Tiểu Vũ đi nhà trẻ, có một ngày, cô giáo nhà trẻ đột nhiên nảy ra ý định, muốn tổ chức trò chơi cha mẹ và bé hỏi đáp ăn ý, trò chơi này có thể phản ánh rõ bé và người thân trong lúc đó có hiểu rõ nhau không.
Đến một ngày nào đó, tất cả bạn nhỏ mang phụ huynh tới, có bé là cha, có bé là mẹ, có gia đình thoạt nhìn rất rảnh rỗi, cả cha lẫn mẹ đều tới, chỉ có Tiểu Vũ là không giống, Tiểu Vũ mang anh trai nhà mình tới, thế nhưng thằng bé cũng cảm thấy có gì khác biệt người người ta.
Cô giáo nhà trẻ biết hoàn cảnh của hai anh em Chu Tiểu Tường, đương nhiên không kinh ngạc chút nào, khi trò chơi đến lượt Tiểu Vũ thì liền đổi vấn đề từ “cha mẹ” sang thành “anh hai.”
Hảo cảm Chu Tiểu Tường đối với cô giáo này vù vù tăng vọt.
Quy tắc trò chơi rất đơn giản, cô giáo hỏi câu hỏi, phụ huynh phải viết câu trả lời vào giấy trước, viết xong rồi thì để bé đáp, nếu như đáp án của phụ huynh và bé giống nhau, thì được cộng thêm một điểm, cuối cùng đội nào được nhiều điểm nhất thì có thể nhận được một hộp bút màu nước.
Tới phiên Tiểu Vũ, Tiểu Vũ khá hưng phấn, chạy đến ngồi ngay ngắn trên băng ghế, đôi mắt lưỡi liềm xinh đẹp nhìn anh trai cười tươi, rồi quay đầu nhìn Linh Linh, cũng cười một cái với Linh Linh.
À đúng rồi, Linh Linh là bạn tốt ở nhà trẻ của thằng bé, năm ngoái còn mượn xe tăng cho nó chơi, sau đó còn đưa luôn cái xe tăng kia cho nó, rồi còn được người ta thơm một cái! Linh Linh thấy ánh mắt xinh đẹp của Tiểu Vũ vụt sáng nhìn mình, che mặt cắn môi, cái mặt hây hây đỏ.
***
Câu hỏi cho các đội đều không giống nhau, cô giáo thấy Chu Tiểu Tường và Tiểu Vũ đã chuẩn bị xong, rút đề thi từ trong túi ra, hỏi đáp bắt đầu.
1. Năng khiếu bé giỏi nhất là gì?
Chu Tiểu Tường viết: Nhảy dây ( không có viêc gì thì cái chân nhỏ liền nhún nhảy, biết đi còn sớm hơn mấy đứa nhỏ khác...)
Tiểu Vũ đáp: “Nhảy dây!
2. Năng khiếu bé kém nhất là gì:
Chu Tiểu Tường: Vẽ tranh (Lỡ như được thưởng, chắc là muốn đưa màu nước cho Linh Linh (ノへ  ̄,))
Tiểu Vũ đáp: Vẽ tranh ( Kém nhất mà còn vui vẻ như vậy (ノへ ̄,))
3. Động vật bé thích nhất là gì?
Chu Tiểu Tường viết: Rùa đen nhỏ (cho dù mắng cái gì, rùa đen nhỏ cũng sẽ không cãi lại, còn nằm ngoan ngoãn, thằng nhóc này ở trước mặt rùa đen nhỏ khá có khí thế quân vương = =|||)
Tiểu Vũ đáp: Rùa đen nhỏ (Thấy chưa, quá ăn ý!)
4. Động vật bé sợ nhất là gì?
Chu Tiểu Tường viết: Rắn
Tiểu Vũ đáp: Rắn!
5. Bạn tốt nhất của bé là ai?
Chu Tiểu Tường viết: Linh Linh (đau đầu, thật muốn vịn tường ~( _ _)ノ|)
Tiểu Vũ đáp: Linh Linh!
Đôi mắt của Linh Linh sáng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, vẻ mặt lại cực kỳ nghiêm túc.
6. Anh hai cầm tinh con gì?
Chu Tiểu Tường viết: Hổ ( Cái này không làm khó được Tiểu Vũ nhà chúng ta đâu o( ̄ヘ ̄o#))
Tiểu Vũ đáp: Anh hai cầm tinh con hổ lớn! (Rất ăn ý đi?)
7. Anh hai thích loại vận động nào?
Chu Tiểu Tường viết: Chạy bộ ( Viết xong liền hối hận = = đều là sáng sớm ra khỏi nhà chạy, Tiểu Vũ chắc không biết, xong rồi...)
Tiểu Vũ đáp: Đánh nhau với Đại Tiêu trên ghế sa lông! (w(Д)w thằng oắt này!! Nói gọn là đánh nhau cũng được a!!! Lúc nãy tiếc chữ như tiếc vàng!!! Sao tự dưng dài dòng như vậy!!!)
Cô giá khó hiểu: Đánh nhau?
Tiểu Vũ gật mạnh đầu: Đánh nhau! Lần nào cũng thua! (Thằng oắt này!!! (╯‵□′)╯︵┻━┻)
Chu Tiểu Tường liên tục xua tay: Không...Không phải đánh nhau, cô giáo đừng hiểu lầm! Là quyền anh, trẻ nhỏ không hiểu...Tiếp, câu hỏi tiếp theo!
Tiểu Vũ: Quyền anh là gì?
Cô giáo lộ vẻ mặt tán thưởng: thật là một đứa bé hay học hỏi!
8. Anh hai thích ăn gì nhất?
Chu Tiểu Tường viết: Táo
Tiểu Vũ đáp: “Cổ (của) Đại Tiêu (Da-xiao)! (Cái gì! Tiểu Vũ, có phải lần nào em cũng thấy được! Σ(  ̄ д ̄;))
Cô giáo khó hiểu:???
Chu Tiểu Tường rớt mồ hôi hột: Cổ lớn (Da), cổ nhỏ (xiao), cổ lớn nhỏ (da-xiao), ý Tiểu Vũ là, tôi thích ăn cổ vịt...(Đại Tiêu, anh đừng trách tôi, tôi không cố ý chửi anh = =)
Tiểu Vũ: Ơ? Không phải...
Chu Tiểu Tường: Câu tiếp theo.
9. Lúc nào anh sẽ tức giận với bé?
Chu Tiểu Tường viết: Lúc Tiểu Vũ phá phách (Đây mà còn phải hỏi? Đương nhiên là lúc nó gây họa...)
Tiểu Vũ đáp: Lúc Đại Tiêu không hôn hôn anh hai! (Thằng...thằng nhóc này..._(:3″ ∠)_)
10. Bình thường anh hai hay ăn cái gì?
Chu Tiểu Tường viết: Táo (Cô giáo này trí nhớ không tốt? Hay là logic không tốt? Rõ ràng vừa nãy mới hỏi thích ăn nhất cái gì...)
Tiểu Vũ đáp: “Mồm Đại Tiêu! (*sợ hãi*!!! Σ( ° △ °|||)︴Tiểu Vũ, mầy đang làm gì!! Mày rốt cuộc nhìn lén anh bao nhiêu lần rồi!!!)
Cô giáo lại tiếp tục khó hiểu:???
Chu Tiểu Tường hy sinh...( thằng nhóc này, anh mày thật tình không biết phải giải thích làm sao!!! OTZ)
***
Chu Tiểu Tường ôm vết thương đau thương về nhà, cả đêm không thèm để ý đến Tiểu Vũ.
Tiểu Vũ tủi thân vô cùng, quay đầu leo lên đùi anh Đại Tiêu khóc sướt mướt: “Anh hai không để ý đến em...hu hu...Sao anh hai không để đến em...TAT”
Tiêu Bùi Trạch vẻ mặt bất đắc dĩ, nhìn Chu Tiểu Tường nằm sấp trên ghế sa lông như lợn chết, đưa tay vỗ vỗ mông cậu: “Không được giải nhất? Có chuyện gì lớn đâu? Tiểu Vũ không để ý, em lớn rồi còn để ý làm gì?”
Chu Tiểu Tường ở trên ghế sa lông hung hăng nện đấm: “Không phải!”
Tiểu Vũ thấy cậu hung dữ, khóc càng to: “Hu hu... Anh hai không để ý đến em! Anh hai không để ý Tiểu Vũ! Tiểu Vũ muốn bỏ nhà đi!”
Chu Tiểu Tường thoáng cái bật dậy, khí thế hùng hổ nhìn thằng bé chằm chằm: “Còn dám nói bỏ nhà đi? Tiểu Vũ, em học ai?”
Tiểu Vũ yếu ớt chỉ chỉ về phía anh Đại Tiêu.
“...” Tiêu Bùi Trạch nhìn trời: “Năm trước em đòi bỏ nhà đi, chắc là lúc tôi nói gì đó thằng bé nghe được.”
Chu Tiểu Tường tức giận nện một đấm vào ghế sa lông.
Tiêu Bùi Trạch kỳ quái nhìn cậu: “Hôm nay em ăn trúng thuốc nổ hả? Tiểu Vũ chọc tức em chuyện gì?”
Chu Tiểu Tường vẻ mặt bị phẫn nhìn hắn, nhìn một lúc đột nhiên mở to mắt, nghiêm túc nhìn Tiểu Vũ: “Tiểu Vũ, nào! Hôm nay phải dạy dỗ em mới được!”
Tiểu Vũ lùi về phía sau: “Buổi tối không phải học! Buổi tối là thời gian nghỉ ngơi.
“...”
Chu Tiểu Tường lại tử trận.