• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra thì không phải cô nhớ lại chuyện cũ mà là vì mỗi khi Đường Nghiên Tâm ăn một quả táo thì lại thu hoạch được một phần ký ức của Phùng Tư Ý. Trùng hợp trong phần ký ức này “người” Đường Nghiên Tâm lại là nhân vật chính.

Đường Nghiên Tâm và Hàng Tử Dư chỉ là bạn cùng lớp trong nhiều năm mà thôi. Quan hệ giữa hai người cũng không thân thiết cho lắm, nó chỉ dừng lại ở việc gật đầu chào hỏi nhau mỗi khi chạm mặt.

Sau đó trường học xảy ra biến cố khá nghiêm trọng, cả hai đồng kham cộng khổ, cùng nhau vượt qua khó khăn lần đó. Sau khi giải quyết được nguy cơ, hai người thuận lý thành chương trở thành người yêu.

Phùng Tư Ý xuất hiện là lúc cả hai đã bên nhau một năm.

Gia đình cô ta chuyển đến khu dân cư nơi Hàng Tử Dư sinh sống, lại trùng hợp được xếp vào cùng lớp với anh ta. Phùng Tư Ý đã “nhất kiến chung tình” với Hàng Tử Dư vừa đẹp trai, ưu tú, lại cư xử hòa nhã với mọi người xung quanh. Cô ta cảm thấy Hàng Tử Dư có năng lực, may mắn lẫn mị lực mà những người đồng tuổi không có. Thậm chí khi biết anh ta có bạn gái cũng không bỏ cuộc mà theo đuổi người này…

Tất nhiên, Phùng Tư Ý là một cô gái thông minh.

Cô ta sẽ không trực tiếp thú nhận rằng bản thân mình muốn cạy góc tường người khác mà lấy thân phận bạn cùng lớp, bạn bè, bạn tốt, bạn thân, “anh em tốt” từng bước tiếp cận Hàng Tử Dư. Thậm chí cô ta còn muốn xuống tay từ phía Đường Nghiên Tâm, muốn làm bạn của tình địch rồi từng bước châm ngòi ly gián mối quan hệ hai người.

Trong lòng cô ta lúc nào cũng đầy rẫy những mưu kế, trong mắt lúc nào cũng so đo được mất.

Đường Nghiên Tâm rất thông minh, cả EQ lẫn IQ đều cao nên cô ấy đã trực tiếp từ chối Phùng Tư Ý, cô không khách khí xé toạc những toan tính xấu xa của cô ta: Cô không phải thật tình muốn kết bạn với tôi mà là thèm muốn thân thể của bạn trai tôi. Tận thế sắp đến, tiêu chuẩn đạo đức của mọi người đã giảm xuống rất thấp, tôi không trông cậy việc cô còn lương tâm, biết chuyện xen vào tình cảm của người khác là sai trái. Cho nên, tôi dùng thực lực của mình khuyên cô một câu: Tôi có năng lực hơn cô, cô không đủ tư cách nhớ thương bạn trai tôi!

… Trên thực tế, quả thật Đường Nghiên Tâm ưu tú hơn cô ta nhiều.

Cô ấy vừa tài năng lại chăm chỉ! Ở độ tuổi đó mà có thể xử lý tốt mọi chuyện lại có thể xác định rõ được mục tiêu của mình, rất lợi hại!.

Phùng Tư Ý tự cho là thông minh nhưng cô ta nhanh chóng ăn phải quả đắng. Đường Nghiên Tâm lại có thể giải quyết mọi vấn đề tình cảm với bạn trai một cách ổn thỏa nhất.

Kể từ đó, Hàng Tử Dư rất cẩn thận, anh ta luôn giữ khoảng cách với người bạn mới này.

Trong lòng Phùng Tư Ý biết rõ mớ bòng bong này đã bị Đường Tâm Nghiên dùng một dao chém đứt!

Muốn giành lấy tình cảm của một chàng trai, điều quan trọng không phải là hành động của người bạn gái mà là thái độ của chàng trai đó. Đối mặt với người bạn gái “đẳng cấp” và người bạn trai không hề động tâm như thế cho nên rất khó để xuống tay!.

Phùng Tư Ý có tính tình bướng bỉnh trời sinh, cô ta không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy! Cô ta nghiên cứu Hàng Tử Dư như một công trình nghiên cứu khoa học thực thụ, lâu dần Phùng Tư Ý phát hiện ra rằng anh ta rất dễ bị dao động bởi người khác, anh ta có sự dịu dàng hiếm gặp nhưng lại khó đưa ra phán đoán khi gặp vấn đề nào đó. Cô ta hối hận vì đã tiếp cận Đường Nghiên Tâm quá sớm, chỉ cần trễ hơn một chút mối quan hệ giữa cô ta và Hàng Tử Dư gần gũi hơn thì mọi chuyện sẽ ổn cả thôi!

Phùng Tư Ý bắt đầu thay đổi chiến thuật, chỉ âm thầm quan tâm mà thôi. Mấy năm qua, cô ta luôn nghĩ biện pháp để có quan hệ với Hàng Tử Dư, cho dù bị từ chối gay gắt nhiều lần nhưng vẫn không bỏ cuộc. Cô ta âm thầm quan tâm, không hề làm phiền đến Hàng Tử Dư.

Bước ngoặt xuất hiện khi khu vực an toàn bị sụp đổ…… Đương nhiên, đó cũng là chuyện đau buồn của Phùng Tư Ý. Trong sự ăn mòn của bóng tối, mọi người đều mất đi cha mẹ, người thân, bạn bè.

Tất cả mọi chuyện đã xảy ra, không cách nào thay đổi được!.

Nhưng có một chuyện khá tốt là Hàng Tử Dư và cô ta đều sống sót. Có cây cổ thụ chống đỡ tinh thần như thế cô ta hoàn toàn không hề phát điên…Chỉ là Đường Nghiên Tâm cũng còn sống!. Chuyện này khiến Phùng Tư Ý cảm thấy bực bội vô cùng.

Dưới góc độ của tình địch, cô ta không thể không thừa nhận Đường Nghiên Tâm là người phụ nữ rất thông minh, nếu chỉ có một người được cứu sống trong mấy chục người thì người đó ắt hắn là Đường Nghiên Tâm!

Lúc Phùng Tư Ý nghiên cứu Hàng Tử Dư đồng thời cũng tìm hiểu về Đường Nghiên Tâm. Đây là một người phụ nữ có tính cách cương quyết, năng lực sinh tồn khá mạnh, tuyệt đối sẽ không bị hiện thực cuộc sống bào mòn phải thỏa hiệp với số phận. Có ý chí như vậy cùng với sự hiểu biết đối với khu xói mòn, rất nhanh sau đó Đường Nghiên Tâm trở thành trụ cột của những người sống sót.

Phùng Tư Ý nghĩ: Cho dù không có thảm họa nào xảy ra với khu vực an toàn, cô ta cũng sẽ không ở trong khu vực an toàn mãi mãi.

Nghe nói sớm hay muộn gì trái đất cũng bị hủy diệt. Đi khỏi trái đất ngắm nhìn thế giới bên ngoài chính là giấc mơ của cô ấy. Và cô ấy cũng đã rất chăm chỉ làm việc để hoàn thành nó.

Thật khó để sống có mục đích!

Mọi người đều kết bạn đi cùng nhau.

Sống sót ở khu ăn mòn là điều rất khó, trong một lần nguy hiểm Phùng Tư Ý bất chấp an nguy bản thân mà cứu Hàng Tử Dư. Thế nên kể từ lúc ấy mối quan hệ giữa ba người trở nên phức tạp.

Một ngày nọ, đoàn người bị lạc khỏi nhau bởi những chuyện quỷ quái. Đường Nghiên Tâm và Phùng Tư Ý lại cùng nhau rơi xuống một ngôi mộ không sâu lắm, bên trong đó có một bộ hài cốt, cơ thể nó tựa như đang đè lên trên cơ thể Đường Nghiên Tâm, một bàn tay nó đang bắt lấy chân của Phùng Tư Ý.

Một người bình thường căn bản không có biện pháp thoát khỏi vong linh khi bị nó ôm chặt chẽ.

Phùng Tư Ý đá con vong linh đang ôm chặt Đường Nghiên Tâm.

Song tất cả những kháng cự này đều vô ích …

Đường Nghiên Tâm bình tĩnh chém đứt bàn tay của bộ hài cốt, đẩy Phùng Tư Ý đi lên trước.

“Giúp tôi một tay!”

Đường Nghiên Tâm – Người gần như đã kiệt sức vươn tay lên.

Chỉ là Phùng Tư Ý không hề động đậy.

Đường Nghiên Tâm sửng sốt.

……

Bởi vì đang nhìn ký ức của Phùng Tư Ý nên trong nháy mắt những suy nghĩ của cô ta cũng truyền đạt tới chỗ Đường Đường. Thật ra suy nghĩ của Phùng Tư Ý cũng không phức tạp mấy, tâm trí cô ta bị những suy nghĩ xấu xa lấn át. Cái chết của tình địch có sự hấp dẫn khá lớn, nó lấn át cả lương tâm của một người.

Khi nhìn thấy những chuyện có liên quan đến mình, ít nhiều gì cô cũng nhớ lại được một vài chuyện…… Ánh mắt của Phùng Tư Ý nói cho Đường Nghiên Tâm biết, cô ta sẽ không kéo mình lên!. Đường Nghiên Tâm vừa đá bộ hài cốt bên dưới đang cố gắng bò lên trên kia song cuối cùng lại tốn công vô ích, vừa rồi cô ấy đã dùng hết sức lực đẩy Phùng Tư Ý lên.

“Cứu mạng!”

Đường Nghiên Tâm hét lên: “Cứu mạng! Cứu mạng!”

Bộ hài cốt kia túm lấy cô, kéo vào sâu bên trong hang động nó.

“Nghiên Tâm!”

“Nghiên Tâm!”

Lúc Đường Nghiên Tâm nghe thấy giọng nói của Hàng Tử Dư cũng là lúc cô bị kéo hết nửa cơ thể vào bên trong, chỉ có phần trên eo là còn bên ngoài. Một người sống sờ sờ ấy vậy mà bị kéo lê vào không gian nhỏ hẹp, phải chịu đựng những va đập, nỗi đau này không thể diễn tả thành lời.

“Em ở chỗ này!”

Đường Nghiên Tâm không biết liệu Hàng Tử Dư có nghe được giọng nói của mình hay không bởi ý thức cô đã có chút mơ hồ. Trước khi cô hoàn toàn mất đi ý thức, cô đã nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc ở cửa động, tay của hai người chỉ cách nhau vài centimet…

Đường Nghiên Tâm nghĩ: Đau quá…mình chưa được rời khỏi trái đất! Ngàn vạn lần không được trở thành vong linh!

Chấp niệm không trở thành vong linh cũng rất sâu đậm.

Đường Đường rơi vào ký ức của Đường Nghiên Tâm “loài người”: Trong gia đình cô cũng đã từng xảy ra bi kịch giống như vậy: dì Đường Nghiên Tâm, em gái của mẹ cô bỗng dưng chết đột ngột rồi trở thành vong linh.

Những năm trước, rào cản bảo vệ vùng an toàn khỏi vật chất hắc ám không có tác dụng mạnh. Cơ thể dì lại dễ hấp thụ vật hắc ám hơn, khiến cho vật hắc ám bên trong cơ thể đã quá mức cho phép. Di nhỏ đã biến thành vong linh không có lý trí, trong lúc hỗn loạn đã giết mẹ Đường Nghiên Tâm.

Đường Nghiên Tâm tận mắt nhìn thấy tất cả mọi chuyện, cô hoàn toàn không muốn bản thân bị biến thành vong linh. Nếu muốn chết thì phải chết triệt để, tuyệt không thể biến thành vong linh làm tổn thương đến những người thân thiết với mình.

Khi đó người thân duy nhất của cô là Hàng Tử Dư.

Đường Đường lại lấy ra một quả táo, lẩm bẩm nói: “Thì ra là vậy…Tôi thật có lỗi! Quả thật cô không cần có chấp niệm “không được trở thành vong linh” này.”

“Răng rắc!”

Mặc dù có chút chua, chút đắng nhưng bù lại nó rất giòn!

Ký ức Phùng Tư Ý vẫn còn tiếp tục……Dưới góc nhìn của cô, Đường Nghiên Tâm không giãy giụa lâu lắm. Tuy cô ấy không từ bỏ hy vọng sống còn nhưng mọi sự phản kháng của cô ấy gần như không có tác dụng gì. Thân thể bị bộ hài cốt kéo vào hầm mộ vô cùng chật hẹp, rất nhiều máu tươi chảy ra. Có lẽ cơ thể bị đè bẹp đến mức biến dạng nên Đường Tâm Nghiên không còn sức lực nói chuyện nữa.

Khi nghe thấy tiếng gọi của Hàng Tử Du, Đường Nghiên Tâm bùng nổ sức mạnh và hét lớn lên: “Em ở đây!”

Phùng Tư Ý lặng lẽ quan sát.

Khoảnh khắc Hàng Tử Dư đưa tay ra đã quá muộn màng, Đường Nghiên Tâm hoàn toàn bị kéo vào hang động nhỏ hẹp, nó không thể chứa thêm được người nào cả.

Hàng Tử Dư không chút do dự mà nhảy vào hang động, dùng tay không đào hang, nhưng cuối cùng lại thất bại. Anh ta buộc phải chấp nhận sự thật rằng Đường Nghiên Tâm đã chết rồi, anh ta cũng không thiết sống nữa.

Phùng Tư Ý toàn tâm toàn ý chăm sóc Hàng Tửu Du.

Mặc dù người đàn ông này đã trở thành bùn loãng nhưng Phùng Tư Ý cảm thấy rất tốt! Đây là chiến lợi phẩm ả ta giành được khi đánh bại Đường Nghiên Tâm.

Đoàn người không gặp được xe buýt vong linh nên không tìm được khu phục vụ. Bằng cách thần kỳ nào đó, bọ họ đã đi xuyên qua một khe hở không gian, đến khu vực chưa trở thành khu an toàn.

Sau một đoạn thời gian dài, Hàng Tử Dư không hề muốn chết nữa mà thay vào đó lại quyết tâm sống sót. Một ngày nọ, anh ta bỗng dưng hỏi lại chuyện cũ:

“Cô đứng cạnh cô ấy nhưng không làm gì hết hả? Tại sao không nắm tay Nghiên Tâm? Tại sao lại không kêu cứu?.”

Rõ ràng thời điểm đó hai người họ rất thân thiết với nhau!

Phùng Tư Ý không hề sợ hãi tý nào dù chỉ một chút. Cô ta biết Hàng Tử Dư sớm hay muộn gì cũng sẽ hỏi vấn đề này. Nếu không hỏi chứng tỏ người đàn ông này rất vô tâm. Nếu như vậy thì tình yêu mà anh ta dành cho Nghiên Tâm là giả, nỗi đau đớn của anh ta cũng là giả…Nhưng trên thực tế, những điều đó điều là sự thật.

Đặt câu hỏi vào lúc này không phải là một hình thức trách móc gì, thật ra bản chất ẩn sâu trong xương tủy anh ta vốn mềm yếu, chỉ cần một lý do hợp lý cũng khiến cho mọi thứ trước đây đều có thể bị lật tẩy, ngay cả những vấn đề ngoài mặt cũng không thể tránh khỏi.

“Mọi chuyện diễn ra quá nhanh! Tôi xin lỗi, lúc đó tôi quá sợ hãi nên không kịp phản ứng”.

Phùng Tư Ý c ắn môi dưới, giả vờ đau khổ.

“……Cho dù tôi có dũng cảm nắm tay Nghiên Tâm đi chăng nữa thì người chết cũng từ một thành hai mà thôi!.”

Chính vào ngày ấy, Hàng Tử Dư thức tỉnh năng lực thiên phú của mình: ‘ mai rùa ’.

Ha ha ha!

Rất nhiều đêm Phùng Tư Ý đều mơ thấy cảnh Đường Nghiên Tâm tử vong rồi lại giật mình tỉnh giấc lúc nửa đêm. Thế nhưng cô ta vẫn giả vờ không có chuyện gì xảy ra, vẫn sinh hoạt như bình thường.

Mãi cho đến khi trong đội có một người cộng sự cùng nhau sống sót qua nguy hiểm bỗng nhiên chết đi thì mọi người mới chợt nhận ra rằng vật hắc ám lưu lại bên trong những người ở khu xói mòn đã vượt quá tiêu chuẩn. Nếu không thanh tẩy vật hắc ám bên trong thân thể kịp thời thì con người sẽ vô thanh vô tức chết đi.

Bên trong khu an toàn này không có bất kỳ một thiết bị nào có thể thanh tẩy vật hắc ám cả. Bất đắc dĩ, Phùng Tư Ý quyết định tham gia 《 kế hoạch 》. 《 Kế hoạch 》có tên gọi đầy đủ là《 kế hoạch thoát khỏi trái đất》. Bất kì một ai trên trái đất đủ hai mươi hai tuổi đều có thể tham gia vào kế hoạch này, sau khi ký khế ước xong sẽ bị đưa tới khu vực xói mòn.

Nghe nói trạm phục vụ của khu xói mòn có thể thanh tẩy vật hắc ám bên trong cơ thể miễn phí, có thể rời khỏi trái đất – nơi đang bị thối rữa vô cùng nhanh chóng mà đến với ngôi nhà mới.

Hàng Tử Dư không hề có chút mâu thuẫn tâm lý về kế hoạch này, thậm chí anh ta còn có chút vui vẻ.

Phùng Tư Ý không vui nghĩ: Anh ấy vẫn chưa quên Đường Nghiên Tâm sao? Anh ấy muốn hoàn thành tâm nguyện của Đường Nghiên Tâm, muốn dùng hình thức này để hoài niệm cô ta! Anh ấy có cảm thấy tội lỗi không? Có lúc nào anh ấy từng thích mình không?

Chỉ có hai người bọn họ tham gia vào《 kế hoạch 》

Sau khi hoàn thành ba lĩnh vực, đến được khu phục vụ 098, Phùng Tư Ý nhìn thấy phiên bản thu nhỏ của Đường Nghiên Tâm bèn kêu r3n trong lòng. Cô ta có cảm giác thế giới của mình bỗng dưng bị sụp đổ, dường như một phần thân thể của mình đã chết đi. Hàng Tử Du bên cạnh lại rất phấn khích, mắt anh ta sáng lên tựa như đã được “sống lại”.

Phùng Tư Ý lạnh lùng nghĩ: Nếu cô gái này là Đường Nghiên Tâm thật thì hẳn sẽ rất hận anh! Lúc sinh thời, anh không phải là một bạn trai đủ tiêu chuẩn, cũng không hề có một lời xin lỗi nào với cô ta. Anh vạn lần không nên ở bên tôi sau khi cô ta chết, bên ai cũng được nhưng không nên chọn tôi!

Cho tới tận lúc hết Phùng Tư Ý vẫn còn ghen tị.

Trong đầu Đường Đường nhảy số một cụm từ: nhân quả báo ứng.

Đương nhiên chuyện xưa của ba người Phùng Tư Ý, Hàng Tử Dư, Đường Nghiên Tâm không có bất kỳ liên quan gì với vong linh Đường Nghiên Tâm cả. Tuy cô được sinh ra từ thân thể của Đường Nghiên Tâm “người” nhưng suy cho cùng vẫn là hai người!

À, chủng tộc cũng khác nhau!

Đợi Đường Đường ra khỏi nhà vệ sinh, Tiêu Hữu Phàm và Lộ Tầm Nhất mới buông Hàng Tử Dư ra. Bởi vì anh ta vẫn luôn giãy giụa nên ba người bọn họ trông có chút chật vật.

Hàng Tử Dư bước tập tễnh vào phòng vệ sinh, lúc đi qua Đường Nghiên Tâm anh ta nhìn cô đầy phức tạp. Anh ta ngơ ngác cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào cô, dường như đang sợ hãi, cũng dường như đang chột dạ.

Đường Nghiên Tâm: Con người thực sự là những sinh vật phức tạp!

Một lát sau, tiếng khóc đau đớn tột cùng vọng ra từ nhà vệ sinh.

Đường Nghiên Tâm cắm tấm thẻ năng lượng trên tay vào rãnh của máy nạp tiền, màn hình nó sáng lên và hiện lên dòng chữ [ Có muốn nạp phí bằng niềm tin không? Có/Không]

=……=

【 Thời gian dán mosaic có phải hơi dài quá mức không……】

【 Ra tới! Ra tới kìa! 】

【 Hàng Tử Dư khóc thảm quá đi, khẳng định trong nhà vệ sinh rất lộn xộn và đẫm máu 】

【Chỉ cần nghĩ về nó tôi lại muốn đi tiểu!!! 】

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK