Cả buổi sáng thì cũng tham quan xong căn nhà tự nhỏ thiết kế, đi tới đâu thì nhỏ lại nói rất chi tiết về nơi đó, cũng nói lý do vì sao lại thiết kế như vậy, rất được lòng hai cô em đấy.
Nhỏ cuối cùng là đưa hai em thăm gara xe của mình, dưới này có ba chiếc lamboghini đời mới nhất, mấy chục chiếc SH và vài cái xe đạp xinh xinh dành cho nghé, còn có rất nhiều loại xe khác nữa, nhỏ còn miêu tả rất chi tiết.
- Mèo… mai mốt em đi học, thích chạy xe máy hay ô tô – nhỏ hỏi em mình, đang nhìn vẻ rất ngạc nhiên, giàu cũng có mức độ thôi, giàu quá đi à, mà nhỏ nghỉ, gara này mới bằng một nửa gara của hắn thôi mà.
- Ô tô thì phải học lái à, mà cấp ba ai cho đi ô tô tới trường – mèo giải thích.
- Mèo đừng lo, trường dành cho con nhà quý tộc thì có chỗ để ô tô riêng, với lại ở đó đa số học sinh có tài xế chở không thì tự đi, chỉ có vài người đi SH thôi.
- Kinh, trường nào mà giàu thế, đi học toàn đi ô tô?
- Tất nhiên rồi, ở đây vậy mà, còn nghé thì chị chở đi học vào buổi sáng? Nếu mèo thích thì chị cũng sẽ chở đi học cùng nghé, mà sớm muộn gì mèo cũng học lái ô tô, nên cứ học đi đi, tiện lợi nhiều cái.
Thế là lại được phen ngỡ ngàng của em mình, nhỏ lập tức thuê một gia sư về dạy mèo chạy ô tô, còn có ý định cho hai em học ở đây luôn và còn có gia sư kèm việc học nữa, và nếu thích học thêm đàn hát, võ vẽ gì gì đó đều được hết, chỉ cần đồng ý là nhỏ đều làm cho hai em hết. Ngày xưa rất thiếu thốn nên nhỏ chưa làm được gì, bây giờ thì khác rồi, nhỏ có hắn quan tâm và giúp đỡ thì nhỏ sẽ cố gắng làm tất cả vì em và vì gia đình của nhỏ nữa.
Vài ngày sau, công việc nhà đã ổn thỏa với hai cô em rồi, nhỏ có đưa hai em đi chơi, đi tham quan trường mới mà hai em sẽ học, được đi ăn uống ở nhà hàng, mua sắm đồ tại trung tâm thương mại, chơi các trò chơi trong công viên, được đi ngắm sở thú, được tắm suối nước nóng, còn được qua biệt thự của hắn chơi nữa, lại là cuộc đấu game giữa bốn người, riêng nhỏ thì vẫn là xem anime, bố mẹ nhỏ cũng đồng ý việc vào đó, và mảnh đất rất rao bán là có người mua liền, còn căn nhà thì giữ lại chưa có bán liền… và qua tuần tới thì bố mẹ nhỏ sẽ vào và nhỏ sẽ là người về đón hai người.
Hôm nay trường nhỏ tổ chức cắm trại… nhỏ không yên tâm lắm với em mình, nên xin phép thầy HT cho hai em nhỏ cùng tham gia luôn, nhỏ cũng nhận được sự đồng ý nhiệt tình của thầy, hôm đó sẽ có các trường khác nữa, nên thầy nhắc nhở phải coi cẩn thận hai em, nếu không sẽ dễ lạc, thầy cũng quan tâm lắm đấy chứ, vì thầy có gia đình rồi nên chuyện đó là đương nhiên, nhỏ cũng giãi bày với bố mẹ rồi.
Chuẩn bị mọi thứ hoàn tất, nhỏ và hai em nhỏ cả hắn và Mon nữa, đi cùng một chiếc xe và dừng lại tại nơi tập trung của cả trường, sau đó gặp bạn nhỏ là Lâm An, Hoàng Nam, Chị Tâm Như và anh Việt Minh nữa, mọi người cũng thấy sự có mặt của hai em nhỏ, họ rất thích thú vì đều dễ thương như nhỏ, đặc biệt là nghé cái tên dễ thương và cái mặt dễ thương y chang nhỏ, ai cũng bẹo má nghé, làm má đỏ lên, ai cũng phá lên cười… tất cả đã sẵn sàng và xuất phát tới Vịnh Hạ Long… nếu đi nhanh thì chỉ mất ba tiếng để tới đó.
Trên đường bây giờ chỉ toàn siêu xe của sinh viên trường Quốc tế thôi, ai cũng phải nhìn ngang ngó dọc, vì số lượng khủng như vậy, hai em nhỏ lại được dịp ngắm đường mới rồi.
Tới nơi tất cả đã gửi xe hoàn tất, ai cũng chuẩn bị cho mình rất nhiều thứ, đặc biệt là đồ ăn và kem chống nắng, vài cây dù, chai nước và cái mũ lá, đồng phục của ban giám khảo là một màu xanh, còn các sinh viên khác là màu trắng.
Nhỏ có nhắc nhở hai em, phải luôn đi theo nhỏ và anh Thành Khang và đám bạn của nhỏ nữa, đừng đi tách rời, hắn có nói Mon luôn luôn kèm hai em, nên nhỏ cũng có chút yên tâm đi phần nào.
Đầu tiên là khoản đi nhận trại của mình, mỗi lớp có hai trại đã được chuẩn bị trước, mỗi trại đều có độ rộng ngang nhau, riêng ban hội học sinh thì có một trại riêng, trường của nhỏ đã chiếm một phần ba khu dựng trại ở đó rồi, vì đi từ sớm nên ai cũng tới đó rồi ăn sáng, mà nhỏ đi kiểm tra các lớp nhận trại thì thấy lớp nào cũng toàn đồ ăn ngon, còn dành cả một ô tô bự để đồ ăn cho cả ngày nữa.
Ăn sáng xong thì tới giờ tập trung điểm danh các lớp và cũng là lúc nhỏ thông báo các trò chơi mà hội nhóm đã bàn bạc suốt một tuần liền.
(cái này sói tua nhanh nha).
Sau khi hoàn thành các trò chơi được đề sẵn, thì trời cũng về chiều và tối dần, cũng là lúc bắt đầu đốt lửa trại, các lớp tự tổ chức trò chơi với nhau, và ban hội có nhiệm vụ đi đánh giá từng lớp một, hoàn thành xong là sinh viên được quyền ngủ một tiếng, sau đó là dậy đi hành quân đêm, nhỏ vui vẻ nhìn hai cô em và đám bạn mình nằm ngủ, cả ngày chạy đi chạy lại theo ban hội là cũng đủ kiệt sức rồi, sau đó nhỏ bước ra ngồi cạnh đống lửa đang cháy, trời về khuya đúng là âm u và lạnh lẽo thật đấy.
Nhỏ ngồi một mình và hát một mình, trong không gian tĩnh mịch ấy, giọng hát của nhỏ trong veo, có thể những lều trại gần đó đều nghe được, hay và truyền cảm vô cùng, như ru cho họ ngủ say hơn.
Bài hát: Mùa cô đơn – Hoàng Yến Chibi
Lại thấy, lại thấy một mùa cô đơn
Đã khiến trái tim thôi hết rộn ràng.
Làm sao nói hết tâm tư quạnh hiu.
Tìm về nơi đâu dẫu quên và nhớ… như ngày xưa.
Và thấy, thấy những con đường thênh thang.
Có những bờ vai e ấp ngại ngùng.
Lặng riêng mỗi em mãi mê tìm kiếm
Lặng riêng tiếng anh đâu đó vương vấn… mùa cô đơn.
Mùa đôi trái tim yêu gọi tên, bỏ lại sau tiếng yêu anh tại sao
Anh quên thật rồi, vòng tay đã thôi ấm áp.
Sợ một tiếng yêu anh dài lâu, sợ một cảm giác yêu ai đậm sâu
Cho anh tìm về, nơi mùa không có ai.
Đã… lại thấy yên bình nơi đây
Chạm khẽ lên nhẹ ký ức nhạt nhòa.
Trả anh tiếng yêu ngày ấy nồng ấm.
Trả em tóc mây nay đã bay mãi… xa thật xa
Em… chênh vênh đến mối tình dang dở.
Một lối đi quen… sao không thấy đường về
Nhặt chiếc lá rơi khô héo thổn thức.
Mà lòng sao bỗng như trái tim ta vẫn… còn bên nhau.
Mùa đôi trái tim yêu gọi tên, bỏ lại sau tiếng yêu anh tại sao
Anh quên thật rồi, vòng tay đã thôi ấm áp.
Sợ một tiếng yêu anh dài lâu, sợ một cảm giác yêu ai đậm sâu
Cho anh tìm về, nơi mùa không có ai.
Kết thúc bài hát, nhỏ ngồi trầm tư suy nghĩ về chuyện gì đó, bất chợt… nhỏ cảm giác “rợn tóc gáy” cứ như có người chuẩn bị chạm vào gáy của mình, người học võ nên nhỏ có thể cảnh giác được, nhanh như chớp, nhỏ dùng tay mình và cầm vào tay người phía sau, dùng lực mạnh bật ngược tên đó lên trước mặt nhỏ.
Đôi mắt nhỏ bỗng đỏ rực lên, và có phần cực sợ hãi, ánh mắt ấy, ánh mắt của người nằm bẹp trước mặt nhỏ, làm nhỏ nhớ tới người bà trong siêu thị, và câu chuyện làm nhỏ cảm giác thất kinh, không ngờ zombie còn xuất hiện cả ở đây nữa.
Cái tên đó dùng móng tay sắc nhọn cào mạnh vào tay nhỏ, nhỏ giật mình thoát khỏi suy nghĩ, mu bàn tay nhỏ chảy máu và tên đó nhanh chóng bật dậy miệng còn dính máu và có đôi răng “nanh” giống như một con quỷ, một cảm giác khác khiến nhỏ rụng tim, quay mặt ra phía sau, còn vài ba tên nữa cũng đang tiến đến gần, nhỏ vội vã dùng thân thủ học võ của mình và đứng vào tư thế chiến đấu.
Sau đó nhanh chóng dơ chân, dùng tay đánh thật mạnh vào mấy tên đó, nhìn khuôn mặt mấy tên đó rất đáng sợ, nổi gân xanh trên mặt, còn dính máu tèm lem, nhỏ muốn rụng tim… nhỏ vội nhìn xung quanh phía doanh trại xem thế nào, điều khiến nhỏ bất ngờ hơn là hắn và Mon cũng đang chống chọi với mấy tên đó, vậy mà nhỏ cứ tưởng hắn còn ngủ chứ.
Nhỏ cố gắng không để mấy tên đó cắn vào tay mình, nãy bị cào nhẹ chắc là không sao? Đánh đấm một hồi, nhỏ mới thấy mấy tên đó không dám tiến gần đến lửa, vậy là nhỏ dùng lửa để xua đuổi và dí lên người mấy tên đấy, sau khi người họ cháy đen thui thì nhỏ mới thở phào nhẹ nhõm, cầm một cây lửa qua giúp hắn và Mon.
Hoàn thành xong hắn mới lo lắng xem tay nhỏ, hắn dùng miệng hút máu trong đó ra, vì máu đã ngả màu đen, hắn biết là có độc, Mon cũng chuẩn bị hộp y tế đầy đủ, nên nhỏ coi như đã an toàn.
Hắn gọi người tới dọn dẹp đám người kia, đồng thời cho người bao vây kín nơi này và không được để ai khả nghi đi ra và vào.
Cả ba thấy các trại khác vẫn an toàn là yên tâm hơn rồi, cũng hoảng loạn khi biết chuyện kỳ cục xảy ra, ngồi trong trại của mình, thấy mọi người và em còn ngủ, nhỏ vô thức kể về chuyện nhỏ đi siêu thị và bắt gặp chuyện đã xảy ra như thế, và ánh mắt nhỏ có chút buồn, nhớ lại một bộ phim “chuyến tàu sinh tử” từng xem với hắn, giống hệt như chuyện thực tế này.
Hắn và Mon trên thương trường cũng chưa bao giờ gặp chuyện như vậy, đúng là rất kỳ lạ, chắc là có ai đó cố ý làm việc này đây.
Ngồi suy nghĩ thẫn thờ một lát, thì đã có lác đác vài sinh viên tỉnh ngủ. Chuyến hành quân đêm thì không có gì phải lo cả, và tới sáng là buổi dọn dẹp vệ sinh sáng rồi các sinh viên lên xe ra về, kết thúc buổi cắm trại “đầy thú vị”, bạn bè và em nhỏ hỏi vụ tay nhỏ dán băng trắng, nhỏ vô tư nói do bị bỏng khi đốt lửa trại thôi, cũng không ai hỏi thêm gì nữa?
Từ đây thì công việc của nhỏ trong học tập, làm ban hội cũng không có gì cần nói nữa, vì sắp bắt đầu học năm cuối và đón chào một ban hội học sinh mới, sinh viên năm cuối chủ yếu tập trung vào thực tập, làm báo cáo tốt nghiệp và thi tốt nghiệp thôi.