• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-”Selena! here”

Cô gái trẻ men theo tiếng gọi đưa mắt nhìn sang, xác định đúng là người cần tìm liền sải chân bước đi về phía bọn họ.

Càng đến gần trái tim của Hách Liên Kỳ cùng Hiên Viên Triệt càng đập mãnh liệt.

Thậm chí còn có chút không thể khống chế được, ánh mắt hai người cứ như vậy dán chặt vào nàng.

Dạ Tuyết ưu nhã ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Dạ Thần.

Mà Dạ Thần vừa nhìn thấy Dạ Tuyết liền mười phần muội khống thay Dạ Tuyết dịch ghế, xong đâu đấy mới nở nụ cười vô cùng ôn hoà mở miệng.

-”tiểu Tuyết, sao đến trễ vậy?”

-”đại ca, ta vừa bay từ tổng bộ trở về.” Dạ Tuyết nhìn đại ca của mình bình tĩnh nói.

Dạ Thần đương nhiên hiểu tổng bộ là nơi nào.

-”Như vậy, tiểu Tuyết, đây là Hách Liên tổng, đây là Hiên Viên tổng” Dạ Thần lần lượt chỉ vào Hách Liên Kỳ cùng Hiên Viên Triệt giới thiệu.

-”họ chính là đối tượng lần này giao dịch phê vũ khí kia” Dạ Thần thêm một câu.

Nếu lúc trước Hiên Viên Triệt cùng Hách Liên Kỳ còn bị vây trong trạng thái nghi ngờ, thì hiện tại sau câu cuối cùng của Dạ Thần đã hoàn toàn chỉ rõ cho hai người bọn họ, cô gái trước mắt dù là Selena hay vẫn là tiểu Tuyết thì đều là Mị, đế vương bóng đêm-Kẻ nắm trong tay Dark.

Chỉ là, một cô gái yếu đuối,trói gà không chặt, thân mình mảnh khảnh như vậy có khả năng sao?

Hoặc là nói ..Dạ gia tung hoả mù đưa ra thế thân?

Hách Liên Kỳ cùng Hiên Viên Triệt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự nghi ngờ trog mắt đối phương.

Hiển nhiên Hiên Viên Triệt cùng Hách Liên Kỳ là không thể nào tưởng tượng được một cô gái chưa đầy mười tám tuổi làm thế nào có thể là Mị nổi danh trong thế giới ngầm.

Và theo đó tất nhiên cái mà Dạ Tuyết phải gánh trên đôi vai nhỏ nhắn kia là cả một gia tộc, bọn họ càng không thể nào nghĩ ra đi.

----------------------phân cách tuyến không gian-------------------------

Tại toà nhà thị chính.

Vân Mộng Vũ nhìn nam nhân anh tuấn trước mắt có chút kinh ngạc, thì ra Thái tử con của Tổng Thống F quốc lại trẻ và soái khí như vậy.

-”Nam Cung tổng tài, về dự án sắp tới của Hoàng Cầu còn mong ngài chỉ giáo thêm” Vân Mộng Vũ hớp một ngụm cà phê, ngẩng đầu nhìn Nam Cung Chu Khắc ưu nhã nói.

-”Vân tiểu thư quá lời rồi, Hoàng Cầu là một công ty có tiềm năng, là Vân tiểu thư đây chỉ giáo mới đúng.” Nam Cung Chu Khắc ý vị thâm trường nhìn mỹ nhân trước mắt.

Thực sự là một vưu vật a, nghe nói nữ nhân trước mắt này trong vòng năm năm đã tạo nên một Hoàng Cầu tiếng tăm không nhỏ, trên hết tại thế lực ngầm, Thịnh Thế dưới tay cô ta cũng không thể xem thường.

Nếu có thể khiến cô ta thành của mình..

Nam Cung Chu Khắc ánh mắt lướt qua một tia tính toán, hồi phục lại đã thành một đôi mắt ôn nhu, nụ cười càng dịu dàng.

-”cũng đã đến giờ ăn trưa, vị tiểu thư mỹ lệ này có hay không nhã hứng cùng tôi dùng bữa a?” Nam Cung Chu Khắc nhìn đồng hồ ,đứng lên nói.

-”Ah...”Vân Mộng Vũ lúc này mới chú ý thì ra đã trễ như vậy. Cũng theo đó đứng lên.

Nếu Triệt ca và Kỳ ca không muốn gặp mình, vậy hà tất mình phải bo bo giữ mình chứ. Nàng cũng không cần thiết phải đi cầu xin tình yêu của ai cả.

Nàng là Mẫu Đơn Nữ Vương, chỉ có thể là người khác quỳ dưới váy nàng.

-”Nếu vậy cung kính không bằng tuân mệnh.” Vân Mộng Vũ đưa tay che miệng cười, động tác mi gian lơ đãng toát ra một tia yêu mị.

Nam Cung Chu Khắc khuôn mặt loé qua một tia kinh diễm sau rất nhanh biến mất.

-”Như vậy, tiểu thư..thỉnh” Nam Cung Chu Khắc làm một động tác tay hướng Vân Mộng Vũ.

Hai người đi ra khỏi phòng.

Không ai chú ý đến, bên ngoài cửa sổ tầng thứ 80 nhìn ra bên ngoài, trên bầu trời một mảnh đen nghịt.

.

.

Thành phố S toàn bộ phương tiện thông tin liên lạc trong vòng ba phút bị tê liệt. Các vệ tinh bị một thứ lực lượng thần bí tê nát.

Khi tất cả mọi người đều kinh hãi rốt cuộc chuyện gì xảy ra thì các trung tâm, trụ sở thu nhận phát tín hiệu liên lạc, các đài quan sát thiên văn, kinh hoàng phát hiện, toàn bộ số lượng vệ tinh dày đặc trên tầng khí quyển đồng loạt mất tín hiệu.

Tất cả mọi người hoàn toàn rối loạn. Cũng may là thời điểm xảy ra là ban ngày cho nên không có tình trạng xảy ra tai nạn giao thông cho đèn chiếu sáng trên đường tắt đột ngột.

Bất quá không ít người bắt đầu chửi bới các cơ quan chính quyền chịu trách nhiệm về năng lượng, thông tin, hưởng thuế của dân lại làm ăn không ra dáng.

Cho nên không có ai phát hiện, tại một nơi xa xa phía chân núi, bầu trời trên cao đột nhiên có chút vặn vẹo, sau đó hở ra một đường lổ hổng như bị người ta dùng lực đâm thủng, hư không xuất hiện ba người.

Ba nam nhân phân biệt một mặc màu Lam trường bào và hai mặc trường bào màu Đen, xé rách bầu trời mà đến.

.

.

-”Vân Mộng Vũ, ta đến đây” một âm thanh lạnh như băng hoà tan trong không khí.

Cùng lúc đó, Vân Mộng Vũ nhìn Nam Cung Chu Khắc vì mình thân sĩ mở cửa xe,nhẹ mỉm cười , đang định bước lên ô tô của Nam Cung Chu Khắc chợt khựng lại.

Một nỗi bất an lan tràn theo từ dưới gót chân xông thẳng lên não bộ.

Vân Mộng Vũ kinh hoảng đưa mắt nhìn xung quanh, lại không thấy bất kỳ cái gì khả nghi.

----------------------

-”kẻ giết Tuyết nhi ở nơi nào? “ Dạ Quân Nguyệt nhìn chằm chằm vào Hạ Dật Phong hỏi, màu đen trường bào phi vũ trong gió.

Không ngoài dự liệu, cả Ân Lục Duẫn cùng Dạ Quân Nguyệt đều không hề có chút chật vật nào.

Hiển nhiên với cấp bậc của họ, một cái thủ thuật xé rách khoing gian không có bất kỳ ảnh hưởng nào với họ.

Chẳng qua đối với sử dụng huyết làm dẫn Hạ Dật Phong tình hình thật sự không ổn lắm.

-”ta tổn hao khí huyết, cần mười hai canh giờ hồi phục, hiện tại cần tìm nơi ẩn nấp” Hạ Dật Phong cố gắng áp chế khí huyết cuồn cuộn đang không ngừng tán loạn trong cơ thể, nuốt xuống một ngụm tiên huyết tinh ngọt ngai ngái trong miệng, lạnh nhạt để lại một câu sau đó xoay lưng đi sâu vào rừng.

Hiện tại hắn muốn thật nhanh chóng hồi phục, trả xong thù sẽ đi xuống Hoàng Tuyền cùng Tuyết nhi.

Ân Lục Duẫn cùng Dạ Quân Nguyệt nhìn nhau, sau đó theo sau Hạ Dật Phong.

Hết cách, họ cần Hạ Dật Phong xác định kẻ thù.

----------------------------

Bên này, Dạ Tuyết trên cơ bản đã nhanh chóng ngắn gọn đề ra yêu cầu, trách nhiệm cùng Hách Liên Kỳ cùng Hiên Viên Triệt.

-“...”

-“...”

-”Quyết định như vậy đi, Hách Liên tổng, Hiên Viên tổng, hợp tác vui vẻ” Dạ Tuyết bình thản chìa tay chạm nhẹ vào mỗi người, sau đó rất nhanh rút lại.

Hách Liên Kỳ kinh ngạc nhìn xuống bàn tay mình.

Như thế nào có thể..?

Hắn nhưng là có tính khiết phích nặng nề, ngay cả lúc chạm vào tay Vũ nhi hắn cũng vẫn có chút không thoải mái, làm sao có thể có cảm giác luyến tiếc cái lạnh lẽo xúc cảm của bàn tay mềm mại kia a?

Lúc nắm tay Vũ nhi hắn còn cảm thấy nàng là người đặc biệt, bởi vì so với việc người khác vừa chạm vào hắn đã bị hắn đoạt đi tính mạng, thì cảm giác chán ghét đối với đụng chạm vào Vũ nhi tuy vẫn có nhưng lại ít hơn nhiều.

Vậy hiện tại là chuyện gì đang xảy ra?

Hiên Viên Triệt thì nhìn bàn tay có chút tê dại của mình, cảm xúc mát lạnh tựa như dòng điện lan vào trong lòng hắn vậy.

Hai người híp mắt, nữ nhân này, rốt cuộc là ai? Vì cái gì từ khi gặp nàng họ đều khác thường?

---------------------

Tác giả ghi chú:

Vân Mộng vũ xé rách không gian đến Địa cầu, nơi Dạ Tuyết đang sống.

Nhưng không phải là trước khi DT xuyên vào cuốn sách đã gặp HVT và HLK nha.

Các nàng còn nhớ trong phần kẻ mang thiên mệnh (1+2) không.

DT nợ nhân duyên nên trả một kiếp, chính là kiếp gặp đc hai người HVT và HLK, không liên quan gì đến kiếp DT xuyên không cả.

Tạm hiểu là có hai kiếp đi. Vốn dĩ là kiếp trước DT phải trở lại cổ đại, nhưng lại mắc nợ trần duyên nên ở lại một kiếp, sau đó kiếp này mới xuyên qua.

Ai hiểu giơ tay cá[email protected]@

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK