• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đưa cho nhân vật chính vòng hào quang – Lâu Bất Nguy


~Editor: Hề Tịch


~Beta: Bê


Chương 66: Hiện đại du


Bạch Hi Vũ bị cái ôm của Nam Phong Phù Diêu làm cho có hơi khó chịu, do dự một lúc mới lên tiếng: "Chúng ta có thể buông nhau ra rồi nói chuyện "bình thường" chút được không?"


Phó Ngạn thế nhưng lại không hề buông tay, nói nhẹ bên tai Bạch Hi Vũ: "Anh cảm thấy tư thế này "vô-cùng-bình-thường", thích hợp để nói chuyện nhất."


"Rốt cuộc anh muốn làm gì?" Vừa dứt lời, Bạch Hi Vũ bỗng cảm thấy có gì đó sai sai, nhớ lại trong phần lớn kịch bản tình yêu sến súa, sau khi nữ chính hỏi câu này xong thì chắc chắn nam chính sẽ trả lời là "XXX em."


Tuy trong thâm tâm Bạch Hi Vũ vô cùng rõ ràng bản thân không phải nữ chính-chan, nhưng cái vị đang ôm hắn là nam chính thật một trăm phần trăm a.


Thừa dịp nam chính chưa kịp nói cái câu "XXX em", Bạch Hi Vũ tranh thủ nhúc nhích vài cái nhưng hiệu quả vô cùng nhỏ bé, Nam Phong Phù Diêu vẫn ôm hắn thật chặt không hề buông lỏng.


Tại sao Phó Ngạn không nói ra cái câu huyền thoại "XXX em" chó má đó, bởi vì y căn bản không trả lời câu hỏi của Bạch Hi Vũ, y chỉ cúi đầu kề sát miệng bên tai hắn, nhẹ giọng: "Đừng nhúc nhích, để anh ôm một lát."


Bạch Hi Vũ trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ, không hiểu nổi Phó Ngạn làm thế nào mà khiến bộ game online này trở nên y hệt như game online toàn tức võng du vậy, nhưng vấn đề quan trọng bây giờ là trước khi thiết kế ra thành game toàn tức thì mấy ông đáng nhẽ phải bảo vệ quyền lợi cho NPC đã chứ!


Tỷ như mấy ông có thể tạo ra một khoảng cách an toàn mà, để người ta không thể cứ muốn là chạy lại ôm ôm có được không?


Đáng tiếc là cho đến giờ Bạch Hi Vũ vẫn không nghĩ ra rằng, hắn có khả năng cảm nhận không gian, hoàn toàn đều do một mình Phó Ngạn đặc biệt làm ra cho hắn. Lại còn muốn thiết lập khoảng cách an toàn, làm sao mà được cơ chứ?


Phó Ngạn lại ghé vào lỗ tai hắn mà nói: "Em đến đây không phải vì anh sao?"


Ế ế, chưa chắc à, tui còn phải đưa cả vòng hào quang cho nữ chính nữa đó.


Ẩy khoan, nữ chính tên gì nhỉ? Cái gì mà Vân hay là Phong gì gì đó thì phải?


Bạch Hi Vũ cuối cùng ảo não phát hiện, bản thân ngay cả tên thật của nữ chính còn không nhớ rõ, nhưng cũng không thể trách cậu a, cậu vốn tưởng rằng lúc ở Tương Vương cung đưa một cái hào quang cho nam chính nữ chính là xong việc, là có thể về tổng bộ rồi, ai ngờ tổng bộ dám "việc không liên quan đến tổng bộ, tổng bộ không rảnh quan tâm" rồi đóng cửa không cho cậu về nhà!


Hiện tại Bạch Hi Vũ đang vô cùng nghi ngờ có phải bộ trưởng bởi vì hắn làm hỏng mất thế giới trước mà sinh ra ác ý trả thù hắn hay không, cho nên mới cố ý giữ cậu lại thế giới này, muốn hắn dùng những ngày tháng ở đây tự kiểm điểm bản thân.


Bạch Hi Vũ ngẩng đầu nhìn khuôn mặt góc cạnh đẹp như đao tước đó, hỏi: "Sao anh phải làm như vậy?"


Phó Ngạn khó hiểu: "Cái gì?"


"Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?"


"Bởi vì anh yêu em mà." Phó Ngạn nắm lấy tay Bạch Hi Vũ đặt vị trí nơi trái tim mình, hỏi: "Em không cảm nhận được sao?"


Anh trai à, ngực của anh ngoại trừ số1 thì cũng là số 0, anh muốn tui nghe cái gì hả, tiếng lòng chắc?


"Cảm nhận được ít ít.", Bạch Hi Vũ rụt tay về, nhỏ nhẹ: "Anh nói coi, cái game này nhiều NPC như vậy, dạng gì cũng có, anh thử thích một npc khác coi sao, được không?"


Phó Ngạn lắc đầu, giọng nói vô cùng cương quyết: "Bọn họ không phải em."


Bạch Hi Vũ bất đắc dĩ, lại hỏi: "Vậy anh nói xem anh thích tôi chỗ nào?"


Phó Ngạn mỉm cười, lấy tay vuốt sợi tóc trên trán Bạch Hi Vũ xuống, trả lời: "Em khác với mọi người."


"Khác chỗ nào?"


"Bọn họ không thích xem người chơi tự bạo. Hơn nữa còn phải cởi hết trang bị mới tự bạo", thấy ánh mắt nghi hoặc của Bạch Hi Vũ, y đành giải thích thêm: "Anh tự chế ra một rada mini có thể phân tích cảm tình dao động của các NPC, lúc em nhìn đến ta tự cởi trang phục tự bạo, đồ thị tình cảm của em dao động rất lớn."


"ĐM!" Bạch Hi Vũ kích động hét lớn, vì thế trên đầu cậu lại toát ra một chuỗi kí tự.


Nam chính à anh là thần a! Bạch Hi Vũ cảm thấy tổng bộ chắc là tính sai rồi, loại nam chính kiểu này, còn bắt hắn đến đưa vòng hào quang cái khỉ gì chứ hả.


Này có thể là đến sưởi ấm cho nam chính đi?


"Nam Phong đại thần, nếu không ngài thử lại với một NPC khác xem sao?"


Phó Ngạn không trả lời, chỉ sửa lại lời nói: "Gọi Phó Ngạn, anh là Phó Ngạn."


Bên này hai người còn đang thảo luận đổi vật thí nghiệm sang NPC khác xem thử lại biểu đồ tình cảm của người ta, bên kia trên kênh thế giới thì lại vì cái ôm của hai người làm cho náo nhiệt vô cùng.


[Thế giới] Nịnh Thần đệ nhất Vô nhai: Má ơi, mấy người biết tui vừa nhìn thấy gì hông? Nam Phong Phù Diêu cùng Trầm Nhạc đang ôm nhau ở sau Hạnh Hoa thôn nè!!!"


[Thế giới] Nhật Chiếu Hương Lô: Ông xác định là [Trầm Nhạc] chứ không phải [Trầm Nhạc']?


[Thế giới] Nịnh Thần đệ nhất Vô nhai: Má ơi cha ơi nội ngoại ơi, trên đầu Trầm Nhạc còn nhảy chữ kìa chội ôi ~~~


[Thế giới] Biển Đảm Trường Khoan Đẳng: Trầm Nhạc hóa ra là người chơi đóng hả? Đúng là game rác rưởi, ăn phải táo độc rồi!


[Thế giới] Sơn Tây Tiểu Long Nữ: Tại sao chụy lại có cảm giác như Trầm Nhạc đang bị Nam Phong Phù Diêu bao dưỡng vầy nè?


[Thế giới] Sơn Ngoại Sơn: Ơ thế không phải Nam Phong Phù Diêu được Trầm Nhạc bao dưỡng à?


[Thế giới] Tử Yên: Vậy cp Nam Nhạc bị đổi thành cp Trầm Phong rồi hả?


[Thế giới] Thông Báo Khí Cầu Đã Bị Vỡ: Sao mị có cảm giác như mị và đại thần không cùng chơi một trò chơi vậy nhỉ? NPC không thèm cho mị nhiệm vụ mật, cũng không cho ta vũ khí, xưa nay muốn ôm cũng không thèm quan tâm mị."


[Thế giới] Hương Hương: Nè nè nè, lầu trên đừng có nói tầm bậy, Nam Nhạc cp là vĩnh cửu, là trường tồn đó, hứ. Có thời gian thì lên diễn đàn xem Trường Đăng đại thần của chế đăng ảnh cosplay nữ trang đi.


[Thế giới] Sa Châu Tịch Mịch Hữu Lãnh Bất Lãnh (Phù sa cô đơn có lạnh hay không): Cô lầu trên đừng có đi quảng cáo dạo, tui phải tới coi truyền hình trực tiếp sau rừng cây mới được.


[Thế giới] Hữu Cực Vô Cực: "Tui đi với lầu trên đây."


.....


Bên đây, Phó Ngạn phát hiện người chơi xung quanh bu lại càng lúc càng nhiều, liền buông tay, nói với Bạch Hi Vũ rằng: "Tiểu Bạch, em cần ẩn thân rồi."


Phó Ngạn từ nãy đến giờ nói nhiều như vậy, nhưng chỉ có câu này là Bạch Hi Vũ không biểu thị bất kì phản đối nào, cũng hết sức phối hợp mà thuận theo.


Vì vậy người chơi xung quanh lại phát hiện ra Trầm Nhạc mới nãy đứng trong lồng ngực Nam Phong Phù Diêu thoắt cái mất dạng rồi.


[Thế giới] Sa Châu Tịch Mịch Hữu Lãnh Bất Lãnh: Trầm Nhạc đâu rồi, mới đứng đây thôi mà?


[Thế giới] Hữu Cực Vô Cực: Suy luận một hồi thì, chắc có lẽ thật ra người đang ở cùng Nam Phong Phù Diêu chính là hồn ma của Trầm Nhạc, hắn muốn nói lời từ biệt với Nam Phong Phù Diêu trước khi đi, tui chắc chắn người thiết kế game này đang muốn ăn đạp nà, gây sự hoài luôn.


[Thế giới] Vầng Trăng Khuyết: Ma hở?


......


Cuối cùng Nam Phong Phù Dao phải dẫn theo Bạch Hi Vũ trốn vào một cái phó bản, nơi trừ hai người bọn họ chỉ có một đống NPC vô tình không cảm xúc dao động.


"Em còn phải ở lại thế giới này rất lâu, tại sao không muốn thử cùng anh một đoạn thời gian xem sao?" Phó Ngạn hỏi Bạch Hi Vũ, không thấy hắn trả lời, liền bức bách: "Em đang sợ anh sao?"


Phó Ngạn không ngờ lần này Bạch Hi Vũ càng cúi đầu thấp xuống, nhỏ giọng trả lời: "Ừ."


Y cảm thấy cả con tim mình đang cuộn thắt lại, thêm cái đau đớn sắc nhọn đang tung hoành trong đầu mình, khiến y không thể nào cử động.


Qua một hồi lâu, chỉ nghe âm thanh y run rẩy vang lên: "Tại sao em lại sợ, em sợ cái gì?"


Sợ cái gì? Bạch Hi Vũ vân cúi đầu, bọn họ làm nghề này cũng gần giống như các tiểu thư chưa lấy chồng, sợ nhất chính là cho đi tình cảm chân thật của mình, bởi vì khách hàng sau khi xong việc phủi mông một cái là có thể rời đi, bỏ lại tiểu thư cả ngày lấy nước mắt mà rửa mặt.


Haizz, hắn có khi còn thảm hơn so với vị tiểu thư kia ý, bởi vì nếu mà hắn cũng ngày ngày lấy nước mắt ra rửa mặt, bộ trưởng phỏng chửng sẽ cho hắn ăn một đạp.


Cho nên hắn mắc gì phải tự làm khổ bản thân, vô tư vô lự mà sống không được sao?


Thấy Bạch Hi Vũ không trả lời, Phó Ngạn lại bảo: "Anh nhất định sẽ không bỏ rơi em đâu."


Nhưng câu nói này của Phó Ngạn đối với Bạch Hi Vũ không khác gì trò đùa, nhân sinh ngắn ngủi cùng lắm chỉ mấy mươi năm, lời hứa này có thể có hiệu lực bao lâu?


~ Bê: Sorry cả nhà tuần trước bận quá nên không up đúng lịch được :< Sẽ cố gắng 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK