia bề ngoài là vị thầy giáo rất hòa thuận, kỳ thực sau lưng có thế lực quan hệ cực kỳ phức tạp. Sau đó Hứa gia phản đối Tống Tiểu Linh gả cho hắn ta, vì thế còn liên lụy Hứa thủ trưởng mất chức, có thể thấy được người đàn ông kia không dễ trêu chọc.
Đương nhiên, cuối cùng Tống Tiểu Linh vẫn gả cho hắn ta, từ đây trải qua cuộc sống giàu sang, thế nhưng Hứa gia vẫn không nổi lên lại. Đây cũng có thể nói về sau Khúc Mai không đi tìm cô, thậm chí làm cái gì cũng không thuận lợi.
Đại khái đến cuối cùng Tống Tiểu Linh cảm thấy cô đã không còn tính uy hiếp, lúc này mới để Hứa Hân làm ăn và chậm rãi đi lên.
Thế nhưng người đàn ông kia bây giờ dường như thế lực không phải rất lớn, chí ít Hứa gia muốn bóp chết hắn ta dễ như ăn cháo.
Có thể đem người đàn ông này giết chết thì cũng phải nắm được nhược điểm mới được, bây giờ chỉ có thể đem Triệu Văn Thành khống chế, còn muốn hắn khai ra chuyện này. Bản thân cô ăn diện một chút rồi tìm đến nhà xưởng Tống Tiểu Hoa đồng thời trà trộn vào ký túc xá của cô ta, vì đời trước hai người dây dưa quá sâu, cô luôn có ý nghĩ chỉ cần trông coi Tống Tiểu Hoa thì có thể tìm Triệu Văn Thành.
Quả nhiên, rất xa nhìn thấy Tống Tiểu Hoa kéo rèm cửa sổ trong phòng có một bóng người, một người đàn ông trần truồng. Hứa Hân cảm giác mình bị đau mắt hột, theo bản năng dời ánh mắt. Nhưng rất rõ ràng, người đàn ông kia chính là Triệu Văn Thành. Kiếp trước hắn và Hứa Hân cấu kết làm bậy không xong, đời này không nghĩ đến ở đây.
Có điều vào lúc này Tống Tiểu Hoa nên đi làm, nếu người đi rồi thì trong nhà còn kéo rèm cửa sổ vậy rất kì lạ, quan trọng nhất bên trong còn có người đàn ông đi tới đi lui, hơn nữa còn không mặc quần áo, lẽ nào hai người bọn họ đã ở với nhau?
Chuyện này chưa thể xác định được, ngược lại tiếp tục như vậy bọn họ sớm hay muộn cũng đến với nhau.
Hứa Hân không thể đứng chỗ này quá lâu, dù sao lỡ như bị Triệu Văn Thành bắt được đó cũng không phải đùa giỡn. Vừa muốn rời đi liền thấy Tống Tiểu Hoa cùng một người đàn ông từ xa đi đến, bọn họ biểu hiện vô cùng thân mật, nhưng lại liền tách ra. Cử chỉ này thật giống ở với đối tượng, trong phòng Tống Tiểu Hoa cất giấu đàn ông bên ngoài lại đi quyến rũ người đàn ông khác, quả thật có ý.
Lặng lẽ rời nhà xưởng, cô trực tiếp đi đến cục công an tìm Hứa Bân, sau đó nói với anh: “Anh, em cảm thấy Tống Tiểu Hoa rất khả nghi, anh và em lén lút đi qua cô ta kiểm tra một chút được không?”
“Anh đã điều tra, Tống Tiểu Hoa có khả năng cũng bị người khác lợi dụng, cô ta cũng không chọc đến tên côn đồ nào cả. Em gái, em ở nhà nghỉ ngơi đi, đừng đi đâu, để tránh đến lúc nào đó lại phát sinh thêm chuyện khác.” Hiện tại phạm nhân chưa bắt được hắn không thể để em gái của mình mạo hiểm được.
“Anh trai, anh không thể tin em?” Hứa Hân cũng cuống lên, trừng mắt nhìn Hứa Bân nói.
Hứa Bân há miệng, cuối cùng nói: “Được rồi, anh đi, thế nhưng em nhất định phải trở về.”
“Mình anh đi em có chút lo lắng, em ở bên ngoài tiếp ứng cho anh.”
“Anh cần em phối hợp sao?”
“Ngừa vạn nhất mà.”
Hứa Hân liền làm nũng chơi xấu cuối cùng vẫn cùng Hứa Bân ăn diện một chút rồi đi tới túc xá Tống Tiểu Hoa, Hứa Bân cũng không trực tiếp đi vào, mà cùng Hứa Hân tìm chỗ ẩn núp.
Vốn cho rằng có thể bắt người đàn ông kia hiện hình, nào biết Hứa Bân tự mình liếc qua cánh cửa sổ, sau đó quay lại lắc đầu nói với Hứa Hân: “Trong phòng không có ai.”
“Làm sao có thể.” Chẳng lẽ lúc trước mình nhìn nhầm? Nhưng người kia trần truồng sao có thể nhầm đây?
Hứa Hân có chút nhụt chí, có thể bị Hứa Bân mạnh mẽ dẫn về rồi đưa đến bộ đội.
Có điều cũng còn tốt, hắn an ủi: “Anh sẽ để người đi chú ý ký túc xá của Tống Tiểu Hoa, lần này em thỏa mãn không?” Em gái hắn có thành kiến rất lớn với chị em Tống gia, đương nhiên hắn không cho rằng đây là tranh thủ tình cảm, mà cảm thấy em ấy biết một ít chuyện mà bọn họ không nhìn thấu.
Em gái mình đã thay đổi, đã không còn tùy hứng như trước đây và đi theo sau lưng hắn càn quấy.
Ở chỗ này ngồi một lúc sau Thiệu Kiến Quốc về, toàn thân đầy hoa tuyết, thấy Hứa Bân liền nói: “Lại đây?”
“Ừm.” Vì trước đây toàn gia đình đều hiểu lầm Thiệu Kiến Quốc với em gái mình có chút hiểu lầm vì thế tình cảm vợ chồng bất hòa, nhưng chính hắn cũng đa nghi, biết hắn cũng không trách em gái. Hơn nữa xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu hắn muốn trách em gái thì không phải là người đàn ông.
“Ở lại ăn cơm đi.”
“Được.”
“Anh đồng ý cũng quá nhanh nhỉ, người nấu còn không phải em?” Hứa Hân trừng Thiệu Kiến Quốc một cái, sau đó liền nhận mệnh đi làm cơm. Từ khi cô sống lại vì muốn giảm béo rất khó chịu, có lẽ kể từ khi cùng Thiệu Kiến Quốc làm chuyện kia thì giống như cả ngày ngủ cũng không đủ. Làm chuyện gì cũng không chăm chỉ, chỉ muốn nằm ngủ.
“Anh giúp em.” Thiệu Kiến Quốc cho rằng mình sợ vợ, liền giúp cô ấy làm cơm.
Hứa Bân ăn xong liền về nhà, có điều hắn vẫn nên đến cục công an tìm bạn tốt nói một tiếng để hắn giúp đỡ chú ý Tống Tiểu Hoa, vì nghe xong Hứa Hân nói hắn cũng có chút nghi ngờ, chỉ lo vạn nhất Tống Tiểu Hoa kia thật sự cùng những người kia cấu kết liền như thả hổ về rừng, dù sao cho tới nay không tìm được Triệu Văn Thành xác thực rất kỳ lạ.
Cho nên nói chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất, nơi ở Tống Tiểu Hoa là chỗ ở của cô gái nên bọn họ không hoài nghi.
Chỉ có điều không nghĩ tới ngày thứ hai liền phát hiện bên Tống Tiểu Hoa thật sự có đàn ông ở, hơn nữa còn ở cùng với Tống Tiểu Hoa, hai người còn có quan hệ không quá bình thường, vào chủ nhật đều ở trong phòng lêu lổng, hắn vốn muốn vào bắt người, thế nhưng nghe động tĩnh kia thì không thể đi vào.
Hứa Bân cũng có chút lúng túng, chuyện như vậy với những người đàn ông độc thân như bọn họ mà nói thì quả thật có chút khó. Cho nên bọn họ nghĩ buổi tối sẽ hành động, nhất định phải bắt được người đàn ông kia.
Ban ngày nhìn chằm chằm Tống Tiểu Hoa khi đó Hứa Bân liền cảm thấy cô ta với trước đây không giống nhau, bước đi yêu kiều quyến rũ, nhưng vẻ mặt có chút cứng ngắc.
Thật ra hắn không biết trong nội tâm Tống Tiểu Hoa tương đối phẫn nộ. Cô ta cũng không muốn ở một chỗ với Triệu Văn Thành, tất cả những chuyện này hoàn toàn bị bức ép. Vì Tống Tiểu Linh không thấy bọn họ, thật vất vả thấy nhìn đòi tiền cô ta, dù sao có tiền mới có thể đem vị ôn thần trong nhà đuổi đi.
Nào biết Tống Tiểu Linh khó gặp, Tống Văn Thành nổi cáu trên người cô ta, chỉ cần rảnh rỗi sẽ làm cô ta.
Gần đây Tống Tiểu Hoa đang cùng con trả quản đốc trong nhà xưởng nói chuyện yêu đương, hơn nữa tiến triển rất nhanh, lập tức muốn nói chuyện cưới xin, nếu như bị hắn phát hiện trong phòng giấu người đàn ông khác thì thanh danh của cô ta liền bị phá hủy.
Vốn muốn nhờ em gái(TTL) hỗ trợ, chỉ cần cô ta giúp thì mình có thể hạnh phúc.
Đáng tiếc, cô ta không chỉ không giúp đỡ còn trở mặt nói cô muốn vơ vét tài sản của cô ta, làm cho bây giờ không muốn đi tìm cô ta.
Đột nhiên trở mặt khiến Tống Tiểu Hoa cảm thấy không hiểu, sau khi về nói chuyện với Triệu Văn Thành hắn liền nổi giận, ngược bạo rồi cô ta thật vất vả mới đi hẹn hò.
Bây giờ Tống Tiểu Hoa khóc cũng không được, chỉ có thể yên lặng.
Cô ta chưa từng nghĩ đến mình sẽ xui xẻo như vậy, thế nhưng cho dù khóc lóc cũng phải đi làm, chỉ là không nghĩ đến cô ta vừa mới đi Hứa Bân mang theo đồng nghiệp của mình xông vào phòng cô ta bắt Triệu Văn Thành.
Triệu Văn Thành bị tóm liền bắt đầu mắng Tống Tiểu Hoa, cảm thấy cô ta bán đứng mình. Mà Hứa Bân nói: “Chúng ta bắt người đưa về, sau đó để người đến bắt Tống Tiểu Hoa.”
“Được.” Bọn họ bịt miệng Triệu Văn Thành bí mật đưa về cục công an, sau đó lại phái người đi bắt Tống Tiểu Hoa. Trong chốc lát Tống Tiểu Hoa liền bị tóm đến cục công an, cô ta rất bối rối.
Cục công an làm việc rất nhanh, cô ta còn chưa kịp phản ứng thì người đã bị thẩm vấn.
Những chuyện này Hứa Hân cũng không biết, chỉ biết Thiệu Kiến Quốc bắt được hai tên lúc trước trợ giúp Triệu Văn Thành đồng thời cùng đám lưu manh.
Thiệu Kiến Quốc rất bận nên chưa về thông báo cho Hứa Hân, cô đối với những chuyện này đều không biết, chỉ ở nhà vẽ vời, sau đó nghĩ chờ đến ngày mai ra ngoài hỏi Hứa Bân tình hình thế nào rồi.