• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Các người đã chuẩn bị chưa, chúng ta gần đến nơi rồi.

- Cô Lưu, có chắc chắn là siêu mẫu Acacia đang cùng với mấy tên đàn ông làm chuyện dơ bẩn đó không? Theo như tôi được biết cô ấy mới về nước chưa được bao lâu cơ mà.

- Phải đấy, truyền thông trong nước ít đưa tin Acacia lắm. Nhưng mà nghe nói tập đoàn ZEUS chính thức chọn cô ấy trở thành người mẫu đại diện quảng bá sản phẩm sắp tới.

- Thật sao? ZEUS quyết định mời Acacia hợp tác ư? Sao tôi chưa thấy ai đưa tin về chuyện quan trọng này vậy. Cô ấy có được coi là tân binh mới không?

- Tin đồn thôi, bên tập đoàn ZEUS chưa công bố chúng ta có gan đăng báo à. Không sợ đưa tin sai liền bị chủ tịch Trần cho người đánh sập toà soạn?

- ...

- ...

- ...

Một lát sau,

- A! Cố tiên sinh, anh làm gì ở đây?

Lưu Đào mỗi lần nhìn thấy Cố Duật Thành là tim cô ta đập rất mạnh. Hai bên gò má ngại ngùng đỏ ửng nhẹ lên.

- Chuyện của cô sao?

Hắn có thói quen không trả lời người lạ.

- Dạ không, em chỉ tiện miệng hỏi anh.

Ả vội vàng thu hồi ánh mắt ngưỡng mộ người đàn ông trước mặt tập trung nhiệm vụ chính. Cố Duật Thành cứ nhìn chằm chằm đám phóng viên trông có vẻ rất nóng ruột đang đứng sau lưng Lưu Đào. Sao bọn họ và cô ta lại kéo nhau đông đủ đến phòng chờ vip. Là muốn phỏng vấn Bạch Âm về buổi trình diễn trang sức hay tra hỏi vấn đề khác? Nếu đúng, hắn sẽ để lũ phóng viên đó vào thoải mái trò chuyện. Còn nếu chưa có sự cho phép nào của Bạch Âm thì mấy người này không khác gì vi phạm quyền riêng tư của cô rồi.

Cố Duật Thành bản chất không ưa phóng viên. Hắn suy đoán Bạch Âm cũng vậy, cô là người trong giới giải trí đương nhiên không thích bị truyền những tin tức có tính không đúng về bản thân. Đó là cách Bạch Âm tự bảo vệ hình tượng mình nói riêng và người cùng ngành nói chung. Lưu Đào không muốn chậm trễ thêm thời gian bắt tại trận màn kịch hấp dẫn. Nhưng cô ta không thể chống lại việc Cố Duật Thành kiên quyết kiểm chứng thông tin. Hắn không biết bọn phóng viên phiền phức đang trông ngóng chuyện " hot " gì.

- Tìm Acacia?

Cố Duật Thành đứng chắn cửa, thử thăm dò.

- Thưa ngài, chúng tôi...

Giọng nói hắn đáng sợ khiến bọn họ không dám trả lời.

- Cố tiên sinh thân mến, phiền lòng anh tránh đường ạ. Con tiện nhân dâm đãng Acacia không biết xấu hổ to gan cướp bạn trai chị Manh Manh nên...ưm.

- Khốn khiếp.

Lưu Đào chưa kịp nói xong cổ họng cô ta ngay lập tức bị Cố Duật Thành tức điên một tay bóp chặt.

- Dám nhục mạ cô ấy, cái lưỡi của cô coi bộ không cần sử dụng nhỉ?

- Không Cố tiê...n...sinh.

Ả cố gắng lắc đầu.

- Còn các người, lí do đến gặp Acacia?

Cố Duật Thành không vui hỏi.

- Nói nhanh.

Thấy không một ai lên tiếng hắn quát lớn khiến bọn phóng viên giật mình. Lưu Đào cảm thấy bắt đầu khó thở, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch. Cố Duật Thành ném ả xuống sàn, tâm trạng hắn xấu hẳn khi nghe những từ ngữ " Tiện nhân, dâm đãng " để miêu tả Bạch Âm. Lưu Đào không biết ả đã phạm lỗi sai chỗ nào mà chọc giận Cố Duật Thành như vậy. Nhìn thái độ của hắn rõ ràng là rất quan tâm Bạch Âm. Tình hình hiện tại không theo đúng kế hoạch ban đầu của Mộ Manh Manh và Lưu Đào. Cô ta không ngờ Cố Duật Thành lại xuất hiện đứng trước phòng chờ đâu.

" Két "

Cánh cửa đột ngột mở,

- Cố Duật Thành, anh đến đúng thời điểm tôi cần lắm.

Linh cảm Bạch Âm bao giờ cũng chuẩn xác 90%. Cô nghe thấy giọng nói quen thuộc nên mới vội vàng mặc đại chiếc áo sơmi trắng của Trần Bách Ngôn ra nhờ giúp đỡ. Cố Duật Thành ngơ ngác nhìn bộ dạng mệt mỏi Bạch Âm. Đầu tóc bù xù, vì cô không che kỹ nên hắn vô tình thấy những dấu hôn đậm nhạt khá mờ ám kia trên cổ. Đầu óc Cố Duật Thành nghĩ ngợi bậy đến chuyện đó. Cô chủ động kéo tay hắn vào phòng khoá cửa cẩn thận. Chứng kiến cảnh tượng đấy Lưu Đào và đám phóng viên chỉ biết trợn mắt kinh ngạc.

- Cô Lưu, cô nên cho chúng tôi lời giải thích ngắn gọn mạch lạc đi.

- Cô nói Acacia vụng trộm cả bầy đàn ông lưu manh hả? Vớ vẩn! Các người thừa biết cái áo sơmi trắng Acacia mang là của chủ tịch Trần đúng không?

- Đúng thế! Biểu tượng ZEUS được chế tác bằng kim cương đính ngay bên trái. Rất dễ nhận dạng mà, chỉ có duy nhất Trần tiên sinh là mặc nó thôi.

- Nói như vậy không lẽ, Acacia và chủ tịch Trần là đang hẹn hò với nhau? Ôi mẹ ơi, là tin chấn động đấy nha!

- Chúng ta có bằng chứng khẳng định mối quan hệ tình cảm giữa hai người bọn họ mà.

- Cô ấy mặc áo sơmi độc quyền của Trần tiên sinh. Tôi đã nhanh tay chụp hình lại để viết bài hahaha.

- ...

- ...

" Không thể nào...làm sao có thể là ngài Trần. "

Lưu Đào căng thẳng toàn thân run rẩy.

Bên trong,

Trần Bách Ngôn ngồi vò tóc nhăn mày trên ghế sofe nét mặt khổ sở. Thuốc kích dục còn chưa hoàn toàn giải hết nên tâm tình hắn cực kỳ bực bội khó chịu. Cố Duật Thành chua xót nhìn chiếc váy đuôi cá nằm trên thảm lông cùng đồ nội y của nam nữ rốt cuộc cũng đã thông hiểu mọi chuyện. Trái tim hắn như thể bị xé nát xát thêm muối đau rát thấu tận tâm can. Cố Duật Thành cơ thể bất động, ánh mắt bi thương chỉ hướng về phía Bạch Âm. Loại cảm giác cay đắng hiện tại hắn chưa bao giờ nếm thử. Bạn gái cũ của Cố Duật Thành đã quan hệ với người đàn ông kia.

- Tại sao? Tại sao em lại trả thù anh bằng cách này. Em không thể cho anh một cơ hội chuộc lỗi, một cơ hội bù đắp chuyện quá khứ sao Bạch Âm?

Hắn nhẹ tiếng đáy mắt hơi rưng rưng.

- Có người bỏ thuốc muốn hãm hại tôi, anh ta thay tôi uống ly nước đó nên tôi không đành mặc kệ ân nhân của mình.

- Cố Duật Thành, tôi hy vọng anh không vì chuyện chúng ta mà bỏ chết Trần Bách Ngôn. Anh ta phải đến bệnh viện để bác sĩ giúp đỡ vì lượng thuốc vẫn còn đọng lại trong cơ thể.

" Rầm "

- Im miệng.

Trần Bách Ngôn đứng dậy đạp ngã cái bàn.

- Bạch Âm, em chính là bác sĩ của tôi.

Hắn giọng khàn khàn bước chân không vững lao đến ôm lấy cô.

Phải, hắn không cần bác sĩ.

Hắn chỉ muốn Bạch Âm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK