Mục lục
Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Khi họ rời khỏi nhà Tào Đạt, Yến Quy đã thu thập tất cả những bằng chúng có thể lấy từ căn hầm, họ cảm ơn trưởng thôn và quay lại chỗ ngủ lại mà họ đã đặt trước ở trong làng.Môi trường ở Lục Lăng rất tốt, hai người trở về khách sạn thu dọn đồ đạc, cùng nhau đi ăn tối sau đó cùng nhau đi dạo dưới ánh hoàng hôn từ từ trải qua một ngày.Vào buổi tối, khi nhận được cuộc gọi từ Nhậm Du Nhiên, Cố Dĩ Di đã bật loa ngoài và cùng Yến Quy dựa vào giường.Hôm nay Nhậm Du Nhiên đã đích thân thẩm vấn Tào Đạt, Tào Đạt quả thực là khó nhai nhưng suy cho cũng tuổi vẫn còn trẻ, vẫn còn non nớt khi rơi vào tay của Nhậm Du Nhiên cho nên mới hai ngày hắn đã không chịu nổi mà khai hết những gì cần khai ra rồi."Ngoài trừ việc không hỏi được gì về chuyện của xã K thì tất cả mọi chuyện khác hắn đã khai hết sạch rồi." Đêm nay Nhậm Du Nhiên sẽ viết báo cáo, vừa uống cà phê để tinh thần tỉnh táo.Theo lời của Tào Đạt, hắn quen An Nguyệt ở một quán bar.

Hắn tự sở hữu một hộp đêm, nhưng hắn sẽ đi câu cá ở các quán bar khác, hắn luôn thích những người phụ nữ lớn tuổi với khí chất u uất, An Nguyệt vừa hay phù hợp với mục tiêu của hắn.

Hắn mượn cơ hội tiếp cận An Nguyệt, lúc đầu hắn cũng không biết hoàn cảnh gia đình cô ta, vốn chỉ định chơi một lần thì thôi, kết quả khi An Nguyệt uống say lại tâm sự với hắn, bản chất của Tào Đạt thích chơi bời, liền cảm thấy thú vị, dù săn hắn cũng cô đơn, liền quyết định chơi lâu dài với An Nguyệt.Sau đó, hắn dần dần lấy được lòng tin của An Nguyệt, từ câu nói của An Nguyệt hắn cảm thấy chồng ta nằm trong nhóm đổi vợ, thật trùng hợp, nhóm này không liên quan gì tới hắn, nhưng loại thuốc phổ biến tròn nhón lại là từ chỗ của hắn và ý định giết Cốc Ngọc Thụ bắt đầu từ đó.Thuốc này là của một người anh của hắn, chỉ bán trong phạm vi nhỏ và cũng dặn dò người mua không được sử dụng ở bên ngoài, nhưng Cốc Ngọc Thụ lại bán thuố này trong nhóm lần thứ hai.

Ngẫu nhiên Tào Đạt lại biết chuyện này, hắn muốn giết Cốc Ngọc Thụ, nhưng thú tính của hắn lại nói với hắn rằng không thể giết người đơn giản như vậy được.Vì vậy, hắn bắt đầu vô tình cố ý truyền suy nghĩ phản kháng vào An Nguyệt, từng bước một, đến cuối cùng, sau khi hoàn toàn lấy được lòng tin của An Nguyệt, hắn bắt đầu giúp cô ta lập kế hoạch phản công.

Vào ngày Cốc Ngọc Thụ chết, hắn ta cũng đã đổi vợ với chủ nhóm, cho nên khăn trải giường trong nhà mới lưu lại một chút t1nh dịch của người khác, hơn nữa Cốc Ngọc Thụ cũng phát sinh quan hệ với vợ của chủ nhóm.Sau đó, khi Cốc Ngọc Thụ trở về nhà, điều cậu ta không ngờ là lưỡi dao sắc bén trên tay vợ đang chờ cậu ta.

Theo thỏa thuận với Tào Đạt, An Nguyệt giết Cốc Ngọc Thụ rồi nhét thi thể vẫn còn mềm say khi chết vào vali rồi kéo vali ra khỏi tiểu khu họp mặt với Tào Đạt.

Rồi hai người họ ném xác chết và cùng nhau đi trốn, nhưng điều cô ta không ngờ tới là thay vì có cuộc sống mới lại là cái chết.Nhậm Du Nhiên nhấp một ngụm cà phê để làm ấm cổ họng rồi nói tiếp: "Còn nữa, hộp đêm mà hắn mở bị tình nghi tổ chức mại dâm, buôn bán [email protected] túy, tàng trữ trái phép chất [email protected] túy,...!không thể tuyên án nhẹ được.

Tuy nhiên, những điều này đã được giao cho các bộ phận khác tiếp nhận rồi, chỗ tôi không còn vấn đề gì nữa.

Điều duy nhất tôi quan tâm là hộp đêm này có thuộc sản nghiệp của xã K không, Tào Đạt nhất định khẳng định rằng nó được mở sau khi hắn có tiền, hắn đã dùng thân phận của Thương Lục để đăng ký, là để che giấu chính mình và không liên quan đến người khác, không biết thật giả."Cố Dĩ Di lại có một mối quan tâm khác: "Còn những người phụ nữ bị bán ở thôn Erdaogou thì sao? Hắn ta nói như thế nào? Ngoài nơi đó ra, hắn còn mua bán người ở đâu nữa không? Những người đã từng bị cầm tù, con của những người phụ nữa mang thai bị bán ở đâu?"Nhậm Du Nhiên lật lại hồ sơ thẩm vấn và nói: "Hắn thừa nhận đã buôn người đến thôn Erdaogou, nhưng từ chối đề cập đến những địa điểm khác liên quan đến buôn bán người.


Lý do mà hắn đưa ra chính là tính chuyên nghiệp, tại sao ban đầu hắn đảm bảo với khách hàng tính bảo mật, không thể hãm hại người khác, nếu có thì chỉ có một cái thôn này thôi.

Cậu nghe xem đây có phải lời người nói không?"Yến Quy và Cố Dĩ Di nhìn nhau, không nói nên lời.Ở một số nơi khó tiếp cận như thôn Erdaogou, trình độ học vấn và kinh tế nhìn chung còn lạc hậu, họ ít khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài và luôn sống khép kín trong thôn làng của mình.

Những nơi như vậy có những nguyên tắc riêng, có những gia đình tiết kiệm cả đời chỉ để mua con dâu cho con trai, mua con dâu từ bên ngoài về là điều mà dân làng này ngầm hiểu, sẽ không ai nói ra bên ngoài.Khi họ mới làm cảnh sát hình sự, họ đã nghe Tần cục trưởng kể về một vụ án, lúc đó cục trưởng Tần là đội trưởng, đội điều tra tội phạm tiến hành một vụ án buôn người xuyên tỉnh.

Vụ án đó được coi là vụ án chấn động nhất lúc đó, tốn rất nhiều cảnh sát mới có thể phá được vụ án này, nhưng vẫn chưa rõ số lượng tội phạm lọt lưới và nạn nhân chưa được giải cứu.Cục trưởng Tần cho biết vào thời điểm đó: "Những kẻ buôn người rất xảo quyệt, và người mua là tồn tại rắc rối nhất trong toàn bộ vụ án này.

Họ nói rằng sẽ không có hại gì nếu không có giao dịch mua bán và điều quan trọng nhất là liệu một giao dịch có thể xảy ra thành công không phụ thuộc vào người bán, mà đó là ở người mua.

Nếu không có người mua thì sẽ không có thị trường để bán."Điều đáng buồn nhất của nạn buôn người là thế này, vì có người mua nên sẽ có người bán.

Và việc mua bán này có sự liên kết và thông đồng với nhau.

Người mua đa phần không phảu là riêng lẻ mà là cả một nhóm, đa số là người cùng một thôn làng, ngầm hiểu và bảo vệ cho nhau.

Hơn nữa thực tế là hầu hết những nơi này đều không thể tiếp cận và giao thông không thuận tiện, một khi mọi người được gửi đến những nơi như vậy, khả năng cố gắng tự trốn thoát là gần như bằng không.Điều này cũng đã gây trở ngại lớn cho cảnh sát trong việc xử lý các vụ việc.Đầu tiên, bởi vì người mua và người bán đã đạt được thỏa thuận, mọi liên kết trong chuỗi này là của riêng họ.


Tiếp theo, ngoài người nhà của các nạn nhân thông báo mất tích thì về cơ bản sẽ không có những người liên quan khác can thiệp vào.

Sau đó là, nạn nhân lại bị bán vào nơi hoang vu hẻo lánh, ngoài bản thân ra sẽ không có ai đứng về phía họ, và bản thân họ cũng không đủ năng lực để trốn thoát hay báo án.

Cuối cùng, những vụ án này là sống không thấy người, chết không thấy xác, căn bản một chút dấu vết cũng không có.Ba người im lặng hồi lâu không lên tiếng nữa.Cuối cùng, Nhậm Du Nhiên tiếp tục chủ đề trước: "Tuy rằng Tào Đạt chưa từng đề cập đến K xã, nhưng vẫn có thể tìm ra hai điểm đặc biệt.

Thứ nhất, thuốc là của anh trai hắn, người anh này chính là T, hắn cố tình nói ra nhưng không nói rõ.

Thứ hai là hắn có cảm tình đặc biệt với người phụ nữ lớn tuổi, tôi cảm thấy rằng đây cũng là một lời nhắc nhở, hắn ta rất có thể quen biết và ngưỡng mộ một người phụ nữ lớn tuổi, và người phụ nữ này là người của K xã.

Bất luận như thế nào Tào Đạt cũng không chịu nhắc đến chuyện của K xã là bởi vì để bảo vệ người phụ nữ kia."Trong hoàn cảnh hiện tại của Tào Đạt, tội ác trên người hắn nhất định phải chịu án tử hình, việc anh ta không khai ra K xã sẽ không ảnh hưởng tới bản án của hắn, khai ra còn có thể ghi là thành thật, nếu như phối hợp với cảnh sát phát án còn có thể tranh thủ lập công.

Cho nên, trên mặt lý trí, nếu bây giờ hắn chọn khai thật và phối hợp điều tra thì có thể là quyền lựa chọn đầu tiên của hắn, nhưng hắn lại không lựa chọn như vậy.Nhậm Du Nhiên nói: "Thái độ của Tào Đạt rất kiên quyết, vừa đấm vừa xoa cũng không được, thậm chí tôi đã hứa rằng nếu hắn hợp tác điều tra với chúng ta, tôi có thể xin giảm án cho hắn, nhưng đối mặt với sự cám dỗ này hắn vẫn quyết định không hé răng nửa lời.

Còn trực tiếp nói với tôi là hãy bắn chết hắn đi, hắn không quan tâm."Cố Dĩ Di thở dài: "Hắn muốn bảo vệ ai? Thành viên của K xã có tình cảm sâu sắc như vậy sao?"Yến Quy hiểu điều này, nàng im lặng không nói, theo như nàng biết thì, thành viên của K xã rất ít khi gặp nhau, thỉnh thoảng những người quen biết nhau cũng không có tình cảm sâu đậm, căn bản là quan hệ không ra gì.


Tất nhiên vẫn có những trường hợp ngoại lệ, chẳng hạn như là T và Z, hai người này có mối quan hệ rất tốt, có lẽ vì họ đều là tội phạm IQ cao và có cùng chủ đề chung.

Lúc đó quan hệ của T và Sở Ngôn cũng rất thân thiết, hắn rất tin tưởng Sở Ngôn, hai người một người là theo ngành y, một người là ngành hóa sinh, nói chuyện rất hợp duyên.Nàng hiểu những chuyện này không thể nói ra, nhưng Nhậm Du Nhiên sẽ thay nàng nói với tư cách là người liên lạc năm đó, Nhậm Du Nhiên về cơ bản là hiểu về thông tin mà Sở Ngôn có.Lúc này Yến Quy mới lên tiếng và nói: "Nếu T đã có thể đưa thuốc cho Tào Đạt, vậy thì mối quan hệ giữa họ có thể là rất tốt.

Tôi quan tâm nhiều hơn đến người phụ nữ mà Tào Đạt thích, tôi cảm thấy bà ta có thể là một nhân vật cốt lõi trong K xã, Tào Đạt để bảo vệ bà ta nên mới không hé răng nửa lời về chuyện của K xã."Người chủ chốt?Nhậm Du Nhiên vò đầu bứt tóc nói: "Tôi chưa nghe nói về nhân vật cốt lõi nào trong K xã là phụ nữ cả...." Cũng có thể năm đó Sở Ngôn vẫn chưa điều tra kỹ lưỡng rồi.Yến Quy nhắc nhở cô ấy: "Tóm lại mấy ngày nay, nếu cô không bận thì có thể thẩm vấn Tào Đạt, nói chuyện vòng vo biết đâu lại có thể hỏi thêm được nhiều tình tiết hơn.

Dù sao hắn ta còn trẻ, đầu óc nông cạn, có một số chuyện có thể hắn không để ý tới mà tự tiết lộ tình báo, nhưng nói ra thì vẫn sẽ giúp chúng ta rất nhiều."Nhậm Du Nhiên gật đầu đồng ý."Đúng rồi, nội gián của cô như thế nào rồi?" Cố Dĩ Di nghĩ đến Tiết Lượng, lần này bắt được Tào Đạt một cách thuận lợi, bắt được cả người lẫn tang vật, công lao của Tiết Lượng là không thể thiếu.Nhậm Du Nhiên nói: "Thằng nhóc Tào Đạt không ngốc, trong lúc thẩm vấn đã hỏi tôi rằng có phải là Tiết Lượng đã bán đứng bọn họ không.

Tôi đã cho họ xem bức thư cưỡng chế bắt buộc của Tiết Lượng, nói với họ rằng Tiết Lượng đã bị cưỡng chế bắt buộc đưa đi rồi, ai có thể tự nhận mình vì đã phản bội người khác? Tào Đạt không tin cũng phải tin."Cố Dĩ Di kinh ngạc hỏi: "Thực sự là đi cưỡng chế bắt buộc rồi sao?"Nhậm Du Nhiên thở dài nói: "Đương nhiên là giả rồi." Thư cưỡng chế bắt buộc là giả, nên không cần phải đi chịu tội, nhưng Tiết Lượng cũng xin đi cai nghiện xã hội, cũng chính là cai nghiện cộng đồng.

Việc cai nghiện xã hội thường kéo dài trong ba năm, hàng tháng đều phải lấy xét nghiệm nước tiểu, bị giám sát liên tục trong ba năm, so với cưỡng chế bắt buộc thì tự do hơn nhiều và cũng dễ chịu hơn nữa.

Cố Dĩ Di im lặng, rồi nói: "Hắn là một gián điệp liều mạng như vậy.....không thường có được."Tiết Lượng rất trung thành, để phá án có thể phải thường xuyên ra ngoài, Nhậm Du Nhiên cũng cảm thán trong lòng."Tôi đã làm đơn bảo lãnh cho hắn, gần đây sẽ có người bí mật bảo vệ hắn ta.

Dù sao lần này cũng đã loại bỏ được một thành viên của câu lạc bộ K, tôi cảm thấy họ sẽ không dễ dàng bỏ qua, tình hình của Tiết Lượng vẫn khá là nguy hiểm."Nhậm Du Nhiên đã làm rất nhiều chuyện để giải quyết hậu quả, là để bảo vệ cũng như chuẩn bị, một mặt là bảo vệ an toàn cho Tiết Lượng, một mặt là nếu như không thể khống chế được K xã thì Tiết Lượng sẽ trở thành một miếng mồi ngon, đây cũng là sự sắp xếp của cô ấy và Tiết Lượng khi đã thảo luận xong với nhau.Nhậm Du Nhiên chuẩn bị tiếp tục báo cáo, trước khi cúp máy liền nhớ ra điều gì đó: "Đúng rồi, đội phòng chống đồi trụy đã tiếp nhận chuyện nhóm của Cốc Ngọc Thụ rồi, sau này chúng ta không cần quan tâm nữa."Phần công việc do họ phụ trách đã kết thúc rồi, việc còn lại là thực hiện nhiệm vụ của mình, ví dụ như vụ án liên quan đến [email protected] túy của Tào Đạt cũng sẽ do các đồng nghiệp ở đội phòng chống [email protected] túy tiếp tục theo dõi.Đêm nay, Yến Quy và Cố Dĩ Di ngủ lại ở khách sạn và trưa hôm sau sẽ từ thành phố Hoành Châu về Tân Hà..........Trong phòng những tấm rèm dày được kéo xuống chắn ánh trăng bên ngoài, tiếng th ở dốc trong phòng chuyển từ nặng sang nhẹ hơn, cuối cùng cũng hoàn toàn yên tĩnh lại.

Một đôi chân thon thả xinh đẹp duỗi ra từ chăn bông, người phụ nữ bước xuống giường, một lúc sau, đèn trong phòng tắm bật sáng, bên trong vang lên tiếng nước chảy.Người đàn ông dựa vào giường, châm một điếu thuốc và hít một hơi dài.Một lúc lâu sau, tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, người phụ nữ quấn khăn tắm bước ra, cau mày khi ngửi thấy mùi khói thuốc trong phòng.

Cô ta đi đến bên cửa sổ, kéo rèm cửa lên, mở cửa sổ để gió biển tràn vào.Người đàn ông cười giễu cợt, hút thêm một hơi thuốc rồi nói: "Hút một điếu đi, còn giả vờ nữa?"Người phụ nữ thản nhiên liếc nhìn anh ta rồi nói: "Mùi này thật là khó chịu." Cô ta mặc áo choàng tắm lên người, thắt dây lưng, che thân, vừa lau tóc vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.Đây là một căn biệt thự trên núi, có tầm nhìn hướng ra biển, Tân Hà có ba mặt hướng núi và một mặt hướng biển, những núi gần biển nhất thường có các trang viên giá trị xa hoa, môi trường yên tĩnh.Sau khi hút một điếu thuốc, mùi thuốc trong phòng cũng dần tan biến, người phụ nữ đóng cửa sổ lại, xoay người dựa vào cửa sổ, nhìn chằm chằm vào người đàn ông.Người đàn ông bị ánh mắt lạnh lùng của cô ta làm cho chột dạ, hỏi: "Tại sao lại nhìn tôi như vậy?"Người phụ nữ thẳng thừng hỏi: "Quả bom L sử dụng có phải là do anh đưa cho anh ta không?"Người đàn ông đoán rằng cô ta đang hỏi mình về vấn đề này, ánh mắt anh ta lơ lửng, rồi nói: "Chỉ là một chuyện nhỏ mà, uy lực không lớn, anh ta nói muốn chơi, tôi cũng không quan tâm, cảm thấy anh ta không thể làm được cái gì."Người phụ nữ hừ lạnh: "Không thể làm ra được cái gì? Anh ta làm nổ trước mặt cảnh sát rồi kìa!""À." Người đàn ông ngượng ngùng nói: "Điều đó tôi không nghĩ đến....!Nhưng đó là một quả bom nhỏ, sẽ không có chuyện gì đâu.


Hơn nữa, thằng nhóc L đó sẽ không nói linh tinh đâu.

Hắn quan tâm cô như vậy, sẽ vì cô mà không nói gì cả."Người phụ nữ nheo mắt nguy hiểm: "Từ khi nào mà anh lại đặt hi vọng và người khác có nói ra cái gì không vậy?"Người đàn ông bị cô ta nói cho có chút ngượng ngùng, rõ ràng hai người vừa mới hâm nóng tình cảm, hiện tại ánh mắt cùng giọng điệu của người phụ nữ kia khi nhìn anh ta quá lạnh lùng, giống như một ông chủ đối với cấp dưới vậy, hoàn toàn không giống như đối với người yêu.Người đàn ông cảm thấy khó chịu, nổi nóng lên: "Chỉ nói về tôi thôi, không phải T cũng cho thằng nhóc đó ma tuy sao? Tại sao cô không nói T?"Người phụ nữ chế nhạo, tức giận nhìn chằm chằm vào người đàn ông tiểu nhân, đi tới nhéo nhéo cằm anh ta, dùng đôi mặt đẹp nhìn chằm chằm vào anh ta.Theo bản năng người đàn ông nuốt nuốt nước miếng, người phụ nữ nhìn chằm chằm anh ta như vậy, khoảng cách quá gần, anh ta nhìn thấy sự lạnh lùng và xa lánh từ đôi mắt của cô ta nhưng không có thứ tình yêu mà anh ta muốn.

Ngay cả khi họ đã làm chuyện đó trên giường không biết bao nhiêu lần mây mưa với nhau, cho dù người phụ nữ chìm đắm trong thân thể nhưng trong ánh mắt cô ta không thể nhìn thấy tình yêu.Thằng nhóc L mới tham gia chưa bao lâu, câu lạc bộ đêm bị điều tra của hắn được mở trước khi hắn tham gia vào K xã, thật ra sẽ không gây ra bất kỳ rắc rối trực tiếp nào.Nhưng người phụ nữ tức giận cho rằng T và Z quá ngu ngốc."Z.

Có phải bình thường tôi tốt với anh quá rồi không? Khiến anh quên mất rốt cuộc chúng ta là người như thế nào rồi không?" Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào anh ta với ánh mắt lạnh thấu xương: "Killer là không có cảm xúc.

Mặc dù là trong đoàn đội, nhưng mục tiêu chung chỉ có phạm tội và kiếm tiền.

Mọi người để có sở thích và thủ pháp riêng của bản thân, không cần tương trợ lẫn nhau, bởi vì anh vĩnh viễn sẽ không thể nào biết được khi nào sẽ bị cảnh sát nhằm vào.

Độc lập làm việc của bản thân, thì nếu có bị tổn thương thì chỉ có một người thôi, sẽ không liên lụy đến người khác hoặc bị người khác liên lụy.

Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, trong đoàn đội không cần tương trợ lẫn nhau, có phải là thời gian dài rồi, các anh đã quên mất lời của tôi lúc đó rồi không? Mọi người nghĩ rằng tính tình của tôi rất tốt sao?"Z không trả lời, cằm anh ta bị người phụ nữ kẹp chặt, không thể cúi đầu xuống nhưng ánh mắt rũ xuống không dám nhìn cô ta.Người phụ nữ nhìn vào ánh mắt né tránh của anh ta, chế nhạo rồi buông bàn tay đang nắm lấy anh ta rồi nói: "T sơ suất là việc của T, của anh là của anh, hai người nên chịu phạt thì ai cũng không thể chạy được.

Nhưng L không thể dễ ngã như vậy được, tôi đã bảo H hách bào camera theo dõi của "U minh mê sắc" rồi, tôi muốn xem xem lần này cảnh sát hình sự Tân Hà đã để con chuột như thế nào đến bên cạnh chúng ra....!con chuột lần này và Doctor C so sánh với nhau ai sẽ ngon hơn."Bài học kinh nghiệm hai năm trước còn chưa đủ, cảnh sát vẫn còn chưa nhớ rõ, vẫn còn muốn tiếp tục nữa sao? Ánh mắt người phụ nữ càng sắc lạnh.

Vậy thì lại tiếp tục đi, bao nhiêu lần cũng đều được hết..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK