[Nhà có điều kiện mà.]
[Thích đi là đi thôi.]
[Có tiền, tùy hứng đê!]
Cố Tử Diễm thì đang khổ sở đi tìm kịch bản hay cho hai vợ chồng, kết quả hai đồ ngốc kia lại muốn tạm thời nghỉ ngơi không quay gì nữa cả, thực ra thì hắn thấy Bao Tử vẫn muốn đi quay phim kiếm tiền, nhưng mà thái độ của vị kia lại quá cương quyết...
"Đối với tôi thì gia đình quan trọng hơn công việc nhiều, Cố Tử Diễm, cậu cũng là người đã có gia đình rồi, những điều này cậu phải hiểu chứ."
Người đại diện Cố Tử Diễm: "..."
Cố Tử Diễm bó tay với thể loại nghệ sĩ suốt ngày làm việc tùy hứng như vậy, vốn chọn lựa hình thức nuôi thả với hai vợ chồng này, kết quả lại dẫn đến việc con Husky kia ngậm bánh bao rồi chạy mất luôn QAQ.
[Không phải Husky là loài trung thành nhất sao?]
[Có bánh bao là quên luôn chủ của mình.]
Nhưng suy nghĩ kĩ thì lại thấy lời của Hoắc Sâm cũng có lý, là một người đàn ông, sự nghiệp dĩ nhiên rất quan trọng, nhưng vẫn phải dành sự quan tâm nhiều hơn cho gia đình.Có một người phụ nữ đã phó thác cả cuộc đời mình cho bạn, thì bạn phải có trách nhiệm khiến cho cô ấy cảm thấy an toàn, nguyện ý ở bên cạnh bạn, tiền tài không thể đổi được hạnh phúc đâu.
Nếu hai vợ chồng kia đã muốn nghỉ ngơi một thời gian thì hắn cũng không đi làm người xấu nữa, cứ chiều theo bọn họ đi, hắn cũng được nhàn hạ một lúc, có thời gian để ở bên vợ và đứa con chưa ra đời.
...
Có thể đưa bánh bao ra ngoài du lịch, Hoắc Sâm cảm thấy rất tự hào, phải biết rằng không dễ gì để lôi một cô trạch nữ ra khỏi hang ổ của mình đâu.
Chẳng qua là, nếu Bao Tử mà đã đồng ý đi chơi nhanh như vậy, thì nhất định là cô có ý định riêng của mình.
Bao Tử cô đã đến tuổi làm mẹ rồi, đặc biệt là sau khi ôm ấp hay nhìn thấy những đứa bé mập mạp đáng yêu thì cô càng muốn làm mẹ hơn, khát vọng chưa bao giờ dâng cao như lúc này.
[Tình thương của mẹ tới nhanh như một cơn gió.]
[Tình thương của mẹ tựa như con sông dài chảy xiết, không thể ngăn cản.]
Đi du lịch chính là một cơ hội tốt, mà đối với hai người mà nói thì đi du lịch cũng giống như đi hưởng tuần trăng mật vậy, chẳng qua là đến một nơi phong cảnh hữu tình rồi lăn lộn lăn lộn thôi = v =.
---
Bao Tử thầm nghĩ, bình thường đều là cô bị sắc dụ thôi, cho nên lần này cô phải nắm quyền chủ động, dụ dỗ khiến cho Hoắc Sâm quên hết tất cả, thế mới thành công tạo ra bánh bao nhỏ được.
[Một kế hoạch vô cùng hoàn mỹ.]
[Mình tự hào quá đi = v =.]
Trước khi lên đường, Bao Tử đã mua một thứ rất hấp dẫn trên internet, đó là váy ngủ.
Cô chọn một cái váy ren hai dây màu tím than mỏng như cánh ve, độ dài cũng ngắn hết mức có thể, khó khăn lắm mới che kín được mông nhỏ.
[Kiểu dáng này, cô không tin là chồng mình không bị dụ.]
Chỉ có tí vải mà mất tận 500 đồng, đau lòng đau lòng ing, với cả lúc mặc còn chả thấy thoải mái như bộ hoạt hình bọt biển của cô nữa, nhưng vì bánh bao nhỏ nên cô đành cắn răng chịu đựng, là phụ nữ cũng nên có lúc gợi cảm chứ.
[Chuẩn bị tiếp chiêu nha chồng =w=.]
...
Chọn tới chọn lui, cuối cùng hai người quyết định tới thành phố Lâm Hải.
Trời xanh mây trắng, biển xanh cát vàng, bikini bla bla.
Không, Hoắc ba tuổi sao có thể cho phép vợ mình mặc bikini uốn éo trên bờ cát được chứ.
[Cái gọi là ham muốn chiếm hữu chính là tất cả của vợ chỉ mình mới được nhìn thôi.]
Cảnh sắc tươi đẹp luôn khiến cho người ta vui vẻ, cho nên Bao Tử đương nhiên hi vọng mình có thể ăn mặc thoải mái một chút, chỉ tiếc là Hoắc mỗ không cho phép.
"Tại sao? Ở biển mọi người đều mặc như vậy mà ಥ_ಥ."
"Bọn họ là bọn họ, em là em."
"..."
Bao Tử bĩu môi im lặng hồi lâu, sau đó đột nhiên hiểu ra, xoay người đu bám lấy Hoắc Sâm: "À, em biết rồi, có phải anh không muốn cho người ta nhìn thấy cơ thể hoàn mỹ của em đúng không?"
Hoắc mỗ liếc nhìn ngực Bao Tử, mạnh miệng nói: "Một cái bánh bao thì có chỗ nào đẹp chứ, chỉ thấy tròn thôi."
"( ̄^ ̄)ゞ"
[Em không có mập, chỉ hơi nhiều thịt chút thôi.]
[Tại anh nuôi em tốt quá đấy.]
"A Sâm, anh đừng có mà khẩu thị tâm phi (miệng nói nhưng lòng không nghĩ vậy)."
"Anh chỉ sợ em ra ngoài phơi nắng sẽ biến thành một cái bánh bao cháy thôi."
"..." Ồ!
---
Hầu như mỗi khi đi chơi với nhau thì hai vợ chồng đều rũ bỏ thân phận của mình lên chín tầng mây luôn.
Mặc dù biết chắc sẽ bị người ta chụp ảnh, nhưng mà...
Hoắc mỗ tỏ vẻ - Trẫm và ái phi là phu thê danh chính ngôn thuận, mặc kệ cho các ngươi chụp, lén lén lút lút mới không phải phong cách của trẫm nhé = v =.
Hai vợ chồng trẻ hạnh phúc bị chụp ảnh lại, khiến cho biết bao người nhìn thấy mà bị ngược tàn bạo.
Các fan: Tự dưng bị một miếng lớn thức ăn cho chó tống vào miệng, chưa kịp phòng bị đã phải vội nuốt xuống rồi, hai anh chị đi ra ngoài phóng túng đấy à!
Thực tế, hai người vô cùng ngọt ngào, tay trong tay đi dọc trên bờ cát, ánh hoàng hôn chiếu lên người bọn họ, yên bình mà hạnh phúc.
Bộ phim "Lính đặc chủng" đang được phát sóng rồi, ai cũng mong đợi cảnh của Bao Tử và Hoắc Sâm, kết quả sao? Hai phút trước thì nhiệt tình như lửa, một phút sau liền giương cung bạt kiếm, mười mấy giây cuối cùng, Bao Tử ngã gục dưới nòng súng của Hoắc Sâm.
Các bạn trẻ đang ngồi trước màn ảnh nhỏ: "QAQ"
[Tôi có được chửi bậy không?]
[Đợi mãi mới được xem cảnh này.]
[Quần cũng kéo xuống rồi.]
[Vậy mà lại lừa chúng tôi!!!]
#Một con mèo bán thức ăn cho chó: @Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm, sao anh lại để Bao Tử chết chứ? Anh có biết hậu quả không? Rõ ràng anh có thể áp đảo chị ấy mà, mong đợi mãi mà cuối cùng lại phải nhìn hình ảnh Bao Tử chết trên giường, em không phục!!!
#Đãi ngã trường phát tề yêu: Em lựa chọn chết cùng Bao Tử luôn ^_^.
#Kem: Mỹ nhân ngay trước mặt mà anh lại có thể làm vậy, Bao Tử chắc sẽ không tha thứ cho anh đâu.
...
#Quần tụt: Các bạn đừng nên kích động, tôi đã tính rồi, mặc dù trong phim Hoắc Sâm giết Bao Tử, nhưng không chừng ở ngoài hai người họ lại...he he he, bây giờ trời cũng đã tối, các bạn hiểu mà.
...
---
Bạn Quần tụt bên trên kia suy đoán khá chuẩn, ở bên ngoài Hoắc Sâm và Bao Tử tất nhiên là triền miên đến tận chân trời rồi.
Ăn cơm tối xong rồi ra ngoài tản bộ một lúc, trở lại khách sạn, Hoắc Sâm sói đói bắt đầu rục rịch.
Cảnh đẹp, rượu ngon cùng mỹ nhân, chậc chậc chậc, cuộc sống này không còn gì tuyệt hơn nữa = v
=.
Bao Tử cũng cảm thấy đã đến lúc triển khai kế hoạch tạo Tiểu Bao Tử rồi.
Trong phòng ánh đèn mờ ảo, trên chiếc giường lớn King size trải đầy hoa hồng, rèm cửa mỏng manh, cửa sổ vẫn chưa đóng, bên ngoài gió đêm thổi vào khiến rèm cửa khẽ bay lên.Hoắc Sâm cực kỳ hài lòng với căn phòng này, vô cùng lãng mạn.
Người đi tắm trước là Hoắc Sâm, vốn hắn định lôi kéo Bao Tử vào tắm chung, nhưng đã bị vợ nghiêm túc cự tuyệt.
Hoắc Sâm: "( ̄▽ ̄)"
[Ái phi quá ư thẹn thùng.]
[Trẫm thật hết cách với nàng.]
[Đúng thật là.]
[Vợ chồng già rồi, còn căng thẳng gì chứ.]
Thừa dịp Hoắc mỗ đang tắm, Bao Tử lấy cái váy mới mua được bọc bên trong áo ngủ hoạt hình ra, vẻ mặt khẳng khái hi sinh – Lần hành động này, chỉ hứa sẽ thành công, không cho phép thất bại.
...
Hoắc Sâm thì thoải mái trần truồng đi ra, Bao Tử nhìn không chớp mắt, sau đó chạy thẳng vào phòng tắm, chuẩn bị tắm rửa cho thơm ngào ngạt = v =.
...
Chỉ có điều là, lúc cô tắm xong rồi mặc cái váy ngủ kia vào thì lại muốn rút lui ngay lập tức.
[Amen, tha cho cô đi, suy cho cùng thì cô vẫn chỉ là một cái bánh bao hay sợ hãi thôi.]
Đứng trước cái gương, Bao Tử không được tự nhiên cho lắm – Mẹ, sao cái váy này lại ngắn thế, vải gì mà nhìn xuyên thấu được thế này QAQ.
[Bổn bánh bao mà đã gợi cảm thì chính mình cũng phải kinh ngạc.] Ra hay không ra, đây là một vấn đề rất khó khăn.
Cô thì cứ rối rắm trong phòng tắm, còn Hoắc Sâm ở bên ngoài lại sốt ruột, mặc dù hắn đang nằm xem TV, nhưng tâm tư thì lại không đặt lên nó.Chờ mãi mà không thấy vợ ra, hắn liền bỏ điều khiển trong tay xuống, đi tới cửa phòng tắm gõ cửa: "Bánh bao, em ngất trong bồn tắm rồi hả?"
Bao Tử: "QAQ"
[Không có.]
[Bổn bánh bao chỉ đang sợ nếu mình đi ra thì sẽ làm anh mất hồn thôi hiểu chưa →_→?]
[Tại em quá xinh đẹp mà (//∇//).]
Bao Tử, xin hỏi cô còn biết xấu hổ không?
Mọi người yên nào, tôi là Bao Tử không biết xấu hổ mà.
Thôi, ra ngoài nào...
Cửa phòng tắm mở ra, đầu tiên ló ra một cái đầu, Bao Tử mở mắt thật to nhìn Hoắc Sâm đang đứng ngay đó.
"Sao vậy? Quên cái gì à?"
Bao Tử lắc đầu, sau đó hít sâu một hơi, từ từ bước ra.
Hai mắt Hoắc Sâm lập tức tối sầm lại.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bao Tử đỏ bừng lên, rõ ràng ban đầu cô đã thề là phải tỏ ra nhiệt tình quyến rũ, kết quả bây giờ lại xấu hổ thế này đây QAQ.
"Ừm..." Bao Tử khẽ nắm vạt váy, không biết phải nói gì.
Hoắc Sâm tiến lên ôm eo cô, sau đó không nặng không nhẹ bấm một cái.
"Nào ~"
"Bánh bao." Tay của hắn từ từ vuốt ve dọc theo thắt lưng cô, giọng nói đã khàn đi: "Anh rất vui."
Bao Tử ngẩng lên nhìn, hai mắt sáng như sao hỏi: "Vậy anh đồng ý sinh cục cưng nhé (☆_☆)?" "..."
[Ồ, cho nên hôm nay em mới ăn mặc như vậy hả?]
[Mục đích là tạo cục cưng.]
[Mị lực của anh lại không thể sánh bằng một đứa bé.] [Anh không vui ( ̄^ ̄)ゞ]
Nhìn vẻ mặt mong đợi của Bao Tử, Hoắc Sâm không nỡ từ chối, chỉ đành qua loa đáp: "Thuận theo tự nhiên."
Còn đương nhiên là Hoắc mỗ tự có cách riêng của mình, hắn vẫn muốn hưởng thụ thế giới hai người mà.
"A Sâm, anh thật tốt =3=."
"Cảm ơn em đã khen." Nói xong liền bế bổng cô lên rồi đi đến chỗ chiếc giường.
[Phóng túng phóng túng ~]
[Lăn lăn lộn lộn.]
[Một đêm ái ân.]
...
Bao Tử cực kỳ chắc chắn là cô sẽ có bánh bao nhỏ sau chuyến du lịch này, nhưng mà lại không có QAQ.
Hết thảy đều là do Hoắc Sâm giở trò quỷ.
Tuy nhiên bánh bao trắng mềm ngây thơ lại không hề hay biết, còn chân thành hỏi cái tên họ Hoắc âm hiểm xảo trá kia một câu: "Chồng à, có phải anh có vấn đề không?"
Hoắc Sâm: "..."
[Hơ hơ.]
[Bánh bao ngốc, câu hỏi này của em thật khiến cho anh tức đến nghiến răng nghiến lợi.] [Sớm muộn sẽ có ngày anh cho em sinh đôi luôn cho biết →_→.]
Cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, dần dần Bao Tử cũng nghĩ thoáng hơn, mọi việc không thể nóng vội,
chuyện con cái cứ để tự nhiên là tốt nhất.Bây giờ vẫn nên hưởng thụ và phát triển sự nghiệp thôi, dù sao cô cũng thích đóng phim lắm = v =.
"Em quyết định bây giờ sẽ tập trung vào công việc."
"..."
"Em muốn đóng nhiều phim, phát triển năng lực của bản thân."
"..."
[Tại sao bỗng có dự cảm bất thường thế nhỉ?]
[Đóng thật nhiều phim...]
[Thế thì vợ chồng mình lại chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều sao?]
[Bánh bao, đừng như vậy mà!]