Lạc Hà khẽ thở dài nhẹ nhõm, Vân Dịch không chết thì hắn cũng có thể yên tâm một chút.
Lạc Hà chưa từng hoài nghi việc Trương Hằng sau này có vượt qua được đệ tử của chính mình hay không.
Hắn luôn yên lặng chú ý quá trình trưởng thành của Trương Hằng. Hắn đã từng bước vượt qua địch nhân hoặc đối thủ, dẫm nát dưới chân.
Trương Hằng chăm chú nhìn vào tinh thần ý chí Huyết Sát trên cự trụ màu đen, khẽ thở dài:
- Ta có dự cảm, Vân Dịch sợ rằng đã trở thành người thừa kế của Huyết Sát Thần Đế. Nếu quả thực như vậy thì trong thời gian ngắn hắn có thể tiến vào lĩnh vực Đế cấp tại Thượng giới. Từ đó, ta e rằng hắn sẽ rước lấy một ít phiền toái...
- Phúc họa đi cùng nhau, chẳng phải ngươi cũng nhận ra một chút sao, nếu hắn có thể kế thừa y bát của Huyết Sát Thần Đế thì chẳng có mấy thứ trong thiên địa này có thể uy hiếp tới hắn đâu. Nhưng thật ra thì ngươi nên nắm chắc thời gian tu luyện, tranh thủ sớm vượt qua đệ tử của chính mình đi!
Lạc Hà trên mặt lộ ra vài tia tiếu ý.
Trương Hằng nghe vậy không khỏi cười khổ, thầm nghĩ:
"Bình thường đều là đệ tử tranh thủ sớm ngày vượt qua sư tôn, gọi là trò giỏi hơn thầy, thanh xuất vu lam, chính mình làm sư tôn, giờ lại phải đi ngược lại câu này a."
Hàn huyên thêm vài câu, Trương Hằng thối lui sang một bên, tính toán chuẩn bị củng cố tu vi, đồng thời xử lý một chút chiến lợi phẩm.
Đúng lúc này, Nghê Thường tán tiên đột nhiên bay về phía này.
- Triệu tiểu thư có gì chỉ bảo sao?
Trương Hằng nhìn vị Tán tiên thần bí, kỳ tài mà thanh nhã này, không dám chậm trễ lên tiếng hỏi.
Nên biết rằng Huyền Long Đại Vương khi thời gian ngưng lại từng tính giết chết Triệu Tịch Nguyệt. kết quả lại bị hình chiếu của Thái thượng Yêu Long Hoàng ngăn cản. Do vậy có thể thấy được bối cảnh hoặc cường giả đứng sau nàng, khiến cho ngay cả cường giả nghịch thiên tại Thượng giới cũng không muốn dễ dàng đắc tội.
- Tiểu nữ có một chuyện muốn thỉnh giáo đạo hữu!
Triệu Tịch Nguyệt khẽ khom người, nho nhã lẽ độ, thập phần khách khí, đôi mắt trong sáng chăm chú nhìn Trương Hằng, trên người nàng tỏa ra một loại khí chất tự nhiên, điềm tĩnh.
- Triệu tiểu thư khách khí rồi, mời nói.
Trương Hằng khẽ phất tay một cái.
Dứt lời, thân thể to lớn của hắn thu nhỏ lại bình thường, tam đại phân thân cũng tiến nhập vào không gian linh hạch.
Giải trừ dung hợp!
Trong giây lát, khí thế trên người Trương Hằng giảm đi, không còn cuồng bạo như trước.
Triệu Tịch Nguyệt khẽ cười:
- Trên thế gian còn có kỳ thuật cỡ này, bản tôn dung hợp với phân thân có thể sinh ra uy lực cường đại như vậy. Tiểu nữ e rằng cũng không phải là đối thủ của Trương đạo hữu, sau này còn mong đạo hữu chiếu cố nhiều hơn mới được! Tiểu nữ có một chuyện muốn hỏi, đó là về chiến lợi phẩm vừa rồi của Trương đạo hữu..."
Triệu Tịch Nguyệt hơi lộ vẻ do dự.
Trương Hằng vừa nghe xong câu này, nghiêm mặt lại, trong lòng có chút cảnh giác.
Hắn nhớ không lầm thì khi ở tầng ngoài của động phủ, Trương Tịch Nguyệt đã từng nói qua rằng nàng tiến vào "Huyết Sát Chủ Động Phủ nhằm kiếm một vật cho phụ thân.
- Chân chính trọng bảo, ta chỉ chiếm được hai kiện...
Trương Hằng cùng không giấu giếm vì khi tranh đoạt lúc này, hai kiện bảo vật này đã lộ ra rồi.
Tay khẽ nâng, hai loại bảo vật khác nhau hiện ra trôi nổi trên không: một ngọn núi nhỏ màu xanh và một cái tàn phiến.
Hai mắt Triệu Tịch Nguyệt lóe lên dị sắc khi nhìn thấy ngọn tiểu sơn này, nhưng khi nàng nhìn tới miếng tàn phiến, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng xen lẫn sợ hãi.
- Chính là vật đó!
Ánh mắt Triệu Tịch Nguyệt dừng trên tấm tàn phiến này.
- Triệu tiểu thư biết lai lịch vật này sao?
Trương Hằng bất động thanh sắc hỏi.
Khi trước Huyền Long Đại Vương chiếm được mảnh tàn phiến này cũng không biết lai lịch của nó.
Nhưng Trương Hằng đã có đáp án, hắn cũng có một khối tàn phiến kiểu này, đó chính là mảnh thế giới tàn phiến.
Khi còn ở Tam Tinh Vực, theo như mảnh thế giới tàn phiến kia nói thì phiến không gian trước đó bị đánh tan thành bốn mảnh, không rõ rơi xuống đâu.
Không ngờ rằng một mảnh thế giới tàn phiến này lại bị Huyết Sát Thần Đế chiếm được.
Triệu Tịch Nguyệt khanh khách cười:
- Lai lịch vật này thì tiểu nữ cũng có biết nhưng không thể nói ra. Tuy nhiên, theo ta được biết thì vật này ở trong tay các tồn tại dưới Đế cấp cũng không phát huy được tác dụng gì.
- Thực có lỗi, Triệu tiểu thư, tàn phiến này ta không thể giao cho ngươi!
Trương Hằng trực tiếp nói.
Triệu Tịch Nguyệt cũng không ngạc nhiên, lạnh nhạt nói:
- Vật này ai có duyên thì được, phụ thân cũng không cưỡng cầu. Sau khi ra khỏi động phủ này, Trương đạo hữu có thể lựa chọn giao dịch với phụ thân ta. Đương nhiên, giao dịch hay không thì Triệu gia ta cũng không ép. Huống chi quan hệ của Trương đạo hữu với đệ đệ của ta cũng không tầm thường!
- Triệu gia sao?
Trương Hằng đột nhiên sinh ra hứng thú đối với gia tộc của Triệu Thụy, hỏi:
- Không biết gia tộc của Triệu tiểu thư là như thế nào? Trương mỗ rất cảm thấy hứng thú!
- Hi hi, làm gì có gia tộc nào, chỉ có một nhà ba người chúng ta mà thôi.
Triệu Tịch Nguyệt bật cười, hàng mi, khuôn mặt xinh như hoa bách hợp trong đêm, đẹp khiến người khác hít thở không thông. Với định lực của Trương Hằng cũng không tự chủ nhìn thêm vài lần.
- Trương đạo hữu nếu không thể hiểu thông thì có thể trực tiếp coi chúng ta là những người ẩn cư, bình thường sẽ không can thiệp vào chuyện trên thế gian!
Khuôn mặt nàng hơi đỏ lên, ngay sau đó khôi phục lại bình thường, nhẹ nhàng giải thích.
Nói chuyện thêm vài câu. Triệu Tịch Nguyệt nhẹ nhàng rời đi.
Trương Hằng nhìn theo bóng nàng, thầm tự cao:
- Hay là cô gái này có ý với ta?
Nếu Triệu Tịch Nguyệt vừa rời đi mà biết được Trương Hằng đang nghĩ gì thì không biết nàng có vẻ mặt thế nào.
Trên con đường tu tiên dài đằng đẵng này, không có thiếu nữ tu xuất sắc, thậm chí một số còn có thể khiến cho Trương Hằng động tâm.
Nhưng hắn vẫn luôn bảo trì lý trí, hướng tới mục tiêu cảnh giới đỉnh phong vô cùng xa xôi.
Hắn là như vậy, các tu sĩ khác cũng vậy. Nếu dành quá nhiều tinh lực vào tình cảm nam nữ. trầm mê nữ sắc thì khó có thể thành đại sự được.
Nhìn theo hướng Triệu Tịch Nguyệt rời đi, Trương Hằng bắt đầu thử liên hệ với mảnh Thế giới tàn phiến bên trong Lĩnh vực không gian. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Có lẽ do tu vi của Trương Hằng tăng lên, hiện giờ hắn tuy vẫn không cần tiến vào Lĩnh vực không gian nhưng lại có thể lấy ra hoặc đặt vật vào trong đó.
Ý niệm vừa động, ngọn núi nhỏ màu xanh và cùng với mảnh Thế giới tàn phiến liền được thu vào trong Lĩnh vực không gian
Ong ong
Hai mảnh thế giới tàn phiến trong Lĩnh vực không gian cảm ứng lẫn nhau, đồng thời bay lên không trung.
Hai mảng tàn phiến va chạm cùng nhau, sau đó không gặp cản trở gì mà hợp thành một mảnh tàn phiến lớn hơn một chút.
Ầm!
Một thế giới tàn phiến mới từ từ hạ xuống.
- Thấy thế nào?
Trương Hằng hướng về mảnh thế giới tàn phiến mới trong tay lên tiếng.
- Khặc khặc... Nhanh như vậy đã tìm được một mảnh! Chỉ cần hai mảnh nữa là ta có thể khôi phục huy hoàng ngày xưa rồi!"
Mảnh thế giới tàn phiến cười quái dị, khiến cho Trương Hằng khẽ cau mày.