Ở nơi đây không có bao nhiêu dân cư, chủ yếu là các dong binh đoàn, các tán tu săn giết yêu thú hay làm nhiệm vụ ở yêu thú sơn mạch cách đây vài dặm mới định cư ở đây.
Cả La Vũ thành có tổng cộng mười sáu cái cửa hiệu buôn bán Đan dược, nhưng tất cả đều là trực thuộc vào Lộc Chi Các. Lộc Chi các tại nơi đây khống chế toàn phần Đan dược sinh ý, là tồn tại nhất lưu ở La Vũ Thành.
Thực ra không phải không có những cửa hiệu Đan dược khác muốn đến đây buôn bán. Mà La Vũ Thành này lại rất gần yêu thú sơn mạch, khi thú triều bạo phát chắc chắn sẽ là nơi đầu tiên bị tấn công nên không ai có can đảm ở đây được.
Mà Vân Hoàng mở Đan dược sinh ý lập tức oanh động đến rất nhiều tu sĩ.
”Đây là thật sự? Bốn phần dược liệu! Lộc Chi các muốn xuất thủ luyện chế cần đưa sáu phần dược liệu, đây là chênh lệch tới mức nào!”
”Nghe nói vị Luyện Đan Sư này đan đạo còn vượt qua cả Lộc Chi các các chủ!”
”Nhanh nhanh, đến đó xem một chút, ta có một cây linh dược đang cần luyện chế, đến đó thử hảo vận!”
Nhưng có một số người chỉ lắc đầu thở dài.
”Dù giá rẻ thì làm sao? Cướp sinh ý của Lộc Chi các tức là đắc tội bọn họ, của tiệm này có lẽ sẽ không bình an đâu.”
”Cũng đúng, Lộc Chi các thủ đoạn ngoan độc, hơn nữa kinh doanh ở La Vũ Thành nhiều năm như vậy, thâm căn cổ đế dù là các thế lực nhất lưu cũng không nguyện ý trêu chọc.”
”Đáng tiếc, đáng tiếc a…”
Vân Hoàng sau một đêm tu luyện thì cảm thấy tinh khí thần vô cùng sảng khoái, một tháng này khổ tu thức hồn, cuối cùng thức hồn của hắn cũng đã chân chính vượt qua Thông Linh cảnh tam cấp tu sĩ
“Cái này tu luyện linh hồn công pháp này đến tột cùng là cái gì?”
Câu hỏi này hắn đã nhiều lần tự hỏi mình, nhưng không có cách tìm ra đáp án chính xác.
Một Luyện Khí cảnh thất cấp tu sĩ thức hồn cường độ ngang bằng với Thông Linh cảnh tứ cấp quả thật là quá không có thiên lý.
Vân Hoàng sau khi điều tra hết một lượt những gì được ghi chép lại trong mật thất kia đã biết được nhiều thứ.
Có một tông môn từng tồn tại ở Đông Vực mười sáu vạn năm trước, một siêu cấp tông phái hùng mạnh, đủ mạnh để đem hiện tại Vĩnh Lạc đại lục quét mấy lần. Tông môn này mang trên Bá Cực Tông.
Bá Cực Tông tông chủ thu lấy bốn người đệ tử, ba người trong số đó ai ai cũng là nhân trung Long phượng, riêng vị tam đệ tử không thích hợp tu luyện Bá Cực tông công pháp, nghe nói vị tam đệ tử này tình cờ được tông chủ nhận về nên cả tông môn ai cũng coi thường. Vị tam đệ tử này cũng không cảm lòng mang danh phế vật, cáo biệt sư tôn của mình bắt đầu đi tìm kiếm vận mệnh thuộc về mình.
Vị tam sư đệ đó chính là Bạch y lão nhân trong di tích kia. Lão bất ngờ trong một đoàn loạn lưu không gian thu được truyền thừa, quật khởi mạnh mẽ, thành lập nên Thiên Hành Điện. Nhưng vừa thời gian đó cũng là lúc Hắc Nhật thời đại bắt đầu. Chiến tranh thảm liệt diễn ra khắp cả đại lục. Bá Cực Tông bị diệt, Thiên Hành Điện muốn cứu trợ nhưng không thành, ngược lại bị Bá Cực Tông tông chủ lúc đó đã bị kì dị năng lượng chiến hữu tàn sát.
Vị Tam sư đệ thời bấy giờ lúc này đã là Thiên Hành Điện Điện chủ, đánh nhau một trận long trời lở đất với vị sư tôn đã nuôi dưỡng mình. Tuy thắng nhưng đến cuối cùng không xuống tay được, bị phản sát, cuối cùng chỉ còn lại hồn phách
Chứng kiến hết thảy thân nhân, cơ nghiệp của mình biến mất, hắn phần chí đem kì dị năng lượng kia chém giết, nhưng giết không nổi đối phương, mãi đến tận khi thời đại Hắc Nhật kết thúc vẫn vậy.
Mà cái Vân Hoàng thấy đáng lưu ý nhất. Đó chính là Bá Cực tông tông chủ luyện được một môn từ tận xa xa hồng hoang thái cổ thời đại luyện thể công pháp, đặt tên Bá Cực Chi Thể.
Thêm nữa lần trước giao chiến với hắc nhân và toà kia đạo đài, Vân Hoàng có thể khẳng định chín phần đúng là công pháp mà hắn đang tu luyện là Bá Cực Chi Thể và hắc nhân đo chính là Bá Cực Tông tông chủ đi.
”Ta năm đó vậy mà lại lọt vào một nơi như vậy.”
Hắn cũng khó tin được rằng công pháp luyện thể này lại có lai lịch cao đến thế.
Hắn lúc trước chỉ lấy được tầng đầu tiên, sau nhờ trong mật thất kia có lưu giữ Ngọc giản về bản đầy đủ nên hắn đã nhanh được bổ xung
Bá Cực Chi Thể có tổng cộng bốn tầng cảnh giới. Phân biệt là Linh Thể, Đạo Thể, Tiên Thể, Thần Thể.
Linh Thể chia làm sơ thành, tiểu thành, đại thành, đỉnh phong, viên mãn, cực hạn, trong Linh Thể còn có bốn bước phụ đó là Ngưng Dịch, Tế Cốt, Thối Tuỷ, Long Đạo.
Hiện giờ Vân Hoàng đã đạt tới Đạo Thể, không phân cấp như Linh Thể. Đạo Thể cần ngưng tụ trong thể nội Cửu đại Đạo Đài.
Tiên Thể toái Đạo Đài, ngưng Tiên Phủ. Thần Thể phá Tiên Phủ, hợp Thần Cách. Mỗi một bước đều là một cái lột xác quá trình.
Kể cả Bá Cực tông tông chủ cũng chỉ luyện đến Đạo Thể đỉnh phong mà thôi.
Vân Hoàng tu luyện khó khăn có thể nghĩ.
Hắn giũ bỏ hết mớ suy nghĩ tạp nham đó đi, chuẩn bị mở cửa sổ hút thở không khí sáng sớm thì bỗng thấy ở bên ngoài có tiếng huyên náo lớn. Hắn thần thức liền ra ngoài dò xét thì thấy rất nhiều tu sĩ đang tụ tập trước cửa tiệm của hắn.
”Di! Dĩ nhiên đông tới như vậy?!”
Vân Hoàng hôm qua cũng chỉ pháp chút tin tức thôi, nhưng bên ngoài ít nhất mấy nghìn tu sĩ tụ tập lại, phao tin vịt cũng không thể quá hiệu quả này.
”Lộc Chi Các này chắc chắn làm ăn chất ra gì nên có nhiều người trong chờ vào tiệm của ta.”
Vân Hoàng lập tức minh ngộ, khó trách nhiều như vậy tu sĩ đến đây.
Những tu sĩ đứng tụ tập bên ngoài có chút sốt ruột, nhiều ngoài đã chờ ở đây từ mấy canh giờ trước rồi, ai cũng ôm hi vọng Đan quán mới này sẽ cho bọn họ kinh hỉ đi.
Lộc Chi các làm ăn quả thật là cùng hắc điếm một dạng, nhưng bọn hơn chỉ là phổ thông tu sĩ, trước thế lực như vậy không thể không cúi đầu. Nên bọn họ chỉ có thể đặt hi vọng vào nơi này.
Lúc này, cửa quán mở ra, Vân Hoàng một bộ dạng trùm kín mặt mũi, giọng nói ồm ồm truyền ra.
”Các vị khách quý, hôm này ta Vân Quán khai trương, các đạo hữu ai có như cầu muốn luyện Đan thì hãy đưa ra. Giá thành bốn thành dược liệu, già trẻ không gạt.”
Tất cả mọi người đứng nhìn ra, cuối cùng một vị tu sĩ tầm khoảng ba mươi tuổi tiến lên, trong nhẫn trữ vật lấy ra ba gốc Thanh Thần thảo.
”Ta muốn luyện chế Thanh Thần Đan.”
Vân Hoàng cười, nhận lấy linh dược.
”Đạo hữu yên tâm, hãy ngồi chờ ở đây một chút.”
Sau đó Vân Hoàng đi vào, tất cả mọi người vẫn không ai có động thái gì, hiển nhiên là chờ kết quả.