Diễn viên giỏi là một yếu tố vô cùng quan trọng để tạo nên được một bộ phim thành công, tổ đạo diễn của bộ phim "Đá Tam Sinh – Vong Xuyên" cực kỳ tin tưởng vào dự án này, đạo diễn Lý Hoán Lương rất vui khi mời được hai diễn viên là Hoắc Sâm và An Nhược Đồng.Không cần biết kịch bản có hay hay không, chỉ cần có sự xuất hiện của hai người họ là tỉ suất người xem sẽ rất cao.
[Vừa nhìn là biết đây là một vị đạo diễn "Chưa có nhiều kinh nghiệm sống" rồi.] [Thật đáng thương mà.]
Nếu Hoắc Sâm không đưa cả nhà đi theo thì nhất định hắn sẽ bộc lộ được hết thực lực của mình, nhưng thật đáng tiếc, tình huống bây giờ là...cả vợ cả con đều đang ở bên cạnh hắn = v =.
An Nhược Đồng ít nhiều cũng được coi là một mỹ nữ, hơn nữa cô còn sinh ra trong một gia đình tri thức, nên thành tích học tập cũng rất tốt.Lúc còn chưa bấm máy, trong đoàn có mấy cậu trai trẻ đã thầm khen ngợi cô, việc này đối với một người đẹp và giỏi thì quá bình thường rồi.
Nhưng ở trong mắt Hoắc Sâm thì cô ta chỉ là một loài giống cái biết đi mà thôi.
QAQ
[May là con gái nhà người ta không biết được là anh đang nghĩ gì.]
[Không thì chắc cô ấy sẽ điên lên mất.]
...
Việc hóa trang cho phim cổ trang mất khá nhiều thời gian, đặc biệt là tạo hình nhân vật thượng tiên khí chất lạnh lùng mà không kém phần cao quý, mỗi một chi tiết nhỏ đều phải được xử lý cẩn thận, hôm nay mới bốn giờ sáng Hoắc Sâm đã phải có mặt ở phòng hóa trang rồi.
[Trời còn chưa sáng đã phải rời xa bánh bao mềm nhũn rồi, không vui chút nào!]
Dường như nhìn ra được tâm trạng không tốt của Hoắc ảnh đế, thợ make up Tiểu Ngô vui vẻ bắt chuyện với hắn, sau đó loanh quanh thế nào lại nói về vai nữ chính Dư Tang.
Haizz, Tiểu Ngô chính là một fan trạch nam, lúc nói về nữ thần tượng của mình thì liền thao thao bất tuyệt, vẻ điên cuồng mê muội không hề thua kém một chút nào so với các fan nữ hâm mộ nghệ sĩ nam.
Hoắc Sâm: TAT
[Hoàn toàn không hiểu cậu ta đang nói gì, mệt tim quá.]
[Có phải biểu hiện của tôi quá ôn hòa không? Cho nên cậu ta mới nói lắm như vậy.]
"Anh Hoắc, anh thấy An Nhược Đồng thế nào?"
"Ai cơ?"
"..."
[Hoắc ảnh đế, anh đang đùa em đấy à?]
[Người ta là nữ chính sẽ đóng cặp với anh mà anh còn hỏi ai là sao?]
"Là người đóng vai Phượng Hoàng Dư Tang đó."
"À."
"..."
[Sau đó thì sao? Không có sau đó nữa ư?]
"Chẳng xinh đẹp bằng vợ tôi."
"→_→"
Nội tâm của Hoắc Sâm lúc này: Haizz, tên nhóc trang điểm này lắm mồm quá đi, lần sau phải đổi người khác thôi.À, thì ra An Nhược Đồng là người đã cướp vợ mình đây mà, cô chờ đấy An Nhược Đồng...
Kể lại chuyện cũ một chút...
Lúc ấy đang là thời điểm phát sóng bộ phim "Tần phi đường", Bao Tử mới sinh con, đang rảnh rỗi
ở nhà chờ việc làm nên cũng vô tình xem được phim này, thế là càng ngày càng không thể cứu vãn được nữa.Mọi người cũng biết tính của Bao Tử đấy, đối với đàn ông thì cô xin thề có trời chứng giám là cô chỉ toàn tâm toàn ý với một mình Hoắc Sâm mà thôi, nhưng với phụ nữ xinh đẹp thì cô lại không hề có sức chống cự QAQ.Trong phim An Nhược Đồng vô cùng đẹp và khí phách, khiến cho bánh bao ngốc nhà ta mê muội không thể thoát ra được.
[Cô đã quên mất rằng mình cũng là một diễn viên, cũng là thần tượng của rất nhiều người.]
"Chồng ơi em bảo này, kĩ năng diễn xuất của An Nhược Đồng cực kỳ tốt, mấu chốt nhất là người ta còn cực kỳ xinh đẹp, em thích cô ấy lắm luôn! Không được không được, còn Mẫn Mẫn và chị Á Y của em thì phải làm sao? Haizz, đều không bỏ được, thích hết vậy = v =."
"..."
[Cái đồ bánh bao đa tình nhà em!]
[Em nên quý trọng người trước mắt thì hơn đấy!]
"Em phải follow weibo của cô ấy mới được, biết đâu có một ngày được hợp tác."
Bao Tử không biết sống chết hò hét khắp nơi, Tiểu Hắc ngồi bên cạnh phải giơ hai tay lên che mắt lại, theo như kinh nghiệm hiểu biết của mình, Tiểu Hắc đoán mama sẽ bị baba dạy dỗ một trận cho xem, sau đó là một hồi vận động không bạo lực.
[Trời, cục cưng rõ ràng còn nhỏ như vậy, sao đã biết nhiều thứ thế chứ?]...
Tối hôm đó, đúng là Bao Tử đã bị Hoắc Sâm ghen với cả phụ nữ kéo vào phòng lăn lộn một trận.Bánh bao ngốc bị chồng bắt nạt chỉ còn biết gào khóc và rên rỉ thôi.
Mà mấu chốt nhất là cái bánh bao này vẫn hoàn toàn không sợ chết.
Hoắc Sâm trêu chọc cô đủ kiểu, cứ sờ sờ rồi lại cắn cắn, lúc nghỉ ngơi giữa hiệp hắn hỏi cô một câu, giọng nói hơi khàn cực kỳ gợi cảm: "Bây giờ thì em còn thấy cái cô An Nhược Đồng kia đẹp nữa
không?"
Bao Tử mặc dù thần trí mơ màng, nhưng vẫn đáp: "Anh không thể ngăn cản sự yêu thích cái đẹp của em được."
"..."
Đã thế thì hắn lại phải tiếp tục gặm bánh bao thôi, nhưng trong lòng vẫn không phục chút nào, vừa thúc vào bên trong vừa thở hổn hển nói: "Mẹ nó chứ, thế có đẹp bằng anh không?"
"..."
"TAT"
Sau vài phút im lặng ngắn ngủi, cảnh tượng kiều diễm trong phòng trong phút chốc biến thành...
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, anh đẹp mà, chồng em đẹp nhất, ôi má ơi, buồn cười chết mất!"
"..."
Sau đó...
"Huhu ~ Em sai rồi, chồng ơi đừng mà!"
...
"Hoắc Sâm! Anh... Anh mà cứ thế này thì sớm muộn gì cũng yếu thận đó!!!"
...
Bánh bao ngốc: "QAQ"
[Hệ liệt tìm đường chết.]
Chậc chậc, thì ra người đóng vai Dư Tang cũng chính là "tình địch" của trẫm.
[Hệ liệt suy nghĩ quá nhiều.]
---
Trên người mặc một cái áo dài màu tím đậm, mày kiếm mắt sáng, hai tay chắp lại, mái tóc đen như mực tung bay theo gió.
Từ phòng hóa trang đi ra, Hoa Tu thượng tiên lập tức khiến cho mọi người ngỡ ngàng.
Nhưng mà, người ta thì chẳng thèm để ý đến ánh mắt của người xung quanh →_→.
Nhìn lướt qua một vòng, không phát hiện được mục tiêu.
"Tiểu Ngô, lấy điện thoại của tôi rồi chụp cho tôi một kiểu, phải chụp thế nào cho thật đẹp trai vào nhé."
"..."
[Không ngờ là anh lại tự luyến vậy đấy.]
Chụp xong mấy tấm, mẹ nó chứ, để tự nhiên thôi mà vẫn đẹp xuất sắc như vậy!!!
...
Trong căn nhà nhỏ, Bao Tử và Tiểu Hắc đang tận hưởng khoảng thời gian tốt đẹp vào sáng sớm thì nhận được một tin nhắn, mở ra xem thì...
A Sâm: Hiện tại anh đang rất không thoải mái, ném cho em cái tên Hoa Tu thượng tiên này đó ( ̄^
 ̄)ゞ.
A Sâm: [hình ảnh]
Bao Tử: Đẹp trai quá đi (☆_☆).
A Sâm: Ừ hứ.
Bao Tử: Chồng ơi, anh chụp cho em một tấm của An Nhược Đồng sau khi hóa trang xong được không?
Ngón tay đang lướt lướt điện thoại bỗng nhiên dừng lại, Hoắc Sâm chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về nơi xa kia.
A Sâm: Phượng Hoàng Dư Tang ấy à, tin anh đi, ngắm hình của anh đẹp hơn nhiều.
Bao Tử:...
...
Hoắc mỗ vốn muốn gọi bánh bao nhà mình tới xem hắn quay cảnh đầu, nhìn hắn đối đãi với "tình địch" thế nào, nhưng không ngờ là lại bị bánh bao cự tuyệt.
( ̄^ ̄)ゞ
[Ơ hay, lại dám kháng chỉ à!]
"Sáng nay em thật sự không thể đi được, còn phải ra siêu thị mua thức ăn này nọ nữa, buổi trưa em sẽ mang cơm hộp thơm ngào ngạt đến cho anh."
"Anh biết rồi, vất vả cho em quá."
"Ừ, khi nào anh về nhà thì lại đến lượt anh làm cho em ăn nha."
Hoắc Sâm nhếch môi cười, dịu dàng nói: "Ừ."
Đạo diễn yên lặng nhìn nam chính đang nói điện thoại với người khác, nét mặt có phần không vui.
[Có thời gian rảnh để nói chuyện với người khác như vậy.]
[Thì tại sao lại không tranh thủ làm quen với nữ chính đi.]
"Hoắc Sâm, mau tới đây tập với An Nhược Đồng nào."
Hoắc mỗ không lên tiếng, An Nhược Đồng thì xua tay đáp: "Không cần đâu đạo diễn, anh phải tin vào thực lực của chúng tôi chứ."
[Đùa à, mới sáng ra đã thấy gió lạnh rồi.]
[Mà dùng trực giác của phụ nữ để cảm nhận thì chắc chắn luồng gió lạnh đó phát ra từ phía Hoa Tu thượng tiên.]
[Haizz, thật không thể hiểu nổi.]
---
Đạo diễn dù gì cũng chỉ mong sẽ có được những cảnh quay tốt nhất thôi, nên mới bảo hai người tập luyện với nhau trước, chẳng qua đúng là anh ta đã đánh giá thấp sự chuyên nghiệp của hai người rồi.Tuy trước lúc quay một người thì nhắn tin với vợ, một người ngồi dũa móng tay, nhưng một khi đã bắt đầu quay thì hai người họ lại lập tức nhập vai một cách rất xuất sắc.
...
"Thượng tiên, có rất nhiều người thích chàng, nhưng bọn họ dường như chỉ thích vẻ bề ngoài của chàng thôi, còn Dư Tang ta thì đã thích chàng từ lâu rồi, thượng tiên, chàng có thể để ý đến ta một chút không?"
"Nhiều lời, tiễn khách."
...
Lúc Bao Tử một tay bế con một tay cầm hộp cơm đi tới phim trường thì đúng lúc nhìn thấy cảnh này.
Sau khi xem xong kịch bản, Bao Tử thấy Hoa Tu thượng tiên tuy đẹp trai đến mức không có bạn bè, nhưng vẫn không thể không phán một câu: "Đồ cặn bã."
Hoắc Tiểu Hắc: "→_→"
[Mẹ à, đó là chồng của mẹ, là ba của con đó!]
[Nhưng cũng đúng, sao baba bỗng dưng lại trở nên kỳ lạ như vậy nhỉ?]
"Cut! Tốt lắm! Sáng nay quay đến đây thôi, mọi người chuẩn bị ăn cơm đi."
Đạo diễn vừa hô cut một cái là Hoa Tu thượng tiên lập tức thay đổi thành một người khác luôn.
Sự lạnh lùng đã đi rồi, chỉ còn bản tính ngốc nghếch của Husky ở lại thôi.
Hoắc Sâm đã sớm nhìn thấy vợ con, bây giờ chỉ hận không thể biến hai bước thành một mà chạy đến thôi, buổi sáng dậy sớm quá, công việc thì kết thúc muộn, hắn thật sự đói lắm rồi.
Nghĩ người khác thì ăn cơm hộp bán bên ngoài, còn mình lại được ăn cơm do chính tay vợ làm, quả thật là vui muốn chết.
[Các ngươi hãy chống mắt lên mà nhìn hộp cơm của bổn thượng tiên đi = v =.]
Hoắc Sâm muốn bế con cho vợ đỡ mệt, thế mà Tiểu Hắc lại quyết đoán quay đầu lảng tránh sau khi quan sát baba một hồi lâu – Huhu, baba mặc cái gì trông kì vậy, lại còn có tóc dài thiệt dài nữa, cục cưng sợ.
"..."
Một nhà ba người xúm lại với nhau, như thể bên cạnh không có ai vậy TAT.
"Nấu món gì cho anh vậy?"
"Khoai tây sợi xào, thịt xào ớt xanh, rau cải, trứng chần, anh đói chưa?"
"Đói rồi, hai mẹ con ăn chưa?"
"Ăn rồi ạ."
Nữ đầu bếp Bao Tử làm việc rất có tâm, hộp cơm nhiều tầng vừa mở ra, hương thơm lập tức tỏa ra bốn phía, đều là hương vị của gia đình.
Những người khác đang cầm cơm hộp mua ngoài: "..."
[Không so sánh thì sẽ không có bi thương.]
[Ăn thì không ngon, bỏ lại tiếc.]
---
Lúc Bao Tử tới làm quen, An Nhược Đồng cuối cùng đã biết tại sao mình lại cảm thấy lạnh rồi.
[Vợ Hoắc Sâm, chồng chị đang dùng ánh mắt "âm trầm" để nhìn em kìa, em sợ lắm.]
"Chị đã xem Tần phi đường ba lần rồi đấy, em diễn tốt lắm, trước đây chị chỉ đơn giản là biết em thôi, còn bây giờ thì cực kỳ thích em luôn rồi."
Hoắc Sâm: →_→
[Trẫm sẽ chỉ yên lặng nhìn nàng như thế này thôi.]
An Nhược Đồng: "..."
[Chị à, đừng chớp mắt to nữa, em không thích bách hợp (nữ X nữ) đâu.]
[Chị đã là gái có chồng rồi, chồng chị còn đang cười lạnh với em kìa.]
[Em còn phải diễn cặp với chồng chị đó, chị cho em một con đường sống có được không?]
Thấy An Nhược Đồng đang nháy mắt điên cuồng ra hiệu với mình, Bao Tử run rẩy cả người, cô quay đầu lại nhìn người đàn ông đang đứng đằng sau, cố gắng cứu vãn chút ít.
"Ha ha ha ha anh đừng để ý đến em, em ấy à, thường ngưỡng mộ những người cùng ngành thôi, muốn học tập người ta nhiều điều ý mà."
"..."
Hơ hơ ~
...
Mối nguy hại cuối cùng cũng được giải trừ, Bao Tử lấy Tiểu Hắc ra làm lá chắn, cẩn thận từng bước đi tới gần An Nhược Đồng: "Buổi tối chị sẽ mang cơm cho A Sâm, em có muốn ăn gì không? Cơm hộp của đoàn phim chị ăn nhiều rồi nên biết, tài nấu nướng của chị hơn hẳn là cái chắc."
Nhìn Hoắc Sâm đang quay phim ở đằng xa, An cô nương khẽ cắn răng gật đầu, tất cả vì để được ăn ngon.
Cô nhỏ giọng nói: "Chỉ một lần này thôi ạ, làm phiền chị nha, em chỉ cần có trứng xào cà chua là được rồi ạ, cơm hộp của đoàn phim đúng là khó ăn phát khóc lên được ý!"
...
Chậc, An Nhược Đồng cũng tự tìm đường chết rồi.
Nhưng những người khác dù có tự tìm đường chết thì kết cục cũng sẽ không quá thảm, còn Bao Tử thì... Tiểu Hắc tỏ vẻ bó tay luôn, mama cứ luôn không biết sống chết như vậy →_→.
[Baba vẫn còn đang nhìn về phía này đó.]
[Cục cưng không thể cứu được mama đâu.]