Tựa như việc có 1000 Hamlet khác nhau trong lòng 1000 độc giả vậy, mỗi người đều sẽ có một suy nghĩ khác nhau, có người thì hi vọng hai người sẽ hạnh phúc trăm năm, cũng có người lại hi vọng là hai người sẽ chia tay, chung quy thì việc Hoắc Sâm công khai tình cảm cũng đã dấy lên một đợt sóng không nhỏ trong dư luận.
...
Nhưng, rất rõ ràng rằng, người trong cuộc thì hoàn toàn không thèm để ý gì đến những lời đồn đại bên ngoài cả.
Lúc mới đầu Bao Tử thật sự khá lo lắng, chỉ sợ lúc đang đi trên đường lại bị người ta tạt axit thì xong đời QAQ.Nghĩ sao chứ, một cái bánh bao đáng yêu như cô mà bị tạt axit hỏng hết mặt mũi thì cả đời này e là sẽ không cứu vãn được nữa mất.
[Cô nghĩ quá nhiều rồi đó!]
Và viên thuốc an thần mà Bao Tử đã ăn chính là một câu nói của Hoắc Sâm – Chúng ta yêu nhau là việc của chúng ta, anh sẽ không vì những lời lẽ không hay của những người xa lạ mà từ bỏ người đã khiến cho tim mình rung động, anh tin là em cũng sẽ không làm như vậy.
Nghe xong, mặt Bao Tử đỏ như quả cà chua chín: = v = [Thật là, sao lại nói nghiêm túc như thế làm gì chứ!] [Làm người ta xấu hổ rồi đây này.]...
Các cặp đôi mới yêu thường sẽ có cảm giác một ngày không gặp mà ngỡ ba năm, mặc dù hiện giờ khoa học kĩ thuật phát triển rồi, video call này nọ có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, nhưng Hoắc
Husky thì vẫn không hài lòng chút nào – Chỉ nhìn được mà không sờ được thì còn ý nghĩa gì nữa ( ̄^ ̄)ゞ.
[Hiện tại tâm trạng của Husky đang rất không ổn định.]
Cố Tử Diễm cứ bị làm phiền, để sống yên ổn được một chút, hắn đã kịp thời đưa ra phương pháp hữu hiệu...
"Tôi đã dự tính trước được chuyện này, nên đã kí hợp đồng với bạn gái cậu rồi."
"→_→"
[Ờ, thế sao trong công ty tôi không nhìn thấy bánh bao nhà tôi đâu cả?]
[Trẫm không nghe nói suông, trẫm chỉ trọng kết quả...]
"Khụ, ca khúc chủ đề của phim vẫn chưa được xác định, tôi nghĩ nếu để nam nữ chính hát đôi với nhau cũng được đấy."
"= v ="
...
Dưới con mắt của girl độc thân Quý Ngôn Ngôn thì những người đang đắm chìm trong tình yêu quả là hết nói nổi.Hồi trước Bao Tử chỉ dùng điện thoại để đọc tiểu thuyết, kiểm tra tài liệu hay chụp mấy bức ảnh tự sướng, chỉnh sửa một chút rồi đăng lên blog chia sẻ thôi.Thế mà bây giờ thì lúc nào cũng thấy đang đỏ mặt thẹn thùng cầm điện thoại nói chuyện với bạn trai, buôn cả tiếng đồng hồ mà không thấy tiếc tiền, ăn nói thì ngọt xớt buồn nôn, không coi ai ra gì cả.
[Alo, 110 đúng không? Ở đây có người buôn bán trái phép thức ăn cho chó ạ.] [Cứ tống cho cẩu độc thân tôi ăn từng tấn từng tấn đến phát mập lên đây này.]
Nghĩ lại trước đây thì buổi tối là thời gian Quý Ngôn Ngôn và Bao Tử tâm sự với nhau, thế mà bây giờ...hơ hơ, Quý Ngôn Ngôn vô cùng đau đớn tỏ vẻ Bao Tử đi lấy chồng cũng giống như bát nước hất đi vậy, tình nghĩa mấy năm đại học cũng không sánh bằng một người bạn trai đột nhiên xuất hiện giữa chừng, trọng sắc quên bạn là sẽ bị sét đánh đó biết chưa QAQ.
"Hi hi, Ngôn Ngôn, mình cho cậu thêm nhiều chữ kí đẹp hơn nè, coi như đền bù lại cho việc dạo gần đây mình không hay để ý đến cậu nha."
"Hừ, có cho nhiều hơn nữa cũng vô dụng thôi." Ngôn Ngôn mặt lạnh nói.
Bao Tử lúc này bất ngờ xoay người làm chủ, đập bốp một cái vào đầu cô bạn: "Mấy chữ kí này có thể giúp cậu phát tài đó biết chưa hả?"
"..."
[Bánh bao ngốc, Hoắc ảnh đế thấy cậu như vậy mà lại không bóp chết cậu sao?!]
[Ồ, chắc hẳn là chân ái rồi.]
...
Hiển nhiên là cô bạn Quý đã nghĩ quá tốt về Hoắc Sâm rồi, sau khi Hoắc Sâm biết là bạn gái rất thích bán chữ kí của hắn thì không lúc nào là hắn không đề phòng mỗi lần cô xin xỏ cả.
[Bạn gái cứ thích xin chữ kí của trẫm thì phải làm sao?] [Muốn lấy chữ kí của trẫm để làm giàu thì biết làm thế nào?]
Mỗi lần nhìn bạn Bao đáng yêu làm nũng là bạn Hoắc lại không chịu nổi, lập tức phải nhào tới ôm hôn một trận, nhưng đến thời điểm mấu chốt thì vẫn phải kìm lại.
Lúc nhắn tin, Bao Tử liên tiếp gửi những icon đáng yêu cho Hoắc Sâm, kết quả là...
A Sâm: Em đừng có mà hi vọng nữa, anh sẽ không kí tên cho em đâu →_→.
Bao Tử: ( ̄^ ̄)ゞ
[Có thể quan tâm và yêu thương em thêm một chút không hả?!]
[Anh mà cứ như vậy thì sẽ mất em đó!]
[Không vui!]
Bao Tử vẫn còn muốn níu kéo: Thật ra em muốn dùng mấy chữ kí của anh để cảm ơn bạn cùng phòng vì đã không giết em.
Hoắc mỗ: "..."
Phải rồi, dạo này có nhiều vụ sinh viên bị bạn cùng phòng giết hại lắm TAT.
A Sâm: Ồ, thế thì anh sẽ mời bạn em đi ăn.
Bao Tử:...
[Không yêu anh nữa, bye bye *mỉm cười*.]
A Sâm: Tiện đây anh cũng nói luôn, sau này trừ lúc kí tên đăng kí kết hôn ra thì anh sẽ không kí thêm một chữ nào cho em nữa đâu ^_^.
Thế là, trái tim bạn Bao lại rạo rực trở lại = v =.
Cô bạn Quý, người đã chứng kiến đủ các vẻ mặt thay đổi liên tục của bạn Bao: "QAQ"
---
Tựa như ngày bình thường, học viện điện ảnh Đế Đô vào giữa trưa yên tĩnh đến đáng sợ, hầu hết mọi người đều đang ngủ trưa.Bao Tử thì lại đang bận rộn trong phòng ngủ, cố gắng làm sao để mình trông hấp dẫn một chút.Quý Ngôn Ngôn đứng nhìn mà không ngừng cảm thán, chậc chậc, nhìn cái bánh bao kia mà xem, từ sau 11 giờ nhận được điện thoại của bạn trai, đến bây giờ gần như cả cái tủ quần áo cũng đều bị cô lấy ra hết rồi.
"Ngôn Ngôn, mình mặc bộ này được không?"
"Cậu nghiêm túc chứ?"
"Tất nhiên rồi."
→_→
"Mặc đồ trên Taobao thì đừng nên hi vọng gì nhiều."
QAQ
[Đồng tiền rất đáng quý đó cậu biết không?]
...
Vốn là Bao Tử sẽ tự mình đi tới phòng thu, nhưng sau khi Hoắc Sâm biết tin thì lập tức chủ động xin đi giết giặc, còn rất tự mãn mà nói – Bạn trai đi đón bạn gái là việc rất bình thường mà.
Tiếp theo, lúc trông thấy Bao Tử đứng trước mặt mình, Hoắc Sâm luôn không kìm được mà có ý đồ muốn cắn lên cái má trắng hồng của cô.Da của bánh bao đẹp lắm, không có mụn lại không bóng dầu, nếu dùng một thứ để hình dung thì đại khái giống như trứng gà bóc vậy →_→.
Nghĩ cái là phải làm ngay, đằng nào cũng chỉ là ôm cái bánh bao trắng mềm này rồi hôn một cái thôi mà, nào ngờ người đẹp lại không chịu, còn nói là đang ban ngày ban mặt em ngại lắm.
╭(╯^╰)╮
[Trẫm thì lại thấy việc này rất quang minh chính đại hợp tình hợp lý!]
...
Cuối cùng thì ý định cho nam nữ chính hát đôi không thực hiện được, đại khái là vì ca khúc "Gặp được anh" có giai điệu khá trong trẻo, thích hợp cho giọng nữ hát hơn, cho nên Bao Tử sẽ solo bài này.Chuyện này thật sự hơi áp lực cho cô, vì cô chỉ hát mỗi khi đi ktv thôi, mà toàn là mấy bài cũ ấy TAT.
[Mọi người thật can đảm, lại dám để cho bổn bánh bao hát solo.]
Thật ra thì bánh bao ngốc không đủ tự tin thôi, chứ giọng của cô rất trong trẻo đáng yêu, mang đậm chất của những cô gái vùng Giang Nam, Hoắc Sâm cũng thích nhất là được nghe bạn gái dùng cái giọng mềm nhũn đó để làm nũng với mình.
"Nếu em sợ mình hát không tốt thì hãy cứ nghĩ tới những cảnh quay trong phim mà bọn mình đóng
ý."
"Dạ?"
"Đem hết những ngọt ngào lãng mạn của tình yêu để truyền vào bài hát."
"..."
Mặc dù có rất nhiều người làm diễn viên rồi kiêm luôn ca sĩ, nhưng thật sự thì không phải ai cũng hát hay, tài nghệ gà mờ cuối cùng thường sẽ khiến cho người ta chê cười.Nếu được hậu kỳ xử lý qua thì tốt, một số người thậm chí còn rất can đảm mà lên sân khấu hát live.Bao Tử hát thử hai lần, hiệu quả không được tốt cho lắm.
Cuối cùng, dưới sự chỉ dẫn của Hoắc Sâm, Bao Tử đã thành công.
"Chúng ta đi một vòng lớn mới gặp được nhau
Em biết rằng anh là người quan trọng hơn bất kì ai khác
Suy tư hồi lâu em quyết định
Quyết định sẽ nắm chặt lấy tay anh
Chúng ta đi một vòng lớn mới gặp được nhau
Em hứa sẽ không bao giờ lo sợ nữa..."
Mặc dù là giọng nữ hát, nhưng từ lời ca cũng có thể nói lên được tiếng lòng của nam chính Lục Hoài đối với nữ chính Tiết Sở, là tình cảm đơn phương trong những năm tháng tuổi trẻ, cũng là sự vui mừng khi sau này, quanh đi quẩn lại một vòng, cuối cùng vẫn gặp được nhau.
Thế là đã hoàn thành xong mọi việc một cách tốt đẹp, trông thấy người sản xuất âm nhạc giơ ngón cái lên, Bao Tử vô cùng đắc ý, kiêu ngạo muốn vểnh cao đuôi lên trời, hai mắt sáng rực nhìn người đàn ông đang đứng cạnh mình.Hoắc Sâm khẽ véo má cô, ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng.
"Bờ vai của anh đây, sẽ luôn sẵn sàng cho em dựa vào."
"= v ="
Mọi người: "..."
[Dám mượn ca từ để show ân ái, anh đủ rồi đó!!!]
---
Xong việc chính là khoảng thời gian quý báu cho đôi tình nhân trẻ bên nhau, những người khác thì chỉ muốn hai kẻ ngốc kia dùng vận tốc ánh sáng biến khỏi tầm mắt họ ngay lập tức thôi.
Bao Tử: QAQ
[Bị người ta ghét bỏ rồi, tủi thân quá đi.]
Mà Hoắc mỗ thì tất nhiên không phụ sự kì vọng của mọi người – Bọn họ ghét tôi vì tôi ngược cẩu, nhưng tôi cũng bực bội vì có bọn họ ở đây làm bóng đèn đấy!!
...
Đi đâu chơi bây giờ? Đó cũng là một vấn đề.Bao Tử cảm thấy rất thích khi ở với nam thần, nhưng nếu ra ngoài thì chắc chắn sẽ bị các cô gái như lang như hổ bao vây mất.
[Không thể hẹn hò như người bình thường, không vui!]
Tâm trạng của Bao Tử sao mà thoát khỏi con mắt của Hoắc Sâm chứ, hắn khẽ mỉm cười, suy cho cùng thì bạn gái hắn vẫn chưa hiểu hết về hắn, nếu hắn đã muốn đưa cô đi hẹn hò thì tuyệt đối sẽ không kiêng dè chuyện gì hết.
Là minh tinh thì sao? Minh tinh cũng là con người, cũng phải có đời sống cá nhân của riêng mình, có một người để yêu thương trân trọng chứ.
Nhưng lần này hắn lại có ý định khác, kế hoạch này đã có từ sau khi hắn bắt đầu theo đuổi Bao Tử rồi.Trước đây lúc còn độc thân thì hắn vẫn luôn ở nhà với bố mẹ, đó là nơi vẫn theo hắn từ nhỏ đến lớn, tình cảm gắn bó cũng khiến hắn không nỡ chuyển ra ngoài sống.Nhưng hiện tại hắn lại có ý muốn thành gia lập nghiệp rồi, thiết nghĩ nếu có một tổ ấm của riêng mình chắc sẽ tuyệt lắm = v =.
Trước đó vài ngày Hoắc Sâm cứ luôn nói bóng nói gió với Bao Tử, hỏi cô thích kiểu nhà gì, trang trí theo phong cách nào...Bánh bao ngốc thì không suy nghĩ nhiều, người ta hỏi gì thì cô cứ thẳng thắn khai báo hết thôi TAT.
Hai người đi đến một ngôi nhà rất đẹp ở khu cao cấp, vị trí tốt, môi trường tốt, cửa sổ chạm sàn cực lớn có thể nhìn thấy được khung cảnh bên ngoài.
Bạn Bao vô cùng hưng phấn, nhảy đến bên cạnh bạn Hoắc nói: "Đây là nhà của anh sao?"
"Không phải, là nhà của chúng ta."
"Gì cơ?"
"Chỉ có thằng đểu mới yêu mà không nghĩ đến chuyện kết hôn thôi, anh nói em nghe này, giờ nhà cũng có rồi, bao giờ cưới là phụ thuộc vào em đấy."
"..."
[Trời, anh không cảm thấy quá nhanh à?]
[Nhỡ tự dưng một lúc nào đó anh không thích em nữa thì sao?]
"Bao Tử, anh mà đã có được cái gì là sẽ không bao giờ đánh mất, anh nói nghiêm túc đấy."
Lần đầu tiên Bao Tử trông thấy dáng vẻ thận trọng như vậy của Hoắc Sâm, cô đỏ bừng mặt, ngập ngừng nói: "Ít nhất cũng phải chờ đến khi em tốt nghiệp đã."
"= v ="
[Ừ hứ, thời gian đã định.]
[Vợ yêu, mau nhảy vào trong chén đi.]
...
Bất cứ cặp đôi nào cũng trải qua chuyện này, đó là tò mò về quá khứ của nhau.
Hoắc Sâm biết Bao Tử là một cô bé ngoan chưa từng yêu đương, từng cái nắm tay ôm hôn, và cả lần đầu làm cái kia...cũng chỉ thuộc về một mình hắn, chính bởi như vậy mà hắn lại càng thêm yêu và muốn che chở cho cô hơn.
Lứa tuổi đẹp nhất của người con gái là khoảng hai mươi mấy tuổi, còn đàn ông thì khác, rất nhiều người vào năm hai mấy tuổi vẫn chỉ là một thằng đàn ông nghèo túng vô tích sự, vậy nên nếu nói thời gian đỉnh cao nhất của đàn ông thì phải là tuổi trung niên.
Vì thế, nếu có một người con gái sẵn sàng ở bên khi bạn nghèo túng, thì tuyệt đối đừng nên bỏ lỡ cô gái ấy.Đối với Hoắc Sâm mà nói thì thành công hắn có được khi còn rất trẻ khiến cho bao người phải ngưỡng mộ, thậm chí người ta còn nói là Bao Tử không xứng với Hoắc Sâm, nhưng thế thì đã sao, một khi đã yêu rồi thì sẽ không còn để ý đến bất cứ chuyện gì nữa.
Song Bao Tử vẫn không biết là trước khi yêu cô Hoắc Sâm đã từng có mấy cô bạn gái rồi, lúc thấy cô nghiêm túc hỏi hắn vấn đề này thì hắn chỉ biết dở khóc dở cười, nhưng mà có thể nhìn thấy sự ghen tuông từ bạn gái cũng là một chuyện rất vui.
"Em là tình đầu của anh."
"Không thể nào!" Bao Tử kinh sợ nói.
"Yêu sớm cũng chả khác gì nuôi vợ thằng khác cả, em cho rằng anh sẽ rảnh rỗi đi làm cái chuyện không có lợi gì cho mình như thế à?"
"..."
[Thế bây giờ anh đã quyết định muốn nuôi em rồi đấy à?]