• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Thiên đang họp, nhận được điện thoại của trưởng phòng Trương, nói cô đã vào bệnh viện. Anh lập tức cho ngừng họp, lái xe đến bệnh viện. Vì quá gấp rút, cũng không biết cô đang xảy ra chuyện gì đến nỗi nhập viện, anh lo đến nỗi mặt mày trắng bệch. Thấy cô thững thờ bước ra với tờ giấy khám bệnh trong tay, anh vội vàng chạy tới

- Này, em bị làm sao? - anh sờ sờ mặt lạnh ngắt của cô, thu hút ánh mắt của cô. Thấy cô không nói gì, anh đoán là cái tờ giấy khám bệnh đã dọa cô sợ xanh mặt. Anh tịch thu coi - cái này.....

- Tử Thiên, em.....em có thai rồi.....

Cặp vợ chồng trẻ trước khoa phụ sản giương mắt nhìn nhau, không nói câu nào. Cô bây giờ tâm trạng rối bời, không biết nên làm thế nào với hài nhi nhỏ trong bụng của mình. Mấy ngày nay vốn ăn uống không ngon, cô lại hay thấy nhờn nhờn trong bụng, nhưng cũng cố gắng kìm nén. Không ngờ sáng nay lại không chịu nổi mới chạy vào nhà vệ sinh nôn

Nhớ tới mấy ngày trước cùng anh đi siêu thị, nhắc cô nhớ đã lâu rồi mình không có kinh. Nhận thấy có chuyện không ổn, cô liền điện thoại cho Anna hỏi dấu hiệu mang thai. Sau đó, sau đó không hề suy nghĩ mà xin phép trưởng phòng Trương chạy đến bệnh viện siêu âm. Nghe tin cô mang thai hơn 1 tháng, cô thấy xâm xoàn trước mắt

Cô đến bệnh viện lại không báo với anh. Sợ là mình đoán sai, hơn nữa còn gây phiền phức. Anh vốn không thích chuyện có thai, cho dù cũng chẳng phải là chuyện xấu. Nhưng nhìn thấy anh ngồi đây, nhắm mắt suy nghĩ. Cô có chút rung động. Lúc nãy, lúc nãy nhìn thấy giấy báo siêu âm, cô chăm chú quan sát biểu hiện của anh, rõ ràng là anh muốn khóc

Anh mừng rỡ muốn nhảy cẫng lên. Cô biết, rõ ràng anh chưa từng trải qua cảm giác làm ba, nhất định sẽ cho rằng nó rất tệ. Nhưng mà, anh đã rất vui. Anh rất vui vì có đứa trẻ này. Cô biết chứ, nhìn anh cười, cô biết. Cô cũng không muốn anh phải mất đi hạnh phúc ấy cho nên, cho dù có cực khổ, cũng phải an toàn sinh đứa trẻ này ra

Tử Thiên mở mắt ra, nhìn cô thấp thỏm ôm anh vào lòng, vỗ về anh. Bàn tay nhỏ nhắn xoa xoa lên tấm lưng lạnh lẽo của anh, cảm giác như anh mới là người vất vả. Anh không cần suy nghĩ gì nhiều hết, cứ yên tâm giao hết cho cô là được, cô tự tin sẽ làm tốt

- Đừng lo cho em

- Sao anh không lo được? Em.....em phải chịu khổ nhiều rồi vợ à - anh quàng tay ôm ngược lại cô, siết chặt hai mẹ con cô vào lòng. Tử Thiên thầm biết ơn, biết ơn lần đó anh vì hết bao cao su mà làm bừa một lần

Nhưng mà, cao trào lúc đó chỉ mới bắt đầu mà thôi. Nghe Minh Triết nói, Anna thì không sao rồi, đã qua 3 tháng, nôn nghén cũng hết, bây giờ ăn uống bình thường, sắc mặt cũng trở nên hồng hào hơn hẳn. Hài nhi càng ngày càng lớn, cũng sắp siêu âm ra trai gái rồi. Anna mập mạp trắng trẻo rất đáng yêu. Nhưng tuyệt nhiên trước mặt hắn không bao giờ nở ra nụ cười hạnh phúc. Điều này từ lâu đã làm hắn cảm thấy đau nhói

Hắn thì tốt rồi, còn than thở làm cái gì. Anh hiện tại mới khổ sở. Hắn ít nhất còn có mẹ lo cho con dâu, còn có kinh nghiệm. Hắn và cô ba mẹ đều không có, đành xin nghỉ cho cô ở nhà cùng người làm, anh thì đi làm nửa buổi sáng, chiều ở nhà trông cô. Cả 2 người đàn ông trụ cột của Phúc Nhật đều bận đến mặt mày tối sầm. Phúc Nhật nên là có đợt tuyển nhân viên trợ giúp mới được

Anh tuy ở nhà nửa buổi nhưng cũng phải mang công việc về nhà làm, vừa làm vừa trông cô. Điều đáng nói ở đây, làm anh khổ sở vô cùng, chính là tính khí thất thường của cô. Hạ Phong mang thai những tháng đầu nghén nhiều vô cùng. Thức ăn ăn vào đều nôn ra hết, làm anh xót xa không biết phài làm sao. Đành chỉ cho cô ăn cháo lỏng và ô mai

Những thứ chẳng có dinh dưỡng đó, làm sao có thể nuôi thân thể của cô cùng con khỏe mạnh. Anh không đành lòng, liền đi mua mấy canh thuốc bổ cho cô uống. Vì nghén nên làm cho cô khó chịu vô cùng, suốt ngày tức giận, tính khí chẳng khác nào ổ kiến lửa. Động một cái làm sai sẽ bị mắng, người mắng nhiều nhất là anh. Minh Triết thỉnh thoảng đưa Anna đến thăm cũng bị cô dọa cho chạy mất

Điều đáng sợ hơn, anh dạo này phát hiện cô biết rất nhiều thứ cho dù là ở nhà. Cô không có tức giận như bình thường, trợn mắt hò hét vài tiếng là xong, cô sẽ bình tĩnh mà trừng mắt, lời nói thâm thúy đến không có đường lui, anh lương lẹo kiểu nào cũng bị cô chặn lại. Tử Thiên giống như sống trong cực hình, hầu hạ cô đến không ngơi nổi tay chân

Không biết là do anh đã làm cái gì sai, vào một ngày đẹp trời, vì bị cô la mắng anh vụng về vô dụng, Tử Thiên vì sĩ diện đàn ông, lớn tiếng nói sau này bữa tối sẽ nấu cho cô ăn, việc nhà buổi chiều sẽ phụ trách từ đầu đến cuối. Lời vừa nói ra, anh lập tức hối hận, nhận ra sai lầm của mình. Hạ Phong nhếch môi cười lạnh, khẳng định anh đang rất dằn vặt với cái miệng của mình, nhưng rồi cô lại đồng ý. Tốt thôi, để coi anh làm được đến bao nhiêu

Từ đó, cuộc sống của anh như địa ngục trần gian. Minh Triết thỉnh thoảng ghé xem, thấy anh đường đường thân hình vạm vỡ cao lớn, lại đeo tạp dề, mang dép lê, tay cầm chổi lau nhà thì cười sặc sụa. Bị Hạ Phong chỉnh đến thế là cùng, ai bảo trước kia người ăn hiếp cô luôn là anh. Mà hắn biết chắc, anh lúc trước đã cưng chiều cô, nay cô mang thai, sẽ càng phục tùng cô như nô lệ. Không ngờ là đúng thật

Nghĩ lại, hắn vẫn còn là may mắn, có vợ hiền. Minh Triết mỉm cười khoát vai Anna, dìu cô ngồi xuống ghế. Nhưng cô lạnh lùng đẩy ra. Hiện tại cô cũng không còn yếu ớt nữa, đã quen với cái bụng lớn, có thể tự thân vận động được. Cánh tay của hắn đứng sựng trên không trung. Minh Triết đang ham muốn cái gì đây? Hắn đột nhiên nhận ra mình muốn với cô thật có quan hệ vợ chồng

Ấy vậy mà Anna không bao giờ có cảm giác với hắn, luôn lạnh nhạt chỉ riêng với hắn. Hắn cũng không hiểu tại sao mình đáng bị đối xử như vậy, hắn đối với cô rất tốt a. Vừa khướt từ hắn, Anna liền bày ra bộ mặt tươi cười cùng trò chuyện với Hạ Phong. Thấy vẻ mặt buồn như bánh bao thiu vì bị ghẻ lạnh của anh, Tử Thiên thấy được niềm vui, cười nhếch môi

Hai người phụ nữ bàn bạc chuyện cưới hỏi. Cô dù sao cũng đã mang thai, không nên để cho bụng to mới mặc váy cưới. Hơn nữa, Anna cũng khuyên cô nên tổ chức sớm, đến khi sau này cân nặng tăng lên, cơ thể sẽ phù nề như cô ấy bây giờ, mặc váy cưới sẽ không đẹp nữa. Hai người đàn ông ngồi cạnh như không khí, bị đối xử tàn nhẫn đến thế là cùng

- Anna, em đâu có mập, em lúc trước là quá ốm, bây giờ chỉ có thêm chút da thịt thôi mà - Minh Triết cười cười ngồi dịch lại gần Anna. Anna vẫn không có coi hắn là tồn tại, tiếp tục nói chuyện với Hạ Phong

- Tiểu Phong, em như vậy là không được, chuyện cưới hỏi của hai vợ chồng, sao em không bàn với anh, lại đi bàn với người ngoài - Tử Thiên ai oán kêu ca. Anh là dạo này luôn nói cô mau chóng bàn chuyện cưới hỏi một chút, cô lại ậm ừ nói vài câu mà ai cũng biết. Nay là ngồi cùng một chỗ với Anna, nói như chưa từng được nói

- Anh còn dám nói - Hạ Phong quay phắt lại tức giận nói - lúc trước anh còn nói cái gì, tổ chức đám cưới ở ngoài đảo, lấy vải bông làm váy cưới, dùng trực thăng đi dạo quanh biển. Anh đi cưới người sao hỏa sao?

Tử Thiên mím môi im thin thít, Minh Triết lần đầu tiên thấy anh cúi thấp đầu trước mặt cô như vậy cũng có chút buồn cười. Tại sao lúc trước cô không có uy nghiêm như vậy trừng trị anh, để hắn có chút thời gian chơi đùa. Tử Thiên kì quái đúng là kì quái, đầu óc cũng không được như người bình thường. Còn đòi ra đảo hoang tổ chức lễ cưới, cũng quá khoa trương rồi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK