• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngược lại, Lars không lo lắng nhiều về Oledo, một ma pháp sư cao cấp như hắn không đến mức đánh không lại nô ɭệ của đối phương, hơn nữa cho dù đánh không lại, bản lĩnh chạy trốn nhất định phải có.

Không biết vì sao, khi hoàng tử nhìn thấy vẻ thờ ơ với mọi việc của Lars, trên mặt là một biểu tình lạnh nhạt thì cảm thấy lửa giận trong lòng ngày một bùng cháy. Lúc còn bé, hắn ta đã vô cùng chán ghét vị công tước này, chủ yếu là do phụ vương của hắn. Khi ấy, những lúc tiến bộ, hắn cực kỳ hưng phấn chạy đến nói với phụ hoàng nhưng ông chỉ giữ một bộ mặt bình tĩnh và nói với hắn "Con biết Lars của Yaao không, khi hắn còn ở tuổi của con đã sớm vượt xa hơn như vậy rồi."

Thậm chí khi căn cốt của Lars bị phế, sau hắn nghe xong tin này còn ngây thơ cho rằng bản thân mình có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại quên rằng lúc ấy vị công tước Lars này chỉ mới 23 tuổi còn hẳn hiện tại mới 20 thôi, ít nhất cũng phải nghe phụ hoàng hắn cằn nhằn thêm 3 năm nữa, điều này không đảm bảo rằng sau này cha hắn sẽ không tiếp tục nói, "Nếu căn cốt của Lars không bị phế, ở tuổi của con không biết hắn đã như thế nào rồi?"

Đối với hoàng tử, Lars là con nhà người ta, là cái bóng trên đầu hắn, hoặc là tự mình đột phá thánh kiếm sĩ trước năm 23 tuổi, nhưng khả năng này quả thật không lớn, hoặc là tìm cơ hội để tàn nhẫn áp chế vị công tước Lars này một trận, sau đó sự căm tức trong bao năm của hắn có thể giải rồi.

Còn nô ɭệ tên Oledo bên cạnh Lars, khi hắn muốn đến bên Louwi, thì nghe thấy Louwi cùng bạn của nàng đang nói về Oledo, các nàng nói rằng Oledo rất anh tuấn, cử chỉ cũng rất văn nhã, nếu không phải là thân phận quá kém, các nàng đều đồng ý khiêu vũ cùng hắn.

Người trong cung đều biết hoàng tử thích Louwi tiểu thư từ lâu rồi nhưng nàng luôn lạnh nhạt với hắn, nhưng hiện lại hắn lại nghe được chính miệng nàng khen ngợi người đàn ông khác, hơn nữa người này lại là một tên nô ɭệ, hắn làm sao nuốt trôi cơn tức này.

Ánh mắt của hoàng tử lại tối sầm thêm một chút, hai người trước mắt đều khiến người ta chán ghét.

"Hoàng tử điện hạ không phải muốn ở đây tỉ thí chứ?" người nói là Oledo. Lúc này, một người nô ɭệ thật sự không nên lên tiếng, nhưng trong mắt mọi người thì hắn đúng thật không giống như nhiều tên nô ɭệ khác, không chỉ về diện mạo, mà còn về lời nói và cử chỉ đều chứa một loại mùi vị không thể nói, hoàn toàn mê hoặc lòng người.

Song loại mùi vị này đại khái chỉ có một số người đặc biệt mới có thể cảm nhận được, về phần Thái tử, hắn ghét Oledo còn không kịp, làm gì còn thời gian quan tâm Oledo có mùi vị gì, hoàng tử khẽ cười: "Đương nhiên không phải ở đây, nếu Nuby không cẩn thận làm bẩn và phá hỏng nơi này thì dọn dẹp rất phiền phức, đương nhiên chúng ta sẽ đến hoa viên để so tài, nơi đó lớn và rộng rãi, nếu đánh không thắng và muốn bỏ trốn thì cũng thuận tiên đôi chút.

Hoàng tử vừa dứt lời, đám quý tộc chung quanh không khỏi che miệng cười, có người cho rằng một lúc nữa người thua tất nhiên là Oledo, hơn nữa nhìn thấy thái độ này của hoàng tử, cái mạng nhỏ của Oledo có thể không giữ lại được.

Đúng lúc mọi người muốn dời bước đến hoa viên ở phía sau, có một vị công chúa từ cách đó không xa chạy đến, nàng ngừng lại ở trước mặt hoàng tử, ngẩng đầu hỏi: "Anh trai, anh đang muốn làm gì vậy?"

Người trước mắt hẳn là vị tiểu công chúa Ellen, không phải hai nàng công chúa này trông khác nhau đến mức chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể phân biệt được, mà ngược lại là họ như đúc ra từ một khuôn, chẳng qua khi nãy đại công chúa mặc một thân vàng nhạt, còn vị công chúa trước mặt đang vận một váy dài bó thân* màu tím nhạt, Lars vẫn không mù đến mức ngay cả màu sắc cũng không phân biệt được, chỉ là không biết vị công chúa kia đã đi đâu.[ĐM - EDIT] ĐƯA CHO NHÂN VẬT CHÍNH VÒNG HÀO QUANG - Chương 99: Tây huyễn (09)

Váy dài bó thân

Đôi mắt cậu vô thức liếc về hướng trung tâm của vũ hội vài lần, không thấy đại công chúa ở đâu liền thu hồi ánh mắt, rồi sau đó nghe thấy Oledo thì thào hỏi: "Chủ nhân, ngươi đang tìm cái gì vậy?"

Trong giọng điệu dường như xen lẫn cảm xúc khác, Lars vẫn không để ý, chỉ lãnh đạm nói: "Không có"

Ở bên kia, hoàng tử nhìn người em gái của mình, giọng điệu không vui hỏi: "Em đến đây làm gì? Ở đây không có chuyện của em."

Đối xử với một tiểu thư mỹ lệ mà lại có thái độ như vậy, vị hoàng tử này xứng đáng độc thân suốt đời. Nhưng cũng không trách được hắn, hắn đã nhìn hai nàng công chúa này từ khi còn trong tả lót cho đến khi trở thành dáng vẻ yêu kiều như bây giờ, ngày ngày đều thấy hai gương mặt này nên sớm đã nhàm chán rồi.

Cũng giống như có người không hiểu vì sao hoàng tử có hai người em gái xinh đẹp tuyệt trần như vậy thì sao lại có thể nhìn trúng tiểu thư có nhan sắc tầm thường của một gia đình công tước được?

Tiểu công chúa cau mày, giọng điệu có chút trách cứ: "Anh ơi, sao anh lại gọi Nuby qua? Hôm nay là buổi khiêu vũ do cha tổ chức cho công tước Lars, anh định làm gì?"

Nàng quay đầu hỏi người thị vệ tồn tại mờ nhạt bên cạnh hoàng tử: "Cole, có chuyện gì vậy?"

"Công chúa điện hạ, hoàng tử......"

Hoàng tử trực tiếp vươn tay ngắt lời người kỵ sĩ, trong mắt hắn ta hiện lên vẻ không kiên nhẫn: "Ellen, những chuyện này không cần em bận tâm"

"Anh....." Tiểu công chúa tức giận đến mức dậm chân, đôi mắt to tròn ngấn nước trừng hoàng tử, trong mắt thấp thoáng thấy một giọt lệ lấp lánh khiến người khác hận không thể ôm nàng vào lòng an ủi. Tiểu công chúa lại nhìn thoáng qua Oledo đang đứng một bên, nàng vẫn không chịu thua, lại mở miệng thuyết phục hoàng tử: "Anh trai, anh để Oledo so tài với Nuby làm gì? Anh không phải không biết một khi Nuby đã phát điên thì không ai có thể ngăn cản mà."

"Oledo? Sao em biết tên hắn?" Vị hoàng tử có chút giật mình nhìn người em gái đang đứng trước mặt mình, trong mắt cuối cùng cũng lộ ra một chút vẻ hung ác nham hiểm, hắn ta cong khóe miệng hỏi nàng: "Đừng nói với anh rằng em cũng cảm thấy tên Oledo không tồi?"

"Em......" Công chúa ấp a ấp úng, hồi lâu vẫn không nói ra câu trả lời.

Khi hoàng tử nhìn thấy bộ dạng này của nàng, hắn ta lập tức hiểu ra sự việc, hắn thu lại nụ cười trên môi và nói với tiểu công chúa: "Ellen, em phải nhớ lấy thân phận của mình."

Nói xong, hắn không còn để ý đến người em gái của mình, hắn nói với công tước Lars: "Công tước Lars, mời."

Tiểu công chúa không biết có nghe lời của hoàng tử nói hay không, nàng nhìn thoáng qua Oledo rồi cuối cùng cũng đi theo anh trai và nói: "Em đi cùng mọi người"

Hoàng tử cũng không ngăn cản, nói về hai vị công chúa của Tử Kinh Hoa, thiên phú của cả hai đều không tồi, lúc ba tuổi bọn họ đã được phát hiện có tài năng thân cận với các nguyên tố ma pháp, quốc vương lập tức tìm hai giáo viên ma pháp nổi tiếng nhất trong đế quốc đã đến dạy hai công chúa này, và bây giờ hai công chúa này đã là pháp sư sơ cấp.

Khu vườn phía sau của hoàng cung Tử Kinh Hoa được cắt tỉa theo quy củ, có chừa một khoảng trống ở góc phía đông để những người này dễ bề giao đấu, tranh tài.

Tiếng hò reo của những người xung quanh khiến Lars cảm thấy có chút khó chịu, nhưng cậu không biểu hiện ra, chỉ nói với Oredo: "Cẩn thận một chút."

Mặc dù vẻ mặt của Lars vẫn lạnh lùng như trước, nhưng Oledo rất vui khi nghe thấy câu nói này, hắn gật đầu một cách nặng nề và đáp: "Cảm ơn chủ nhân. "

Hoàng tử ở phía bên kia nghe thấy cuộc đối thoại của hai người chỉ cười lạnh, trong mắt hắn, Oledo đã là người chết rồi, hắn ta nói với Nuby: "Nuby, ngươi biết phải làm như thế nào rồi đấy."

Nuby đáp: "Tôi đã biết thưa hoàng tử."

Hoàng tử lại cảm thấy rằng nếu cuộc chiến kết thúc quá nhanh thì sẽ có chút nhàm chán, vì vậy hắn lại mở miệng nói với Nuby: "Chờ lát nữa ngươi có thể để Oledo lên trước, để cho hắn nhảy nhót thêm một lúc, đợi đến cuối cùng thì đưa cái đó cho hắn, nhưng nhớ đừng làm cảnh đó quá đẫm máu là được."

"Không vấn đề gì thưa hoàng tử" Nuby ngước mắt nhìn Oledo phía bên kia và cười khinh thường. Không phải hắn kiêu ngạo, mà là dáng vẻ của đối phương khiến người khác cảm thấy rằng hắn không có lợi hại bao nhiêu cả.

Hai người cùng nhau đi đến giữa bãi đất trống, Nuby nheo mắt nhìn Oledo lần nữa, trong khi Oledo cúi đầu, giống như không để ý đến cuộc tỉ thí này.

Các tiểu thư quý tộc vây xem lắc đầu thở dài: "Đáng tiếc, nếu không phải là nô ɭệ thì tốt biết bao!"

Bọn họ cũng cảm thấy hôm nay nhất định phải là ngày chết của Oledo, nhưng hiện tại chỉ có thể bày tỏ lòng thương tiếc với người thanh niên tuấn tú này, bọn họ không có dũng khí để đến trước mặt hoàng tử nói giúp cho Oledo.

Hai tay của tiểu công chúa đan chặt vào nhau, hai mắt nàng nhìn chằm chằm vào Oledo đang ở giữa bãi đất trống, nàng không hy vọng chàng trai sẽ thắng cuộc so tài này, chỉ hy vọng mình có thể dùng ma pháp cứu cậu chàng trong thời khắc mấu chốt.

Hoàng tử bày ra bộ dáng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lars đang ở một bên, thấy vẻ mặt Lars vẫn không có một chút lo lắng, hắn ta lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.

Hắn nói với Lars: "Bây giờ bắt đầu trận đấu, công tước Lars chắc không có gì phản đối chứ?"

Ánh mắt Lars vẫn đặt ở trên người Oledo, nghe thấy hoàng thử nói như vậy thì tùy ý gật đầu: "Hoàng tử điện hạ quyết định là được."

"Vậy thì bắt đầu đi."

Hoàng tử vừa dứt lời, nắm đấm của Nuby liền lao tới, hắn ra quyền nhanh chóng, Oledo thậm chí có thể cảm nhận được một luồn gió cùng nắm đấm của hắn ta cùng nhau lao tới, nhưng Oledo đã nhảy sang bên cạnh thoát khỏi cú đấm này.

Đám quý tộc nhìn thấy cảnh này, nhỏ giọng thở dài: "Vậy mà lại để hắn tránh khỏi rồi, lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu"

May mắn thay, lời của bọn họ không không thành sự thật, bởi vì trong khoàng thời gian dài tiếp theo, Nuby thậm chí không thể chạm vào một sợi tóc của Oledo, mọi người xung quanh cảm thấy cơn giận này bị nghẽn ở cổ họng, không lên không xuống, rất khó chịu, họ đến đây xem tỉ thí chứ không phải xem Nuby đánh không khí.

Oledo thừa dịp Nuby đang thở dốc mà nhìn về phía Lars, thấy Lars đang nhìn mình, trong đôi mắt hàm chứa sự nhu hoà mà bình thường hắn không thể nhìn thấy, hắn quay đầu, nhếch miệng với Nuby vả nói: "Đến lượt tôi."

Nuby vốn dĩ đang suy nghĩ về những gì Oledo nói, còn chưa đợi hắn ta ngẫm nghĩ xong, Oledo đã giáng một cú đấm vào giữa bụng hắn ta.

Cú đấm này khiến tất cả mọi người có mặt tại đấy đều giật mình, nhưng điều khiến bọn họ ngạc nhiên hơn còn ở phía sau.

Nếu nói cú đấm đầu tiên có thể là do Nuby không chú ý mới để Oledo lợi dụng thời cơ, vậy những lần tiếp theo Nuby đã chuẩn bị tốt nhưng vẫn bị Oledo đánh một trận hung ác. Không lâu sau, mặt hắn ta bị đánh đến mức trông như một cái đầu heo.

Vẻ mặt của đám quý tộc như vừa gặp quỷ, miệng há to, không biết nên dùng ngôn từ gì để miêu tả tâm trạng của họ trong lúc này.

Lars luôn tỏ ra rất bình tĩnh, cho dù là lúc trước Oledo bị Nuby ép chạy trốn lung tung, hay là bây giờ Oledo có thể đánh cho Nuby bầm dập, biểu cảm trên mặt Lars vẫn chưa từng thay đổi.

Hoàng tử ở bên cạnh lo lắng, hét với Nuby: "Nuby, đừng xuống nước nữa, đến lúc đánh trả rồi."

Nghe thấy lời của hoàng tử, những người khác đang theo dõi mới biết rằng thì ra giữa Nuby và hoàng tử còn có chuyện như vậy, họ thở phào nhẹ nhõm và nói rằng Nuby không thể bị một nô ɭệ tầm thường đánh đập dã man như vậy được. Có người còn thở dài và nói: "Thì ra là Nuby có tình vờ yếu thế, làm sao một tên nô ɭệ tay nhỏ chân nhỏ như vậy mà có thể đánh lại Nuby được."

"Đúng vây, uổng công lúc nãy ta còn lo lắng cho Nuby một hồi."

Tiểu công chúa vốn đã nhẹ nhõm khi thấy tình hình trên sân đấu, kết quả khi nghe thấy lời này của hoàng tử thì bắt đầu muốn khóc, nàng cắn môi, quay đầu lại cầu xin hoàng tử: "Anh trai, hay là chúng ta thôi đi?"

Hoàng tử vốn dĩ không để ý đến nàng.

Bạch Hi Vũ không care (quan tâm) đám quý tộc đang lừa mình dối người chút nào, nếu nam chính tùy tiện bị một tên nô ɭệ đánh chết, thì thế giới này có quỷ thật rồi. Nhưng cậu lại lập tức nghĩ tới vào ngày thứ hai khi gặp Oledo, hắn đã bị mấy tên nô ɭệ đánh một trận.

Được rồi, xem như cậu chưa nói gì hết.

Nhưng hoàng tử điện hạ không biết nỗi khổ trong lòng Nuby, hắn ta không phải không muốn đánh trả, mà là mỗi đòn đánh của hắn đều bị tên Oledo áp chế, hắn ta vốn dĩ không có cách nào đánh trả, thậm chí còn không có cách nào để tránh né.

Hắn lau máu trên khóe miệng, từ trên mặt đất đứng dậy, mà Oledo đang đứng đối diện, thần sắc điềm tĩnh, khoảng cách giữa hai người không quá mười thước.

"Aaaaaaa....." Nuby hét lên, hung hăng giơ nắm đấm và lao về phía Oledo.

Khí thế của Nuby thật sự quá chấn động, sắc mặt hoàng tử cũng khá hơn một chút, hắn đã thấy được uy lực từ cú đấm của Nuby, hắn cảm thấy với cú đấm này Oledo chắc chắn sẽ chỉ còn là một đống máu thịt.

Về tình hình tiếp theo, các quý tộc cảm thấy mình đã có thể đoán trước được rồi, bọn họ đã chứng kiến sau khi Nuby thét lớn liền đấm thủng bụng của người kia, ruột từ bên trong trôi ra ngoài, cho nên họ ngoảnh mặt đi, những chuyện xảy ra tiếp theo họ đồng loạt không dám nhìn thẳng.

Tiểu công chúa thì vội vàng lấy ma trượng ra, nhưng vừa định niệm chú thì hoàng tử đã giật lấy ma trượng trên tay nàng.

"Anh!" Nàng hét lên.

Hoàng tử thậm chí còn không cho nàng một biểu cảm dư thừa, trực tiếp nám ma trượng của nàng ra xa, hoàng tử là một đại kiếm sĩ, sức lực cũng rất lớn, vừa ném ra thì ngay cả cái bóng cũng không tìm thấy.

Nước mắt của tiểu công chúa rơi xuống, lúc này cũng không còn cách nào khác, đành phải lấy hai tay che mắt, không dám xem tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Chỉ có Lars lẳng lặng đứng tại chỗ, ánh mắt tập trung vào Oledo, cũng không hề rời đi.

Đợi đến khi tiếng hét lớn của Nuby kết thúc, mọi người cũng không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như trong dự liệu, hoặc là tiếng va chạm lớn đáng lẽ phải có.

Bọn họ có chút nghi ngờ, ngẩng đầu nhìn hai người trong sân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK