Thật ra cũng không tốn bao nhiêu tiền, tổng cộng cũng chưa vượt quá 10 vạn, Đồng Vũ Vụ cảm thấy bản thân quá tiết kiệm rồi, có thể nói là một người vợ tốt ở Trung Quốc.
Nếu không phải còn muốn xem phim, Đồng Vũ Vụ còn muốn tiếp tục mua sắm, hành vi này của cô có thể xem là trả đũa đi.
Sau khi vào rạp phim, Đồng Vũ Vụ vẫn còn suy nghĩ lung tung, cảm giác đi dạo phố mua sắm suồng sã này thật quá tuyệt vời, không cần lo lắng đến ngân sách, càng không cần lo lắng việc lão công trả không nổi.
Phụ nữ chính là như vậy, mặc dù mua cái túi mình không thích, nhưng tâm trạng cũng rất tốt, kìm lòng không được, có chút đắc ý, sau khi ngồi xuống kéo cánh tay của Phó Lễ Hành, nhẹ giọng nói: “Lần sau chúng ta lại đi xem phim nữa nha.
” Nhân tiện dạo phố mua túi xách luôn.
Đèn trong rạp phim đã tắt, ánh sáng cũng trở nên mờ mịt, Phó Lễ Hành có chút bất đắc dĩ, anh có thể nói anh đối với chuyện xem phim lãng phí hai giờ vô nghĩa này không có chút hứng thú nào không?
“Ừ.
”
Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn Đồng Vũ Vụ nhẹ nhõm.
Bắt đầu nhớ lại trung tâm thương mại nào ở Yến Kinh có đầy đủ cửa hàng hơn.
Bình thường sẽ có 10 phút quảng cáo trước khi phim bắt đầu chiếu, quảng cáo để tạo ra xu thế cho bộ phim đang chiếu hoặc sắp chiếu.
Phó Lễ Hành và ĐồngVụ cũng không nói chuyện nữa, nhìn về phía màn hình lớn, Đồng Vũ Vụ nhìn thấy chỗ ngồi trong rạp phim nhanh chóng đầy người, không khỏi hạ giọng đắc ý với anh: “Em chọn bộ phim này cũng không tệ lắm, có rất nhiều người đến xem nha.
”
Phó Lễ Hành cũng không biết cô lấy kiêu ngạo đó từ đâu.
Không nghĩ tới, mười lăm phút sau, cô bị bẽ mặt.
Ai có thể nói cho cô biết nội dung của bộ phim này sao lại…….
.
cẩu huyết như vậy không?
Mở đầu nữ chính 28 tuổi, có một cuộc hôn nhân bằng mặt không bằng lòng với chồng mình, cô ta không yêu chồng mình, chồng cô ta cũng không yêu cô ta, hai người bọn họ là dưới điều kiện tương xứng mà kết hôn, nữ chính dần dần chán ghét cuộc hôn nhân này, thậm chí còn muốn ly hôn, một ngày nọ, cô ta tham gia họp lớp, mọi người nhắc đến một người….
Lục Sâm, mối tình đầu của cô ta, người mà cô ta yêu nhất.
Hình ảnh chuyển trở về thời gian mười năm trước.
Đồng Vũ Vụ không có hứng thú với tình yêu học đường, lúc này cô xấu hổ tới mức tức giận, không dám nhìn biểu hiện của Phó Lễ Hành.
Lén lấy điện thoại ra, ngoài mặt làm bộ trả lời tin nhắn, thực ra lên Weibo tìm hiểu tóm tắt nội dung bộ phim này.
Được lắm, đây không chỉ là một bộ phim tình cảm mà còn là phim thanh xuân.
Nam chính và nữ chính vì biến cố của gia đình nên phải xa nhau, nam chính theo cha mẹ ra nước ngoài định cư, nữ chính trở thành vật nuôi trong nhà, người lớn trong nhà lại sắp xếp cho cô một cuộc hôn nhân bình thường lại nhàm chán.
Một blogger trên Weibo tiết lộ ra, nam chính nghiên cứu thiên văn học, đơn giản vì tên của nữ chính là ngôi sao, anh ta từng về nước tìm nữ chính, nhưng nghe nói nữ chính đã kết hôn, liền thất vọng rời đi, phần kết phim, nam chính bắt đầu có một cuộc sống khác, mà nữ chính vẫn cứ tiếp tục nhớ tới mối tình đầu.
Trên Weibo rất nhiều người nói đây mới là thanh xuân thật sự, đây mới là kết cục chân chính.
Chết rồi chết rồi, vì sao cô lại dẫn chồng mình đi xem bộ phim nói về mối tình đầu chứ!
Còn cái gì mà tình đầu mới là tình yêu khắc cốt ghi tâm, đáng quý nhất nữa, đây là ai chó má nghĩ ra vậy?
Đồng Vũ Vụ đứng ngồi không yên: cô dẫn Phó Lễ Hành đi xem phim hoạt hình chú gấu Boonie còn tốt hơn so với cái này!
Cô rất muốn dẫn Phó Lễ Hành rời khỏi đây, nhưng lại sợ anh ta cảm thấy cô đang chột dạ, sợ anh ta cho rằng cô đang nhớ tới tình cũ.
Phó Lễ Hành nhẫn nại hơn mười phút, không thể chịu nổi nhéo nhéo mũi, lại nghĩ đến bản thân phải lãng phí hai giờ đồng hồ ở đây để xem một bộ phim kỳ quái lại nhàm chán này, anh có chút hối hận vì đã đáp ứng đề nghị đi xem phim với cô.
Khi anh đang cố gắng tìm cách tạm thời rời khỏi, đột nhiên bả vai nặng, cúi đầu nhìn thấy, cô không biết đã ngủ từ lúc nào.
Anh khẽ mỉm cười, cô luôn có thói quen ngủ trưa, ngày thường ở nhà sẽ ngủ thật lâu, hôm nay ở phòng nghỉ của anh ngủ không ngon, nên có lẽ đã mệt rồi.
Cũng tốt, cô ngủ rồi, vừa lúc anh cũng không cần miễn cưỡng mình xem phim nữa, cũng có thể nhắm mắt nghỉ ngơi một lát.
Vốn là muốn xem điện thoại, nhưng lại sợ làm ảnh hưởng đến người khác xem phim, nên từ bỏ.
Không khí trong rạp chiếu phim rất thích hợp để ngủ, nhất là bộ phim tình cảm không có tình tiết gây cấn gì này, âm nhạc thì nhẹ nhàng tươi mát, càng thôi miên hơn.
Đồng Vụ Vụ vốn chỉ muốn giả bộ ngủ, nhưng đang nghĩ đến chuyện ngoài lề, lại nghe tiếng nhạc bên tai, trong chốc lát liền buồn ngủ, từ từ ngủ thiếp đi.
Bộ phim dài hai giờ, Đồng Vũ Vụ nghe tiếng khóc nức nở ở xung quanh nên tỉnh dậy.
Nhìn lên màn hình lớn, đã đến đoạn kết, thời gian trở lại năm nữ chính 28 tuổi, sau khi kết thúc họp trên đường trở về nhà.
Đồng Vũ Vụ làm bộ ngờ vực hỏi Phó Lễ Hành, “Em tự nhiên ngủ quên, sao lại mọi người đều khóc vậy? Là kết cục bi kịch sao?”
Phó Lễ Hành cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Nhìn lên thấy, nữ chính cuộn người trong góc gào khóc
Khóc đến thương tâm khổ sở như có ai chết vậy, mọi người xung quanh cũng khóc, chẳng lẽ diễn viên chính chết sao?
Phó Lễ Hành ngại ngùng nói mình cũng ngủ quên không có xem phim, liền nhẹ giọng nói: “Hình như…….
nam chính chết rồi.
”
Đồng Vũ Vụ: “?”
???
Cô đã xem tóm tắt rồi nha, nam chính rõ ràng không có chết mà!
Phó Lễ Hành tại sao lại muốn nam chính chết! Chẳng lẽ trong lòng anh ta cũng hy vọng Tần Dịch chết sao?
Anh ta nói với một giọng điệu bình tĩnh, giống như đang nói chuyện về thời tiết vậy, nhưng từ sự bình tĩnh này, cô phát hiện ra một luồng sát khí.
.