• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 65

Một trận trời đất quay cuồng, Hách Liên Quyết trở mình đè lên người Vũ Văn Anh, còn Vũ Văn Anh dựa lưng vào thành bồn. Ngay sau đó, một trận hôn cuồng liệt mang theo sự bá đạo quen thuộc giống như cơn mưa rào rơi trên mặt y.

– …… Ân…… – Khi Hách Liên Quyết hôn lên làn da non mịn ở cổ y, Vũ Văn Anh không nhịn được mà phát ra một tiếng rên rỉ. Hách Liên Quyết hôn đến sau tai y, rồi cắn nhẹ tai y, thân thể Vũ Văn Anh cứng đờ lại giống như bị sét đánh. Hách Liên Quyết thỏa mãn buông tha vành tai y, chuyển sang xâm chiếm đôi môi. Một nụ hôn sâu dài bất tận, Vũ Văn Anh ngây ngốc đáp lại hắn, càng khiến Hách Liên Quyết càng hôn say đắm. Đầu lưỡi vươn vào trong khoang miệng, thô bạo xâm nhập mọi nơi, bàn tay sờ đến trước ngực, không ngừng vuốt ve chơi đùa hai đóa hồng đào đến khi chúng nhô lên, tận cho đến khi Vũ Văn Anh toàn thân vô lực, nếu không có Hách Liên Quyết đỡ lấy, y đã chìm vào trong bồn.

Lực đạo bàn tay trước ngực dần gia tăng, Vũ Văn Anh bắt đầu cảm thấy đau nhói, khó chịu vặn vẹo người, miệng vô thức thốt ra:

– …… Ân…… Đau… Quyết, nhẹ thôi……

Trong lúc hoan ái lại được người yêu gọi tên, điều này khiến Hách Liên Quyết rất vui sướng, vì thế liền giảm bớt tốc độ, lực tay cũng giảm xuống, tay phải đưa vào trong bồn tắm, nâng Vũ Văn Anh lên một chút, để làn da trước ngực y lộ ra bên trên mặt nước. Bởi vì vừa nãy bị trêu đùa liên tục, làn da trước ngực y trở nên hồng hào, đặc biệt là hai trái hồng đào đẹp đến mê người đang nhô cao. Hách Liên Quyết cúi đầu ngậm một bên, sự đụng chạm nóng như lửa thiêu kích thích Vũ Văn Anh đến cực điểm, khiến y không kìm được mà cong hẳn người lên.

– …… Đừng…… A…… Ân…… – Hai bàn tay bất lực bám chặt lấy Hách Liên Quyết, dường như muốn tìm kiếm sự bảo vệ từ hắn.

Sự công kích nơi kia vẫn không chút thuyên giảm, mà ngược lại càng lúc càng mãnh liệt, ánh mắt Vũ Văn Anh trở nên mê man, khoái cảm chảy dọc toàn thân khiến y không kìm được mà trào nước mắt.

Một bàn tay to lớn chạm đến vùng kín giữa hai chân, nhẹ nhàng trêu đùa vuốt ve xung quanh. Bàn tay của Hách Liên Quyết dường như mang theo lửa nóng, từng nơi hắn chạm vào đều như thiêu như đốt, cuối cùng dừng lại tại bộ phận yếu ớt nhất.

Nước mắt rưng rưng rồi rơi xuống, Vũ Văn Anh hoảng sợ nắm chặt lấy cánh tay Hách Liên Quyết, hạ thân bị bàn tay to lớn của hắn bao lấy, vuốt ve mấy lượt rồi cương lên. Vũ Văn Anh ngửa đầu lên, cảm giác hơi thở không thông, ra sức há miệng hớp lấy từng ngụm không khí, yết hầu tràn ngập tiếng rên rỉ cùng tiếng nức nở.

Ngón tay Hách Liên Quyết không dừng lại mà luồn ra đằng sau, vẽ vài vòng xung quanh rồi chen một ngón tay vào bên trong lỗ nhỏ, ngón tay ở bên trong lối vào chậm rãi đẩy sâu. Vũ Văn Anh cắn chặt răng chịu đựng dị vật xâm chiếm, ánh mắt mở to phủ một tầng nước, dáng vẻ đáng yêu đến cực điểm, khiến người ta không cầm lòng mà yêu mến.

Một ngón tay nữa thâm nhập, sau một hồi mở rộng, Hách Liên Quyết mới thỏa mãn rút hai ngón tay ra, nâng hai chân Vũ Văn Anh rồi trực tiếp đâm vào.

– A…… Đừng…… Ra đi, ta không muốn…… – Vũ Văn Anh lúc này mới cảm thấy hối hận, khoái cảm tràn trề trong cơ thể khiến y không biết phải làm sao, chỉ biết ra sức cào cấu Hách Liên Quyết. Nhưng dĩ nhiên những động tác đó đối với Hách Liên Quyết vẫn chỉ là mấy trò cáu kỉnh của con mèo nhỏ, không thể nào khiến hắn lui bước, mà còn làm bộ phận chôn sâu trong cơ thể y lớn thêm một vòng.

Hách Liên Quyết cười khẽ, cúi đầu cắn tai y, nhẹ giọng nói:

– Đồ ngốc này, ta bắt đầu đây…… – Hơi thở dồn dập phả lên cổ Vũ Văn Anh, sau đó Hách Liên Quyết bắt đầu đưa đẩy. Bọt nước văng tung tóe, tiếng nước bập bõm vang vọng trong bồn tắm rộng lớn, khiến người ta nghe mà hình dung được cảnh tượng *** mỹ bên trong.

– …… A…… Đừng…… Không…… Ân…… A……

Hách Liên Quyết tăng tốc độ, khiến cho Vũ Văn Anh nói không nên lời, chỉ đu đưa theo động tác đưa đẩy của hắn, miệng phát ra những âm thanh rời rạc, nửa như đau đớn nửa như khoái cảm.

Khi xuất ra trong người Vũ Văn Anh, Hách Liên Quyết chỉ cho phép y nghỉ ngơi trong giây lát, sau đó lật người y lại, tiếp tục đâm vào từ phía sau. Lần này so với lần đầu càng thêm cuồng liệt, Vũ Văn Anh kêu đến mức khàn giọng, hai tay chống vào thành bồn siết chặt lại.

Bị đâm vào hết đằng trước lẫn đằng sau, sau một hồi hoan ái mãnh liệt trôi qua, Vũ Văn Anh sức cùng lực kiệt ngồi im trong lòng Hách Liên Quyết, tùy ý hắn tắm rửa sạch sẽ, ngay cả nói chuyện cũng không buồn.

Lẳng lặng dựa vào ngực hắn, nghe thấy tiếng tim đập thình thịch trong ***g ngực hắn, y cảm thấy rất yên bình. Lúc hoan ái, màn chuẩn bị đều rất kỹ lưỡng, sau đó lúc mở rộng lối vào cũng mất một lúc lâu, hơn nữa trong quá trình đó, hắn cũng cẩn thận bảo vệ hai cổ tay y. Từ khi phát hiện mỗi khi có mưa là cơn đau cổ tay của y lại tái phát, Hách Liên Quyết lại càng chú ý chăm sóc y hơn. Vũ Văn Anh biết hắn sợ bản thân làm đau y, ý muốn săn sóc chu đáo của hắn lại càng khiến y muốn dựa giẫm vào hắn hơn.

– Anh nhi, đau không? – Lúc giúp y lau người, Hách Liên Quyết mới phát hiện hậu đình của Vũ Văn Anh đã sưng đỏ.

Y ra sức lắc đầu, nhưng thân thể vô lực, căn bản khó có thể động đậy. Hách Liên Quyết thấy y mệt mỏi, liền lấy quần áo mặc vào, rồi ôm y đi vào trong phòng ngủ, đặt y lên giường rồi hạ rèm xuống.

Mí mắt trĩu xuống, rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi, Vũ Văn Anh an ổn ngủ trong lòng Hách Liên Quyết, bàn tay nắm lấy vạt áo Hách Liên Quyết, trông thật giống như trẻ nhỏ nũng nịu mẫu thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK