Lý Hoành tự nhiên không phải nói nhiều, cùng môn phái với Trương Hằng. Lúc trước Trương Hằng còn lấy đi túi trữ vật của người này. nhưng lại tha cho đối phương một mạng.
về phần Vương Viên của Tiên Vân Tông, nghe nói người này cực kỳ diệu thấp, bởi vì ăn lầm loại đan được nào đó khiến cho hình thể lúc này mập mạp vô cùng, tu vi nhìn qua chi khoáng Luyện Khí trung kỳ.
Trương Hằng có chút buồn bực. Bằng vào thực lực hai người này theo Lý mà nói muốn tiến vào Top 10 của Đại Hội Phương Vân, hy vọng không lớn Theo Lý mà nói. bằng vào thực lực của hai người này thì không có hy vọng quá lớn tiến vào top 10 Phương Vân Đại Hội này.
Mặc dù Lý Hoành mặc dù có tu vi Luyện Khí hậu kỳ, nhưng tiếc rằng hai kiện Linh khí trên người đã sớm bị Trương Hằng luyện hóa. Mặc Cho dù Vương Viên có một kiện Linh khí hạ phẩm, tu vi lại bình thường, đông dạng cũng rất khó lọt vào Top 10.
Trước đó Trương Hằng cũng rất ít nhìn thấy hai người này đấu pháp. Dù sao trước khi thăng cấp thập cường top 10, trên Thiên Linh Phong này tổng cộng có mười đấu pháp dài. Trương Hằng không có khả năng trận tỷ thí nào cũng xem.
Thân hình mập mạp của Vương Viên theo sau Lý Hoành một bước lên đấu pháp dài. thịt béo trên người hơi rung lên. đôi mắt nhỏ nửa híp. trên miệng treo nụ cười xấu xí. nói với Lý Hoành:
- Lý đạo hữu. Từ biệt ở Độc Thiên Bảo. chúng ta lại gặp mặt rồi. Không biết ngươi còn sử dụng kiện phá Pháp khí (Pháp khí cùi bắp) kia hay không?
Ánh mắt Lý Hoành âm trầm nhìn hắn một cái. thanh âm khàn khàn truyền đến:
- Đánh với ngươi không cần phải dùng bất kỳ vật bên ngoài thân...
- Vậy sao? Nếu Lý sư huynh tự đại như thế. dừng trách ta hạ thủ vô tình như vậy!
Vương Viên như có thâm ý nhìn hắn một cái. tay bấm linh quyết khẽ điểm vào túi trữ
vật. một kiện Linh khí hình kiếm nhanh chóng bay lên trên không.
Tuy rằng hình thể Vương Viên to lớn nhưng động tác trong tay lại không chậm, từng điểm sáng xanh từ ngón tay hắn bắn lên trên Linh khí hình kiếm ở trên không trung. Nguồn: http://truyenfull.vn
Linh khí hình kiếm này dưới pháp lực của hắn thúc giục, hình thể biến lớn gấp bốn năm lần. biến thành một thanh đại kiếm to lớn dài đến hai ba trượng.
Đại Thanh kiếm to lớn cắt qua không khí. mang theo một vệt sáng xanh trong chớp mắt chém tới trước người Lý Hoành.
Lý Hoành không nhanh không chậm, vào lúc Vương Viên thi triển linh quyết, trên người hắn dâng lên huyết quang xanh đỏ. một cỗ khí tức rung động tâm linh từ trên người hắn phát ra.
Khẽ cắn vỡ ngón trò. một giọt máu từ trong miệng hắn bắn ra. lập tức từng đạo Huyết quang xanh đỏ trong tay hắn bắn lên giọt máu.
Khi đại thanh kiếm to lớn kia chém tới trước mặt. Lý Hoành lạnh lùng cười, giọt máu đỏ thẫm trước mắt giống như trái tim đang đập. co rụt lại. không khí chung quanh cũng biến hóa theo.
Hiện tượng quỷ dị như thế khiến chúng tu sĩ dưới dài giật mình, cho rằng Lý Hoành này thi triển nhất định là loại bí thuật nào đó.
Phốc!
Giọt máu màu đỏ thẫm vỡ tan. bắn lên trên đại thanh kiếm to lớn kia.
Vương Viên đứng ở xa. thần sắc đột nhiên biến đổi. pháp quyết trong tay liên tục bắn ra. từng luồng sáng xanh bắn lên trên Linh khí. Ý đồ thu hồi Linh khí của mình.
Bởi vì khi giọt máu kia bắn lên trên Linh khí của hắn liền khiến cho quyền khống chế Linh khí của hắn bị yếu vài phần, nếu chậm thêm lát nữa. chỉ sợ Linh khí này sẽ bị đối phương "Ố nhiễm" hoàn toàn.
- Đã muộn rồi!
Thanh âm khàn khàn của Lý Hoành giống như ác ma đến từ địa ngục.
Bàn tay hắn nhẹ duỗi ra phía trước, huyết quang màu xanh đò trong giây lát bao vây Linh khí kia.
Linh khí to lớn trên không trung lập tức run rẩy. lúc thì hướng về phía Lý Hoành, lúc thì
lại bay về phía Vương Viên.
- Xuống cho ta!
Trong mắt Lý Hoành chợt lóe Huyết quang, trong tay lại cấp tốc bẳn ra mười mấy luồng sáng nhưtơ máu. cuốn lấy kiện Linh khí lắc lư không ngừng kia.
Linh khí to lớn trong nháy mắt biến hóa trở về Nguyên dạng, thong thả bay tới trước mặt Lý Hoành.
Khóe miệng Lý Hoành xẹt qua một nụ cười qủy dị. vững vàng đón lấy kiện Linh khí này. nói với Vương Viên xanh cà mặt ở phía đối điện:
- Cảm tạ sư đệ tặng kiện Linh khí này cho ta. Không biết ngươi còn muốn tỷ thí nữa không?
- Ngươi ngươi...
Vương Viên tức giận ran người, lớp thịt trên người cùng run lên.
Mắt thấy Linh khí của mình cứ vậy bị đối phương đoạt đi. bất kỳ ai cũng đều phát điên.
Tu sĩ dưới dài đều bắt đầu nghị luận.
- Đây là công pháp gì. không ngờ lại dáng sợ như thế.
- Ba phái Phương Vân sơn dường như còn không có công pháp quỷ dị như vậy. Đây có thể là công pháp cao cấp nào đó.
- May mắn ta không giao thủ với hắn. nếu không thì mất nhiều hơn được rồi.
- Shit. Cái kiện phá Pháp khí trong tay ngươi, đưa tới trước mặt đối phương, người ta cũng không thèm.
Trên Pháp bảo đám mây. Tôn Lâm trịnh trọng nói:
- Người này tu luyện chỉ sợ là Huyết Ma Chân Kinh bản đơn giản hóa. Tuy rằng tiến độ tu luyện cực nhanh, nhưng thọ Nguyên của người tu luyện công pháp này ít nhất giảm bớt ít nhất hai mươi năm.
Trên mặt Khưu Vân Hạc của Tiên Vân Tông lộ ra vài tia kinh ngạc:
- Huyết Ma Chân Kinh trong truyền thuyết là một bộ công pháp ma đạo cao nhất, nghe nói đã thất truyền mấy vạn năm. Huyết Ma Chân Kinh hiện tại đều là bản không hoàn chỉnh, nhưng uy lực cùng lớn vô cùng.
Nam Minh cười lạnh nói:
- Huyết Ma Chân Kinh hiện giờ đều căn cứ vào Huyết Ma Chân Kinh không trọn vẹn sửa lại mà thành. hiệu quả tự nhiên là kém hơn so với công pháp nguyên bản. về phần phần Huyết Ma Chân Kinh bản đơn giản do đệ tử quý môn tu luyện căn bản không dáng nhắc tới. có bán ở phường thị. nhưng chân chính đám tu luyện thì không có mấy người.
Bốn người Âu Dương nghe vậy không khỏi có một chút đổi mới cái nhìn đối với Nam Minh. Đối phương cũng không phải một người cuồng ngạo Chỉ có thiên phú mà không biết gì!
- Mộ sư muội. Ngươi Sư muội xem tên mập mạp vừa rồi trên khán dài vừa rồi. có phải hắn ẩn giấu thực lực hay không?
Nam Minh tươi cười ôn hòa nói với vị sư muội như nữ thần băng Tuyết ở bên cạnh.
Mộ Tuyền lạnh nhạt nói:
- Đại khái giấu bảy tám phần thực lực.
Tôn Lâm ha hả cười, nói với bốn gã tu sĩ Kết Đan Kỳ của Phương Vân sơn:
- Không nghĩ tới hạng người tàng long ngọa hổ của quý sơn cũng không ít a.
***
- Lý Hoành của Phong Hành Môn thắng!
Trưởng lão Trúc cơ kỳ tuyên bố người thắng.
Vương Viên ủ rũ đi xuống khán dài. trước khi đi còn dùng ánh mắt cừu hận hung hăng nhìn Lý Hoành một cái.
Lý Hoành hừ nhẹ một tiếng, trong mắt chợt lóe Huyết quang:
- Một năm sau. hy vọng chúng ta có thể gặp nhau ở trong động phủ kia.
Trương Hằng thản nhiên nhìn hai người này rời khỏi lôi dài. ánh mắt nhìn Vương Viên thêm vài lần. Hắn chung quy cảm giác người này có hiểm nghi làm ra vẻ.
Đúng lúc này một bóng hình xinh đẹp quen thuộc từ phương xa đi tới. Lạc Ngưng Tuyết mặc váy trắng nhưTuyết đi tới trước mặt Trương Hằng, một làn hương thơm tràn ngập bên cạnh Trương Hằng.
- Đây không phải Lạc tiên tử của Tiên Vân Tông sao?
Ba phái đệ tử ở chung quanh ồ lên rung động.
Trương Hằng cũng phát hiện Lạc Ngưng Tuyết tới, khóe miệng mang theo vài tia ý cười trêu tức, thản nhiên nói:
- Lạc sư muội. Chẳng lẽ là sư muội cũng muốn tới tham gia cuộc thi tranh giành Top 10 này sao?
Lạc Ngưng Tuyết đứng yên lặng bên cạnh hắn. trầm mặc hồi lâu mới nhẹ giọng nói:
- Có danh ngạch do sư tổ tặng. Lạc Ngưng Tuyết không cần tham gia đại hội lần này. Không phải Đường sư huynh cũng thế sao?
Lúc này trên dài lại bắt đầu vòng tỷ thí tiếp theo nhưng Trương Hằng cũng không lòng dạ nào xem. Hắn phát hiện Ô Lăng ở cách đó không xa đang ngầm quan sát bên này. trên mặt còn lộ ra nụ cười ấm áp.
Tu sĩ ba phái chung quanh đều dùng ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị nhìn Trương Hằng.
- Lạc sư muội tới đây không phải tìm ta nói chuyện yêu đương chứ?
Trương Hằng không quên thưởng thức giai nhân như ngọc gần trong gang tấc. Nếu không phải vì nàng này tâm kế hơn người mà lại còn có ân oán với mình, hắn cũng không ngại tâm sự nhiều hơn với đối phương.
Đối mặt với ánh mắt hau háu không kiêng nể mình của Trương Hằng, khuôn mặt ngọc trắng nõn của Lạc Ngưng Tuyết hơi đỏ lên. quay mặt đi, con ngươi như u lan nhìn thoáng qua trên bầu trời.
Nhưng cái nhìn tùy ý này lập tức khiến sắc mặt nàng khẽ biến.
Trương Hằng kỳ quái nhìn nàng một cái. cũng nhìn thoáng qua trên bầu trời, nhưng lại không phát hiện được gì, kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ Lạc sư muội có phát hiện gì sao?
- Ngưng Tuyết hy vọng sớm ngày hòa giải với Đường sư huynh, sau này lúc gặp lại ở động phủ. có thể khoan dung độ lượng...
Khẽ than thở một tiếng, Lạc Ngưng Tuyết từ bên cạnh Trương Hằng rời đi khiến Trương Hằng có chút không hiểu ra sao.
Trên Pháp bảo đám mây, Nam Minh lộ ra vài tia kinh ngạc nhìn Lạc Ngưng Tuyết từ bên cạnh Trương Hằng rời đi, không dám tin hỏi:
- Mộ sư muội. Nàng này thật sự phát hiện sự tồn tại của chúng ta sao?
Đôi mắt đẹp của Mộ Tuyền nhắm chặt, gió lạnh trên bầu trời thối mái tóc nàng rối loạn che một nửa dung nhan tuyệt thế xinh đẹp vô song. Nàng im lặng thật lâu cũng không nói gì. suy nghĩ dường như bay đến nơi thật xa xôi.
Đám người Nam Minh dường như đã quen đối với cử chỉ này của nàng, thấy nàng không nói lời nào cũng không thúc giục.
Tôn Lâm cũng dùng thần thức quan sát Lạc Ngưng Tuyết một hồi. giọng lạnh nhạt nói:
- Tại Tam Tinh Vực to lớn này, người có Linh căn thiên phú cũng không phải số ít. Có thể nàng này có một loại linh căn thiên phú tương tự Thiên Nhãn Thông, tuy nhiên so với biết trước tương lai của Mộ sư muội thì không bằng.
Trưởng lão Tĩnh Phong khống chế độn quang cách đó không xa, thần sắc hơi đổi, trên khuôn mặt còn sót lại vài phần vẻ đẹp mang theo Ý cười thản nhiên:
- Ngưng Tuyết có thể xem như là nửa đệ tử của môn phái chúng ta. Tuy nhiên hiện tại ta Mới phát hiện không ngờ nàng có Linh căn thiên phú.
Ba tu sĩ Kết Đan khác của Phương Vân sơn không khỏi dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Trưởng lão Tĩnh Phong vài lần. Có thể thu được một đệ tử có Linh căn thiên phú đích thật là không dễ dàng.
Đúng lúc này, bầu trời phương xa đột nhiên cuồng phong gào thét, đám mây quay cuồng, thiên địa linh khí dao động kịch liệt.
Sắc mặt mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ khẽ biến, liên tục dùng thần thức thăm dò hướng phương xa. Sau khi biết được kết quả, trên mặt đều hiện ra vài tia kinh ngạc.
- Đây là... Độc Thiên Bảo?
Bốn vị tu sĩ Kết Đan Kỳ của Phương Vân sơn hai mặt nhìn nhau, ngay cả Tôn Lâm đến từ Bích Tuyết Tương Vân Tông đều lộ ra vài phần kinh ngạc.