Khóe miệng Hạ Trụ nhếch lên một chút: “Con nói, Tiểu Vũ Trụ là cháu nội người.” Ba chữ cuối hắn đặc biệt nhấn mạnh.
Trong nhất thời Hạ Hùng nói không ra lời, hắn cúi đầu nhìn đứa bé ở bên chân cao không tới đầu gối mình, ánh mắt quét qua khuôn mặt phấn điêu ngọc trác*, nhướng mi, một lần nữa nhìn về phía Hạ Trụ cùng Quý Dữ.
(*như ngọc đã được chạm khắc mài dũa)
“Ý của con là, đứa nhỏ này ——”
Hắn dừng dừng, ánh mắt hướng Tiểu Vũ Trụ ý bảo “Là con với nó sinh?”
Hạ Trụ gật gật đầu: “Đúng vậy.”
Biểu tình Hạ Hùng trước nay uy nghiêm, đứng đắn hiếm khi lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng được: “Rốt cuộc sao lại thế này?” Hắn chắp tay sau lưng, cho dù nghi hoặc, ngôn hành cử chỉ cũng vẫn tràn ngập khí thế.
Quý Dữ có chút khẩn trương, sợ Hạ Trụ trực tiếp đem cái đuôi Tiểu Vũ Trụ nói ra, vì thế tranh nói: “Bác, là như này, chuyện Quý Viễn Sinh làm ra chắc bác đã biết rồi, hắn ——”
Hạ Trụ đột nhiên mở miệng: “Hắn đem Quý Dữ thành vật phẩm thí nghiệm, lúc Quý Dữ chín tuổi tiêm vào người hắn một mũi thuốc, làm cho thân thể Quý Dữ sinh ra biến dị, đây cũng là nguyên nhân Tiểu Vũ Trụ sinh non.”
Chữ xuyên 川 giữa mày Hạ Hùng trở nên càng sâu.
Hắn nhìn về phía Quý Dữ, trầm giọng hỏi: “Là như vậy sao?”
Quý Dữ gật gật đầu: “Vâng.”
Hạ Hùng: “Chứng cứ đâu?”
Hạ Trụ: “Ở trong phòng con.”
Hạ Hùng: “Mang ta đi xem.”
Lại liếc mắt nhìn Tiểu Vũ Trụ “Các ngươi ai đem nó ôm lên đi.”
Quý Dữ nhanh chân tiến lên, đem Tiểu Vũ Trụ ôm vào trong lòng.
Bốn người đi vào phòng Hạ Trụ.
Đi vào, tầm mắt Hạ Hùng liền dừng trên gối đầu nhiều thêm một cái, trên gối hơi nhăn chứng tỏ là có người ngủ, người kia là ai không cần nói cũng biết.
Lại xem rào chắn xung quanh tatami cùng đồ chơi phủ kín bên trong, còn có bình sữa trên tủ đầu giường, nước miếng dính trên đó vân vân, không hề nghi ngờ, trong khoảng thời gian hắn rời đi này, con hắn trực tiếp đem mẹ con Quý Dữ đón vào phòng ngủ.
Hoàn toàn là dáng vẻ một nhà ba người, còn không thèm giấu diếm chút nào!
Nếu là trước đây, hắn khẳng định tức giận, nhưng nhớ đến lời con trai nói, hắn lại kiềm chế, đi theo Hạ Trụ tới trước máy tính.
Hạ Trụ mở máy tính, đem tư liệu thuộc về Quý Dữ mở ra.
Tư liệu này hắn đã sửa sang lại, đem bộ phận của Tiểu Vũ Trụ toàn bộ che dấu, năm tháng sinh ra cùng với xét nghiệm ADN, dùng tư liệu của Quý Dữ đã đủ giải thích.
“Chính là cái này.”
Hạ Trụ chỉ vào máy tính, “Bên trong có báo cáo kiểm tra sức khỏe của Quý Dữ với cả phân tích mẫu máu, đây là thành quả nghiên cứu của họ, đơn giản mà nói thể chất của Quý Dữ trùng khớp mấy phần với thỏ, cho nên thời gian mang thai so với người bình thường ngắn hơn.”
Hạ Hùng nghiêm túc ngồi xuống ghế.
Ở sau hắn, Quý Dữ không tiếng động mà hướng Tiểu Vũ Trụ lắc đầu.
Tiểu Vũ Trụ cất tay, nhỏ giọng lầu bầu: “Ngô a?”
Quý Dữ làm khẩu hình: “Không —— được ——”
Tiểu Vũ Trụ ở trong lòng ngực hắn xoay hai cái.
Quý Dữ một bước cũng không nhường: “Nghĩ, cũng, đừng, nghĩ ——”
Tiểu Vũ Trụ mếu máo, nhận thua, mềm mại mà ghé vào vai Quý Dữ.
Thời gian tí tách qua đi, Tiểu Vũ Trụ nằm nằm liền ngáp một cái.
“Buồn cười!”
Lúc này, một tiếng gầm lên cùng với một tiếng đập bàn vang to, đem Tiểu Vũ Trụ sắp ngủ sợ tới mức nguyên cái thân thể nho nhỏ bắn lên, biểu tình trên mặt tức khắc mất khống chế, hai mắt nó trợn to, miệng mở ra, hiển nhiên sợ tới mức không nhẹ.
“Nga nga nga không sợ không sợ.” Quý Dữ vội vàng vỗ lưng trấn an nó.
Hạ Hùng quay người, hắn duỗi hai tay, trong mắt lộ ra một tia vô thố.
Quý Dữ hướng hắn xua xua tay: “Không có việc gì không có việc gì, nó lại bình thường ngay thôi.”
Hạ Hùng mím môi càng chặt, tâm tình vô cùng phức tạp.
Ngực hắn phập phập phồng phồng, căm giận bên trong quay cuồng ngút trời, nhưng lửa giận lại trộn lẫn tạp một tia trống rỗng, cho dù thân kinh bách chiến, kiến thức uyên bác, tại một khắc này, hắn vẫn không có từ để nói.
Môi mở ra lại khép lại, hắn trầm mặc mà nhìn Quý Dữ thuần thục trấn an Tiểu Vũ Trụ.
Sau một lúc lâu, hắn hỏi Hạ Trụ: “Tư liệu này ai gửi con?”
Hạ Trụ trả lời: “Là Tạ Vũ Tinh. Hắn là người của Quý Viễn Sinh, bất quá hiện tại đang giúp Tiết Túng làm việc.”
Hạ Hùng gật gật đầu, ánh mắt lại trở về trên người Tiểu Vũ Trụ.
Tiếp theo tầm mắt chếch đi, nhìn về phía Quý Dữ.
Omega này hắn không thích, từ lần đầu tiên thấy liền không thích.
Đi đến vị trí này, hắn gặp qua quá nhiều quá nhiều người, sớm đã luyện ra một cặp mắt nhìn thấu người khác, rất nhiều người chỉ cần hắn thấy mặt một lần, liền biết tâm tư đối phương chính hay bất chính.
Lần đầu tiên thấy, Quý Dữ liền để lại ấn tượng không tốt trong mắt hắn.
Đứa nhỏ này đáng thương, ủy khuất, hắn làm ba Hạ Trụ, đối đứa nhỏ này tràn ngập áy náy.
Nhưng ở dưới đáng thương cùng ủy khuất của nó, Hạ Hùng cảm nhận được ngo ngoe rục rịch.
Quả nhiên, loại ngo ngoe rục rịch này sau khi nó phát hiện mình mang thai thì hoàn toàn bại lộ.
—— mục tiêu của nó phi thường rõ ràng, chính là muốn vào cửa Hạ gia.
Nói trắng ra, nhưng lại có hiệu quả.
Đây là điều Hạ Hùng đắm chìm nhiều năm trong công danh lợi lộc, giữa ngươi lừa ta gạt chán ghét nhất.
Hắn vừa ý với một đứa trẻ sạch sẽ hơn, nghèo có thể, học thức cũng có thể không tốt, nhưng tâm tư nhất định phải chính.
Nhưng Quý Dữ không phải.
Cho nên khi biết được Tiểu Vũ Trụ không phải là con của con trai, hắn tuy bạo nộ, rồi lại lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra.
Làm cha mẹ, hắn đương nhiên là có tư tâm.
Hắn không muốn Quý Dữ trở thành vợ con mình, không muốn tương lai con trai phải cùng loại người này chung sống cả đời, càng không muốn cháu nội mình được người như vậy dạy dỗ.
Bởi vậy tuy rằng hung hăng vả mặt, nhưng trong nhà lại trở về quỹ đạo bình thường, hắn có một tia may mắn.
Nhưng hiện tại……
Nhìn tư liệu trên máy tính, nhìn Quý Dữ thuần thục hống hài tử, nhìn hai cái gối đầu cạnh nhau, nhìn một phòng toàn là đồ chơi trẻ con, còn có trước khi vào nhà, hắn cố ý xa xa mà nhìn bọn chúng một hồi ——
Hắn thấy được con trai phát ra một nụ cười từ sâu trong tâm, thấy được bọn họ hòa hợp lại tự nhiên ở chung.
Giờ phút này, phức tạp cùng rối rắm chiếm lĩnh suy nghĩ Hạ Hùng, làm hắn trong lúc nhất thời cũng không biết phải đối đãi với Omega này như thế nào.
Con trai rõ ràng thực thích nó, cháu nội càng là không cần phải nói, nhưng hắn……
“Bác trai, con có thể hỏi bác một chuyện không?” Quý Dữ mở miệng nói.
Hạ Hùng từ giữa suy nghĩ rút ra, trầm giọng trả lời: “Ngươi hỏi đi.”
“Bác biết quốc gia tính xử lý những người biến dị như thế nào không?”
Quý Dữ thử thăm dò hỏi, “Tỷ như nói những người biểu hiện rõ ràng tình trạng của động vật, đuôi dài, mọc móng vuốt cùng da lông này nọ, người…… biết không?”
Hạ Hùng đánh giá hắn một cái: “Trên người của ngươi xuất hiện biến hóa?”
“Không có không có, con chỉ là hỏi một chút.”
Quý Dữ cười cười, “Dù sao con cũng từng bị tiêm thuốc, về sau nói không chừng sẽ xuất hiện mấy vấn đề này.”
Hạ Hùng suy nghĩ một phen, trả lời: “Cái này liên lụy tới cơ mật quốc gia, ta không thể nói cho ngươi. Nhưng ngươi cũng không cần quá mức khẩn trương, dựa theo lệ thường, chứng bệnh mới xuất hiện, ngoại trừ trước tiên tiến hành cách ly với bên ngoài, sẽ có lực lượng nhân viên nghiên cứu tiến hành thực nghiệm phá giải virus, ngươi nói……”
“Ba.” Hạ Trụ bỗng nhiên lên tiếng.
Hạ Hùng nhìn về phía hắn.
“Cái này sẽ không lây bệnh, Quý Dữ cũng không cần cách ly.” Khi nói chuyện Hạ Trụ hơi nghiêng người, chắn phía trước Quý Dữ.
Hắn đem thái độ biểu hiện đến rõ ràng.
Hai cha con mắt đối với mắt, không khí thoáng chốc an tĩnh lại.
Quý Dữ thu lại tầm mắt, làm bản thân không tồn tại.
Nhưng các đại nhân đều an tĩnh, tiểu gia hỏa liền có chút không an phận.
Hắn ngồi dậy, đôi mắt như quả nho từ nhìn Quý Dữ đến nhìn Hạ Trụ, lại từ Hạ Trụ nhìn đến Hạ Hùng, cơ linh mà không hé răng, tròng mắt lại quay tròn mà chuyển, còn lén lút dùng tay nhỏ moi moi bả vai Quý Dữ, vặn vặn mông nhỏ.
Quý Dữ vừa thấy liền biết nó lại muồn đem cái đuôi thả ra.
Hai người bọn họ tuy rằng ước định rồi, nhưng Tiểu Vũ Trụ dù sao cũng là một tiểu tiểu hài, nói chuyện không phải quá chắc chắn, nhưng xác thực sẽ không trực tiếp cãi lời, nó cũng không dám, chỉ luôn hướng hắn làm nũng, nhõng nhẽo chịu không thấu.
Quý Dữ đang muốn chụp mông Tiểu Vũ Trụ, để nó ngoan ngoãn chút, Hạ Hùng lại vào lúc này nhìn lại đây: “Nó làm sao vậy, không thoải mái?”
Lời này Tiểu Vũ Trụ nghe hiểu, đoạt lời Quý Dữ hướng Hạ Hùng bịch bịch đứng lên: “Nga bù bù……”
Quý Dữ một phen đem nó ấn vào trong lòng: “Có thể là đói bụng, hai người tiếp theo nói, con đi pha sữa cho nó.”
Dứt lời hắn lập tức ngồi ở đầu giường, thuần thục mà cầm sữa bột lên.
Tiểu Vũ Trụ thấy kế hoạch “Thả đuôi ra” thất bại, nó ủ rũ cụp đuôi mà nhìn bình sữa trong tay Quý Dữ, như tiểu đại nhân mà than thở.
“Ai.”
Hạ hùng: “……”
Hắn ngăn không được khóe miệng câu lên, nhưng gặp phải tầm mắt con trai lập tức hạ xuống, còn dấu đầu lòi đuôi mà kéo kéo môi, che dấu động tác khóe miệng cong lên vừa rồi.
“Khụ!” Hắn khụ một tiếng, xoay người tiếp tục xem máy tính, cái gì cũng chưa nói.
Hạ Trụ câu môi: “Cảm ơn ba.”
Hạ Hùng hừ lạnh.
Đem tư liệu đại khái xem xong, Hạ Hùng lại lần nữa chuyển người.
Hắn nhìn hai người, nói: “Nếu đã các đình Tiểu Vũ Trụ là con Hạ Trụ, cháu nội ta, vậy nó chính là người Hạ gia, thủ tục nên làm ta sẽ để Hạ Trụ làm không sót thứ gì, bổ sung toàn bộ, để nó danh chính ngôn thuận mà trở thành tiểu thiếu gia Hạ gia. Về ngươi, chuyện đứa bé xác thật ủy khuất ngươi, ta ở chỗ này cũng xin lỗi ngươi, bất quá ——”
Ánh mắt sáng rực dừng trên người Quý Dữ, “Ta còn là muốn nghe xem suy nghĩ cùng yêu cầu của ngươi.”
Quý Dữ và Hạ Trụ liếc mắt nhìn nhau, thực mau trả lời: “Trước mắt con với Hạ Trụ đang trong giai đoạn yêu đương, dựa theo suy nghĩ của con, liền, thuận theo tự nhiên đi, bản thân con cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần chuyện của Tiểu Vũ Trụ xử lý tốt là được.”
Hạ Hùng có chút ngoài ý muốn: “Không phải ngươi vẫn luôn muốn gả cho Hạ Trụ sao?”
Hạ Trụ muốn mở miệng, Quý Dữ lại dùng khuỷu tay đẩy đẩy hắn, ngữ khí bình tĩnh nói: “Con đã nghĩ thông suốt, hiện tại con học cao tam, còn không đến một năm liền phải thi đại học, trước mắt với con mà nói vẫn là việc học tương đối quan trọng, cảm tình có thể từ từ nói, như vừa rồi đã đề cập, thuận theo tự nhiên là được.”
“Vậy ngươi nghĩ thi vào đâu?”
“Đại học S.”
Hạ Hùng gật gật đầu, ánh mắt so với vừa rồi hòa hoãn rất nhiều: “Có mục tiêu là chuyện tốt, bất quá ngươi cũng phải nỗ lực, ta nhớ rõ thành tích ngươi không tốt lắm. Hạ Trụ cũng muốn đi đại học S, nếu các ngươi có thể học cùng trường đại học cũng không tồi.”
Dừng một chút, lại nhìn hắn nói, “Thứ cảm tình này, thuận theo tự nhiên khá tốt, cưỡng cầu ngược lại không đẹp.”
Thần sắc Quý Dữ bất biến: “Con hiểu rõ.”
Hạ Hùng nghe vậy lại nhìn hắn nhiều thêm hai lần.
Chẳng lẽ là thật sự nghĩ thông suốt? Quý Dữ lần này cho mình cảm giác…… Tựa hồ cũng không phải không tốt như trước đó.
“Ngươi hiểu thì tốt, ta đây cũng không cần nhiều lời.”
Quý Dữ gật đầu: “Vâng.”
Dứt lời hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Hạ Trụ, hai người cười cười với nhau.
Hạ Hùng thấy ở trong mắt, cái gì cũng chưa nói, bởi vì lực chú ý của hắn lại lần nữa bị Tiểu Vũ Trụ hấp dẫn.
Tiểu gia hỏa bị Quý Dữ ôm vào trong ngực, đôi mắt lại chớp chớp mà nhìn hắn, một hồi vặn vặn mông nhỏ, một hồi lại duỗi cánh tay ngắn ngủn không ngừng chỉ chỉ tả giấy, cuối cùng vươn tay, đòi hắn ôm một cái.
“Khụ!”
Quý Dữ và Hạ Trụ cùng nhìn về phía Hạ Hùng: “?”
Hạ Hùng nhìn Tiểu Vũ Trụ: “Ngươi muốn ta ôm ngươi?”
Tiểu Vũ Trụ dùng sức gật đầu: “Nha!”
“Muốn cho ta ôm như vậy?”
Hạ Hùng nghiêm mặt nói với Quý Dữ “Phỏng chừng xa cách người thân, ta đây ôm nó một chút là được rồi.”