Mà Hoắc Sâm cũng không hề cảm thấy xấu hổ gì khi làm bộ dễ thương với Bao Tử cả, chỉ cần có thể đạt được mục đích của hắn là được.Nếu như Bao Tử mà không đến ngày thì e là Hoắc Sâm sẽ dùng mọi thủ đoạn để khi dễ bánh bao ngốc của hắn cho mà xem.
Hoắc Sâm lần này trở về phim trường thì cũng chỉ còn quay mất bốn năm ngày nữa thôi, mặc dù thời gian khá ngắn, nhưng đối với người không muốn xa vợ như Hoắc Sâm thì hắn thật sự chỉ muốn cất bánh bao vào ngực, lấy thắt lưng quấn chặt rồi mang đi theo thôi.
...
Thời điểm đẹp nhất trong ngày là khi mỗi sáng thức dậy, thấy người mình yêu nằm bên cạnh mình, ánh nắng ấm áp xuyên qua khe hở của rèm che chiếu vào phòng, làm cho cả gian phòng tràn ngập hương vị hạnh phúc.
Bao Tử từ trước đến giờ vẫn bị đau bụng kinh, lúc cô tỉnh giấc thì thấy có một bàn tay to đang nhẹ nhàng xoa bụng mình, cô lại nhắm mắt lại, an tâm hưởng thụ sự chăm sóc của chồng.
Nhìn cô vợ trước mắt đang co lại như một con mèo nhỏ, thỉnh thoảng lại ngọ nguậy một chút, Hoắc Sâm cảm thấy rất buồn cười.
Bánh bao nhà hắn đáng yêu quá đi!
Sao lại khiến cho người ta yêu đến vậy chứ!
Hoắc Sâm nhịn không nổi mà cúi xuống cắn nhẹ lên chóp mũi vợ: "Còn muốn giả vờ ngủ à?"
"Ưm ~" Đây người ta gọi là im lặng hưởng thụ mà.
"Còn khó chịu nữa không?"
"Ngày thứ ba rồi, em không sao."
"..."
[Bánh bao ngốc đúng là không hiểu tình thú.]
[Sự dịu dàng vô hạn cứ thế bị em dập tắt.]
[Với lại, mình lại bắt đầu bị lệch lạc về tư tưởng rồi.]
[Đã ba ngày rồi, bấm bấm tay chút nào, còn khoảng ba bốn ngày nữa là có thể ăn bánh bao nha = v
=.]
Thế là, Hoắc Sâm với tư tưởng được pằng pằng với vợ một trận chuẩn bị dụ dỗ bánh bao theo hắn đến đoàn phim "Nạp Lan Dung Nhược".
[Mang theo bên người thì mới tiện ăn.]
Chẳng qua là...
"Trời nóng lắm, em chỉ muốn nằm nhà thôi." Bánh bao ngốc rõ ràng là không tình nguyện.
"Không có anh thì còn đâu là nhà nữa, ừm ~"
"..."
[Quá...quá...quá phạm quy rồi!]
[Lại dám dùng cái giọng kia để dụ dỗ em!]
[Ước gì mình là một cái bánh bao có thể chống đỡ được mọi cám dỗ ಥ_ಥ.]
Nhìn bộ dạng của Bao Tử thì có vẻ như có chết cô cũng không chịu rồi, nhưng những lúc thế này thì bản tính ác ma của Hoắc Sâm mới được bộc lộ.
Bàn tay to đang xoa bụng Bao Tử dần dần đi lên trên, vết chai mỏng ở tay hắn cọ vào khiến cho cô không chịu nổi mà đỏ mặt: "Đáng ghét, anh bỏ tay ra!"
"Vậy em đồng ý đi theo anh đi."
"..."
[Lại dùng cách này để uy hiếp người ta QAQ.]
"Vợ à, em nên biết rằng, ngoài giọng nói ra anh còn có thể dùng những cách khác để bắt nạt em đấy." Hoắc mỗ lúc này đã không làm nũng nữa rồi, vì vừa nãy tỏ ra đáng yêu mãi mà không có hiệu quả, bây giờ toàn thân hắn đang phát ra hormone nam tính, môi mỏng chu du trên cổ bánh bao.
[Xì, sự trêu chọc của Bùi Mẫn chắc chỉ dừng lại ở lời nói thôi chứ gì.]
[Cô ta có thể tiến thêm một bước như anh không?]
Nhưng bánh bao ngốc lần này lại rất kiên cường: "Em có dì cả bảo vệ rồi."
"Ừ, anh cũng đâu có làm gì em, chỉ hôn hôn sờ sờ chút thôi mà ^_^."
"..."
[Mẹ ơi cứu con ~]
[Chồng con sao lại trở nên đáng sợ như vậy chứ.]
---
Dưới sự tấn công mãnh liệt của Hoắc mỗ, bánh bao ngốc cuối cùng cũng phải tước vũ khí đầu hàng.
Nếu nói về độ lưu manh không biết xấu hổ thì cô thua, thua thảm hại TAT.
[Chồng mà đã biến thành ác ma thì mình chịu rồi.]
[Bé cưng sợ lắm.]
...
Sau khi thành công ép buộc được bánh bao, Hoắc Sâm phải vội vàng phi vào nhà tắm tắm nước lạnh, nên biết rằng, việc trêu chọc vợ là một con dao hai lưỡi, một mặt hắn có thể hưởng thụ việc khi dễ cô, mặt khác thì lại phải nín nhịn đến hỏng luôn rồi, dù sao đàn ông vào sáng sớm cũng rất...
Bao Tử: QAQ
Tuy Bao Tử đã đồng ý đi theo Hoắc Sâm, nhưng cô vẫn tức giận không thôi.Cô nằm trên giường, ngẩn người nhìn trần nhà, tay cầm điện thoại đang để ở trạng thái máy ảnh, lẳng lặng đợi Hoắc mỗ tắm
rửa xong đi ra.
[Có thù không báo thì không phải là Bao Tử.]
[Đừng ai cản tôi!]
Hoắc Sâm lúc tắm xong luôn rất gợi cảm, hơn nữa vì đang ở nhà mình nên hắn chỉ quấn khăn tắm ở nửa thân dưới rồi đi ra, tay phải cầm khăn lau tóc, body đẹp nên làm gì cũng thấy đẹp.Bánh bao ngốc buồn bực nằm trong chăn, giơ điện thoại ra chụp một tấm rồi đăng lên blog.
Bao Tử thích mua túi: Bổn bánh bao đang không vui, muốn ném cái người đáng ghét không mặc quần áo này cho các bạn đấy!
Bao Tử đăng lên mục đích là để trêu chọc Hoắc Sâm, cho các bạn trên mạng chiêm ngưỡng cái kẻ "mặt người dạ thú" này, thuận tiện biểu đạt một chút sự khó chịu của mình.
Nhưng mà các bạn fan thì lại không cho là vậy, trong mắt bọn họ thì chỉ thấy là hai vợ chồng có
tâm hồn đen tối này hình như vừa mới làm chuyện gì xấu xa đây, vui quá đi à (≧∇≦).
Sắc nữa đi sắc nữa đi sắc nữa đi sắc nữa đi mà.
#Uông đồ tử lũ: Vội vàng che mặt, Bao Tử, xin chị nói cho em biết là hai vợ chồng chị đang làm cái gì đó, phải chú ý chút nha.
#Canh xương: Chậc chậc chậc, mới sáng sớm đã tắm, tối qua nhất định là đã làm chuyện gì đó rồi [mặt cười].
#Quần tụt: Body đẹp quá (☆_☆), ha ha ha ha ha ha ha ha, Bao Tử chắc là đang hạnh phúc lắm đây.
...
#Chi tử xuất giá: Bao Tử, sao chị lại không vui vậy? Có phải anh chồng sắc lang ép buộc chị biến thành sắc nữ không hả, ha ha ha ha ha em hiểu mà.
#Một đứa lười biếng: Các bạn ơi cho tôi một gói tăng lực đi, tư tưởng của tôi đã bị lệch lạc từ lâu
rồi.
...
Bao Tử: TAT
[Chuyện không nên phát triển theo hướng này chứ!]
[Để cho tôi được yên tĩnh một chút!]
#Đạo diễn Phùng Tần Sinh: @Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm, tôi còn thắc mắc là tại sao cậu lại xin nghỉ, hóa ra là vậy, được rồi, cậu cũng nên về quay tiếp đi thôi.
---
Hoắc Sâm đúng là quay về phim trường rất nhanh, nhưng Phùng Tần Sinh không ngờ là hắn lại kéo theo cả vợ đến nữa.
Những người khác: "..."
[Yên lặng bấm tay tính toán.]
[Trời, lại phải ăn một đống thức ăn cho chó rồi.]
Các nữ diễn viên cũng như trút được gánh nặng, các cô ấy cảm thấy Bao Tử giống như quan thế âm bồ tát cứu khổ cứu nạn vậy, lúc Bao Tử không ở đây, các cô quả thực không dám trêu chọc Hoắc mỗ dù chỉ một chút.
[Không có Bao Tử là Hoắc Sâm giống như một quả bom có thể nổ tung bất cứ lúc nào.]...
Phùng Tần Sinh cũng chỉ kinh ngạc một chút thôi, nghĩ lại thì thấy Bao Tử tới rất đúng lúc, vừa hay ông đang muốn bổ sung thêm hai phân cảnh của Nạp Lan Dung Nhược và Lư thị.
Đối với chuyện này, Hoắc Sâm đương nhiên là cực kỳ vui rồi = v =. [Đừng nói là hai cảnh, có bao nhiêu cảnh đi nữa thì tôi cũng ok.] Cảnh bổ sung thứ nhất là khi Lư thị vẫn chưa qua đời.
Đứa con đầu tiên của Nạp Lan Dung Nhược là con của hắn với thị thiếp Nhan thị, được đặt tên là Phú Cách.Lư thị đối xử với Nhan thị và Phú Cách rất tốt, đây cũng là may mắn của Nạp Lan Dung Nhược, trong đời sống tình cảm của hắn không bao giờ xuất hiện những nữ nhân hay ghen tuông và ích kỷ.
Vì những nữ nhân khác cũng biết Lư thị là người không thể thay thế được trong lòng Nạp Lan Dung Nhược.
Một ngày trời trong nắng ấm, sau giờ ngọ, Nạp Lan Dung Nhược tản bộ trong sân, đúng lúc gặp Lư thị đang bế Phú Cách đứng dưới bóng cây, bên cạnh nàng là thị thiếp Nhan thị.Hai người hình như đang nói chuyện gì đó với nhau, Lư thị nghiêng đầu trêu chọc Phú Cách đang nằm trong lòng mình, xung quanh tràn ngập tiếng ve kêu, Phú Cách vui vẻ cười khanh khách, thỉnh thoảng còn vung vẩy nắm đấm nhỏ của mình.Nạp Lan Dung Nhược cứ thế yên lặng đứng từ xa ngắm nhìn thê tử.
Giống như là tâm ý tương thông, Lư thị bỗng nhiên quay đầu lại, phát hiện trượng phu của mình đang đứng đằng xa mỉm cười.Hai người nhìn nhau, tình ý vô hạn.
Nhan thị: "..."
[Cảm thấy mình thật dư thừa.]
[Đạo diễn, sao chú lại xếp cháu vào chỗ này?]
[Lúng túng buồn bực quá đi mất!]
Cũng may là đạo diễn hiểu được nỗi khổ của Nhan thị, không lâu sau liền cho cô lui xuống.
...
Buổi tối, Lư thị ở trong sân chạy nhảy khắp nơi, bản tính trẻ con của nàng bộc phát, cứ say sưa đi bắt bươm bướm không biết mệt.
Nạp Lan Dung Nhược đến gần nhìn, thấy thê tử đang cười rất tươi, nàng dừng lại nghỉ ngơi, đưa tay lau mồ hôi trên trán, thấy trượng phu tới liền nói: "Chàng nhìn này, đây đều là ta bắt được đấy."
Nhìn thê tử trước mặt, Nạp Lan Tính Đức bật cười: "Sao nàng lại trẻ con như vậy chứ." "Ta bắt cho Phú Cách chơi."
Sau đó, Hoắc Sâm lại không tuân theo kịch bản mà tự biên tự diễn →_→
Nạp Lan Dung Nhược đi lên trước, vòng tay ôm Lư thị: "Nếu nàng thích hài tử, vậy chúng ta sinh một đứa đi."
Bao Tử: "..."
[Em đọc kĩ kịch bản rồi, làm gì có đoạn này?]
Đạo diễn: "..."
[Hình như mình chả có quyền hành gì thì phải.]
[Hoắc Sâm, trong mắt cậu có còn tồn tại người đạo diễn là tôi hay không?]
[Nhất định là không rồi.]
...
Cảnh bổ sung thứ hai là khi Lư thị đã qua đời, Nạp Lan Dung Nhược vì quá phiền muộn, nên dù sau này có gặp gỡ Thẩm Uyển thì sâu trong nội tâm hắn vẫn chỉ nhớ đến thê tử Lư thị, lúc bị bệnh sắp qua đời, hắn mơ tới thê tử...
Trong mơ, Lư thị mặc một thân áo trắng, nhìn vô cùng đẹp, nhưng nét mặt của thê tử lại tràn ngập sự u sầu, không còn thấy vẻ hồn nhiên đáng yêu nữa.
Hai người tâm sự với nhau, chỉ tiếc là, giấc mộng có đẹp đến mấy thì cũng đến lúc phải tỉnh lại.
Nạp Lan Dung Nhược nằm trên giường bệnh mở mắt ra, không được nhìn thấy thê tử nữa.Hắn đột nhiên nghĩ, nếu chết đi cũng tốt, chết rồi thì sẽ được ở bên cạnh A Ninh mãi mãi.
...
Hai cảnh quay bổ sung đã xong.
Bao Tử lại bị Phú Cách hớp hồn rồi, đứa bé này mập mạp đáng yêu quá đi mất = v =.
Sở dĩ bổ sung hai cảnh này là để bộc lộ rõ hơn tình cảm của Nạp Lan Dung Nhược đối với Lư thị, các nữ diễn viên khác bây giờ cũng đã hiểu ra rồi.
[Haizz, mặc dù đất diễn của chúng tôi nhiều.]
[Nhưng nữ chính hóa ra lại là Lư thị.]
[Tạm biệt.]
[Và không hẹn gặp lại.]
---
Bộ phim "Nạp Lan Dung Nhược" cũng đã đóng máy, Hoắc Sâm muốn dành một tháng tới để nghỉ ngơi, thuận tiện dẫn vợ đi du lịch.
Nhưng dù vậy thì hắn vẫn không buông tha cho cái kịch bản tự tưởng tượng trong đầu kia.
Cuối cùng sẽ có một ngày, hắn đưa cái kịch bản trong đầu chuyển thành phim truyền hình cho mà xem.
[Tiền không thành vấn đề.]
[Trẫm có nhiều nhất chính là money.]
[Chờ phim ra rồi...Sẽ cho mấy người ghen tị chết luôn!]
Phú Cách vẫn còn phải đóng bỉm, nên Bao Tử lúc rảnh rỗi thì sẽ nhận trọng trách làm bảo mẫu luôn.
[Tình thương của mẹ trào dâng a = v =]
"Bánh bao, sau này con của chúng mình sẽ đáng yêu hơn là cái chắc."
"Ừ, em muốn có con lắm rồi."
"Không vội."
"→_→"
[Hừ, sau này anh đừng có mà hối hận nhé.]
[Luôn từ chối lời đề nghị sinh con của em.]
[Em nhất định sẽ cho anh nếm trải hậu quả của chuyện này.]