• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trác Viễn Phong nhìn ly rượu trên tay mà cười nhạt. 4 năm qua không ngày nào trong người anh không có rượu và thuốc lá, chỉ có ít hay nhiều mà thôi.

Trác Viễn Phong hiện tại đang ở quán bar bên Mỹ. Anh chỉ ngồi một mình vì nơi đây anh không có bạn bè thân.

Trác Viễn Phong tự cười bản thân, anh việc gì phải tự hành hạ bản thân mình chứ? Anh phải sống là anh, một vị thiếu gia vạn người mê. Diệp Dĩ Hiên là gì mà anh phải ngày đêm đau lòng, nhớ nhung chứ?.

Bốn năm qua cô có nhớ anh không?

Câu trả lời của Trác Viễn Phong là ' không '. Nếu nhớ anh đã gọi điện cho anh. Nếu nhớ anh đã quay về tìm anh.

Diệp Dĩ Hiên có yêu anh không?

Câu trả lời của anh vẫn là ' không '. Nếu yêu anh thì đã không bỏ rơi anh. Nếu yêu anh thì cô đã chia sẽ để cùng nhau giải quyết thay vì chọn cách bỏ rơi anh. Nếu yêu anh thì phải hiểu anh chứ? Hiểu anh luôn vì cô, cam tâm tình nguyện vì cô nhưng đổi lại anh chẳng có gì cả.

Diệp Dĩ Hiên có quan tâm đến anh không?.

Câu trả lời cũng là ' không '. Cô chưa bao giờ hỏi anh 4 năm qua anh sống như thế nào? Anh sống có tốt không? Chưa bao giờ anh được nghe.

Trác Viễn Phong hiện tại chẳng có gì cả ngoài trái tim đầy những vết sẹo.1

" Xin chào, Trác tổng "

Cao Vĩ Thành đi lại.

" Cút đi, tôi muốn một mình "

" Trác tổng, tôi muốn nói chuyện với ngài một lát "

Trác Viễn Phong đặt ly rượu xuống bàn nhìn Cao Vĩ Thành.

" Nói đi "

" Tôi biết ngài muốn giành Dĩ Hiên với tôi. Tôi biết ngài vẫn còn yêu Dĩ Hiên vì vậy chúng ta hãy cạnh tranh công bằng đi. Tôi mong ngài không lấy hai đứa trẻ ra để níu kéo, ép Dĩ Hiên về với ngài "

Cao Vĩ Thành nghiêm túc nói. Khi chiều anh gặp Trác Viễn Phong tại nhà của Diệp Dĩ Hiên thì anh đã thấy rất bất an. Hai năm nay anh đã dành rất nhiều thời gian để theo đuổi cô. Không ngại cô làm mẹ của hai đứa trẻ. Không ngại sau này phải chăm sóc, làm ba của cho hai đứa trẻ vì anh đã yêu cô, yêu cô thì anh sẽ yêu thương luôn hai đứa con của cô. Nhưng hôm qua anh biết ba của hai đứa trẻ là Trác Viễn Phong anh rất bất ngờ và sợ Trác Viễn Phong sẽ lấy hai đứa nhỏ mà giành Diệp Dĩ Hiên.

" Cậu nghĩ tôi muốn giành lại Dĩ Hiên? "

Trác Viễn Phong nhếch môi cười.

Cao Vĩ Thành nhíu mày, khi chiều anh nhìn thấy khuôn mặt của Trác Viễn Phong đỏ ngầu do tức giận khi thấy anh và Diệp Dĩ Hiên đi về cùng nhau.

" Thứ mà Trác Viễn Phong tôi muốn thì nhất định sẽ có nhưng quan trọng là tôi không muốn tranh giành Dĩ Hiên vì cô ấy không phải món hàng. Dĩ Hiên là mẹ của các con tôi nhưng không có nghĩa cô ấy sẽ là vợ của tôi. Nhưng tôi cảnh cáo cậu không được làm Dĩ Hiên đau lòng, không được làm cô ấy tổn thương "

Câu nói, nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc là câu nói dối lòng. Trác Viễn Phong sẽ đau lòng, sẽ vô cùng đau lòng khi thấy Diệp Dĩ Hiên hạnh phúc bên người đàn ông khác. Nhưng hiện tại cả hai còn cách nào nữa sao? Nếu Diệp Dĩ Hiên yêu anh đã sẽ không để anh bơ vơ, đơn độc giữa cuộc sống khắc nghiệt này. Anh đành phải buông tay vì đó là sự lựa chọn tốt nhất cho cả hai. Còn về hai đứa nhỏ anh chắc chắn mình sẽ làm tròn trách nhiệm của một người ba.

Anh không giành con với cô vì anh không có tư cách để giành. Hai đứa con đó là do Diệp Dĩ Hiên dù mạng để sinh ra và một mình nuôi đến bây giờ thì anh lấy tư cách gì để giành.

" Ngài vẫn còn yêu Dĩ Hiên phải không? "

" Tại sao tôi phải trả lời câu hỏi của cậu? Cậu không tự tin sẽ có được trái tim của Dĩ Hiên sao? Cô ấy rất đơn giản và thích những điều đơn giản. Cô ấy thích một người bình thường, sống một cuộc sống bình thường "

" Tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc vì tôi thích Dĩ Hiên. Tôi muốn bên cạnh, chăm sóc cho cô ấy. "

" Đó là chuyện của cậu và Dĩ Hiên, tôi không muốn biết và cũng không muốn xen vào "

Trác Viễn Phong nói rồi đứng dậy bỏ đi. Anh hiện tại chỉ quan tâm hai đứa nhỏ mà thôi nhưng anh sẽ đứng phía sau để quan tâm cô, không để cô bị ai ức hiếp.

Còn về quay về bên nhau thì điều đó chắc không xảy ra vì trái tim của cả hai đã không còn chung nhịp đập.

- ---------

Diệp Dĩ Hiên cứ lăn qua lộn lại trên giường mà không ngủ được. Cô nghĩ chắc chắn Trác Viễn Phong sẽ hiểu lầm giữa cô và Cao Vĩ Thành có gì đó với nhau.

" Mình có nên giải thích không nhỉ? "

Diệp Dĩ Hiên nhìn lên trần nhà. Cô có nên giải thích không?

" Mẹ, con không ngủ được "

Tiểu Viên Viên mở mắt ra nhìn Diệp Dĩ Hiên. Hôm nay vì vui quá nên tiểu Viên Viên không ngủ được và mong đến sáng sẽ lại được gặp ba.

" Sao vậy Viên Viên? "

" Con nhớ ba, hay là ngày mai bảo ba ở lại đây với mình đi mẹ. Con muốn được ngủ cùng với ba và mẹ "1

Diệp Dĩ Hiên ôm tiểu Viên Viên vào lòng. Con của cô quá ngây thơ không hiểu hoàn cảnh của ba mẹ như thế nào.

" Viên Viên, ngày mai ba của con có hỏi về chú Vĩ Thành thì con nói chú chỉ là sếp của mẹ và cậu Hào. Giữa mẹ và chú không có mối quan hệ nào cả "

" Dạ "

Dù muốn dù không thì Diệp Dĩ Hiên cũng không muốn Trác Viễn Phong hiểu lầm. Còn về lý do thì cô cũng chẳng biết mình làm vậy là điều gì? Muốn điều gì?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK